Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2306: Dừng ở đây! (1)

Tổng giám đốc của khách sạn này tự mình dẫn đường cho một số người đi thẳng chỗ đám người Bạch Tiểu Thăng. Dẫn đầu đám người đi theo phía sau chính là hai người một già một trẻ.

Người già nhìn ước chừng sáu mươi tuổi, là một người da trắng, mái tóc chòm râu đã lấm tấm bạc, ăn mặc quý phái lịch sự, dáng người cao lớn rất rắn chắc, ngay cả bước đi cũng nhanh nhẹn, có lực.

Người tuổi trẻ kia có vẻ nhỏ tuổi hơn Bạch Tiểu Thăng một chút, cũng là người da trắng với dáng vẻ đẹp trai, nói là minh tinh điện ảnh cũng không quá, gương mặt thoáng lộ vẻ kiêu ngạo của người trong gia tộc lớn.

Ba người Bạch Tiểu Thăng quan sát đối phương, thật ra không có cảm giác gì.

Lorna rõ ràng hơi hồi hộp, hai tay nắm chặt góc áo của mình, trong miệng thì thào than nhẹ:

- Tới rồi!

Nói cho cùng, tâm trạng của Lorna lúc này rất khẩn trương, lại có vài phần chờ mong.

Cô ta nóng lòng muốn biết rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, gia tộc Myers có phải là người thân của mình hay không.

Dù sao, lúc mẹ mình còn sống cũng không nói mình còn người thân nào.

Nghe nói, Myers là một gia tộc lớn cao ngạo, chắc sẽ không có người nào nhận loạn cô ta làm người thân...

Lorna làm một cô gái nhỏ tuổi nhưng trong lòng lại lương thiện, dịu dàng, tình thân còn đáng quý hơn bất kỳ vàng bạc nào trên đời này.

Cô mong có được tình thân cho nên mới không thể bình tĩnh được.

Thấy đối phương đi tới, theo phép lịch sự, đám người Bạch Tiểu Thăng đứng lên, đón tiếp đối phương.

Tổng giám đốc khách sạn thấy cảnh tượng như vậy thì lập tức lo sợ không yên, lại muốn hành lễ, lại bị ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng ngăn lại, ông ta do dự một lúc đành thôi.

Một già một trẻ đi theo phía sau này, vừa tới đã nhìn chằm chằm vào Lorna, quan sát cô ta.

Điều này làm cho Lorna càng thêm khẩn trương.

Sở dĩ bọn họ xác định Lorna là người bọn họ muốn gặp, cũng không khó. Dù sao trong bốn người Bạch Tiểu Thăng, ba người là người Châu Á da vàng, chỉ có Lorna là con lai, tất nhiên rất dễ dàng xác định được mục tiêu.

- Ngài…. Bạch, khách của ngài đến rồi.

Tổng giám đốc khách sạn cung kính nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Anh đi xuống trước đi, đừng để có người đến quấy rầy chúng tôi.

Bạch Tiểu Thăng khẽ nói với ông ta.

Tổng giám đốc khách sạn nghe vậy liền hơi cúi người, sau đó gật đầu chào một già một trẻ kia và lui ra ngoài.

- Chắc hai vị là người của gia tộc Myers, chúng ta nhận sự nhờ cậy của gia tộc Anlos, đã chờ ở đây từ lâu.

Bạch Tiểu Thăng chủ động mỉm cười nói với một già một trẻ này.

Người trẻ tuổi kia liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, ngược lại rất lịch sự gật đầu.

Người già kia hất bàn tay đeo găng tay, ra hiệu cho đám người đi theo lùi ra ngoài, để tránh quấy rầy bên này.

Sau đó, ông ta mới mỉm cười giới thiệu với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Anlos cử ba người... Hoa kiều tới gặp mặt chúng tôi, ngược lại cũng suy nghĩ chu đáo, tránh cho người khác chú ý tới chuyện này, đúng là có lòng.

Ba người Bạch Tiểu Thăng nghe vậy liền ngẩn người.

Xem ra lão già này đã hiểu nhầm rồi.

Nhưng ba người đều không quan tâm tới chút chuyện nhỏ này, dù sao, trọng điểm hôm nay là ở trên người Lorna, giải quyết vấn đề của cô ta là quan trọng nhất.

Về phần Bạch Tiểu Thăng muốn nói chuyện sâu hơn với Myers cũng không cần quá vội.

Ông già kia nói tiếp:

- Tôi là một quản gia của gia tộc Myers, tên là Levent. Người này là…

Ông già chỉ người tuổi trẻ bên cạnh:

- Là ngài Jim.

Khi lão quản gia Levent giới thiệu về người trẻ tuổi kia cũng chỉ nói một cái tên, nghe không giống như tên thật.

Jim nhìn mọi người mỉm cười gật đầu với vẻ phong độ, không mất lễ nghĩa.

Mọi người cũng gật đầu chào anh ta.

Levent nói xong liền nhìn Lorna, nói thẳng:

- Nói vậy, cô đây chính là cô Lorna!

Lorna liên tục gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Không sai, cô ấy là cô Lorna. Hai vị, hay là chúng ta ngồi xuống chậm rãi trò chuyện.

Levent mỉm cười, dẫn theo Jim ngồi xuống chiếc bàn cùng ba người Bạch Tiểu Thăng, Lorna.

Sau khi ngồi xuống, Levent nhìn Bạch Tiểu Thăng như xác định anh là người chịu trách nhiệm cho cuộc nói chuyện lần này.

- Ngài Anlos có thể giao chuyện quan trọng như vậy cho ngài, chắc vô cùng tín nhiệm ngài, không biết ngài xưng hô như thế nào?

Levent khách sáo nói.

- Ngài có thể gọi tôi là 'Bạch'.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Đối với người nước ngoài, tên họ Trung Quốc thường không dễ nhớ, ngược lại không bằng nhớ một chữ, đọc vẫn thuận tiện hơn.

- Ngài Bạch.

Levent mỉm cười gật đầu:

- Xem ra ngài cũng được ngài Anlos xem là người thân tín.

Lời nói này thật hay, Bạch Tiểu Thăng làm sao có thể là người giúp việc của Anlos chứ?

Lorna lập tức muốn sửa lời.

Đáng tiếc Levent không để ý tới cô ta, tiếp tục nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Nghe nói ngài Anlos có chuyện quan trọng phải đi sang bên Châu u. Vậy tôi nghĩ, ngài ấy đã nhờ ngài tới đại diện toàn quyền. Có lời gì, tôi cũng có thể nói cho ngài nghe đúng không?

Levent rõ ràng đang xác nhận quyền hạn của Bạch Tiểu Thăng.

Jim cũng nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nói:

- Có thể.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lại không nhịn được nhìn nhau, trong ánh mắt đầy kinh ngạc.

Ngoại trừ lúc đầu Levent nhìn chằm chằm vào Lorna, sao ngồi xuống lại đặt sự chú ý lên trên người Bạch Tiểu Thăng vậy?

- Ngài Levent, ngài muốn nói gì?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Levent nhoẻn miệng cười:

- Tôi chỉ là người chuyển lời, những lời này đều là ý của ngài Myers.

- Ngài Myers cảm thấy chuyện này là một cơ duyên, không phải là chuyện giữa cá nhân mà là giữa gia tộc. Ông trời đã trao cho hai bên chúng ta một... cơ hội.

- Chúng tôi nghe nói gia tộc Anlos, công ty Victory, gia tộc Hogson nhận được cơ hội phát triển ở Osan lớn nhất từ trước tới nay, thậm chí có thể ảnh hưởng tới bố cục giới kinh doanh của Tây Phi.

- Gia tộc Myers của chúng tôi từ xa tới Đông Phi, vừa lúc bỏ lỡ một chút thời gian. Lần này chúng tôi muốn mượn cơ hội này nắm tay với gia tộc Anlos cùng tiến.

Jim ở bên cạnh mỉm cười nói xen vào:

- Tôi tin tưởng có hai gia tộc lớn chúng ta cùng kết hợp, sẽ nắm được thị trường lớn hơn nữa, giảm bớt người cạnh tranh trong cộng đồng của chúng ta.

Tròng mắt Levent nhất thời chuyển động, liếc nhìn Jim, hình như cảm thấy lời này nói có hơi quá sớm, nhưng không nói gì thêm, cũng không trách chuyện Jim nói xen vào.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai người với ý sâu xa.

Levent vẫn tính là có hàm súc, Jim nói rất trực tiếp, lộ rõ khí phách của gia tộc Myers.

Giảm bớt người cạnh tranh à?

Đây là muốn đi cùng gia tộc Anlos, loại bỏ Brady, Hogson ra khỏi cuộc đấy?

Tham vọng và khẩu vị này thực sự kinh người.

Nhưng hai gia tộc lớn đứng thứ nhất và thứ hai của Tây Phi liên thủ, ngược lại cũng thật sự có thể làm được!

Myers đánh bại gia tộc mạnh nào đó ở bên Đông Phi, lại muốn quay về bên này củng cố địa vị, thật sự muốn xưng bá giới kinh doanh trong toàn đại lục sao?

Quả nhiên không phải là gia tộc bình thường!

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng hiểu rõ ẩn ý trong đó, cả hai đều bị líu lưỡi.

Nhưng bọn họ đều nghĩ đến một vấn đề khác – bây giờ mới mở màn nói chưa được mấy câu, hai người chưa xác định thân phận và địa vị của Bạch Tiểu Thăng đã nói những lời này, thật sự tốt sao?

Thấy vẻ mặt đầy ẩn ý của Bạch Tiểu Thăng, Levent mỉm cười nói:

- Ngài Jim nói hơi... trực tiếp, nhưng đúng là ý trong chuyến đi này của chúng tôi.

- Mặc dù lão già tôi chỉ là một đầy tớ, nhưng ở trong gia tộc Myers cũng được xem là tên có thể gọi ts. Ngài Anlos biết tôi tới, nói vậy hẳn sẽ phái ra người ngang hàng. Nói cách khác, ngài Bạch cũng xem như là thân tín, rất được nể trọng, vậy chúng ta nói chuyện trực tiếp một chút cũng không tính là gì cả.

Lúc Levent nói lời này có phần tự phụ.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy liền nảy ra ý định, trong đầu Hồng Liên nhanh chóng kiểm tra thân phận của Levent này.

Tất nhiên, một người chỉ là quản gia không được liệt kê trong danh sách người của gia tộc Myers, nhưng chỉ cần có manh mối trên mạng, Hồng Liên đều có thể tìm ra, đồng thời trong nháy mắt loại bỏ các tin tức không có tác dụng.

Bạch Tiểu Thăng chỉ cần một ý nghĩ đã biết được lai lịch của Levent.

Không ngờ Levent này còn là một quản gia bên cạnh Myers!

Còn Jim kia...

Bạch Tiểu Thăng thuận tiện điều tra anh ta luôn.

kết quả điều tra khiến Bạch Tiểu Thăng không nhịn được phải nhướng mày.

Jim không ngờ là một người con trai của Myers.

Điều này thật thú vị, Myers phái ra quản gia và con trai tới đón người thân à?

Thân phận của Lorna quả thật đã mơ hồ đoán được!

Kết quả này cũng thật sự ứng với lời Levent nói.

Anlos biết người quản gia này đích thân đến, tất nhiên đã đoán được điều gì, thậm chí có thể đoán được bảy, tám phần việc bọn họ sẽ mượn cơ hội này để hợp tác với nhau.

Vậy tất nhiên phải phái ra người tâm phúc tới liên hệ, đồng thời trao cho đầy đủ quyền lợi.

Nhìn từ điểm này, tư duy của đám người Levent cũng không sai - trực tiếp trò chuyện về việc cơ mật cũng hoàn toàn không thành vấn đề.

Bạn cần đăng nhập để bình luận