Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2294: “Phía đối tác" Robert

Khi Robert phơi bày tâm tư của mình với Bạch Tiểu Thăng, anh ta trước sau vẫn luôn nhìn thẳng vào hai mắt anh thể hiện sự thẳng thắn vô tư của mình, muốn chứng minh lời anh ta nói là lời thật lòng, là nghiêm túc.

Bạch Tiểu Thăng nhìn chằm chằm vào anh ta rồi chậm rãi gật đầu. Anh lại liếc nhìn Lorna phía xa, xúc động nói:

- Xem ra lần này ngài Robert đã thật sự tìm được người yêu của mình nên đã động chân tình rồi.

Không cho phép chị mình tổn thương đến người yêu của mình, thậm chí không tiếc tiên phát chế nhân “đề phòng trước khi tai họa xảy ra”.

Đây quả nhiên rất có phong cách của gia tộc Caroline.

- Thật ra tôi như vậy không chỉ vì tình yêu của tôi, mà còn vì thân phận của tôi, địa vị của tôi và... tất cả mọi thứ của tôi!

Robert nói với Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn không che giấu:

- Tôi đã quyết định phải lấy lại tất cả mọi thứ thuộc về tôi ở trong gia tộc. Tôi mới là gia chủ tương lai!

Bạch Tiểu Thăng cười.

Một người đàn ông có tham vọng mới có khả thể có đủ động lực, mới có thể có đủ sự kiên định, lại thêm cố gắng vì tình yêu, người như vậy có thể hợp tác được.

- Vậy ngài muốn làm gì, ngài Robert?

Bạch Tiểu Thăng lại hỏi.

Thật ra, trong lòng anh đã có chút suy đoán.

Robert dịch sát lại gần và hạ giọng nói:

- Tôi sẽ nghĩ cách trở lại gia tộc trong khoảng thời gian ngắn, ở đó tôi có vài người có thể tin cậy. Đến lúc đó, tôi bằng lòng cung cấp cho anh tất cả giúp đỡ mà tôi có thể cho ra - bất kỳ tin tức nào liên quan đến Caroline. Tôi hi vọng anh có thể đá chị ta ra khỏi tập đoàn Chấn Bắc!

- Sau đó, tôi cướp lại tất cả mọi thứ thuộc về tôi từ trong tay chị ta!

Ánh mắt Robert kiên nghị, xem ra đã hạ quyết tâm rồi. Sợ rằng cho dù anh ta không tìm tới Bạch Tiểu Thăng, cũng sẽ đi tìm người khác.

Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm một lát mới chậm rãi nói:

- Ngài Robert, theo lẽ thường thì ngài và tôi không có quan hệ tình cảm gì, thậm chí còn có một chút mâu thuẫn. Ngài và Caroline còn là ruột thịt, tôi không nghĩ ra lý dao nào để mình tin tưởng ngài.

Lời Bạch Tiểu Thăng nói cũng là chuyện thường tình của con người.

Nhưng thật ra anh đã tin lời Robert nói rồi.

Một người có thể nói dối, nhưng muốn lừa dối đến từng chi tiết trên nét mặt thì lại không dễ dàng như vậy.

Đặc biệt muốn ngụy trang ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng lại càng khó hơn.

Thật ra anh không cần Robert cứ phải ném ra công trạng, chỉ muốn xem anh ta rốt cuộc quyết tâm lớn tới mức nào thôi.

Robert dường như đã sớm suy nghĩ qua về vấn đề này, Bạch Tiểu Thăng vừa hỏi, anh ta đã chậm rãi nói:

- Có lời nói làm bằng chứng, cho dù tôi có ba hoa chích chòe sợ rằng cũng vô dụng. Tôi đã bị đày đến đây, trong tay tôi chỉ có sản nghiệp kinh doanh của gia tộc ở chỗ này. Anh có thể lấy hết tất cả, chỉ cần cho tôi một lý do hợp lý để có thể ăn nói với gia tộc là được. Dù sao tôi còn muốn danh chính ngôn thuận trở lại. Tôi sẽ để lại cho anh các loại tài liệu có chữ ký của tôi, cho dù không thể trực tiếp chứng minh tôi đồng lõa với anh, nhưng đủ để làm cho người trong gia tộc của tôi lấy lý do là mắc sai lầm mà lấy đi chút quyền lực cuối cùng của tôi, làm cho tôi hoàn toàn trắng tay!

Xem ra Robert đã thật sự tàn nhẫn, không tiếc lấy tất cả mọi thứ còn lại của mình ra đặt cược.

Bạch Tiểu Thăng nhìn chằm chằm vào anh ta, mỉm cười nói:

- Sao ngài lại tin tưởng tôi như vậy?

Một khi anh lấy đi tất cả của anh ta, trái lại hãm hại anh ta, anh ta không những chỉ còn lại hai bàn tay trắng, sợ rằng đến chết cũng không nhắm mắt.

Robert nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, trầm giọng nói:

- Từ lúc anh đánh bại Caroline, tôi vẫn luôn quan tâm tới tất cả các tin tức có liên quan tới anh. Tôi đã từng nhiều lần phân tích xem anh là một người thế nào. Anh làm kẻ địch sẽ rất đáng sợ, nhưng anh làm bạn liên minh thì có thể tin cậy được.

- Sao ngài lại tin tưởng vào phán đoán của mình như vậy?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Robert cũng cười:

- Tôi chẳng có giá trị gì để cho anh phải hãm hại cả. Trước đây không có, sợ rằng về sau cũng không có. Bây giờ tôi chỉ là người bị gia tộc ghét bỏ, anh hãm hại tôi cũng chẳng mang tới chút quấy nhiễu nào cho Caroline. Mà anh cũng không nhận được bất cứ lợi ích nào. Ngược lại, nếu anh hợp tác với tôi, tôi có thể làm người bên cạnh Caroline, giúp anh đối phó với chị ta!

- Cho dù anh chưa chắc đã kiêng kỵ Caroline, nhưng với sự hiểu biết của tôi về chị ta, chị ta nhất định sẽ không ngừng nhằm vào anh, tính kế với anh chẳng khác nào một con rắn độc.

- Mà lấy địa vị của chị ta ở tập đoàn Chấn Bắc cộng thêm tài nguyên trong gia tộc chúng tôi, nếu anh muốn động vào chị ta cũng không dễ dàng gì, không phải sao?

Robert phân tích rõ ràng, thậm chí còn từng suy đoán về tâm trạng của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Robert và âm thầm than thở.

Thật sự không hổ danh là con cháu trong gia tộc lớn, cho dù đã từng là một kẻ ăn chơi trác táng nhưng một khi làm lãng tử quay đầu cũng khiến người ta phải nhìn với cặp mắt khác.

Bạch Tiểu Thăng khẽ gật đầu, nói:

- Ngài đã thuyết phục được tôi, tôi bằng lòng hợp tác với ngài.

Khi nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng thậm chí chủ động giơ tay tới.

Robert và Bạch Tiểu Thăng bắt tay nhau, mỉm cười nói:

- Tôi chắc chắn sẽ không để cho anh phải thất vọng về quyết định này!

Hai bên xem như đã kết hợp với nhau.

Bên kia, chẳng biết tại sao Lorna chợt đứng lên và chạy thẳng ra ngoài cửa.

Bạch Tiểu Thăng và Robert đều thấy nhưng không chú ý lắm.

Bạch Tiểu Thăng lại nói với Robert:

- Ngài Robert, tôi muốn nhắc ngài một câu, Caroline – người chị kia của ngài không có khả năng là loại người tầm thường, có thể nói là yêu quái trong loài người. Nếu anh bị lộ, tôi sợ là cô ta sẽ rất bình tĩnh, trái lại gài bẫy cho tôi. Tôi hi vọng anh biết tôi cũng đang mạo hiểm rất lớn.

- Chuyện hôm nay chỉ có anh biết, tôi biết, về sau cũng chỉ có bản thân tôi liên hệ với anh.

Robert lập tức nói:

- Ngay cả người thân thiết nhất của tôi cũng sẽ không biết, hơn nữa một khi bị phát hiện, tôi tuyệt đối sẽ không khai ra anh, điều này chẳng có lợi gì cho tôi cả.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Ngài Robert suy nghĩ chu đáo, lại có giới hạn dừng. Tôi thật sự hy vọng ngài có thể nắm giữ việc kinh doanh của gia tộc, đến lúc đó tôi còn muốn hợp tác với ngài đấy.

Robert nghe vậy thì ánh mắt lóe lên, trịnh trọng gật đầu.

- Được, đến lúc đó chúng ta lại hợp tác trên phương diện làm ăn!

Hai người nói chuyện đến đây xem như kết thúc, cà phê cũng uống xong nên lần lượt đứng dậy đi ra ngoài.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh thấy thế thì tất nhiên đứng dậy đón.

- Lorna đâu, sao cô ấy lại ra ngoài thế?

Robert không nhịn được hỏi Lâm Vi Vi.

Lâm Vi Vi vừa thấy Bạch Tiểu Thăng và Robert trò chuyện với nhau rất vui vẻ, lại bắt tay gì đó, thậm chí có lẽ còn đạt được giao dịch gì đó, hai bên chắc hẳn là bạn không phải đối địch.

Lúc này, Lâm Vi Vi nghe Robert hỏi thăm thì tất nhiên khách sáo trả lời:

- À, cô Lorna nói là nhớ ra còn chưa mua món điểm tâm anh thích ăn, nói thứ đó đang ở bên kia đường nên qua mua một ít.

Robert nghe vậy, ánh mắt liền trở nên dịu dàng, trên mặt không hề che giấu nụ cười ngọt ngào.

Lâm Vi Vi thấy sắc mặt anh ta như vậy, trong lòng không nhịn được thầm nghĩ: Đây là vẻ mặt chỉ người đang yêu mới có, xem ra ngài Robert này thật sự thích Lorna kia.

- Đi thôi, tôi nghĩ cô Lorna chắc đã mua xong rồi đấy.

Bạch Tiểu Thăng ở bên cạnh nói.

Robert nghe vậy liền gật đầu, bước nhanh ra ngoài cửa.

Ba người Bạch Tiểu Thăng đi theo ra ngoài.

Lâm Vi Vi chợt nhớ tới một chuyện, không nhịn được có chút "lo lắng", trong lòng nói thầm:

- Lúc này, chắc trên người cô Lorna kia có tiền chứ...

Bạn cần đăng nhập để bình luận