Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2276: “Thuyết phục" Brady (2)

Chính là nếu Brady không báo cáo lên trụ sở chính của tập đoàn để gây phiền phức cho Bạch Tiểu Thăng, bọn họ tới đơn giản, đi cũng đơn giản.

Nếu Brady cứ muốn kiên trì gây phiền toái, bọn họ cũng sẽ cố gắng giày vò Victory một hồi.

- Nếu ngài cho rằng có thể tạm thời qua loa cho có lệ với chúng tôi, để cho chúng tôi rời đi trước, chờ vài ngày nữa lại tiếp tục làm một vài hành vi không cần thiết, vậy chúng tôi sẽ tới thường xuyên, đồng thời xin trong bộ tăng số người giúp đỡ.

Lôi Nghênh ung dung nói:

- Đến lúc đó, đại diện chủ tịch hội đồng quản trị bên kia cũng sẽ bị rắc rối đấy.

Hai người này nói thật sự chính là uy hiếp!

Brady thấy mình không ngờ lại bị hai "tùy tùng" của Bạch Tiểu Thăng trực tiếp uy hiếp, tức giận tới mức môi cũng run rẩy.

- Được lắm! Các người cũng biết Victory thuộc sự quản lý trực tiếp của ngài Bạch Tuyên Ngữ - đại diện chủ tịch hội đồng quản trị! Vậy mà không ngờ các người còn khoác lác không biết ngượng, tới cửa điều tra!

Brady điên cuồng nói:

- Được, các người điều tra, tôi cho các người tùy tiện điều tra!

- Chỉ có điều, chuyện của Bạch Tiểu Thăng tôi tuyệt đối sẽ không để yên đâu. Cậu ta không bị phạt tôi sẽ không bỏ qua!

- Vậy xem trong chúng ta ai bị thiệt hơn!

Brady không quan tâm.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau, bọn họ đều không ngờ rằng ngài Brady lại nóng nảy đến mức này.

Bạch Tiểu Thăng trực tiếp "khuyên bảo", hình như đã đưa đến hiệu quả ngược lại.

- Cho dù ngài Brady báo lên trên, ngài Bạch Tiểu Thăng cũng không làm ra bất kỳ chuyện gì trái với lương tâm, không làm trái bất kỳ quy định nào của tập đoàn, nhiều lắm sẽ tốn thêm một vài lời giải thích với lãnh đạo cấp cao, hành vi của ngài ấy cũng là để Victory có thể gia nhập giới kinh doanh Osan nhanh hơn, ngài lại có chẳng có lý do gì để nắm mãi không tha cả.

Lâm Vi Vi có ý tốt khuyên nhủ, nhưng hình như đã mềm mỏng xuống.

Brady cảm thấy khí thế của mình đã ép được hai người thì càng thêm bất chấp, cười dữ tợn nhìn hai người chậm rãi nói:

- Các người cho rằng muốn xử phạt người thì phải có lý do chính đáng. Tôi nói cho các người biết, chỉ cần phần lớn lãnh đạo cấp cao cảm thấy Bạch Tiểu Thăng làm không đúng, khiến người ta ghét, đến khi cần phải xử lý cậu ta thì sẽ có tội danh. Người Trung Quốc các người không phải có câu, 'Dục vọng tăng thêm tội, sao tránh được lúc hoạn nạn' ! Những lời này thường được áp dụng ở trong công sở. Không cần nói lời vô nghĩa nữa, chúng ta cứ chờ mà xem!

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đều nhíu mày.

- Cứ nhất quyết phải ầm ĩ như vậy sao, ngài Brady.

Lâm Vi Vi khá lịch sự nói.

- Bây giờ, các người cút cho tôi!

Brady chỉ tay ra cửa.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nhìn nhau, cuối cùng trên mặt có chút bất lực.

Brady cười lạnh nhìn hai người, ánh mắt thậm chí có vẻ đắc ý, dường như muốn nói - Bạch Tiểu Thăng ngoại trừ chút thủ đoạn nhỏ nhen này, còn có chiêu gì cứ dùng ra hết đi!

Lôi Nghênh không nói một lời, xoay người kéo mạnh cửa văn phòng ra.

Bây giờ phải xám xịt trở về rồi sao! Brady thấy thế, cười lạnh và hất cằm lên.

Kết quả, Lôi Nghênh không phải đi ra ngoài mà mời người đi từ bên ngoài tới.

Khi nhìn thấy được người kia, Brady lập tức sửng sốt, vẻ nóng nảy điên cuồng trên mặt thoáng cái đã đông cứng lại rồi lập tức tiêu tan.

Người bước vào không phải ai khác mà chính là Trần Phi Tù.

Bạch Tiểu Thăng thật sự không muốn làm cho Brady quá khó coi, đáng tiếc Brady cứ nhất quyết xem anh thành kẻ ác, nói rõ muốn báo cáo lên tập đoàn để tiến hành trả thù.

Bạch Tiểu Thăng cũng lo lắng cho công việc của mình về sau sẽ chịu ảnh hưởng, mới phải đưa ra hạ sách này, bảo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh tới "Nhắc nhở" Brady - mình còn là Phó ban giám sát, nếu anh ta muốn đâm chọc, mình sẽ danh chính ngôn thuận "sử dụng chức quyền", đến lúc đó tất cả mọi người đều gặp rắc rối.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng cũng cho rằng người này nhất định có thể làm cho Brady biết khó mà lui.

Brady là người quá cao ngạo, ỷ vào thân phận đặc biệt của mình là quản lý doanh nghiệp đặc biệt, ngay cả Ban giám sát cũng không thèm để mắt tới.

Nói không chừng sẽ xem hành vi của đám người Bạch Tiểu Thăng là sỉ nhục, nói không chừng sẽ càng điên cuồng hơn.

Cho nên, khi Bạch Tiểu Thăng bảo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi còn dẫn thêm một người - Trần Phi Tù.

Bạch Tiểu Thăng cũng đã sớm nói tình hình cho Trần Phi Tù biết trước, bảo cậu ta có chuẩn bị.

Lúc này Brady nhìn thấy Trần Phi Tù liền biến sắc.

Với thân phận này anh ta, vừa rồi lại kêu gào như vậy có thể xem như một trò hề.

Quan trọng là lời lẽ cực kỳ không thích hợp cho Trần Phi Tù nghe!

- Ngài Awakwalakra, ngài... làm sao có thể ở bên ngoài.

Brady cố ép mình tươi cười, nói với Trần Phi Tù.

- Ngài Brady, vừa rồi tôi ở bên ngoài đã nghe được cuộc nói chuyện của các ngài, khi thư ký của ngài đóng cửa, tôi đã để lại một khe hở.

Trần Phi Tù nói với vẻ mặt áy náy:

- Nghe trộm người khác nói chuyện đúng là rất thất lễ, mong ngài tha lỗi.

Brady vội vàng cười xua tay:

- Không sao, không sao.

Brady không phải là không sao, mà trong lòng đang đau khổ.

Những lời này không thích hợp cho đối phương nghe!

Trần Phi Tù nói xin lỗi xong liền nâng bản kế hoạch trong tay lên, nói với Brady:

- Ba tôi đã xem qua bản hợp tác này, cũng không có ý kiến gì khác.

Hóa ra con trai của đại tù trưởng tối cao chạy tới đưa tài liệu.

Chuyện như vậy để cho người giúp việc làm không phải tốt rồi sao?

Brady vừa định khách sáo hai câu, lại nghe Trần Phi Tù nói:

- Ba tôi rất khen ngợi ngài Bạch Tiểu Thăng đã lo liệu công bằng chính trực. Ông nói, nếu ngài ấy có đối xử đặc biệt với Victory, chúng tôi sẽ áp dụng chế độ thẩm tra nghiêm khắc hơn với Victory. Có thể nói là ngài Bạch Tiểu Thăng làm cho Victory càng thuận lợi được ba tôi tán thành.

Vẻ tươi cười của Brady chợt cứng đờ.

- Mà tôi vừa nghe được một vài lời nói chuyện làm cho tôi cảm thấy rất không thoải mái.

Trần Phi Tù nghiêm túc nói:

- Tôi nghe có người có ý oán trách đối ngài cố vấn thương mại đã cam kết sẽ xử sự công bằng chính trực với Osan chúng tôi, bất mãn vài ngài ấy không vì tình riêng mà làm ra hành vi bất hợp pháp đối với Osan! Điều này làm cho tôi thấy rất khó hiểu!

- Đồng thời, tôi cảm thấy vô cùng bất mãn với người cứ nắm lấy điểm này không tha, có ý muốn cố tình gây sự!

- Tôi sẽ nói lại sự thật với ba tôi, đồng thời kiến nghị một người hợp tác hy vọng vào sự thiên vị, cũng không phải là bạn hợp tác tốt của chúng tôi!

Trần Phi Tù lạnh lùng nói:

- Tôi sẽ mang bản hợp tác này về, sẽ suy nghĩ lại một lần nữa về việc hợp tác với Victory!

Trần Phi Tù nói lời này có tình có lý, không nhanh không chậm, nhưng lời lẽ nghiêm khắc còn kèm theo lực sát thương.

Brady nghe vậy liền biến sắc.

Bất kể là anh ta hay Victory đều không chịu nổi nếu bỏ lỡ cơ hội tốt tiến vào giới thương mại của Osan.

Nếu xảy ra vấn đề, ngay cả Bạch Tuyên Ngữ cũng khó thoát tội!

Bởi vì căm phẫn với Bạch Tiểu Thăng mà dẫn tới hậu quả như vậy sao?

Trái tim Brady rơi thẳng xuống vực sâu, mắt thấy Trần Phi Tù xoay người muốn đi thì lập tức hét lớn:

- Ngài Awakwalakra, xin dừng bước!

- Vừa rồi, chỉ tôi nhất thời vì hận thù cá nhân mới nói như vậy, hoàn toàn là đang nói linh tinh thôi!

- Tôi làm sao có thể bởi vì ngài Bạch Tiểu Thăng xử lý công bằng chính trực mà trút giận, thể hiện bất mãn với tập đoàn được, cũng sẽ không có người nào để ý chuyện này, điều này là không hề có đạo lý!

- Tập đoàn Chấn Bắc chúng ta là công ty lớn cấp quốc tế, làm sao có thể sẽ xảy ra chuyện hoang đường như vậy được!

Brady không ngừng nói.

Vừa rồi anh ta cứng rắn bao nhiêu thì giờ phút này lại khiếp sợ bấy nhiêu.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau, cũng "giúp" ngăn cản Trần Phi Tù, còn không ngừng khuyên bảo.

- Ngài Awakwalakra, chúng tôi cũng tin tưởng ngài Brady sẽ không vì chuyện này mà gây sự với ngài Bạch Tiểu Thăng.

- Tiếp theo, ngài Bạch Tiểu Thăng sẽ bận rộn giúp Osan, gây phiền toái với ngài ấy thì chẳng phải là gây phiền toái cho Osan sao...

So với nói lời này là khuyên Trần Phi Tù, ngược lại không bằng nói cho Brady nghe.

Brady nghe vậy, trong lòng cay đắng.

Bọn họ khuyên can mãi, Trần Phi Tù xem như đã tiếp nhận lý do của Brady, đưa tài liệu hợp tác mang đến cho anh ta.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng sẽ tiếp tục ra sức giúp đỡ Osan chúng tôi. Chúng tôi cũng không hy vọng ngài ấy gặp phải rắc rối không cần thiết. Được rồi, ngài Brady, tôi cũng cần phải trở về, không quấy rầy nữa.

Trần Phi Tù nói lời từ biệt với Brady.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng đi cùng.

Brady nhiều lần bảo đảm, còn tự mình tiễn Trần Phi Tù vào thang máy.

Chờ sau khi tiễn khách đi rồi, một lần nữa trở lại phòng làm việc của mình, Brady đặt mông ngồi xuống, sắc mặt phức tạp, mệt mỏi nhìn màn hình máy tính, những dòng chữ phía trên giống như đập thẳng vào mặt anh ta.

- Cậu thắng rồi!

Brady cắn răng, ấn nút xóa bản báo cáo của mình.

Anh ta xem như đã hoàn toàn bỏ qua ý định làm lớn chuyện này.

Sau đó, Brady đỏ mắt, lẩm bẩm:

- Về sau con đường cậu ở tập đoàn còn dài đấy! Bạch Tiểu Thăng!

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đi theo Trần Phi Tù lên xe, một đường rời đi.

Trên đường, Lâm Vi Vi còn cảm thấy may mắn nói với Trần Phi Tù:

- Thật may là cậu đi cùng, nếu không chúng tôi tuyệt đối sẽ không giải quyết được đâu.

Lôi Nghênh cũng khen:

- Những lời cậu nói vừa rồi rất mạnh mẽ đấy.

Trần Phi Tù được khích lệ lại khiêm tốn cười, khoát tay nói.

- Mọi người đừng khen tôi.

- Tất cả đều là do Bạch Tiểu Thăng dạy...

Bạn cần đăng nhập để bình luận