Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2343: Tình thân nghiêm khắc

Tất cả kẻ xấu bao gồm cả tên mập đều bị Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh khống chế, ngoan ngoãn ôm đầu lần lượt ngồi xổm xuống sát bên chân tường, đã không còn vẻ kiêu căng trước đó nữa.

Đám người bị hôn mê và giả vờ hôn mê cũng bị đánh thức, đi qua cùng ngồi xổm một thành hàng.

Lôi Nghênh cầm bia ngắm bằng gỗ trên bức tường của nhà trọ đến treo trên cột bên cạnh, cầm qua một thanh phi đao đơn giản tới trao đổi tâm đắc với Bạch Tiểu Thăng.

Lôi Nghênh cũng biết phi đao, nhưng một chiêu của Bạch Tiểu Thăng vừa rồi vẫn làm cho anh ta kinh ngạc và thán phục.

Lôi Nghênh vừa thảo luận với Bạch Tiểu Thăng về kỹ xảo, vừa tiện tay ném thanh phi đao lên trên bia ngắm, những tiếng “phập phập" này quả thật làm cho đám tên mập nghe được mà hãi hùng khiếp vía.

Sau này, nếu bọn họ có cơ hội ra khỏi tù, đi trên đường gặp mấy người mắt đen da vàng cũng phải đi vòng qua mất.

Ban đầu bọn họ còn tưởng chuyện người Trung Quốc đều biết công phu là lời nói vô căn cứ, lúc này ai dám nói là giả, bọn họ sẽ nổi nóng với người đó.

Molia ở cách đó không xa, ánh mắt phức tạp lặng lẽ nhìn Bạch Tiểu Thăng, lúc này tâm trạng của cô ta thật sự rất khó tả.

Ban đầu cô ta còn tưởng Bạch Tiểu Thăng là một tên lường gạt, kết quả người ta có thân phận đặc biệt, năng lực sâu không lường được.

Ban đầu cô ta còn tưởng Bạch Tiểu Thăng là một người tốt loạn không hiểu tới an toàn, kết quả người ta có bản lĩnh đáng sợ, lại có tài nghệ thần kỳ.

Vậy anh ta rốt cuộc là ai?!

Vừa rồi Molia cũng thử hỏi qua, Bạch Tiểu Thăng chỉ mỉm cười, nói gì mà bèo nước gặp nhau, không đáng để nhắc tới, mình chỉ là người Trung Quốc bình thường.

Đây rõ ràng chính là trả lời cho có lệ!

Nhưng lúc này ở trước mặt nhiều kẻ ác như vậy, quả thật cũng không tiện nói rõ.

Nhưng trong lòng Molia vẫn rất buồn bực, dựa vào thân phận và địa vị, diện mạo sắc đẹp của cô ta, không ngờ lại có lức bị đàn ông lạnh nhạt, rõ ràng là đáng buồn lại đáng giận.

Molia buồn bực lén quan sát Bạch Tiểu Thăng, càng nhìn nhiều, cô ta ngược lại cảm thấy người này không đáng ghét như mình nghĩ trước đó, thậm chí trong từng cử chỉ còn có chút nam tính.

Bạch Tiểu Thăng phát hiện Molia đang nhìn mình, lúc này mới ngừng nói chuyện với Lôi Nghênh, đi tới mỉm cười khẽ nói:

- Cô Molia, đợi lát nữa, tôi muốn nhờ cô giúp một chuyện.

Molia nghe vậy thì ngẩn người, ngạc nhiên nói:

- Giúp việc gì?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói,

- Chúng tôi không muốn dính dáng vào rắc rối ở đây, tôi tin tưởng cô có cách có thể giải quyết được rắc rối sau đó, cho nên chờ tới khi cảnh sát địa phương ở đây tới, chúng tôi muốn lấy thân phận là người đi cùng cô.

Molia nhướng mày, nửa giận nửa không nói:

- Nếu tôi không đồng ý thì sao?

- Vậy coi như tôi chưa nói gì.

Bạch Tiểu Thăng vẫn mỉm cười nói, không giận không buồn.

Molia hừ một tiếng, không nói gì.

Lâm Vi Vi ở cách đó không xa có phần bất mãn nhìn Molia.

Lôi Nghênh lại thờ ơ cầm phi đao trong tay ném tới trên bia ngắm.

Không lâu sau truyền tới tiếng còi cảnh sát.

Chẳng mấy chốc, lối vào nhà trọ đã bị mấy chiếc xe cảnh sát bao vây

Sau khi cảnh sát xông vào nhà trọ, đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng bên trong.

Molia đi thẳng về phía người dẫn đầu, cao giọng nói:

- Tôi chính là người báo cảnh sát.

Tiếp theo, Molia tự có một vài lý do, nói ba người Bạch Tiểu Thăng là người đi theo mình, nói trong lúc vô ý bắt gặp nơi dơ bẩn này đồng thời khống chế đám người xấu kia.

Người cảnh sát dẫn đầu nửa tin nửa ngờ, chỉ khách sáo thu xếp xe chó bốn người, mời bọn họ về Cục cảnh sát lập biên bản, lại vội vàng cho nhân viên áp giải tội phạm, giải cứu hai cô gái gặp nguy hiểm trong gian phòng phía sau.

Đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi xe đến Cục cảnh sát không lâu, người tới đón Molia đã đến.

Trên đường đi, Molia đã gọi điện thoại.

Người tới không chỉ là luật sư có tiếng, còn có một quý ông là nghị viện Quốc hội kiêm An ninh nổi tiếng giàu có. Molia cho lời khai sơ qua rồi dẫn ba người Bạch Tiểu Thăng ra ngoài, ba người thậm chí không nói thêm một lời.

Ra khỏi Cục cảnh sát, ba người Bạch Tiểu Thăng lại từ biệt Molia.

- Tôi có thể thu xếp chỗ ở cho các người. Bây giờ muộn thế này, các người cũng không dễ tìm được chỗ ở.

Molia nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Không cần làm phiền cô, chúng tôi có thể tìm được chỗ ở.

Bạch Tiểu Thăng khách sáo nói.

Molia lại nói:

- Không hề rắc rối gì, đây cũng chỉ là chuyện một câu nói thôi, coi như là tôi cảm ơn các người.

- Không cần đâu, cô Molia.

Bạch Tiểu Thăng vẫn khách sáo nói.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đã gọi được xe taxi, đang gọi Bạch Tiểu Thăng lên xe.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Molia cười, lại trực tiếp rời đi.

Molia muốn nói lại thôi, cuối cùng có phần buồn bực nhìn đám người Bạch Tiểu Thăng lên xe rời đi, giậm chân một cái:

- Người này thật không biết tốt xấu!

Sau khi tức giận qua đi, Molia cũng leo lên chiếc xe đến đón mình, rời khỏi nơi đây.

Ở trong xe, Molia vẫn còn tức giận, chợt điện thoại của cô ta lại đổ chuông.

Ban đầu cô ta còn không muốn nghe máy, nhưng thấy tên hiện ra trên màn hình thì cố bình tĩnh lại và nhận nghe.

- Alo, mẹ ạ.

Molia khẽ nói.

Bên kia điện thoại truyền tới một giọng nữ hoàn toàn không có cảm xúc:

- Mẹ nghe nói con gặp chút chuyện ở Tây Tây Úc?

- Đúng là có hơi nguy hiểm, nhưng đã không sao rồi ạ.

Molia vội nói:

- Cảm ơn mẹ đã quan tâm.

Giọng nói kia có phần bất mãn:

- Mẹ đã nhắc nhở con bao nhiêu lần rồi, bất kể con ở đâu cũng phải nhớ dẫn theo vệ sĩ và người hầu của con, nếu con xảy ra chuyện gì sẽ làm mất mặt gia tộc!

- Vâng.

Molia khẽ nói.

- Còn nữa, con đã bàn xong vụ kinh doanh Thăng Tỉnh Quốc Tế chưa? Con thật sự làm cho mẹ thất vọng đấy!

Giọng nói kia lại hừ lạnh một tiếng nói:

- Cho con một công ty nhỏ để luyện tập cũng chẳng làm nên trò trống gì! Uổng công con ở bên cạnh mẹ nhiều năm như vậy, đúng là chẳng có chút tiến bộ gì cả!

Molia không dám tranh luận, chờ mẹ nói xong mới nói:

- Đối phương đã đồng ý hợp tác với chúng ta…

- Vậy con cũng đã lãng phí quá nhiều thời gian ở đó rồi! Chuyện này có gì đáng để con khoe khoang chứ?

Bên kia lạnh lùng nói:

- Được rồi, mẹ không có thời gian nói với con về những chuyện này nữa. Bây giờ, còn ngồi xe đi suốt đêm qua đây đi. Bọn mẹ đang ở Ganand. Lần này mẹ sẽ cho con xem thử người cùng tuổi với con xuất sắc tới mức nào, con phải học tập nhiều hơn!

Molia cắn môi cố hít sâu bình tĩnh lại, cung kính nói:

- Vâng, con sẽ ngồi xe qua đó ngay, mẹ chú ý sức khỏe, nghỉ ngơi sớm...

- Biết rồi.

Molia còn chưa nói dứt lời, bên kia đã cúp máy. Những tiếng tút tút cũng theo đó vọng tới.

Tay Molia cầm điện thoại buông thõng xuống, vẻ mặt mệt mỏi, ở trong xe im lặng nhắm mắt lại.

Lúc này, ở một phòng sách trong một biệt thự sang trọng, sa hoa tại Ganand, một người phụ nữ da trắng xinh đẹp trung tuổi cúp điện thoại và bỏ vào trong túi của mình, người phụ nữ ngồi đối diện bà ta cười khẽ nói:

- Bà chủ Margaret đúng là gia giáo nghiêm khắc, với con gái cũng không hề buông lỏng chút nào.

Bà chủ Margaret cười nhạt:

- Yêu cầu nghiêm khắc mới có thể thành tài, phu nhân Caroline không cho là vậy sao?

Ở đối diện bà ta không ngờ chính là Caroline.

Caroline khẽ cười, vẻ mặt rất tán thành.

- Chúng ta lại nói tiếp về đề tài vừa rồi đi. Lần này Bạch Tiểu Thăng chắc hẳn có liên quan mật thiết với bên bà. Người đàn ông kia chính là một sao chổi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận