Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 233: Con lai Tổng thanh tra



Dương Thiến Nhi dẫn Bạch Tiểu Thăng tiến vào tòa nhà của công ty.

Truyền thông Trung Kinh, không hổ là xí nghiệp hàng đầu, nội bộ quản lý nghiêm ngặt. Không phải nhân viên của công ty khi tiến vào cần đăng ký rõ ràng, tên tuổi điện thoại, thời gian tiến vào, chỗ đến làm việc, lúc nào dự tính rời đi, rất kỹ càng.

Sau đó, hai người đi thang máy, xếp hàng thật lâu mới đi vào được.

Phụ trách thang máy, là một người phụ nữ tóc vàng mắt xanh người Nga, tiếng Trung cũng rất tốt

Dương Thiến Nhi cùng với nàng rất quen, nàng gọi là Natasha.

Bạch Tiểu Thăng nhìn xem thân hình đẫy đà của Natasha, hình tượng trong đầu về cái tên mỹ lệ này bị phá vỡ.

Đến tầng mười một, Dương Thiến Nhi cùng Natasha từ biệt, nàng rất nhiệt tình vẫy tay với Bạch Tiểu Thăng, để cho Bạch Tiểu Thăng cảm giác được, kỳ thật Natasha rất nhiệt tình.

Dương Thiến Nhi dẫn đường, hai người một đường đi thẳng đến khu làm việc, mọi người ở dọc đường đều có vẻ vội vàng, nhìn bộ dạng như sắp đánh trận, giống như mỗi một giây cũng không thể lãng phí.

Trên đường, rất nhiều người cùng Dương Thiến Nhi chào hỏi.

Xem ra cô gái này có chút nổi tiếng nha, cũng không phải hoàn toàn nói dối! Bạch Tiểu Thăng nhịn không được nhìn Dương Thiến Nhi một chút.

Dương Thiến Nhi đáp lễ hắn bằng một cái ánh mắt đắc ý.

- Lâm tiên sinh!

- Lâm Sinh!

- Mr. Lâm!

Bỗng nhiên phía trước truyền đến một loạt tiếng chào hỏi cung kính, so với khi chào hỏi Dương Thiến Nhi nhiều gấp mấy lần, với lại ngữ khí đều rất cung kính nghiêm túc.

Bạch Tiểu Thăng nhìn sang.

Một người đàn ông mang giày tây, khí thế mười phần, trên mặt mang theo vài phần uy nghiêm mấy phần hiền lành, cười cười đang đi về phía bọn họ.

Đi tới gần một chút, Bạch Tiểu Thăng mới phát hiện.

Tuổi của người đàn ông kia so với mình phải lớn hơn mấy tuổi, sống mũi cao, tóc đen, mắt xanh, mặt mũi mang nét đặc trưng của người phương Đông lẫn người phương Tây, là một người con lai.

- Người đó là lãnh đạo của phòng truyền thông internet mới, tổng thanh tra Lâm Bắc Thần, là con lai Trung u. Sắp bốn mươi tuổi, nhìn không giống đúng không.

Dương Thiến Nhi nhỏ giọng, cùng Bạch Tiểu Thăng nói.

Bốn mươi tuổi à, vậy thì đúng là nhìn có chút trẻ!

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được kinh ngạc.

- Thiến nhi.

Lâm Bắc Thần đi tới trước mặt Dương Thiến Nhi, mỉm cười hỏi.

- Ngày nghỉ thế nào, có vui không?

- Vâng, cám ơn Lâm tổng thanh tra quan tâm.

Dương Thiến Nhi cười một tiếng.

Bạch Tiểu Thăng ở bên cạnh, im lặng nhìn hai người kia.

Không cần hệ thống phân tích vẻ mặt sơ cấp, Bạch Tiểu Thăng cũng có thể nhìn ra được, cái họ Lâm này tuyệt đối có ý với Dương Thiến Nhi!

Khóe mắt và đuôi lông mày của hắn đều mang ý cười, tùy tiện một ánh nhìn, đều lộ ra yêu thương, chỉ vì ngại bốn phía có người nên không tiện biểu đạt mà thôi!.

Dương Thiến Nhi vừa vặn ngược lại, bên trong sự lễ phép mang theo khoảng cách cùng xa lánh.

Ta đi!

Bạch Tiểu Thăng giật mình, chợt nhớ tới vừa rồi ở tầng dưới Dương Thiến Nhi nói những lời hàm hồ kia.

- Hẳn là không có vấn đề gì. . .

Cô ấy sẽ không phải là nói vấn đề này a!

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được cười khổ.

Thử nghĩ xem, chính mình cùng Dương Thiến Nhi tuổi tác tương tự lại là bạn khác giới, nhận lời mời phỏng vấn lại được nàng dẫn đến công ty, bị tổng thanh tra có ý với nàng đến phỏng vấn….. Không có vấn đề mới là lạ!

Từ lúc nãy, biểu hiện của Dương Thiến Nhi có chút lo lắng, người đàn ông trước mắt này có lẽ sẽ không phong độ như vẻ bề ngoài nha.

Sơ sẩy một chút, lại thêm một cái phiền toái. . .

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được thở dài.

Làm sao cảm giác được mình gần đây có vẻ không được tốt, chuyên môn gây phiền toái.

- Vị này là?

Lâm Bắc Thần rốt cục chú ý tới Bạch Tiểu Thăng.

- Anh ấy là bạn của tôi, nghe nói công ty của chúng ta đang tuyển người, muốn tới đây thử một chút.

Dương Thiến Nhi trả lời lại.

- Xưng hô như thế nào?

Lâm Bắc Thần cười hỏi.

- Bạch Tiểu Thăng!

Bạch Tiểu Thăng đưa tay qua, hắn nhạy cảm chú ý tới trong đôi mắt vị Lâm tổng giám này lóe lên một tia cảnh giác.

Đó là ham muốn giữ lấy cực mạnh của đàn ông a!

Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Lâm Bắc Thần cùng hắn hời hợt bắt tay.

- Đã là bạn của Thiến nhi, với lại Thiến nhi tự mình dẫn đến, tôi tin tưởng Bạch tiên sinh nhất định là một người rất lợi hại, hi vọng có thể may mắn làm cộng sự cùng Bạch tiên sinh.

Lâm Bắc Thần biểu hiện rất nhiệt tình.

Nhưng mà, mỗi câu mỗi từ Thiến nhi, để Dương Thiến Nhi âm thầm có chút nhíu mày.

Đương nhiên, nàng không nói gì, dù sao hiện nay Bạch Tiểu Thăng có thể có được công việc này hay không, còn phải xem ý của Lâm tổng thanh tra.

- Doãn trợ lý.

Lâm Bắc Thần giơ một tay lên.

Một người đàn ông đeo kính, tóc chải vuốt bóng loáng lập tức chạy tới, vẻ mặt tươi cười đứng ở trước mặt Lâm Bắc Thần, hai tay đặt trước người, duy trì tư thế cung kính lắng nghe.

- Lâm tổng thanh tra, ngài có dặn dò gì?

- Cậu mang vị tiên sinh này, đi phòng họp thứ ba chờ tôi.

Lâm Bắc Thần thuận miệng phân phó nói, cười một tiếng với Bạch Tiểu Thăng, nói

- Tôi còn có chuyện quan trọng, cần bàn bạc với Thiến nhi một chút, xin Bạch tiên sinh chờ một lát.

Lâm Bắc Thần khách khí nói.

- Được.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, gật đầu.

Hắn không nóng nảy, dù sao vị trí phó tổng giám đốc của mình có thể chạy mất sao?

Bạch Tiểu Thăng sở dĩ đồng ý lời mời của Dương Thiến Nhi, là muốn quan sát hoàn cảnh trước, nếu như trực tiếp nhận chức phó tổng giám đốc, hắn sẽ bị dắt mũi dẫn đi, không hiểu rõ ràng tình huống.

Dương Thiến Nhi cũng gật đầu, không nói gì.

Dù sao nàng cũng không thể yêu cầu tổng thanh tra, tạm gác lại chuyện khẩn yếu đi phỏng vấn đi, vậy cũng không hợp quy củ.

Doãn trợ lý dẫn đường, dẫn Bạch Tiểu Thăng rời đi.

- Đến, đến phòng làm việc của tôi, chúng ta nói chuyện kế hoạch phỏng vấn lần này.

Lâm Bắc Thần nói, tùy ý liếc qua bóng lưng Bạch Tiểu Thăng, trong đôi mắt lộ ra một tia lãnh ý không dễ cảm nhận được.

Hắn muốn xem Dương Thiến Nhi cùng người đàn ông này quan hệ như thế nào.

Còn có, hắn muốn "mài một chút" Bạch Tiểu Thăng, dù sao nếu người này thật sự trở thành cấp dưới của hắn, phải mài bớt nhuệ khí của Bạch Tiểu Thăng.

Dương Thiến Nhi không nghi ngờ gì, đi theo Lâm Bắc Thần đi tới văn phòng tổng thanh tra.

Một bên khác.

Doãn trợ lý mang theo Bạch Tiểu Thăng vào thang máy.

Khu hội nghị không ở tầng này, nhưng cũng không xa, ở tầng phía trên.

Ra khỏi thang máy, Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy ở quầy tiếp tân, toàn trai xinh gái đẹp.

Tầng này là khu hội nghị chuyên môn, không chỉ có một phòng hội nghị.

Doãn trợ lý đi qua, cùng tiếp tân chào hỏi một tiếng.

Nghe xong lời của Doãn trợ lý phải dùng phòng họp thứ ba, nhân viên tiếp tân có chút nhíu mày, kề vào tai Doãn trợ lý nói nhỏ.

- Doãn trợ lý, anh có thể xác nhận lại một chút với Lâm tổng hay không? Cái phòng họp thứ ba này đã đặt trước, lập tức sẽ dùng!

- Lát nữa mới dùng, không phải là ngay bây giờ! Thì không phải còn 30 phút đó sao, chúng tôi chỉ dùng mười mấy phút thôi.

Doãn trợ lý nhìn lịch hẹn trước trên màn hình máy tính một chút, nhíu mày nói.

- Lại nói, cô để cho tôi cùng Lâm tổng thanh tra nói việc nhỏ như lông gà vỏ tỏi này, là muốn cho tôi bị mắng hả!

Nhân viên tiếp tân nghĩ nghĩ, cuối cùng gật đầu.

- Vậy được rồi, nhưng mà nhiều nhất chỉ hai mươi phút, anh nhất định phải mang vị tiên sinh này đi ra.

Nhân viên tiếp tân nhấn mạnh.

- Bởi vì người đặt trước là. . .

- Được rồi, biết rõ!

Doãn trợ lý không kiên nhẫn nói.

Lúc Bạch Tiểu Thăng xem xét bốn phía.

Doãn trợ lý cười tới, nói với hắn

- Bạch tiên sinh, đi thôi. Đến phòng hội nghị nghỉ trước một lát. Tôi nghĩ Lâm tổng chẳng mấy chốc sẽ tới.

Nói xong, Doãn trợ lý ở trong lòng yên lặng tăng thêm một câu:

- Mong là anh ấy chưa quên lời của mình a. . .

Bạn cần đăng nhập để bình luận