Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2262: Trong một ngày có hai thu hoạch lớn (2)

Tròng mắt Trần Phi Tù híp lại, nhìn Anlos nói:

- Chuyện đàm phán riêng với cấp bậc cao như vậy không ngờ lại để cho mọi người đều biết! Ngài Anlos, ngài đừng vòng vo nữa, rốt cuộc là ai nói cho ngài biết tin tức này?!

Anlos không vội trả lời mà mỉm cười nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, hình như đang chờ đợi phản ứng của anh.

- Là đại tù trưởng tối cao hoặc phu nhân Delia, phái người truyền ra tin tức này.

Bạch Tiểu Thăng chậm rãi nói.

Những lời này vừa nói ra, Trần Phi Tù liền sửng sốt, kinh ngạc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Là cha mẹ hắn gửi tin tức cho Anlos và Brady sao?

Anlos lập tức cười:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng đúng là dám tưởng, cũng rất thông minh!

Ông ta nói lời này, không thể nghi ngờ chính là xem như đã thừa nhận!

Bạch Tiểu Thăng cười.

Theo anh, đây không phải là chuyện quá khó đoán.

Trần Phi Tù đứng bên cạnh đờ người ra, sau đó lập tức suy nghĩ thông suốt "đạo lý" trong đó.

Ba mẹ của mình muốn giải quyết áp lực do ba bá chủ gây ra cho Osan thương nghiệp, một khi một bên bị phá thì rất nhanh sẽ bị hai phe khác biết được tin tức, sẽ có ích lợi rất lớn.

Để tránh cho người ta đáp ứng lại đổi ý, làm cho hai nhà khác sinh ra dao động!

Giới kinh doanh Osan là bánh ga-tô lớn như vậy, nhà Hogson cắt một miếng, hai nhà còn lại biết sau thì làm sao có thể không nóng nảy được.

Bọn họ sẽ đẩy mạnh việc xúc tiến và giải quyết!

Lần này Anlos chủ động tới gặp đã nói rõ điểm ấy!

- Vậy lát nữa, có phải ngài Brady cũng sẽ xuất hiện không.

Trần Phi Tù không nhịn được thì thào.

- Sẽ không đâu. Bây giờ anh ta đang ở Đông Phi, nhanh nhất cũng phải chờ tới ngày mai mới có thể bay trở về. Mà tôi vừa khéo đang ở gần đây.

Anlos mỉm cười nói.

Anlos thấy Bạch Tiểu Thăng nhìn mình lại nói thêm vài câu:

- Nhưng thật ra trước đây Hogson có gửi ra tin tức, nói muốn sửa chữa lại sai lầm của con trai ông ta, tôi đã biết ông ta có ý không tốt rồi. Tôi vốn muốn tới gặp đại tù trưởng tối cao trước ông ta một bước, nhưng vẫn chậm một bước. Trên thực tế, tôi thật sự không ngờ các người có thể đàm phán nhanh như vậy! Xem ra ngài Bạch Tiểu Thăng rất được đại tù trưởng tối cao tin tưởng đấy.

- Ngài quá khen rồi.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Lúc này Trần Phi Tù mới hiểu được nội tình trong đó.

Bỗng nhiên cậu ta lại nghĩ đến cha mẹ mình "tích cực" truyền tin tức ra như vậy, trong này có phải cũng muốn "nhắc nhở" Bạch Tiểu Thăng và cậu ta tăng nhanh tiến độ hơn hay không?

Có phải cha mẹ cũng muốn tạo ra chút khó khăn cho Bạch Tiểu Thăng, để thử thách xem Bạch Tiểu Thăng rốt cuộc có bao nhiêu năng lực, ở dưới tình huống như vậy sẽ có năng lực xử trí tình thế như thế nào, phán đoán được mức độ hợp tác với Osan thế nào...

Không phải là không có khả năng này!

Trần Phi Tù âm thầm nuốt nước miếng, trong lòng xúc động.

Không trách được mình phải học lại từ đầu, học kinh tế học chính trị, những thứ trong đó sâu rộng như sa mạc Gobi...

- Mặt khác, tôi còn nhận được một vài tin tức. Đương nhiên điều này không liên quan tới bên phía Osan mà hoàn toàn là con đường cá nhân của tôi, thật ra có chút quan hệ với ngài Bạch Tiểu Thăng.

Anlos mỉm cười nói:

- Tôi nghe nói, sau khi trở về, Hogson lại lấy hết tất cả chức vụ của Alger con của ông ta, ném hắn về cấm túc ở chỗ ông bà, muốn hắn bắt đầu cuộc đời học tập lại. Nói thật, với hiểu biết của tôi về Hogson, ông ta nhất định sẽ dùng thủ đoạn nghiêm khắc nhất để rèn luyện lại con trai của mình, sợ rằng Alger đáng thương kia càng tình nguyện ngồi tù mấy năm hơn.

Bạch Tiểu Thăng còn tưởng là tin tức gì, hóa ra là Alger chịu khổ.

Anh nghe thì nghe nhưng hoàn toàn không có cảm xúc gì.

Anlos nhìn thấy vậy không nhịn được cười khẽ:

- Tôi nghe nói trước đây Alger kia cũng là một trong những người đã hại ngài Bạch Tiểu Thăng, cũng chỉ có hắn được yên thân ngoài chuyện này. Sao lúc này nghe được hắn chịu khổ, ngài Bạch Tiểu Thăng lại không cảm thấy hài lòng vậy?

- Ngài Anlos lại nghĩ về tôi như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng cười gượng nói:

- Chút chuyện nhỏ như vậy, còn không đáng để tôi phải quan tâm.

Anlos nghe vậy thì cười khen ngợi, gật đầu ní:

- Quả nhiên là một người làm chuyện lớn, không biết tên nhóc Miro có thể học tập được gì không.

- A, đúng rồi, còn có người phụ nữ tên là Lisa kia.

Anlos lại nói:

- Gia tộc Hogson đang âm thầm ban một giải thưởng, chắc hẳn bây giờ cô ta dang hốt hoảng bỏ chạy, thậm chí không dám ở lại đại lục này lâu hơn nữa.

Đây cũng là một tin tức.

Anlos cũng chỉ thuận miệng nói, không cho rằng Bạch Tiểu Thăng nghe xong sẽ có phản ứng gì. Ông ta lại không biết Bạch Tiểu Thăng nghe xong thì trong lòng thoáng động.

Anh nhớ tới người phía sau Lisa là Caroline.

Người phụ nữ kia đúng là không ngại phiền hà tìm cách trả thù. Bạch Tiểu Thăng cũng thầm hạ quyết tâm, đợi có cơ hội nhất định phải làm cho Caroline bị loại một cách triệt để, không dây dưa với mình nữa.

Anlos nói chuyện tới lúc này vẫn chưa vào vấn đề chính.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Anlos, nói thẳng:

- Ngài Anlos, tôi tin tưởng ngài cũng không phải đến tay không, không bằng ngài lấy ra kế hoạch thương nghiệp của ngài, ba người chúng ta tới thảo luận một lát. Nếu gia tộc Hogson đã mở đầu, tôi tin tưởng ngài cũng không muốn tụt lại phía sau Brady. Trong chuyện này ngài cứ yên tâm, cho dù tôi và Brady ở cùng một tập đoàn, nhưng việc công là việc công, việc tư là việc tư, bây giờ tôi đại biểu cho lợi ích của Osan, sẽ không để cho bên phía ngài phải chịu thiệt đâu!

Bạch Tiểu Thăng nói thẳng như vậy, Anlos cũng không nhịn được mỉm cười gật đầu.

Trần Phi Tù càng nói giúp cho Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Anlos, ngài có thể yên tâm, hôm nay ngài và chúng ta đàm phán có thể trở thành tài liệu cuối cùng. Việc ký hợp hiệp định cuối cùng với gia tộc Hogson là do Bạch Tiểu Thăng quyết định, cha mẹ tôi không có ý kiến gì. Cho nên ngài có kế hoạch gì đều có thể lấy ra.

Thấy Trần Phi Tù nói thế, Anlos mỉm cười gật đầu và đưa qua một túi công văn, móc ra laptop của mình.

- Vậy thì mời hai vị tới nhìn xem thử kế hoạch đầu tư của tôi!

...

Trên sàn thuyền, mọi người đang "nhận lệnh" câu cá.

Chỉ có điều, sau đó Miro lại ném cần câu, vây bắt Lâm Vi Vi, vừa nhìn vào trong thùng cá của cô lại nhìn chằm chằm vào cái phao phía xa, nói với Lâm Vi Vi đầy vẻ tha thiết.

Lúc đầu, Lâm Vi Vi còn nể mặt cha của anh ta nên trả lời vài câu, cuối cùng không chịu nổi bị anh ta làm phiền nên muốn lạnh lùng, không để ý tới người này.

Không ngờ Miro vẫn làm không biết mệt, vẫn tự mình nói chuyện.

Người này trước mặt thì nghiêm túc, sau lưng lại là một kẻ háo sắc.

Lâm Vi Vi thật sự hận không thể đổi cho mình một cái mồi câu, coi người này là mồi câu để treo lên.

Chắc hẳn sẽ câu được một con cá mập đấy.

Lôi Nghênh ở bên cạnh thấy Lâm Vi Vi đã sắp bùng nổ, cũng sợ cô thật sự giận lên sẽ đạp Miro xuống, vậy sẽ khó ăn nói với người ta.

Dù sao, bên trong còn đang nói chuyện.

Lôi Nghênh cũng không thể ngồi nhìn Lâm Vi Vi rơi vào cảnh túng quẫn mà không quan tâm, nên thấy có cơ hội liền kéo Miro đến bên cạnh mình, một bàn tay như gọng kìm nắm lấy cánh tay anh ta.

Miro vẫn có mấy phần kính nể, e sợ người to con này, lập tức cười nhìn thùng đựng cá nói:

- Ngài Lôi Nghênh có thu hoạch không nhỏ nhỉ, nếu lát nữa nướng lên, chắc phải trông cậy vào mấy con cá này của ngài mất.

Lôi Nghênh không có tâm tư nói chuyện với anh ta về chuyện này, nhưng cũng không thể cứ cau có không nói câu nào.

Miro này dù sao cũng là bạn của Bạch Tiểu Thăng, trước đây còn muốn cứu Bạch Tiểu Thăng, cũng xem như là người một nhà.

Lôi Nghênh chỉ có thể khách sáo trò chuyện về công việc:

- Ngài Miro, ngài thấy bên trong trò chuyện thế nào, liệu có chút thành quả nào không?

Anlos - ba của Miro không có khả năng là nhân vật tầm thường, giao lưu bàn chuyện làm ăn với ông ta thì bình thường một lần sẽ không kết thúc được, chắc hẳn phải nói chuyện vài lần.

Cho nên, Lôi Nghênh hỏi là có thể có "chút" thành quả nào không.

Lâm Vi Vi ngồi bên cạnh cũng nghĩ như vậy.

Miro liếc nhìn về phía cửa khoang, cũng nói:

- Hẳn là sẽ có chút thu hoạch, bây giờ cũng đã qua hơn hai... gần ba giờ rồi, trời cũng tối, dù thế nào cũng nên có chút thu hoạch chứ.

Ba người đang nói chuyện, chợt nghe được một loạt tiếng bước chân, còn có những tiếng cười nói.

Bạch Tiểu Thăng, Anlos, Trần Phi Tù vừa nói vừa cười, đi ra.

Ba người Miro thấy thế thì thả đồ trong tay xuống, tới đón.

Khi đi tới, ba người này lại nghe đám người Bạch Tiểu Thăng nói cái gì mà "đạt được hợp tác" "Mau chóng an bài", ba người nghe xong thì thoáng ngây người.

Chẳng lẽ tự nhiên lại bàn bạc thỏa đáng chuyện kinh doanh rồi sao?!

Đây cũng không phải là một chút thu hoạch nữa, mà là thu hoạch lớn rồi!

Trong thời gian ngắn mà bọn họ lại có thể quyết định hợp tác lớn như vậy, quả thật không thể tin nổi!

Nhưng có đàm phán với gia tộc Hogson vào buổi sáng, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh không quá mức giật mình.

Khi thấy ba người đi qua, Bạch Tiểu Thăng, Anlos, Trần Phi Tù vừa cười hỏi thăm về thu hoạch câu cá của bọn họ, vẻ mặt thoải mái, sung sướng.

Sau đó, mọi người mở một bữa tiệc nướng ngoài trời ở trên du thuyền, chơi vui vẻ tới quên cả trời đất.

Cuối cùng, mãi tới khuya hai bên mới lần lượt rời đi.

Trên đường trở về, Trần Phi Tù không nhịn được nhìn Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Bây giờ chỉ còn lại Brady, anh ta cùng tập đoàn với anh, hẳn sẽ phải dễ dàng hơn.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười.

Trần Phi Tù không rõ ý tưởng, khó tránh khỏi quá lạc quan.

- Bao giờ thì chúng ta sẽ gặp mặt Brady vậy? Ngày mai sao?

Trần Phi Tù không nhịn được hỏi.

Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm, cho ra một câu trả lời làm cho Trần Phi Tù trợn mắt há hốc mồm.

- Nếu như có thể, trong vòng một tháng, tôi không muốn gặp Brady!

Bạn cần đăng nhập để bình luận