Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2320: Khách đến (2)

Mọi người đi vào trong, đi qua quảng trường, qua đại sảnh.

Myers quan sát kĩ hành cung này và không nhịn được âm thầm gật đầu.

Nơi đây nhất định là công trình của chuyên gia cao cấp, mỗi chi tiết đều đáng được nghiên cứu. Cho dù gia tộc của mình có lẽ có thể được gọi là gia tộc mạnh nhất Châu Phi, cuối cùng cũng không có một chỗ nào có thể sánh được với chỗ này.

Chẳng mấy chốc, bọn họ đã đi vào một đại sảnh.

Phía trước có người đi tới, trong đó chỉ có hai người, một nam một nữ.

Người đàn ông đi phía trước mỉm cười, nhìn rất trẻ tuổi, nhìn thoáng qua tóc đen mắt đen, chính là gương mặt người Châu Á rất bình thường.

Cô gái lại là con lai có thể nói là thanh tú đi phía sau người đàn ông, vẻ mặt có vài phần phức tạp nhìn Myers.

- Ba, người kia chính là Bạch Tiểu Thăng, đi sau hắn chính là Lorna.

Jim đi phía sau Myers lập tức nói.

Thật ra căn bản không cần anh ta giới thiệu, Myers đã có thể kết luận được thân phận của Bạch Tiểu Thăng.

Người bên ngoài có thể thấy người trẻ tuổi kia tươi cười niềm nở, nhưng khi Myers nhìn vào mắt anh lại thấy thăm thẳm như vực sâu, tròng mắt sáng như sao, chỉ có tồn tại cùng cấp mới có thể thấy rõ khí chất hơn người của anh.

Người như vậy nhất định là nhân vật không tầm thường!

Về phần Lorna, vậy càng không cần người bên ngoài xen vào, cô và mẹ cô trông quá giống nhau, căn bản không có khả năng nhận sai được.

Hai bên tới gần, vị chủ nhân Bạch Tiểu Thăng này chủ động mỉm cười nói với Myers:

- Ngài Myers, hoan nghênh khách quý ghé thăm, tôi là Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nói tiếng Anh lưu loát, thậm chí mang theo chút giọng điệu của người bản địa, ngược lại làm cho Myers cảm thấy rất dễ nghe.

- Tù trưởng Bạch Tiểu Thăng, tôi sớm đã nghe thấy tiếng tăm của ngài, bây giờ mới có may mắn được gặp mặt.

Myers mỉm cười nói.

Khi hai người nói chuyện còn nhiệt tình bắt tay.

Lorna đứng bên cạnh nhìn Myers với ánh mắt phức tạp, nhưng không hề gọi ba.

Myers nhìn sang, Lorna mới khẽ nói một câu:

- Ngài Myers.

Ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng, Myers không lộ vẻ khó chịu gì.

Càng khỏi phải nói lúc này Lorna nắm giữ giá trị hòa thân đã để cho Myers thêm một phần kiên nhẫn, rộng lượng.

Myers nhìn Lorna gật đầu, khẽ nói một câu:

- Con rất giống mẹ con.

Một câu nói làm Lorna khẽ cắn môi dưới.

Cô ta thật sự rất muốn hỏi người đàn ông này một câu, mẹ cô ở trong lòng hắn rốt cuộc tính là gì, cô ta lại tính là gì?

Nhưng ở trước mặt nhiều người như vậy, Lorna trước sau không nói ra.

- Ngài Myers, mời vào bên trong.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và làm động tác mời.

Myers mỉm cười gật đầu, không tiếp tục nhìn Lorna nữa mà bước nhanh vào trong.

- Tôi nhờ ngài Anlos giúp tôi an bài gặp mặt con gái tôi, không ngờ ngài ấy lại trực tiếp phái người đưa tôi đến đây, không quấy rầy đến ngài Bạch chứ?

Myers vừa đi vừa nói, lời nói này thật ra nửa khách sáo, lại nữa thăm dò.

Myers cũng muốn chứng minh phán đoán của mình.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Mấy ngày qua, cô Lorna đều ở đây. Ngài Anlos phái người tới đón cô ấy, cô ấy cũng không muốn trở lại, cho nên đành thôi. Lần này ngài Anlos liên hệ với tôi, nói ngài muốn gặp cô ấy, tôi lại nói không bằng trực tiếp tới đây, cũng thuận tiện.

Myers nghe vậy, trong lòng cũng yên tâm, mỉm cười nói:

- Vậy đành phải làm phiền ngài rồi.

- Không phần, tôi rất mừng được đón ngài Myers tới đây.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Con người tôi rất hiếu khách, thỉnh thoảng sẽ tổ chức tụ họp. Hôm nay ngài Myers tới vừa khéo, tôi mời ngài cùng đi ăn tối, còn có mấy người bạn nữa, tôi nghĩ ngài Myers hẳn cũng sẽ rất sẵn lòng gặp mặt bọn họ.

Myers ngạc nhiên nói:

- A, là người trong giới kinh doanh Osan sao?

Bạch Tiểu Thăng cười thần bí:

- Đợi lát nữa người đến thì ngài sẽ biết, đây là một bí mật.

Myers không nhịn được nhướng mày.

Không ngờ vị tù trưởng trẻ tuổi này lại úp úp mở mở với mình.

Myers vừa đi vừa trò chuyện, càng cảm giác người trẻ tuổi bên cạnh này không tầm thường, bất kể lời lẽ khí thế cũng là hiếm thấy. So sánh ra, đám con cháu của mình kém hơn rất nhiều.

Không trách người ta thành tù trưởng Osan, còn tập trung Anlos, Brady, Hogson lại một chỗ! Trong lòng Myers xúc động than thở.

Nếu có thể, Myers thật sự muốn kết nhân duyên với Bạch Tiểu Thăng, nói không chừng có lẽ có cô bé nào trong gia tộc của mình chưa lấy chồng có thể thành đôi với Bạch Tiểu Thăng thì sao.

Chỉ tiếc là bây giờ Bạch Tiểu Thăng đang ngăn cản đường đi tới của gia tộc Myers!

Caroline là bạn liên minh mới của gia tộc Myers lại không chết không dừng với cậu ta!

Đúng là đáng tiếc!

Myers cũng không khỏi than thở, cũng thở dài khi nghĩ tới tương lai Bạch Tiểu Thăng sẽ ngã xuống.

Nhưng ngoài mặt, hắn vẫn rất bình tĩnh, nói nói cười cười với Bạch Tiểu Thăng.

Lúc này không còn sớm nữa, Bạch Tiểu Thăng không mời Myers đi tới khu sô pha mà là trực tiếp vào ngồi xuống cạnh bàn ăn.

Ngoại trừ vị trí chủ nhân, Myers chú ý thấy trên bàn còn đặt tám phần bát đĩa, mỗi bên bàn có bốn phần.

Bạch Tiểu Thăng chủ động mời nên Jim cũng ngồi vào vị trí bên cạnh Myers.

Về phần lão quản gia Levent sống chết không chịu ngồi chung với ông chủ của mình.

Myers cũng nói bỏ đi nên Bạch Tiểu Thăng đành thôi, bảo người bỏ bớt một bộ bát đĩa.

Lorna được Bạch Tiểu Thăng sắp xếp ngồi ở một bên của Myers, chỉ có điều giữa cô ta và Jim cách một chỗ trống, vốn phải là chỗ của Levent.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Những người khác sẽ lập tức tới ngay, tất cả đều là bạn, tôi nghĩ cũng không cần phải chờ nữa, mọi người chúng ta tùy ý là được rồi.

Myers cười nhạt và khẽ gật đầu.

Hắn nể mặt Bạch Tiểu Thăng mới ngồi ở đây, những người khách của Bạch Tiểu Thăng có xứng ngồi cùng với hắn hay không thì khó nói được.

Nếu thân phận cách xa, Myers sẽ không cho mặt mũi.

- Tôi nghe nói lần này gia tộc của ngài Myers đã có một kết quả hiển hách ở giới kinh doanh Đông Phi, vậy tôi mời ngài một chén trước.

Bạch Tiểu Thăng nâng chén mỉm cười nói với Myers.

Jim bên cạnh và Levent đứng phía sau Myers lập tức lộ vẻ kiêu ngạo.

Gia tộc Myers như mặt trời ban trưa, bây giờ có nói là gia tộc mạnh nhất cả đại lục này cũng không quá đáng!

- Tù trưởng Bạch quá khen.

Mặt Myers đầy tự hào, chạm cốc với Bạch Tiểu Thăng.

Đúng lúc này có người tới báo, nói người khách đầu tiên đã tới.

Myers đặt ly xuống, cười nhạt và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Khách của tù trưởng Bạch hẳn cũng có thân phận không tầm thường, không biết thực lực gia tộc thế nào, làm kinh doanh gì vậy?

Myers cố ý nói vậy là muốn xem đối phương có tư cách ngồi cùng với mình hay không.

Đừng để người khách đầu tiên của Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy mình lại bị dọa cho giật mình đấy!

Levent và Jim cũng cười ngạo nghễ.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, nói:

- Cũng may, nhà bọn họ kinh doanh... đúng là không nhỏ.

Trong khi bọn họ nói chuyện, đã có người đi nhanh tới.

Người chưa đến nhưng giọng nói đến trước:

- Đã bắt đầu rồi sao, tôi là người thứ mấy vậy?

Giọng nói trẻ tuổi, nói vậy chắc cũng không lớn tuổi lắm, bất kể bối cảnh gia tộc thế nào, tiểu bối làm sao có thể ngồi cùng bàn với mình được.

Myers lại ngả ngớn liếc mắt nhìn qua, trên mặt rõ ràng có vài phần không vui.

Lọt vào mắt hắn là một người còn rất trẻ tuổi, da đen. Khi người này vừa nhìn thấy hắn liền cười tươi nói:

- Ồ, ngài Myers cũng tới à?

Myers vốn có vài phần ngạo nghễ, nhưng vừa nhìn thấy rõ đối phương, hắn liền sửng sốt và ngồi thẳng người lại.

- Ngài Awakwalakra!

Không ngờ vị khách đầu tiên của Bạch Tiểu Thăng này lại là con của đại tù trưởng Ogad, đại tù trưởng tối cao tương lai của Osan?!

Bạn cần đăng nhập để bình luận