Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2269: Giao đấu (1)

Thời gian Bạch Tiểu Thăng và Bạch Tuyên Ngữ trò chuyện rất ngắn, hai người cuối cùng còn có một phần "ăn ý", đó chính là cả hai đều không muốn tiếp tục cuộc nói chuyện lạnh nhạt này tiếp tục quá lâu.

Sau khi cúp máy, Bạch Tiểu Thăng nhìn mặt trời và vươn vai một cái.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đứng một trái một phải ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng.

- Anh sẽ không phải đang đợi cuộc điện thoại này của Bạch Tuyên Ngữ chứ?

Lôi Nghênh hỏi.

Lôi Nghênh nghi Bạch Tiểu Thăng đang đợi vị đại diện chủ tịch hội đồng quản trị chủ động gọi điện thoại tới, để nắm lấy lo do đủ khiến cho lãnh đạo cấp cao của tập đoàn im lặng.

Thử nghĩ xem, về sau nếu ai có bất mãn gì, Bạch Tiểu Thăng trực tiếp lấy Bạch Tuyên Ngữ ra: Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị muốn tôi chỉ làm những chuyện này, tôi là nghe lệnh làm việc, các người có bất mãn gì thì đi tìm hắn, đừng tới làm phiền tôi...

Lôi Nghênh càng nhìn Bạch Tiểu Thăng càng cảm thấy trên mặt anh viết rõ ràng một câu như vậy.

- Đúng vậy, không có lãnh đạo lên tiếng thì làm việc gì cũng không dễ.

Bạch Tiểu Thăng nửa đùa nửa thật mỉm cười nói với Lôi Nghênh.

Lôi Nghênh nghe được lời này cũng phải phì cười.

- Tôi không biết trình độ quản lý kinh doanh của ngài Bạch Tuyên Ngữ thế nào, nhưng nếu bàn về mưu trí giỏi tính kế, hắn chắc chắn thua anh.

Lôi Nghênh xúc động nói.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía xa, trong miệng thì thào nói nhỏ:

- Chưa chắc! Anh nhìn nhận quá đơn giản về hắn rồi!

Lôi Nghênh không biết tại sao Bạch Tiểu Thăng lại nói những lời này. Khi anh ta muốn lên tiếng lại nghe được Lâm Vi Vi nói:

- Vẫn nên quan tâm tới tình hình trước mắt đi, anh Tiểu Thăng có cần em đi hẹn Brady qua gặp mặt không?

Lôi Nghênh cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cười và xoay người rời đi, giọng nói vọng tới.

- Không, chờ hắn liên hệ với chúng ta.

Cùng lúc đó, bên phía Brady cũng nhận được điện thoại của Bạch Tuyên Ngữ.

Trong điện thoại, Bạch Tuyên Ngữ nói rõ đã tìm Bạch Tiểu Thăng nói chuyện qua, bên phía Brady có thể đi đàm phán, mở ra kế hoạch thương nghiệp Osan.

Chuyện cuối cùng đã có tin tức, Brady không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

- Vậy tôi lại chờ điện thoại của bên kia là được rồi.

Trong khi Brady nói chuyện, trong lòng vẫn cảm thấy tương đối cân bằng.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng cuối cùng phải vội vàng liên hệ với hắn.

Vậy có phải tôi cũng nên để "sót từng" vài cuộc gọi điện thoại, lơ hắn hay không?

Brady còn có tâm tư này.

Hắn thấy Bạch Tiểu Thăng dù sao cũng chỉ là một giám đốc điều hành, nhiều hơn nữa là thân phận Phó ban giám sát, so với đại diện chủ tịch hội đồng quản trị vẫn kém hơn, phải nghe lời làm việc.

Cho nên Bạch Tuyên Ngữ ra mặt, lúc này Bạch Tiểu Thăng cúi đầu gần như là trong dự đoán của hắn.

- Anh chờ hắn gọi điện thoại cho anh à?

Trong điện thoại, Bạch Tuyên Ngữ khẽ cười lạnh nói:

- Vẫn là thôi đi, Brady, anh chủ động liên hệ với hắn, nếu không anh chờ cũng mất công thôi. Thằng nhóc kia nói chuyện với tôi thậm chí còn trăm phương ngàn kế đào hố, muốn chiếm lợi đấy.

Brady cũng sửng sốt khi nghe Bạch Tuyên Ngữ nói vậy.

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên lớn lối như vậy, dám giở trò đùa giỡn với Bạch Tuyên Ngữ sao?

- Anh vậy mà lại nhịn hắn à?

Brady không nhịn được hỏi.

Anh ta hiểu rõ tính cách của Bạch Tuyên Ngữ, sao có thể để cho người khác làm càn như vậy được, không ngờ lại không răn dạy Bạch Tiểu Thăng.

Chẳng lẽ là vì ngài Bạch Chấn Bắc sao? Brady thầm nghĩ.

Bạch Tiểu Thăng kia dù sao cũng là người họ hàng chung huyết thống với Bạch Chấn Bắc, cho nên Bạch Tuyên Ngữ xem như mở ra một tiền lệ?

Brady không muốn nghĩ về Bạch Tuyên Ngữ theo phương diện này, anh ta cố nhịn không hỏi tiếp.

- Nếu bàn về 'nói đạo lý', giở trò 'miệng lưỡi', hắn quả thật có chỗ hơn người, cho dù là tôi cũng phải nhường hắn ba phần.

Bạch Tuyên Ngữ thản nhiên nói.

Nghe ý này, không ngờ Bạch Tuyên Ngữ còn có lúc tự nhận không bằng người?

Brady càng nghe càng cảm thấy không đúng.

Chỉ có điều thay đổi một góc độ khác thì nghĩ cũng đúng, Bạch Tuyên Ngữ là cương trực người bất khuất như vậy, đúng là không am hiểu về điều này.

Xem như hình tượng Bạch Tiểu Thăng có miệng lưỡi linh hoạt như lò xo, am hiểu giảo biện đã được gieo vào trong lòng Brady.

Vì thế, Brady không nhịn được mắng một tiếng:

- Người Trung Quốc giảo hoạt!

- Khụ.

Lúc này Bạch Tuyên Ngữ ho khan một tiếng.

Brady kịp phản ứng, vội hỏi:

- Tôi không phải là đang nói anh.

Dù sao, Bạch Tuyên Ngữ cũng là huyết thống Trung Quốc, anh ta mắng như vậy sẽ tính cả hắn vào nữa.

Sau đó, Brady lại cảm thấy không thích hợp, dù sao lão chủ tịch hội đồng quản trị căn bản là người Trung Quốc!

Brady vội vàng bổ sung:

- Tôi cũng không phải đang nói Bạch ngài Chấn Bắc.

Brady vẫn cảm thấy còn chưa đủ chặt chẽ, lại nói:

- Tôi cũng không phải nói những đồng nghiệp trong tập đoàn...

- Được, được rồi, Brady!

Bạch Tuyên Ngữ rõ ràng không muốn nghe anh ta giải thích thêm nữa, nói thẳng:

- Nói chung, tôi đã trải đệm trước cho anh về chuyện này, anh cứ gọi điện thoại thẳng cho hắn, xác định thời gian và địa điểm hẹn gặp để đàm phán là được. Tôi tin tưởng hắn sẽ không làm khó gì anh nữa đâu.

- Được, tôi biết rồi.

Brady đáp ứng nói.

Hai người nói thêm vài câu về chuyện khác rồi cúp máy.

Brady suy nghĩ một lát, sau đó gọi thẳng tới phủ của đại tù trưởng tối cao.

- A, là ngài Brady à.

Quản gia nghe điện thoại nói với giọng điều ấm áp, cũng có thể tưởng tượng ra được khi nói chuyện người này đang tươi cười.

Trong một tuần, Brady đã gọi điện thoại hai lần tới bên đó nên có thể nói là quản gia kia tương đối "Quen thuộc" với anh ta.

- Ngài tìm ngài Awakwalakra và cố vấn thương mại đặc biệt ngài Bạch Tiểu Thăng sao? Thật khéo, hôm nay hai ngài ấy đúng lúc có thời gian rảnh rỗi, đúng, cả ngày đều có thời gian, ngày mai thì không biết có thể bận hay không, ngài muốn đi qua sao?

Khi quản gia mỉm cười, nói đến loại chuyện "đúng lúc" này rõ ràng "tự nhiên" như vậy.

- Tôi đương nhiên phải đón tiếp một lúc, hai giờ nữa tôi sẽ đến.

Brady nói trong điện thoại.

Sao lại vừa vặn có thời gian rảnh rỗi được, nếu không phải Bạch Tuyên Ngữ đã nói chuyện tốt với Bạch Tiểu Thăng, sợ hôm nay cũng không rảnh!

Nghĩ như vậy, trong lòng Brady thật sự có phần uất ức, nhưng khó có chính là anh ta vẫn phải nhịn.

- Được, tôi sẽ chuyển lời lại cho hai ngài ấy, lúc ngài qua, trên đường đi cẩn thận một chút.

Người quản gia kia nhã nhặn nói:

- Nếu không chuyện gì nữa, tôi cúp máy trước, không làm phiền ngài lên đường nữa.

Điện thoại đã ngắt, Brady nặng nề thở ra một hơi và đi gọi người chuẩn bị máy bay tư nhân cho mình.

Lúc này, anh ta không ở gần bên kia, muốn qua đó kịp thì nhất định phải mượn phương tiện giao thông này, sau khi đến nơi còn phải đổi sang ô tô.

Nhưng cũng may người có thân phận như anh ta vẫn có đầy đủ những phương tiện giao thông đó.

Brady không ngờ sau khi người quản lý kia nói chuyện điện thoại với anh ta xong liền cúi người với hai người bên cạnh.

Hai người này chính là Bạch Tiểu Thăng và Trần Phi Tù.

- Đây là ông trùm cuối cùng cần xử lý, bắt lấy anh ta thì tất cả đều dễ làm.

Bạn cần đăng nhập để bình luận