Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2304: Trời giáng kỳ duyên (1)

Lại vào một ngày thời tiết tốt. Vào sáng sớm khi mặt trời vừa ló ra, bầu trời trong xanh, chỉ có mấy đám mây trắng lững lờ trôi.

Sáng sớm, Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, đi tới một gò đất ở ngoại thành phía tây Eisenlag, dự định đi dạo chơi, nấu cơm dã ngoại, thả lỏng một ngày.

Gò đất này ở gần sát thành phố, đã được xác nhận là không bất kỳ tài nguyên hầm mỏ nào, trong quy hoạch phát triển sau này cũng chỉ có thể trở thành công viên. Thứ nhất là có thể lợi dụng hợp lý địa thế nơi này, thứ hai cũng là quan tâm tới nhu cầu của người dân xung quanh.

Những người dân kia hơn mười năm cũng như một ngày, cũng sớm coi nơi đây thành chỗ để giải trí.

Ở trên đỉnh gò núi, đám người Bạch Tiểu Thăng lại thấy có nhiều người túm năm tụm ba, trải khăn trên cỏ hoặc nằm hoặc ngồi, rất thoải mái.

Nếu kết hợp với giỏ thức ăn và rượu ướp lạnh là có thể trải qua một buổi sáng vui vẻ, hoặc là cả ngày khoan khoái.

Đám người Bạch Tiểu Thăng cũng tìm một nơi, bày bữa ăn dã ngoại trải chỗ và ngồi ở đó.

Lâm Vi Vi lấy hoa quả, điểm tâm đã chuẩn bị sẵn, còn pha một ấm hồng trà.

Ba người hưởng thụ từng trận gió mát thổi tới, phía dưới có cỏ xanh, ngồi ở đó thoải mái nói chuyện.

Lúc đang nói chuyện, ánh mắt Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía xa.

Từ chỗ này nhìn qua, cuối tầm mắt có thể mơ hồ nhìn thấy được ba công trường đang xây dựng với khí thế bừng bừng, theo thứ tự là sản nghiệp xây dựng của gia tộc Anlos, gia tộc Hogson và công ty Brady.

Đây chỉ là bắt đầu, sau này công trình của ba nhà sẽ từng bước được mở rộng quy mô và tăng tiến độ nhanh hơn.

Từ sát thành phố đến Viễn Sơn, trong vòng mấy năm sẽ có một loạt thành phố mới đột ngột nhô lên.

Đến lúc đó, cảnh tượng sẽ khác hẳn với bây giờ.

Bạch Tiểu Thăng đang tưởng tượng tới cảnh thịnh vượng trên bản đồ quy hoạch trong tương lai, Lâm Vi Vi đã rót cho anh cốc trà, báo cáo:

- Anh Tiểu Thăng, hôm qua bọn em lại có một cuộc làm ăn thua lỗ, tổn thất ít nhất mấy tỷ đô la. Đây đã là khoản thứ ba trong vòng hai tuần nay rồi!

- Đúng là thảm.

Lôi Nghênh vừa bóc lạc ăn vừa than thở.

Bạch Tiểu Thăng cười khẽ, thu lại mạch suy nghĩ.

Ba khoản kinh doanh này đều bị gia tộc của Caroline hãm hại. Là Robert cung cấp tin tức cho cô ta, hậu trường của cô ta lại động tay động chân.

Nhưng từ bề ngoài thì điều này không mấy liên quan đến gia tộc của Caroline. Bạch Tiểu Thăng là tự nhiên "chịu thiệt".

- Lỗ cũng không có cách nào, tiếc con sẽ không lừa được sói, câu cá lớn phải dùng tới mồi nhử lớn thôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Bên phía Robert chắc hẳn đã nhận được tín nhiệm gia tộc.

Lâm Vi Vi gật đầu:

- Đúng vậy, có tin tức nói bây giờ anh ta là người nổi tiếng ở trong gia tộc đấy.

- Vậy chúng ta cũng làm đủ rồi, không cần “đưa” tiếp nữa.

Lôi Nghênh nói.

Bạch Tiểu Thăng cũng gật đầu:

- Không sai, lấy hiểu biết của Caroline về tôi, đến lúc này, tôi hẳn phải kinh ngạc phát hiện ra và có chút đề phòng rồi, sẽ không lại phạm phải những sai lầm đó. Nếu còn mất tiền thì có vẻ có vấn đề.

- Gửi tin tức…

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Đổi người chúng ta phái ra làm việc thành người bên phía chính phủ Osan, phái những người có kinh nghiệm lão luyện để tránh lại phạm sai lầm.

Lâm Vi Vi lập tức gật đầu:

- Tôi thông báo với bên phía Trần Phi Tù, để Osan điều người tới giúp đỡ.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Anh đã đặt cược vào Robert, thắng hay thua lại cần có thời gian tới chứng minh. Bạch Tiểu Thăng cũng không nóng nảy, thậm chí không dự định kiếm ổn không thua lỗ.

Có đôi khi đánh cờ với cao thủ, cho dù có giấu chiêu tinh diệu thế nào, cũng cần phải bình tâm tĩnh khí, không kiêu ngạo không nóng nảy, không đến giây phút cuối cùng thì tuyệt đối không thể thả lỏng.

Lặng lẽ đợi tới lúc nở hoa kết trái là được rồi.

Nói xong chuyện này, ba người lại nói về một vài chuyện khác.

Các gia tộc Hoa kiều lớn có quan hệ thân thiết với Bạch Tiểu Thăng, khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc, còn có những doanh nghiệp riêng của Bạch Tiểu Thăng, cho dù mỗi phía chỉ có rất ít chuyện cần Bạch Tiểu Thăng quan tâm, tích góp lại cũng có thể nói là phong phú.

Đặc biệt Bạch Tiểu Thăng muốn chỉnh đốn, kết hợp lực lượng các nơi vào một liên minh thương nghiệp mang tính chất thế nào thì việc cần quan tâm xử lý lại càng nhiều hơn.

Trong vòng một tuần trước đó, có thể nói là đám người Bạch Tiểu Thăng thật sự đã phải liên tục bận rộn, cho nên mới có thể thỉnh thoảng nhàn hạ, thả lỏng như hôm nay.

Lúc này mới nói chuyện chuyện một lát, Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên khẽ "A" một tiếng, mỉm cười nói:

- Không phải đã nói chúng ta tới đây là để giải trí sao? Tại sao lại nói tới công việc thế?

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nghe vậy, cũng cười.

- Đúng là quen mất rồi, thích ứng với công việc cường độ cao, ngay cả thả lỏng cũng không rời khỏi công việc:

Lâm Vi Vi mỉm cười nói:

- Người nào mở đầu, có phải nên uống trà thay rượu, tự phạt một chén hay không?

Lôi Nghênh cũng cười nói:

- Lý không thể nói rõ, tôi thấy chúng ta đều tự mình phạt một chén mới được.

- Ý kiến hay, có phúc cùng hưởng.

Bạch Tiểu Thăng nói đùa.

Ba người cười to, chén trà chạm vào nhau, lấy trà thay rượu.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng vừa đưa chén trà đến bên môi, còn chưa uống thì điện thoại di động của anh đã đổ chuông.

- Xem ra, tôi muốn thanh nhàn vẫn có chuyện tự tìm tới cửa rồi.

Bạch Tiểu Thăng khẽ thở dài, vừa uống trà vừa xem ra màn hình, sau đó ngạc nhiên nói:

- Anlos? Sao ông ấy còn tự mình gọi điện thoại tới cho tôi vậy? Chẳng lẽ có chuyện gì sao?

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng nhìn sang với ánh mắt tò mò.

Hôm qua, Bạch Tiểu Thăng vừa gọi điện thoại cho Anlos, hẳn không có vấn đề gì mới đúng, chẳng lẽ có chuyện đột ngột phát sinh?

- Alo, ngài Anlos sao?

Bạch Tiểu Thăng đặt chén trà xuống, mỉm cười nhận nghe máy:

- Ngài tìm tôi có chuyện gì sao?

Sau một lát, Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên nói:

- Lorna, chuyện là liên quan đến cô ấy à?

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh vừa nghe Bạch Tiểu Thăng nói vậy thì kinh ngạc nhìn nhau.

Anlos tự mình gọi điện thoại tới, còn liên quan đến Lorna à?

Cho dù Lorna có chuyện gì, gia tộc Anlos còn không giải quyết được, phải gọi điện thoại tới cho Bạch Tiểu Thăng sao?

Còn cần Anlos tự mình gọi cho Bạch Tiểu Thăng nữa à?

Điều này quả thật hơi khoa trương.

Khi hai người Lâm Vi Vi đang cảm thấy khó hiểu, lại nghe Bạch Tiểu Thăng đáp:

- Tôi hiểu rồi, được, hôm nay vừa lúc chúng tôi đang rảnh rỗi, có thể đi qua xem thử.

Có chuyện gì còn phải đi qua một chuyến chứ?

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh càng thêm giật mình.

Bạch Tiểu Thăng kết thúc cuộc nói chuyện với Anlos, anh để điện thoại di động xuống, vẻ mặt hơi kỳ lạ.

- Sao vậy anh Tiểu Thăng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?

Lâm Vi Vi không nhịn được nói.

Lôi Nghênh cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai người và nói với vẻ mặt kỳ quái:

- Nói ra, các người có thể không tin. Có người tìm tới nhà Anlos, nói muốn nhận người thân với Lorna.

- Hả?

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh kinh ngạc nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng nói:

- Không phải cô Lorna nói ba mẹ đều mất từ nhỏ, không còn người nào thân sao?

Bạch Tiểu Thăng nhún vai.

- Lẽ nào có người xem tin tức, biết cô Lorna có liên quan tới gia tộc Anlos nên cố ý tới cửa nhận thân thích, muốn nhân cơ hội kiếm chút tiền à?

Lâm Vi Vi nói ra suy đoán của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận