Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2348: Ngoài dự đoán mọi người (1)

Nghe nói Bạch Tuyên Ngữ sẽ phái Bạch Tiểu Thăng đi tới bộ sự nghiệp thứ sáu trợ giúp, ngoại trừ các vị phó tổng giám đốc, mọi người đang ngồi đều châu đầu ghé tai, có người bất ngờ, có người giật mình. Còn có người rất bình tĩnh, rõ ràng đã sớm biết.

Nhưng ngẫm lại quyết định này thật ra còn có vài phần đạo lý.

Dù sao, người nhận chức tổng giám đốc sự nghiệp, ai mà không có cả đống công việc, người chịu trách nhiệm cao nhất trong các ban ngành ở khu lớn cũng không thể trấn giữ được. Cũng chỉ có Bạch Tiểu Thăng với cấp bậc chức vụ là tổng giám đốc sự nghiệp lại được phân công quản lý chức Phó ban. . .

Nếu Bạch Tuyên Ngữ đã nói đến chuyện này, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên không im lặng nữa, sau khi anh giơ tay ra hiệu, đối lại thành Bạch Tuyên Ngữ đưa ra thắc mắc:

- Xin hỏi tổng giám đốc Bạch, vậy tôi nên lấy thân phận gì để đi trợ giúp công việc này chứ?

Bạch Tiểu Thăng nhìn như chỉ hỏi đơn giản nhưng phía sau lộ ra một chuỗi các vấn đề khác.

Có câu nói là một núi không thể chứa hai cọp.

Hai nhân vật cấp tổng giám đốc sự nghiệp ở cùng một khu lớn, vậy khi đối mặt với quyết định sách lược, muốn lựa chọn xem ai là người định đoạt thì bọn họ vẫn phải thương lượng chứ?

Hai người có ý kiến thống nhất thì không sao, một khi có ý kiến bất đồng lại rất lâu đạt không đạt được sự nhất trí, vậy nên làm sao, lẽ nào bất cứ việc gì cũng đi xin chỉ thị từ chỗ của Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị à?

Vậy phái đi, nếu là một nhân vật có thể tạo ra chia rẽ, vậy không những bất lực cho việc cứu viện, trái lại trở thành một rắc rối.

Đổi một góc độ khác để nói, nếu sau khi Bạch Tiểu Thăng qua, tất cả đều nghe theo Margaret thì tương đương với thu xếp thêm một trợ lý, phái ai đi cũng chẳng có ý nghĩa mấy, nói không chừng tìm một vài người cấp bậc thấp hơn còn tốt hơn.

Nếu chỉ giám sát tình hình sử dụng tài chính do tập đoàn cho vay, đó là chuyện của nhân viên tài vụ chuyên môn.

Hơn nữa về nhân viên giám sát, bình thường cũng rất hợp người bộ sự nghiệp thứ sáu không yên tâm, dễ tổn thương lòng người.

Nếu như sau khi Bạch Tiểu Thăng đi qua, Margaret nghe theo Bạch Tiểu Thăng, vậy tương đương với tập đoàn bất mãn với công việc của Margaret, quyền lực ngầm giảm xuống, đều là một loại không tin tưởng vô hình đối với cá nhân bà ta cũng như ban ngành của bọn họ.

Đối với việc cứu giúp tình trạng hiện nay cũng chỉ là vô ích.

Bạch Tiểu Thăng hỏi đơn giản nhưng bao hàm quá nhiều điều.

Bạch Tuyên Ngữ thấy người khác đều thì thầm bàn tán, biết vấn đề phía sau câu hỏi Bạch Tiểu Thăng đưa ra, lúc này gật đầu nói,

- Vậy tiếp theo, tôi sẽ trả lời cụ thể một chút vầ vấn đề của anh và cả vấn đề anh chưa hỏi.

Bạch Tiểu Thăng tập trung tinh thần lắng nghe.

Mọi người đang ngồi cũng yên tĩnh hơn.

Bạch Tuyên Ngữ nói:

- Đầu tiên, công việc của bộ sự nghiệp thứ sáu là nhận được sự tán thành cao độ của tập đoàn. Bây giờ cục diện này cũng không thể tạo thành chống đối gì, tập đoàn sẽ không vì vậy mà có gì bất mãn với công việc của bọn họ.

Bạch Tuyên Ngữ tỏ thái độ trước, sau đó nói:

- Thứ hai, phái người đi trợ giúp, trước mắt xác định là ngài Bạch Tiểu Thăng, lấy hắn làm ví dụ, nếu như hắn qua cũng có quyền quyết định cuối cùng tương tự như Margaret, chỉ có điều chịu trách nhiệm trợ giúp công việc cho nửa khu lớn, cũng chính là hắn định đoạt trong nửa khu.

- Ngoại trừ không được can thiệp trên phương diện toàn cục, hắn phải chịu trách nhiệm làm cho doanh nghiệp bên trong khu vực khôi phục lại sức sống trong thời gian ngắn nhất.

- Trong lúc ở đó, người trợ giúp sử dụng tài chính sẽ là 2/5 tài chính do tập đoàn chuyển tới. Dù sao bà Margaret vẫn phải là người chịu trách nhiệm công việc toàn cục, cần phải tài chính nhiều hơn một chút.

- Khoản tiền này phải giải quyết tình trạng nghiêm trọng của rất nhiều doanh nghiệp hiện nay, có thể không đủ, điều này cũng cần người chịu trách nhiệm trợ giúp tự nghĩ cách.

- Đồng thời, chúng ta hi vọng người trợ giúp có thể bảo đảm được công việc của mình, không để chịu ảnh hưởng.

- Thời gian trợ giúp tạm quyết định giới hạn trong một năm, nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ kéo dài thêm thời gian.

Bạch Tuyên Ngữ nói lời này làm cho những người đang ngồi đây đều âm thầm líu lưỡi.

Đây không phải là một chuyện khổ sai, còn rắc rối nặng nề, càng không có phần thưởng khích lệ gì.

Vậy ai muốn đi chứ!

Nhưng thật may, việc cắt cử chuyện khổ sai này bị cứng rắn trút tới trên đầu Bạch Tiểu Thăng.

Nghĩ đến đây, có người giống như trút được gánh nặng, lại có người bắt đầu hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.

Trong số người sau lại thuộc Caroline.

Sâu trong mắt Caroline có phần hả hê, cười trên nỗi đau của người khác, thỉnh thoảng liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Chuyện này làm tốt không có thưởng, làm ra chuyện xấu lại có trừng phạt, phân đến trên đầu ai thì xem như người đó gặp xui xẻo!

Ban đầu khu Châu Úc chính là hậu hoa viên do gia tộc Phó tổng giám đốc Ma Căn quản lý, gia tộc của Caroline cũng có nhiều vụ kinh doanh ở đó, ngầm mượn không ít tài nguyên của tập đoàn. Ngoài mặt Margaret xử sự trung lập nhưng trên thực tế cũng là một người bạn liên minh bên phía bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng giao tiếp với bộ sự nghiệp thứ sáu chính là rơi vào trong phạm vi của bọn họ, muốn hại anh cũng không khó.

Về phần sau khi Bạch Tiểu Thăng - nhân vật nguy hiểm này qua, có thể chạm vào chuyện cơ mật bên kia không, Caroline cũng không quá lo lắng.

Trước mắt, phạm vi của bộ sự nghiệp thứ sáu rất lớn, cùng lắm thì không thể hắn tiếp xúc với bộ phận Châu Úc, chuyên để cho anh bôn ba với các đất nước ngoài hòn đảo trên đại dương không được sao.

Lúc này, Caroline càng chờ mong Bạch Tiểu Thăng có thể từ chối, thậm chí nổi giận, tốt nhất là tranh cãi với Bạch Tuyên Ngữ ở trước mặt mọi người, làm cho anh ta không xuống đài được. . .

Chỉ cần Bạch Tiểu Thăng không phải là kẻ ngu si, không phải là quả dưa mặc cho người bóp nặn thì tuyệt đối sẽ không đồng ý tăng thêm chuyện xui xẻo này, tối thiểu cũng sẽ thêm vài điều kiện.

Mà còn chưa làm việc đã đưa ra điều kiện với tập đoàn đúng lúc là điều tối kỵ của các nhân của Bạch Tuyên Ngữ!

Nói không chừng một lúc nữa lại có thể chọc giận Bạch Tuyên Ngữ.

Nếu Bạch Tiểu Thăng chọc tới vị Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị trong mắt không chứa nổi hạt cát này, vậy cũng thật đáng xem rồi!

Caroline vừa nghĩ đến đây, quả thật tâm tư ngứa ngáy khó chịu, rất muốn xem náo nhiệt.

Cô ta như vậy, Phó tổng giám đốc Ma Căn bên kia vừa chậm rãi uống cà phê, vừa liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, ông ta cũng muốn thấy cảnh tranh cãi tuyệt vời kia.

Mà Tưởng Quát, Sách n Tư, lão Brown có quan hệ tốt với Bạch Tiểu Thăng lại không hẹn cùng nhíu mày.

Bọn họ muốn lên tiếng giúp cho Bạch Tiểu Thăng, lại lo lắng ngược lại sẽ chọc giận Bạch Tuyên Ngữ, còn lo lắng Bạch Tiểu Thăng sẽ không nhịn được mà nổi giận.

Bất kể là tình huống nào đều vô cùng không ổn!

Nhưng không chờ bọn họ mở miệng, đã có người mở miệng nói trước.

- Trong chuyện này, người có thể chọn chưa chắc chỉ có Bạch Tiểu Thăng là thích hợp nhất, tôi cảm thấy vẫn không nên mới bắt đầu đã ủy nhiệm, có thể để cho mọi người tỏ thái độ đã.

Bạch Tuyên Ngữ nói xong liền nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, mà Bạch Tiểu Thăng chưa lên tiếng, Lộ Thành An đã đúng lúc nói.

- Đúng vậy, ai cũng bận rộn không thể ít việc, Bạch Tiểu Thăng chịu trách nhiệm công việc của hai ban ngành lại càng bận rộn hơn.

Lý Vận Nguyên cũng trầm giọng trợ giúp.

- Hai vị phó tổng giám đốc nói có lý.

- Đúng, chuyện này vẫn nên bàn bạc kỹ hơn.

- Tôi cảm thấy có thể thông qua một lần công khai chọn lựa.

Tưởng Quát, Sách n Tư, lão Brown nhân cơ hội lên tiếng.

Bạch Tuyên Ngữ thấy thế, gương mặt bình tĩnh nói:

- Hai vị phó tổng giám đốc nói không sai, cho nên bây giờ chúng ta lại thảo luận về vấn đề chọn người.

- Theo tôi, trong một năm qua ngài Bạch Tiểu Thăng của chúng ta cũng không có tình cảnh vì chức vụ không thể rời đi. Người ta làm tù trưởng ở Châu Phi một năm, điều này chứng tỏ gì? Chứng tỏ cậu ấy vốn có kinh nghiệm làm việc từ xa rất phong phú, đồng thời có năng lực phân tâm chịu trách nhiệm một việc khác. Người tài thì nên làm nhiều hơn. Cá nhân tôi cảm thấy cậu ấy chính là người được lựa chọn tốt nhất.

Phó tổng giám đốc Ma Căn đặt chén trà xuống, nói.

- Ngài Ma Căn nói đúng, tập đoàn chúng ta có thể có người tài giỏi lại đẹp trai của Bạch Tiểu Thăng, càng cần phải tăng thêm chút trọng trách, trợ giúp cậu ấy trưởng thành.

Lại một vị phó tổng giám đốc nói.

- Chúng tôi tin tưởng ngài Bạch Tiểu Thăng có thể làm tốt.

- Khi cậu ấy ở bên phía Osan, không phải vẫn có thể chú ý được tất cả sao? Lẽ nào bây giờ lại không làm được.

Caroline cũng ở trong số người lên tiếng.

Như vậy, ngoại trừ một số ít người còn có thái độ trung lập, trên cuộc họp lập tức chia ra làm hai phái.

- Hai vị phó tổng giám đốc này nói cũng không sai.

Bạch Tuyên Ngữ khẽ gật đầu, sau đó nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng nói:

- Vậy Bạch Tiểu Thăng, ý của cậu thế nào?

Đi hay là không đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận