Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2279: Quà cảm ơn không thể tưởng tượng nổi (1)

Đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi máy bay, bay khoảng hai giờ. Trong thời gian này, Bạch Tiểu Thăng tiếp tục nói chuyện với đại tù trưởng Ogad về đề tài dang dở hôm trước.

Nhưng hôm nay, trong lúc hai người giao lưu còn thảo luận thêm về một vài hướng phát triển sau này của thương nghiệp Osan.

Liên quan tới phương diện này, đại tù trưởng Ogad đương nhiên là người có "thâm niên", có cách nhìn sâu sắc.

Mà Bạch Tiểu Thăng trẻ tuổi thông minh, tư duy linh hoạt, quan điểm mới mẻ, lại thêm anh có trợ giúp siêu cấp là Hồng Liên nên trong chớp mắt đã có thể tìm kiếm được một vài quan điểm sáng của mọi tầng lớp giai cấp trên mạng của Osan, trong lúc nói chuyện không thiếu ý kiến.

Suy nghĩ của hai người vừa gặp nhau, ngược lại cảm thấy đặc biệt thú vị.

Phu nhân Delia, Trần Phi Tù, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ngồi bên cạnh đều nghe say sưa, nhập tâm.

Cho nên ngay cả đại quản gia đến đây báo cáo tình hình, cũng mãi không tìm được cơ hội nói xen vào.

Cuối cùng vẫn Bạch Tiểu Thăng phát giác, nhìn về phía người đại quản gia kia.

Đại tù trưởng Ogad cũng dừng nói chuyện, nhìn về phía đại quản gia cười hỏi:

- Đã đến nơi rồi sao?

Đại quản gia lập tức mỉm cười, cung kính nói:

- Đúng vậy, đại tù trưởng tối cao, chúng ta đã tới không phận của sân bay Eisenlag.

Đại tù trưởng Ogad mỉm cười gật đầu.

Eisenlag?

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy lại giật mình.

Eisenlag không có khả năng là thành phố bình thường. Tiểu vương quốc Osan tổng cộng có sáu thành phố trung tâm kinh tế lớn, nó là thành phố đứng đầu, hơn nữa cũng là thành phố có nền kinh tế phát triển nhất trong sau thành phố, lại thêm vị trí địa lý rất tốt, nói là trung tâm kinh tế của Osan cũng không quá đáng.

Bạch Tiểu Thăng nhớ rõ, ở trong kế hoạch thương mại ban đầu của ba người Hogson, Anlos, Brady có ít nhất một phần ba đều trong tối ngoài sáng ngầm tranh đoạt tài nguyên xung quanh thành phố này.

Sao mới sáng sớm mà đại tù trưởng Ogad đã dẫn bọn họ ngồi máy bay chạy đến Eisenlag chứ?

Trước chuyến đi này, đại tù trưởng Ogad bảo là muốn tặng quà cho mình.

Rốt cuộc món quà thần bí này là gì vậy? Nó lại có liên quan gì tới Eisenlag?

Chính Bạch Tiểu Thăng cũng không hiểu gì cả.

Ngoài phu nhân Delia, trong lòng mọi người đầy nghi ngờ.

Chẳng bao lâu, chiếc máy bay mọi người ngồi đã hạ cánh xuống một sân bay.

Sau khi xuống khỏi máy bay, mọi người mới phát hiện ở này là vùng ngoại ô, gió mát thổi qua, môi trường nhẹ nhàng khoan khoái, nhìn về phía đông ngoài xa còn có thể mơ hồ nhìn thấy thành phố ở phía chân trời.

Ban đầu bọn họ cho rằng mình sẽ nhanh chóng ngồi xe đi Eisenlag, kết quả không ngờ đại quản gia chạy tới, nói với đại tù trưởng Ogad:

- Đại tù trưởng Ogad, đã chuẩn bị xong máy bay trực thăng.

Đại tù trưởng Ogad mỉm cười gật đầu:

- Được, vậy chúng ta lại đổi phương tiện đi.

Lên máy bay trực thăng á?

Đám người Bạch Tiểu Thăng ngơ ngác nhìn nhau.

Lúc này bọn họ mới xuống khỏi máy bay phản lực, lại tính lên máy bay trực thăng sao?

Chẳng lẽ phải ngồi máy bay trực thăng đi Eisenlag à?

ba người Bạch Tiểu Thăng, cộng thêm Trần Phi Tù vừa nghĩ như thế, ngược lại cũng có thể tiếp nhận được.

Vì đại tù trưởng Ogad chuẩn bị là một chiếc máy bay trực thăng cỡ lớn, nhìn thân máy vô cùng nặng nề, cho nên Lâm Vi Vi cũng không nhịn được nói thầm: Chẳng lẽ đây chính là máy bay trực thăng vũ trang trong truyền thuyết à?

Bạch Tiểu Thăng cũng xem như có chút hiểu biết về quân sự, biết Lâm Vi Vi mù về quân đội nên không biết rõ sở, máy bay trực thăng vũ trang "hơi gầy", gắn thêm vũ khí.

Mà chiếc máy bay trực thăng này có bụng lớn như chuồn chuồn vậy, là loại chở năm người.

Xem ra đây là loại máy bay được đặt làm, là nhà xưởng chuẩn bị cho thủ lĩnh của các quốc gia, được trang bị lớp bọc thép dày cùng một loạt biện pháp an toàn, hình như còn từng được trải qua một loạt các cải trang.

Mọi người lên máy bay trực thăng, khi sắp cất cánh, bọn họ nghe được xung quanh có động tĩnh rất lớn, thấy gần đó có hai chiếc máy bay trực thăng với hình dáng bên ngoài to lớn, rất giống trong phim khoa học viễn tưởng đã xuất phát trước, dưới bụng còn gắn thêm tên lửa.

Không cần nghĩ cũng biết, hai chiếc này mới thật sự là máy bay trực thăng vũ trang, là nhân viên bảo vệ của đại tù trưởng Ogad.

Sau khi mọi người lên máy bay, chiếc máy bay trực thăng này quả nhiên là bay về phía Eisenlag.

Nhưng càng đến gần thành phố thì tốc độ của máy bay trực thăng này lại càng chậm, đến cuối cùng không ngờ dừng lại ở trên một mảnh đất rộng, không bay tiếp nữa.

Sau đó, đại quản gia ấn một nút nào đó bên trong cabin. Một bên cửa cabin trượt ra, lúc này mọi người mới kinh ngạc phát hiện, hóa ra còn có một tấm thủy tinh, vừa có thể ngăn cản tiếng ồn và gió, còn có thể quan sát được phong cảnh phía ngoài.

Phu nhân Delia đẩy chiếc xe lăn của đại tù trưởng Ogad xe tới trước tấm thủy tinh. Bạch Tiểu Thăng tùy ý đứng một bên, Trần Phi Tù đứng ở bên kia.

Đại tù trưởng Ogad chỉ về phía mặt đất bên dưới, mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Nơi này là ngoại thành phía tây của Eisenlag,cậu nhìn xem đó là một mảnh đất lớn thế nào. Có thể năm năm, mười năm sau, nơi này sẽ có rất nhiều nhà xưởng, tòa nhà cao tầng mọc lên như rừng, trở thành động lực phát triển mới cho cả Osan.

- Nơi này chính là khu thương mại và vành đai công nghiệp mới sẽ quy hoạch sau này.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Trước khi lên máy bay, bọn họ đã từng nói đến Eisenlag, từng nói tới thành phát triển quan trọng nhất của Osan sau này.

Đại tù trưởng Ogad còn nhắc tới các phương hướng quy hoạch của Eisenlag.

Thấy Bạch Tiểu Thăng còn nhớ rõ, đại tù trưởng Ogad gật đầu, mỉm cười nói:

- Eisenlag sẽ thành lập bốn khu vực như vậy, nhưng đều không quan trọng bằng ở đây. Trong tương lai mười lăm đến ba mươi năm nữa, quy mô của toàn bộ Eisenlag sẽ mở rộng gấp hai!

Đây đúng là một bản đồ quy hoạch khiến cho người ta thán phục!

Bạch Tiểu Thăng quan sát mặt đất dưới chân, đó là một đồng bằng rộng lớn lại màu mỡ, cũng không nhịn được thầm than.

- Nơi đây rất gần khu vực trong thành cũ, sẽ trở thành vành đai thương nghiệp, xa hơn một chút sẽ là vành đai công nghiệp, ưu tiên các ngành khoa học kỹ thuật cao cùng bảo vệ môi trường.

Đại tù trưởng Ogad chỉ tay một đường, cuối cùng chỉ vào phía xa, nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Cậu nhìn điểm cuối này, cậu thấy gì?

Bạch Tiểu Thăng dõi mắt nhìn về phía xa, gần như phát hiện ở chân trời có bóng dáng của dãy núi.

- Nơi đó có chứa khoáng sản tài nguyên phong phú.

Đại tù trưởng Ogad chỉ điểm:

- Chúng tôi hy vọng áp dụng khai thác từng bước, vừa phát triển đồng thời cũng giảm mức độ ô nhiễm xuống thấp nhất.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì liên tục gật đầu.

- Tài nguyên sẽ mang đến cho Osan động lực phát triển lớn nhất từ trước tới nay, nhưng ở chỗ này ngài có thể đồng thời chú ý tới bảo vệ môi trường, đây là phúc của Eisenlag, cũng là phúc của Osan.

Đây cũng không phải là lời lấy lòng.

Thân là thủ lĩnh của một quốc gia đang phát triển kinh tế đồng thời coi trọng bảo vệ môi trường, là chuyện đặc biệt đáng để khen ngợi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận