Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2307: Dừng ở đây! (2)

- Lúc này ngài Myers ở Đông Phi đang có danh tiếng lớn, thành tích chiến thắng mới, lại không quên phát triển ở Tây Phi, đúng là vất vả cần cù vô cùng, đáng kính phục.

Bạch Tiểu Thăng xúc động nói.

Đồng thời, đầu óc của anh cũng hoạt động.

Anlos sớm biết những điều này, còn bảo mình tới đón tiếp, rõ ràng cho thấy ông ta không giấu giếm, lại giao tất cả quyền lựa lại cho mình.

Nhưng đáng lẽ ông nên sớm nói cho tôi biết những điều này mới phải! Bạch Tiểu Thăng rất muốn nhắn tin trút giận.

Levent hơi ngạc nhiên trước khi thấy Bạch Tiểu Thăng tự nhiên nói ra một câu "Lấy lòng" không có dinh dưỡng như vậy.

Nghe dường như có chút giễu cợt, một người giúp việc lại dám làm như thế sao?

- Đây là ý của gia tộc Anlos à?

Jim ngồi bên cạnh không nhịn được nói.

Levent nhìn Bạch Tiểu Thăng, chờ đợi câu trả lời.

Thấy những người này trò chuyện náo nhiệt, Lorna ngồi ở bên cạnh lại đờ người ra. Từ đầu tới cuối cũng không có ai nhắc tới cô ta, giống như cô ta là một người ngoài cuộc vậy.

Nhưng theo phép lễ sự, Lorna vẫn cố kìm nén cảm xúc.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn Lorna, sau đó quay sang nhìn Levent và Jim, nói:

- Trước khi nói những điều này, chúng ta vẫn nên tìm hiểu về vấn đề liên quan tới xuất thân của cô Lorna thì hơn.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, ánh mắt Levent và Jim trở nên ý tứ sâu xa.

Theo bọn họ thấy, người đại biểu gia tộc Anlos này rất có khả năng là muốn hiểu giá trị của cô Lorna trước, mới treo cao giá, lúc suy nghĩ bàn chuyện hợp tác có thể mượn đó để cò kè mặc cả.

Levent cười nhạt nói:

- Lão đây tự mình đứng ra, tin tưởng ngài Anlos cũng có phán đoán. Không sai, cô Lorna là con của ngài Myers!

Những lời này làm cho cơ thể Lorna run lên, điều này có nghĩa là cha ruột của côta còn sống!

Levent nói tiếp:

- Năm đó, mẹ cô ấy là thư ký của ngài Myers. Nhưng bởi vì một lần... sai lầm không nên có, bà ấy đã mang thai.

- Khi biết có cô Lorna, ngài Myers từng sai người cho bà ấy một khoản chi phí lớn, cũng nhắc nhở bà ấy bỏ đứa trẻ.

- Nhưng mẹ của cô Lorna đặc biệt giỏi, không ngờ không coi gia tộc Myers ra gì mà biến mất.

- Bà ấy mất tích nhiều năm như vậy, ngài Myers cũng cho rằng bà ấy không còn sống nữa. Mãi đến khi xem tin tức thấy dáng vẻ của cô Lorna đặc biệt tương tự với mẹ cô ấy, thậm chí là một vài động tác nhỏ cũng không khác, ngài Myers mới biết được cô Lorna còn sống!

- Cho nên, chúng tôi tới đón cô Lorna trở lại, đồng thời cảm ơn gia tộc Anlos đã che chở.

- Ngài Myers đồng thời cho rằng, đây cũng là một duyên phận và cơ hội của hai gia tộc lớn, gia tộc Myers quay về Tây Phi cần một trợ giúp mạnh để loại bỏ những người khác.

Ngài Levent công khai nói mấy thứ này, Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh nghe.

Jim cũng bình tĩnh như hoàn toàn không cảm thấy có gì.

Khi nghe được những lời này, vẻ mặt Lorna liên tục thay đổi, từ kinh ngạc, phẫn nộ, nhục nhã, mờ mịt, bi thương, hình như trong khoảng thời gian ngắn, cô ta đã cảm nhận được trăm vị trên thế gian.

Mình là một người con gái ngoài giá thú, cha mình không hy vọng mình sống ở trên đời, đây mới là chuyện tuyệt vọng mất.

Ban đầu, cô ta cho rằng đây là một cảnh tượng nhận lại người thân đầy ấm áp, nhưng không ngờ cho dù là con gái ngoài giá thú của Myers, cô ta vẫn chỉ là tồn tại không quan trọng.

Giá trị duy nhất chẳng qua là một cơ hội cho hai gia tộc lớn liên minh với nhau.

Lorna nghĩ đến đây, trong lòng lập tức buồn bã, ánh mắt mờ mịt bi thương.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ở bên cạnh nghe được cũng hơi tức giận.

Levent mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, bây giờ ngài đã biết giá trị của cô Lorna, vậy chúng ta có thể nói chuyện liên quan tới hai gia tộc lớn...

- Các người xem cô ấy là gì chứ?

Không đợi Levent nói hết lời, đã nghe bên cạnh có một tiếng quát tức giận truyền đến.

Tay Lorna bị một bàn tay ấm áp nắm lấy, đó chính là Lâm Vi Vi. Tiếng quát tức giận vừa rồi cũng là do cô không thể nhịn được nữa phát ra.

Lorna không chịu nổi nhìn Lâm Vi Vi, cảm nhận hơi ấm của bàn tay mình, tự nhiên lại muốn khóc. Cô ta bất chấp tất cả, òa khóc.

Ánh mắt Lâm Vi Vi có phần phẫn nộ, nhìn Levent và Jim.

Theo cô thấy, cuộc nói chuyện này càng lúc càng không đúng, từ lúc mới bắt đầu đã không đúng rồi.

Bọn họ căn bản không quan tâm tới cảm nhận của Lorna, ở trong mắt bọn họ, cô ta giống như một đồ vật. Một vật bị gia đình lớn ném đi, vốn có cũng được không có cũng được, chỉ vì bị một nhà giàu khác nhặt được mới có giá trị, có thể làm hai người nhà kết giao.

Nhưng người không phải là đồ vật!

Tình thân không nên là như vậy!

Tính tình của Lâm Vi Vi nóng nảy, tất nhiên không thể tha thứ cho tam quan lệch lạc như thế.

Levent nhíu mày nhìn Lâm Vi Vi, ông ta thấy cô gái này dường như là tùy tùng của họ Bạch, sao lại không biết đúng mực, ngông cuồng nói xen vào như vậy!

Nhưng thấy Bạch Tiểu Thăng không lên tiếng, Levent cũng cố nén giận, cười nhạt nói:

- Chúng ta xem cô Lorna là một tiểu thư trong gia tộc của mình. Lần này tôi mời cô ấy trở lại, sẽ cho cô ấy nhận được đãi ngộ cuộc sống tốt, chỉ là không thể nhận tổ quy tông!

Jim mỉm cười nhìn Lorna, trong ánh mắt bình thản lại có vẻ lạnh lùng, căn bản không có xem đối phương thành quan hệ chị em máu mủ của mình.

- Vậy có khác gì các người đưa một con chim, một con chó về nuôi chứ?

Lâm Vi Vi cắn răng nói.

- Không khác nhau, hình dung của ngài rất đúng:

Levent dường như còn khen ngợi, chỉ thiếu vỗ tay khi Lâm Vi Vi nói lời này.

Thần sắc này suýt nữa chọc tức Lâm Vi Vi.

Lorna cắn môi dưới, vẻ mặt trắng bệch, trong lòng buốt giá, đã không còn lưu luyến gì về tình thân này nữa rồi.

- Đối với gia tộc, giá trị của cá nhân lại không phải là vậy sao? Nói một cách tương đối, tôi cũng chỉ là đáng giá hơn một chút mà thôi.

Jim dường như còn muốn cố nói chuyện hài hước một chút, đáng tiếc chẳng có gì đáng để cười.

Levent hình như cũng chán phải nhiều lời với một cô gái nhỏ, ông ta nhìn Bạch Tiểu Thăng nói:

- Chúng ta vẫn nói về vấn đề chính đi, ngài Bạch, chuyện liên quan tới hợp tác...

Lần này, đổi lại thành Bạch Tiểu Thăng không để ý tới ông ta.

Bạch Tiểu Thăng nhã nhặn nói với Lorna:

- Cô Lorna, cô có muốn đi gặp cha ruột của cô không?

Lorna cắn môi, kiên quyết lắc đầu.

Levent nhíu mày nhìn Bạch Tiểu Thăng. Ông ta tương đối bất mãn khi thấy Bạch Tiểu Thăng không để ý tới mình và trao đổi một ý kiến không quan trọng lắm với "đại tiểu thư".

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng đã mỉm cười nhìn ông ta, đồng thời đứng lên, khách sáo nói:

- Nếu cô Lorna không hề muốn trở về, vậy tôi thấy cuộc nói chuyện này của chúng ta nên dừng ở đây đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận