Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2332: Trụ sở chính triệu tập (2)

Trong thời gian ngắn, hai công ty này sẽ chính thức được thành lập.

Khoảng thời gian đó, Bạch Tiểu Thăng rất bận, Trần Phi Tù vỗ ngực bảo đảm mình đứng ra chủ trì công tác chuẩn bị hoàn toàn không có vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng cũng thấy có khắp nơi ra sức, tất nhiên không thành vấn đề.

Nhưng trăm tính vạn tính, Bạch Tiểu Thăng không tnhs bản lĩnh đặt tên của đám ngoài nghề này...

Có lẽ Trần Phi Tù cảm thấy cần Trung Tây kết hợp, những người khác cũng cảm thấy chữ viết Trung Quốc thần bí cổ xưa kết hợp với ngôn ngữ từ phía chính phủ của bọn họ là phù hợp hoàn mỹ.

Vì vậy, khi Bạch Tiểu Thăng cắt băng khánh thành mới phát hiện ra, tên tập đoàn là một chữ "Bạch" rất lớn, phía sau còn kèm theo tiếng Anh thông dụng "ONE".

“ONE" là "Một" trong tiếng Anh.

Tập đoàn Bạch ONE?

Hay là để tập đoàn Bạch Nhất?

Nói thật giây phút, Bạch Tiểu Thăng thấy cáo tên đó, nụ cười liền cứng đờ, lúc đó đầu óc hoàn toàn bối rối.

Sau khi cắt băng khánh thành xong, Bạch Tiểu Thăng nhanh chóng kéo Trần Phi Tù sang bên cạnh và có một cuộc đối thoại.

- Vì sao tên tập đoàn lại kèm theo 'Bạch'?

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc hỏi.

- Anh không phải là họ Bạch sao? Mọi người cảm thấy chữ Trung Quốc này vô cùng tốt!

Trần Phi Tù nói như đương nhiên.

- Vậy tại sao phía sau có một chữ tiếng Anh?

Bạch Tiểu Thăng lại hỏi.

- Chúng tôi cảm thấy thêm từ thông dụng bên này vào càng thể hiện ra được tình nghĩa giữa Trung Quốc và Châu Phi, tình nghĩa giữa chúng ta.

Trần Phi Tù quả thật cảm thấy rất hoàn hảo.

- Vậy tại sao lại là 'ONE' ?

Bạch Tiểu Thăng mệt mỏi nói.

- Mình không phải vẫn muốn thành lập một công ty sao?

Trần Phi Tù cười thần bí.

Bạch Tiểu Thăng lo sợ không yên:

- Chẳng lẽ các người muốn gọi công ty thứ hai là tập đoàn 'Bạch Two'!

Mắt Trần Phi Tù sáng ngời, vỗ tay nói:

- Có phải rất tốt không, làm người ta có ấn tượng sâu sắc!

Mí mắt Bạch Tiểu Thăng giật giật, không thể nói được lời nào.

Cuối cùng, anh lẩm bẩm nói:

- Tất cả các người... thật tài!

Cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng cũng không cách nào thay đổi được tên của hai công ty này.

Nhưng thật may, anh chỉ là một cổ đông lớn số một đứng phía sau, không muốn người khác biết tới, bất kể là chủ tịch hội đồng quản trị trên danh nghĩa hay là cổ đông lớn số 1 trên danh nghĩa đều là Trần Phi Tù.

Khúc nhạc đệm lần này làm cho Bạch Tiểu Thăng dở khóc dở cười, thậm chí xem thành chuyện cười nói lại cho Ngụy Tuyết Liên nghe.

Trong hơn một năm qua, Ngụy Tuyết Liên đi công tác hay đặc biệt tới, cũng đã gặp Bạch Tiểu Thăng bốn, năm lần.

Hai người gặp mặt lại như keo như sơn.

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói tới chuyện này, lúc đó Ngụy Tuyết Liên cười đến run rẩy cả người.

Trong thời gian này, Bạch Tiểu Thăng giúp đỡ việc kinh doanh của nhà họ Ngụy phát triển nhanh chóng và mãnh liệt ở trong giới kinh doanh Châu Phi, cũng được ông cụ Ngụy Thiên Hà ông chính miệng đồng ý lại giảm thêm nhiệm kỳ làm gia chủ của Ngụy Tuyết Liên.

Có lời gian nghỉ, Ngụy Tuyết Liên có thể thật sự cùng anh song túc song phi, lại không giống như bây giờ chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.

Đây cũng tính là một trong động lực làm việc của Bạch Tiểu Thăng trong thời gian này.

Nói chung, Bạch Tiểu Thăng ở Châu Phi chớp mắt đã hơn một năm cũng khiến cho tất cả phương diện đi về hướng vững chắc.

Một ngày, Bạch Tiểu Thăng đang tính toán khi nào về nước lại nhận được một cuộc điện thoại.

Người gọi điện thoại tới không phải là ai khác, chính là người quản lý hành chính của Phòng hành chính trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc.

Sau khi nói rõ thân phận, đối phương vô cùng khách sáo nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, tập đoàn có lệnh triệu tập cao nhất, mời ngài xử lý thỏa đáng công việc trong tay, ba ngày sau chạy về trụ sở chính.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì ngẩn người, hỏi trong điện thoại:

- Chuyện gì vậy?

Triệu tập lần này là do lãnh đạo cao nhất của tập đoàn, đã lộ ra chuyện không tầm thường.

Còn nữa, không ngờ lại cho thời gian ba ngày để xử lý công việc trong tay, nói cách khác không thể không đi, còn dường như phải nghỉ ngơi một thời gian.

- Xin lỗi, ngài Bạch Tiểu Thăng, tôi không rõ lắm về chuyện này, tôi chỉ chịu trách nhiệm thông báo thôi.

Đối phương khách sáo nói.

Sau đó, người kia lại nói thêm một câu:

- Lần này là do Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị đề nghị triệu tập, mặc dù không có truyền lại nội dung tường tận cho chúng tôi biết, nhưng ngài và các vị quản lý của khu lớn sẽ phải tạm dừng công việc bây giờ một thời gian, cho nên tôi nhắc nhở ngài vẫn nên bắt tay vào thu xếp công việc trong tay để nghỉ một thời gian đi.

Bạch Tiểu Thăng càng thêm kinh ngạc, sau khi cảm ơn đối phương, anh liền cúp máy.

Sau khi cúp máy, Bạch Tiểu Thăng gọi Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh tới, nói rõ tình hình cho hai người.

- Trụ sở chính của tập đoàn sắp xảy ra chuyện gì lớn sao?

Lâm Vi Vi có vẻ vẫn rất hưng phấn.

Bạch Tiểu Thăng lắc đầu. Anh cũng không biết.

Lôi Nghênh lý trí nói:

- Trước mắt các phương diện tình hình bên này đều ổn định, rời đi cũng không thành vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nói:

- Gửi thiệp mời, ngày mai mời mọi người cùng qua ăn một bữa cơm, thuận tiện nói rõ tình hình đi.

Hai người này nghe vậy thì lần lượt gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng lại cùng bọn họ bắt tay vào sắp xếp mọi chuyện.

Một ngày này, ba người lại bận rộn một hồi.

Chờ tới trưa hôm sau, bên phía Bạch Tiểu Thăng lại trở nên náo nhiệt.

Trần Phi Tù, Myers, Anlos, Brady, Hogson và mấy người bạn giới kinh doanh Đông Phi đều chạy tới. Tất cả hai, ba mươi người nổi tiếng lại đủ để chấn động toàn bộ lục địa giới kinh doanh.

Bạch Tiểu Thăng cùng mọi người nâng cốc chúc mừng, cũng nói cho bọn họ biết tin tức mình phải rời đi.

Dường như đám người Trần Phi Tù, Anlos đã sớm biết được điều này.

Mọi người ở đây có người biểu hiện không muốn, có người giữ lại, cũng có người vỗ ngực bảo đảm sẽ để ý tốt mọi chuyện.

Nói chung, nghìn người nghìn mặt không giống nhau.

Bạch Tiểu Thăng cám ơn từng người, lại nói trong hành trình tới Bắc Mỹ còn có thể trao đổi với quản lý các khu lớn của tập đoàn mình, xem có thể xúc tiến việc kinh doanh qua lại giữa các nơi và bên này không.

Mọi người ở đây nghe vậy, tâm trạng lập tức tăng vọt.

Một bữa tiệc trưa còn kéo dài tới chập tối mới kết thúc, các vị khách cũng bắt đầu lần lượt rời đi.

Những người như Trần Phi Tù, Anlos có quan hệ tốt với Bạch Tiểu Thăng đều ở lại hành cung của Bạch Tiểu Thăng, dự định nói chuyện thêm với anh.

Điều làm cho Bạch Tiểu Thăng tương đối bất ngờ chính là Brady.

Khi mọi người đi gần hết, Brady kéo Bạch Tiểu Thăng đến chỗ không người, vẻ mặt vẫn lạnh lùng.

- Ngài Bạch, mấy ngày qua, ngài đã làm cho tôi thấy được năng lực không tầm thường của ngài, thấy được sự xuất sắc của ngài. Tôi công nhận sự năng lực của ngươi, cũng công nhận cách làm người của ngài.

Brady trực tiếp nói lời khen ngợi hiếm có, sau đó lại đổi phong cách:

- Nhưng nếu có một ngày ngài cũng chọn cách chú ý tới vị trí cao nhất của tập đoàn chúng ta... Tôi vẫn sẽ lựa chọn ủng hộ người đàn ông kia!

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy chỉ cười.

Brady nhìn Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt có chút chân thành.

- Lần này quay về trụ sở chính, ngài phải chú ý giữ gìn sức khoẻ, chúc ngài thuận buồm xuôi gió.

- Nhưng ngài chắc sẽ không ở lại trụ sở chính quá lâu đâu... Bất kể thế nào, tôi chờ mong nghe được tin tức tốt của ngài.

- Chờ mong thành tích xuất sắc hơn của ngài.

Brady nói dứt lời liền gật đầu với Bạch Tiểu Thăng và xoay người rời đi.

Lời nói này không phải là hoàn toàn thật, hình như vô dụng, lại dường như có thâm ý khác.

Anh ta nhất định đã nghe được gì đó.

Bạch Tiểu Thăng nhìn theo bóng lưng của Brady, không nhịn được lẩm bẩm nói:

- Tôi đúng là càng lúc càng cảm thấy hứng thú với lần triệu tập này. Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị đề nghị sao...

- Bạch Tuyên Ngữ, anh rốt cuộc muốn làm gì?

Bạn cần đăng nhập để bình luận