Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2284: Khách đến (2)

- Xem ra ngày mai tôi cũng phải đi qua xem thử, Bạch Tiểu Thăng kia rốt cuộc muốn làm trò gì đã!

Brady nhíu mày và đóng mạnh cửa phòng làm việc của mình lại.

Lúc này, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đang trên đường quay về Eisenlag.

Lâm Vi Vi gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Thăng, báo cáo tình hình:

- Hôm qua đã gửi thiệp mời đến trong tay Anlos, ông ấy đã nhận lời mời. Sáng hôm nay, chúng tôi gặp Hogson, cũng không có vấn đề gì. Vừa rồi, chúng tôi đi gặp Brady, anh ta... nói anh ta có thể không có thời gian. Nhưng chúng tôi điều tra ra được tin tức, hình như Hogson đang làm khách ở trong phòng làm việc của anh ta.

Lúc đó, Brady mau tay nhanh mắt đóng cửa, nhưng vẫn bị Lôi Nghênh liếc mắt thoáng nhìn qua. Chỉ trong chớp mắt đó, anh ta đã có thể xác định được người bên trong là Hogson.

Dù sao anh ta cũng từng là chiến sĩ tinh anh, một khi xác định mục tiêu, cho dù là liếc mắt một cái, cũng có thể xác nhận được chính xác.

Trong điện thoại, Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì khẽ cười một tiếng:

- Thật sao? Vậy được rồi, Brady sẽ đến, các người trở về.

- Bọn em đang trên đường về đây.

Lâm Vi Vi nói:

- Nghe nói hôm qua đại tù trưởng Ogad và phu nhân Delia đã quay về vương cung Oakland, Trần Phi Tù cũng đi cùng, vậy bên này chỉ còn lại chúng ta, bữa tiệc nên thu xếp thế nào đây? Sẽ làm ở bên ngoài 'hành cung' sao.

Dù sao chủ nhân không ở đây, khách muốn đãi khách ở chỗ này thì có vẻ không thích hợp lắm.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Không cần, trước khi đám người đại tù trưởng Ogad rời đi, đã căn dặn bên này rồi, bây giờ chúng ta chính là chủ nhân ở đây, tất cả mọi người sẽ nghe lệnh của tôi, chúng ta sẽ tiếp đón đám người Hogson, Anlos ở trong này.

Vừa nghe anh nói vậy, Lâm Vi Vi cũng yên lòng:

- Vậy thì tốt.

- Được rồi, tôi cúp máy trước đây, trên đường các người trở về phải cẩn thận một chút.

Bạch Tiểu Thăng căn dặn một câu.

Sau khi nhận được câu trả lời của Lâm Vi Vi, Bạch Tiểu Thăng cúp máy.

Lúc này, anh đang nghỉ ngơi ở trong phòng, ánh mắt ung dung, khóe miệng cũng thoáng mỉm cười đầy ẩn ý, lẩm bẩm:

- Ba vị, chẳng mấy chốc mà chúng ta lại gặp nhau thôi!

Đêm đó, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đã trở về bên cạnh Bạch Tiểu Thăng.

Màn đêm buông xuống không nói chuyện.

Ngày hôm sau, ba người Bạch Tiểu Thăng liền ngồi trên chiếc máy bay trực thăng do đại tù trưởng Ogad đưa cho bọn họ, bay thẳng tới lãnh địa của tù trưởng Bạch Tiểu Thăng.

Lần này bọn họ có mang theo bản đồ đi, sẽ kết hợp với chậm rãi xem xét vùng đất thực tế để hoàn thiện quy hoạch và lối suy nghĩ.

Kết hợp nhìn cả hai bên và nhìn trên giấy, cảm giác cũng khác.

Bọn họ vừa bay liền mất một ngày, xem như là làm việc, cũng xem như là đặc biệt đi ngắm cảnh, chờ đến buổi trưa, đám người Bạch Tiểu Thăng mới lên máy bay, quay trở về.

Buổi tối Bạch Tiểu Thăng còn phải bàn chuyện hợp tác với ba ông trùm trong giới kinh doanh, buổi chiều chắc chắn cần phải nghỉ ngơi cho tốt.

Bạch Tiểu Thăng trở về lại chạy đi bổ sung giấc ngủ trưa.

Mà Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lại chạy đi gặp quản gia trong "hành cung", thu xếp chuyện bữa tiệc tối.

Khi Bạch Tiểu Thăng tỉnh lại thì đã năm giờ chiều, anh rửa mặt chải đầu, đi cùng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh sang bên kia xem thử tình hình.

Quản gia ở và tất cả người hầu ở đây đều đã được đại tù trưởng Ogad căn dặn, biết Bạch Tiểu Thăng có thân phận hơn người, anh không phải là khách mà là chủ nhân, vừa thấy anh tới, tất cả đều cúi người hành lễ.

Trong hành cung này có rất nhiều người hầu, tất cả đều cung kính nghênh đón, thật sự khiến cho Bạch Tiểu Thăng cảm thấy khoa trương, đương nhiên còn có chút thú vị

Anh có cảm giác mình giống như một hoàng thượng ở địa phương vậy...

Thật ra nghĩ lại, Bạch Tiểu Thăng là một vị tù trưởng, ở bên trong lãnh địa mình lại không phải là tồn tại vô thượng sao?

Bạch Tiểu Thăng ôn tồn chào hỏi mọi người, xem qua việc thu xếp bữa tiệc tối cũng vô cùng thỏa mãn.

Cứ như vậy, thời gian lặng lẽ biến mất.

Đi dạo một vòng lớn, Bạch Tiểu Thăng vừa dẫn theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh trở về phòng, thảo luận những tâm đắc sau khi đi "ngắm cảnh" ngày hôm nay, bọn họ mới trò chuyện còn chưa được mấy câu thì quản gia đã đi tới gõ cửa.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, khách của ngài đến rồi, là ngài Anlos.

Quản gia thấy Bạch Tiểu Thăng cúi liền người báo:

- Ngài ấy còn mang theo một món quà, lát nữa chúng tôi sẽ đưa đến gian phòng của ngài.

- A, đã tới rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười đứng dậy, nói với Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh:

- Hai người đi cùng tôi tới gặp khách thôi.

Sau khi anh nói xong, quản gia dẫn đường, ba người Bạch Tiểu Thăng đi thẳng đến phòng khách.

Chờ đến bên kia, ba người Bạch Tiểu Thăng không chỉ thấy được Anlos, còn nhìn thấy cả Miro.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, chúng ta lại gặp mặt rồi!

- Ngài Anlos, hân hạnh, hân hạnh!

Bạch Tiểu Thăng vừa gặp mặt hai người Anlos đã nhiệt tình bắt tay.

Sau đó, anh cũng nhiệt tình chào hỏi Miro.

Miro mặc lễ phục, dáng người cũng thấy có tinh thần lại đẹp trai, sau khi chào hỏi Bạch Tiểu Thăng xong còn mỉm cười gật đầu với Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Trong trường hợp như vậy, anh ta phải thu lại tính tình, không dám lại cười đùa cợt nhả với Lâm Vi Vi nữa.

Miro như vậy, ngược lại nhìn cũng không đáng ghét.

Mọi người ngồi xuống, Bạch Tiểu Thăng và Anlos chào hỏi một hồi lại nóng bỏng giao lưu.

Trước mắt, việc kinh doanh của gia tộc Anlos đã nhanh chóng tiến vào chiếm giữ, các phương diện đều có tiến triển tốt. Bạch Tiểu Thăng vô tình hay cố ý nhắc nhở một vài chỗ rất nhỏ, Anlos ngầm hiểu, ánh mắt cũng lộ vẻ cảm ơn.

Trong lúc hai bên nói chuyện với bầu không khí tốt đẹp, quản gia lại đến đây báo, nói là Hogson tới.

Thật ra ông ta đã đi theo ở phía sau, Bạch Tiểu Thăng và Anlos đứng dậy, cùng chào đón Hogson.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, đã lâu không gặp.

Sau khi Hogson và Bạch Tiểu Thăng bắt tay, lại bảo người đưa qua lên, mỉm cười nói:

- Đây chỉ là chút tấm lòng, không đủ thể hiện hết sự tôn kính.

- Ngài Hogson khách sáo rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười khách sáo lại bảo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nhận món quà.

Bạch Tiểu Thăng, Anlos, Hogson ngồi xuống, những người khác tự giác tránh đi. Chỉ thấy cảnh tượng ba người ở phía xa vừa nói vừa cười, trò chuyện với nhau rất vui vẻ.

Sau khi cất món quà xong, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh từ phía xa nhìn sang, đề phòng bên kia có gì căn dặn.

Bên kia nói chuyện hết nửa giờ.

Lâm Vi Vi liếc nhìn đồng hồ và thầm nói với Lôi Nghênh:

- Bây giờ đã qua giờ hẹn trên thiệp mời, sao Brady còn chưa tới, anh ta sẽ không phải thật sự không tới chứ?

Dù sao Brady vẫn là người trong tập đoàn Chấn Bắc, nếu ngay cả anh ta cũng không nể mặt Bạch Tiểu Thăng thì thật sự không dễ nhìn.

- Chưa chắc.

Lôi Nghênh lắc đầu, lại có ý kiến khác:

- Tôi thấy Brady sẽ đến, cho dù anh ta có tới, cũng có khả năng tới muộn một chút. Người này coi trọng mặt mũi, tôi nghĩ anh ta muốn bù lại trên phương diện này.

Vù lại trên phương diện này sf?

Loại nhân vật đó cũng có thể diễn xuất "ấu trĩ" như vậy sao?

Lâm Vi Vi nghe vậy, bĩu môi nói:

- Brady không phải vẫn luôn là một dáng vẻ người đàn ông lịch sự sao? Tới muộn không tính là hành động lịch sự gì đâu.

Lôi Nghênh nghe vậy liền nhún vai.

Tất cả cũng chỉ là suy đoán của bản thân anh ta mà thôi. Có lẽ Brady thật sự không đến, không ai nói chính xác được.

Lúc này đã gần tới giờ ăn tiệc tối, ba người bên phía Bạch Tiểu Thăng cũng tạm dừng nói chuyện với nhau, tất cả đều đứng lên.

Chuyện liên quan tới Brady, ba người đều rất ăn ý không nhắc tới.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng đứng dậy chuẩn bị đi tới, hỏi thăm xem đã bắt đầu bữa tiệc tối chưa?

Đúng lúc này, quản gia vội vàng đi đến trước mặt Bạch Tiểu Thăng, cúi người nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài Brady tới rồi.

Brady cuối cùng cũng xuất hiện.

Hogson, Anlos nhìn nhau với ánh mắt đầy ẩn ý.

Đặc biệt là Hogson.

Brady đã xé thiệp mời ngay trước mặt mình, còn ném vào thùng rác, bây giờ nhặt về dán lại, đưa tới đây, thật đã làm khó cho anh ta rồi.

Đương nhiên, Hogson sẽ không nói chuyện này với bất kỳ ai, dù sao cũng phải để lại chút mặt mũi cho Brady, nếu để cho anh ta biết là mình tiết lộ tin tức, vậy thật sự xem như là "kết thành hận thù" đấy.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng lại không thay đổi, mỉm cười nói:

- Thật sao? Vậy lần này khách đều tới đầy đủ rồi, chúng ta vừa vặn có thể nhấm nháp chút rượu ngon và món ăn ngon.

Khi anh nói chuyện, Brady đã được người hầu dẫn tới, xuất hiện ở trong tầm mắt mọi người, vẻ mặt cử chỉ của anh ta vẫn thoáng hiện vẻ thanh cao, trên mặt không hề tươi cười.

- Ngài Brady, chào mừng ngài tới đây.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Brady cười, thuận tiện gật đầu với Hogson, Anlos, sau đó mới nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, ngài mời người ăn cơm đúng là biết chọn nơi rất tốt đấy. Chỗ này là hành cung của đại tù trưởng Ogad, tôi nghe nói đại tù trưởng Ogad và phu nhân đều không có ở đây, hình như ngay cả ngài Awakwalakra cũng không có mặt.

Brady cố ý nói Bạch Tiểu Thăng mời người ăn cơm hình như có ý tu hú chiếm tổ chim khách.

- Tin tức của ngài Brady đúng là nhạy bén.

Bạch Tiểu Thăng cười nhạt, không để ý đến lời giễu cợt trên phương diện này, anh liếc nhìn Hogson, Anlos:

- Nếu ngài Brady đã đến, vậy chúng ta tới nhà ăn, ngồi xuống thưởng thức chút rượu ngon, vừa ăn vừa trò chuyện vậy.

Hogson, Anlos đều mỉm cười gật đầu. Brady có phần lười biếng.

Bạch Tiểu Thăng tự mình dẫn đường cho bọn họ đi về phía nhà ăn.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi theo ở phía sau.

Hai bên cách một đoạn khá xa, Lâm Vi Vi không nhịn được nói với Lôi Nghênh:

- Brady lại đến tay không đấy, hừ.

Lôi Nghênh vội vàng nháy mắt với cô.

Cô nhóc này đúng là không hài lòng liền nói thẳng, điều này để cho người ta nghe tóm sẽ không tốt đâu.

- Sợ cái gì!

Lâm Vi Vi nhìn sang bên kia, lầm bầm nói:

- Đợi lát nữa, anh ta đừng hối hận đấy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận