Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2272: Brady nghẹn lòng (2)

Nhưng Brady lại lạnh lùng liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, có phần xem thường vì cho rằng anh đang khoe khoang trí nhớ với mình.

Trần Phi Tù nói tiếp:

- Sáu doanh nghiệp này, tôi nhớ là phân bố ở phía tây bắc, phía đông và phía nam Osan, trước mắt đều đang trong tình trạng bị lỗ. Trong đó đều có vốn đầu tư của chính phủ Osan chúng tôi, trước đây chúng tôi đúng là có tìm kiếm nhà đầu tư tham gia. Nhưng bây giờ chúng tôi quyết định đầu tư vào hai nhà trong đó, bên tôi dự định làm cho bọn họ sống lại.

Tin tức này làm cho trong lòng Brady bị lật nghiêng.

Anh ta cũng không phải tiền đốt, đầu tư vào công ty sắp sụp đổ hoàn toàn là coi trọng bối cảnh của Osan, còn có con đường tiềm ẩn.

Có thể nói tập hợp sáu công ty này là do anh ta đã đặc biệt lựa chọn qua, có chỗ sử dụng được, thiếu một cái đều rất không ổn.

Trần Phi Tù lại nói Osan muốn làm sống lại hai nhà!

Phải biết rằng hơn một năm trước đây, Osan hoàn toàn không có động tác gì, thật giống như muốn vứt bỏ nên mình mới nhét vào kế hoạch.

Cuối cùng là vì sao lại làm cho chuyện này thay đổi như vậy!

Trong lòng Brady hơi lo lắng, ngược lại căm hận Bạch Tiểu Thăng đã giảm xuống rất nhiều.

- Chúng tôi dự tính tập trung...

Trần Phi Tù không để ý đến biến hóa nhỏ trên vẻ mặt của Brady, nói tiếp.

Nhưng nói đến đây, cậu ta hơi dừng lại, dường như không nhớ rõ lắm.

Trần Phi Tù nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, Bạch Tiểu Thăng cũng nhìn cậu ta.

- Vẫn là anh nói đi.

Lần này, Trần Phi Tù không cần Bạch Tiểu Thăng nhắc nhở, ngược lại ném luôn "micro" cho anh.

Brady theo bản năng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng vào lúc này, Brady nghe được Trần Phi Tù lầm bầm nói:

- Dù sao muốn làm sống lại hai doanh nghiệp này là ý của anh, chắc hẳn anh nhớ rõ hơn tôi.

Những lời này lập tức làm cho tròng mắt của Brady co lại, trước đây thù hận đối với Bạch Tiểu Thăng mới giảm được một chút đã lập tức tăng mạnh.

Lại là Bạch Tiểu Thăng này!

Người này là yêu tinh gây họa à!

Mí mắt Brady giật giật.

Thấy Trần Phi Tù ném nồi, Bạch Tiểu Thăng cũng không từ chối, trực tiếp báo ra một giới hạn đầu tư nhưng về mức cụ thể thì không thể nói cho Brady biết được.

- Tha lỗi cho tôi nói thẳng, tài chính Osan chắc chắn sẽ không lấy ra được một số tiền đầu tư lớn như vậy để cứu sống hai công ty này!

Brady không nhịn được nhìn Trần Phi Tù nói.

Anh ta không rõ, Bạch Tiểu Thăng làm sao có thể thuyết phục được đại tù trưởng Ogad làm như vậy.

Nhưng nếu thật sự làm vậy, sợ rằng hội tối cao Osan quốc cũng sẽ có người đứng ra lên tiếng phát đối.

- Không, vẫn là doanh nhân lớn mà tôi đã nói trước đây đầu tư, đổi lại, Osan sẽ giữ lại một ít thị trường cố định cho đối phương.

Trần Phi Tù liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng và mỉm cười nói.

Gương mặt Brady tái xanh, anh ta xem như đã nhìn ra được, người doanh nhân lớn cướp định mức thị trường của anh ta, cướp bố cục của anh ta chắc chắn có quan hệ rất lớn với Bạch Tiểu Thăng.

Nếu nói Bạch Tiểu Thăng muốn tập đoàn Chấn Bắc tham gia đầu tư, vậy thì không có khả năng!

Dù sao bản thân Brady có thể nói là cùng nguồn gốc với bên phía Bạch Tiểu Thăng, người trong nhà tranh chấp, tất cả lãnh đạo cấp cao của tập đoàn đều sẽ không chấp nhận.

Nói cách khác, Bạch Tiểu Thăng kéo tới một người ngoài, khắp nơi ngăn chặn anh ta!

Brady híp mắt lại nhìn Bạch Tiểu Thăng, giọng khàn khàn nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng đúng là một cố vấn tốt!

Anh ta nói ra lời này đầy vẻ sát phạt.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại thản nhiên nhìn Brady, mỉm cười nói:

- Đã được người nhờ vả thì phải làm việc hết lòng cho người thôi.

Vẻ mặt này giọng điệu này làm cho tay Brady cầm chén trà cũng nổi gân xanh.

Anh ta đúng là ngứa tay, muốn hắt nước trà qua, sau đó chửi ầm lên với Bạch Tiểu Thăng để trút cơn giận.

Nhưng làm như vậy thứ nhất mất thân phận lại không có cách nào tiếp tục đàm phán được nữa.

Tôi… nhịn!

Trong lòng Brady hung hăng tự nhủ với mình, chờ chuyện này kết thúc, anh ta sẽ lập tức phản ánh với lãnh đạo cấp cao của tập đoàn, yêu cầu nghiêm khắc điều tra Bạch Tiểu Thăng làm tổn hại tới lợi ích của tập đoàn!

Anh ta thật sự sẽ không bỏ qua chuyện này, bằng không sẽ có lỗi với trái tim đang không ngừng sôi trào của mình.

Bạch Tiểu Thăng nhận lấy trọng trách do Trần Phi Tù đưa cho, đặt chén trà xuống và tiện tay cầm lên một bản kế hoạch, nói với Brady:

- Trong phần bản kế hoạch này, Osan đồng ý với kế hoạch đầu tư của Victory, nhưng không thể thông qua tất cả yêu cầu của Victory về chính sách và mức độ ưu đãi ở một ngành sản xuất khác.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói với Brady:

- Tôi và đại tù trưởng Ogad đã từng trao đổi qua, cho nên biết rất rõ phương án nào thích hợp với Osan, yêu cầu của Victory trong bản kế hoạch này, bốn điểm yêu cầu thứ 23, 34, 37, 45 sẽ hoàn toàn loại bỏ, còn ở ba yêu cầu thứ 14, 26, 38 phải điều hoà...

Bạch Tiểu Thăng nói một hơi.

Trần Phi Tù cũng không nhịn được cầm phần bản kế hoạch này qua lật xem, nếu không cậu ta thật sự như lọt vào trong sương mù, không biết là gì cả.

Brady ngây người nhìn Bạch Tiểu Thăng, ngay cả anh ta cũng không theo kịp tốc độ nói của Bạch Tiểu Thăng.

- Anh chỉ đọc số mục như vậy, sao tôi biết được anh nói gì chứ?

Brady có hơi tức giận nói.

Trần Phi Tù lập tức đưa phần bản kế hoạch này cho Bạch Tiểu Thăng nhưng anh không nhận, chỉ mỉm cười nói ra nội dung sơ lược của mục tương ứng.

Trần Phi Tù không nhịn được lật xem đối chiếu, trên mặt hiện ra vẻ bội phục.

Không sai là mấy!

Trước đây Bạch Tiểu Thăng chỉ nhìn qua một lần, nội dung liên quan đều vội vàng nhìn một lần qua, lại phải xem nhiều bản kế hoạch khác nhau mà vẫn nhớ đến tình trạng không sai một chữ.

Đầu óc này đúng là quá tốt rồi!

Trần Phi Tù lộ ra vẻ khâm phục ngay trước mặt Brady, vội vàng rót chén trà cho Bạch Tiểu Thăng để lát nữa uống cho mát họng.

Brady nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, thật sự có hơi sốc.

Trước đây, Bạch Tiểu Thăng xem lướt qua giống như cưỡi ngựa xem hoa, làm cho anh ta rất xem thường, thậm chí trong lòng còn giễu cợt.

Kết quả lúc này Bạch Tiểu Thăng đánh vào mặt anh ta, cho anh ta biết cái gì gọi là kiến thức nông cạn.

Trên đời này thật sự có người có thể đọc nhanh như gió, thật sự có người có thể vừa xem qua đã không quên!

Brady khiếp sợ, thật lâu vẫn chưa hoàn hồn.

Cuối cùng, vẫn là Bạch Tiểu Thăng thấy ánh mắt của anh ta dại ra, giơ tay lắc qua lắc lại trước mắt anh ta, mới làm cho anh ta lấy lại tinh thần.

- Ngài Brady, xin thứ lỗi cho chúng tôi không thể cho ngài cơ hội phản bác được, bởi vì đây là điều không sửa đổi được, trừ khi ngài không làm phần bản kế hoạch này.

Bạch Tiểu Thăng nói với vẻ đương nhiên.

Điều này giống với lời một người của tập đoàn Chấn Bắc nên nói sao?

Brady rất tức giận.

- Anh khẳng định như vậy chứ?!

Brady nhíu mày, rất không phục.

Bất kể Bạch Tiểu Thăng làm cho anh ta chấn động tới mức nào, lúc này vẫn là người làm cho anh ta thấy ghét nhất.

Con người là như vậy, kẻ mình ghét càng lợi hại thì mình lại càng ghét hơn.

- Anh mới chỉ trao đổi suy nghĩ với đại tù trưởng Ogad đã nói khoác không biết ngượng bảo những điều mục trong kế hoạch của tôi là thế này thế kia, anh làm vậy là đang giọng khách át giọng chủ! Anh tưởng mình là ai! Anh chỉ là một cố vấn thương mại, chứ không phải là chủ nhân!

Brady đã không nhịn được nữa, bắt đầu đập bàn nói lời độc ác.

Bạch Tiểu Thăng không lên tiếng.

Trần Phi Tù ở bên cạnh ho khan một tiếng, có vẻ bất mãn nói với Brady:

- Ngài Brady, tôi vẫn ở đây đấy, mong ngài hãy chú ý tới lời nói và việc làm của mình! Tôi có thể rất có trách nhiệm nói cho ngài biết, ngài Bạch Tiểu Thăng đây là người được ba tôi nhờ tới chịu trách nhiệm đàm phán! Ngài ấy có thể làm chủ được! Hogson, Anlos đều đàm phán thành công với ngài ấy! Mà ngài… cũng thế!

Hoặc là đàm phán hoặc là đi, muốn đàm phán thì phải nói với Bạch Tiểu Thăng.

Thái độ của Trần Phi Tù rất rõ ràng, cứng rắn.

Brady có cảm giác nghẹn lòng.

Ban đầu anh ta còn tưởng rằng Bạch Tiểu Thăng chỉ mang danh nghĩa thế thôi, không ngờ Bạch Tiểu Thăng lại có quyền hạn như vậy!

Điều này quá kỳ diệu rồi!

- Ngài Brady, chúng ta vẫn nên trò chuyện về những bản kế hoạch này trước đi, sau này ngài có bất kỳ ý kiến nào có thể nói lại với đại tù trưởng Ogad.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói.

Brady cũng chỉ có thể cúi đầu nhịn xuống.

Bạch Tiểu Thăng cầm lấy từng bản kế hoạch, nói về từng vấn đề bên trong.

Brady càng nghe trong lòng càng ớn lạnh.

Bạch Tiểu Thăng nào chỉ là phá, rõ ràng là đang đào nền.

Những kế hoạch ngầm của Brady đều bị phá hết bảy tám phần, chỉ còn gần một nửa ban đầu thật sự chỉ là vô bổ.

Ăn thì không ngon, bỏ thì tiếc.

Nhưng không làm sẽ bị Hogson, Anlos hoàn toàn đào thải ra khỏi cuộc.

Nhưng Trần Phi Tù ở bên cạnh trấn an vài câu, nói Hogson, Anlos cũng chỉ đạt được một nửa kế hoạch.

Mặc dù Brady không tận mắt nhìn thấy phương án cuối cùng của hai bên đó nhưng cũng cảm thấy có khả năng.

Bạch Tiểu Thăng ác với người của mình như vậy, không thể nào nhân từ nương tay với người bên ngoài được...

Brady còn phát hiện ra trong cách Bạch Tiểu Thăng nói chuyện ứng xử với anh ta, rất nhiều thị trường, lĩnh vực đều có dự tính dữ lại, nói là chuẩn bị cho phía hợp tác thứ tư, chính là “doanh nhân lớn” mà Trần Phi Tù từng nhắc tới...

Chờ Bạch Tiểu Thăng nói xong, Brady xanh mặt nhưng vẫn cố nặn ra một nụ cười vô cùng khó coi.

- Tôi muốn hỏi ngài Bạch một chút, ngài dự định lưu lại thị trường cho phía thứ tư, vậy phía thứ tư này là thần thánh phương nào thế?

Cho dù là công khai trở mặt, trước đó, Brady vẫn muốn hỏi cho rõ.

Bạch Tiểu Thăng cười, ngược lại cũng không hề vòng vèo, lấy ra một đáp án kinh điển:

- Bạn tôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận