Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2354: Hậu quả có mắt không tròng (1)

Sau khi biết được thân phận thật sự của Bạch Tiểu Thăng, Hans, Zach hoảng sợ bất an, ở trong hành lang bên ngoài phòng họp quả thật giống như kiến bò trên chảo nóng, đi qua đi lại, vô cùng lo lắng vô cùng.

Hối hận. Bọn họ quả thật hối hận tới xanh cả ruột rồi!

Nếu biết đó là Bạch Tiểu Thăng, cho dù có cho mượn bọn họ mười lá gan, bọn họ cũng không dám chế giễu anh ta trước mặt mọi người, còn bảo anh ta đi bưng trà rót nước nữa...

Đây không phải là hành vi đâm đầu vào chỗ chết sao!

Đừng thấy Bạch Tiểu Thăng chỉ treo danh hiệu giám đốc điều hành, nhưng cấp bậc cuối cùng là một vị tổng giám đốc sự nghiệp, là cấp trên đàng hoàng.

Hơn nữa anh ta là bạn của Sách n Tư và lão Brown có quan hệ rất thân thiết, thậm chí bọn họ còn giữ lập trường cùng tiến cùng lùi ở trong tổng bộ của tập đoàn.

Đắc tội anh ta lại tương đương với đắc tội lãnh đạo trực tiếp của mình!

Trong công việc, sợ nhất là gì, không phải là là tồn tại cao ngạo mà vừa vặn là người lãnh đạo trực tiếp.

Điều này cũng chưa tính, Bạch Tiểu Thăng còn có thân phận Phó ban giám sát trong trụ sở chính.

Điều này quá đáng sợ!

Nếu Bạch Tiểu Thăng đúng là người lòng dạ nhỏ mọn, muốn trả thù, dù thế nào cũng có thể điều tra ra được chuyện lớn chuyện nhỏ trên đầu bọn họ, có thể điều tra chết bọn họ.

Hans, Zach vì sợ hãi xúm lại, khẩn trương trao đổi về hậu quả.

- Sao chúng ta đều không nhận ra là anh ta, vừa rồi chúng ta đã từng nói gì, từng làm gì vậy?

- Nói... những lời sỉ nhục, còn… còn bảo anh ta đi lấy đồ uống cho chúng ta...

- Có quá đáng như thế không... Anh suy nghĩ rõ ràng lại xem nào.

- Tôi nhớ có thể còn muốn quá đáng hơn lời tôi đã nói nữa...

- Phù... anh ta có tức giận không?

- Dù sao đổi lại là tôi, có người cấp dưới đối xử với tôi như thế, tôi chắc chắn sẽ vô cùng tức giận, hơn nữa tuyệt đối sẽ không bỏ qua...

- Vậy chúng ta phải làm thế nào đây?

- Dù thế nào cũng không ngờ được lại là anh ta. Sao chúng ta lại đi trêu chọc anh ta chứ...

Hai người đàn ông này hối tiếc không kịp,

Trong lúc bọn họ nói chuyện, Phil và Molia cũng đang trao đổi với nhau.

- Sao em có thể quen biết với... Bạch Tiểu Thăng.

Phil kéo Molia tới vội hỏi.

Phil hình như mới hiểu được, mình từng nghe qua về người kia, hình như cũng là một tổng giám đốc sự nghiệp. Khu Châu Á có hai vị tổng giám đốc sự nghiệp, chẳng phải là có hai người chịu trách nhiệm cao nhất sao?

Phil lại nghĩ tới lời Bạch Tiểu Thăng từng nói, đồ cô ta mang đến là cho anh.

Ban đầu cô ta còn tưởng anh muốn chuyển hộ, không ngờ thật sự là đưa cho anh.

Trong lòng Phil cũng hơi lo lắng - chẳng lẽ mẹ mình bảo mình đưa tài liệu tới, không phải là giao đến trong tay Tưởng Quát, mà là cho Bạch Tiểu Thăng này sao.

Cô ta càng nghĩ càng thấy đúng.

Phil cũng càng thêm bất an.

- Em chỉ biết anh ta thôi, bọn em chỉ là bạn bình thường, em thậm chí không biết anh ta tên gì.

Molia lẩm bẩm nói:

- Bạch Tiểu Thăng kia rất lợi hại sao...

- Ừ, cùng một cấp với mẹ!

Phil quay đầu, ánh mắt phức tạp nhìn về phía phòng họp.

Molia nghe vậy lập tức giật mình.

Ở trong ấn tượng của cô, mẹ mình ở trong tập đoàn Chấn Bắc khổng lồ này có thể nói là bá chủ một phương, quản lý kinh doanh còn lớn hơn so với gia tộc của bọn họ.

Không ngờ Bạch Tiểu Thăng còn trẻ tuổi kia tự nhiên có thể ngang với địa vị của mẹ mình.

Molia ngơ ngác nhìn về phía phòng họp.

Lúc này cô ta mới hiểu được vì sao Bạch Tiểu Thăng có thể bạn của ông chủ Thăng Tỉnh Quốc Tế, chỉ một câu nói liền quyết định vụ kinh doanh lớn như vậy.

- Bây giờ hình như rắc rối rồi, chúng ta mới vừa đắc tội Bạch Tiểu Thăng kia... vậy sẽ rất không hay.

Phil lẩm bẩm nói.

Ngay sau đó, cô ta nhìn về phía Molia:

- Em và Bạch Tiểu Thăng kia cũng xem như là bạn, có thể ở trong nói giúp...

Vẻ mặt Molia khó xử.

Nói cô ta và Bạch Tiểu Thăng là bạn bè còn không bằng nói người ta là ân nhân của cô ta. Nhưng vừa rồi cô ta đã làm gì? Cô ta không hề ngăn cản Phil và Hans, Zach sỉ nhục anh. Bây giờ muốn cô ta đi yêu cầu Bạch Tiểu Thăng tha thứ, cô ta cũng cảm giác khó có thể mở miệng được.

Phil nhíu mày nhìn vẻ mặt Molia, sau đó vung tay lên nói:

- Thôi đi, có thể trông cậy gì vào em được chứ.

Phil bỏ lại Molia, đi thẳng tới trước mặt Hans và Zach.

Theo cô ta thấy, sỉ nhục Bạch Tiểu Thăng đều là do hai người đàn ông gây ra, chẳng liên quan gì tới bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng đường đường tổng giám đốc sự nghiệp, dù thế nào cũng nên có chút độ lượng, sẽ không tức giận với một phụ nữ như cô ta mới đúng.

Phil muốn thăm dò ý của Hans, Zach, xem bọn họ tính làm thế nào để Bạch Tiểu Thăng bớt giận. Chỉ cần Bạch Tiểu Thăng không giận bọn họ, vậy chắc đến chỗ mình sẽ không có việc gì.

Kết quả Phil vừa đi tới, lại nhìn thấy hai người đàn ông dừng nói chuyện, đồng thời cùng liếc nhìn mình.

Trong ánh mắt kia đầy oán trách như đang trách cô ta. Dường như bọn họ muốn nói, nếu không phải vì cô ta, bọn họ cũng sẽ không chọc vào rắc rối này.

Phil vừa thấy liền âm thầm kêu khổ, không kết được duyên tốt không nói, còn đắc tội hai nhân vật lớn của hai phòng ban này rồi.

Nếu mọi chuyện ầm ĩ sẽ không ổn, truyền tới trong tai mẹ cô ta, bà nhất định sẽ vô cùng tức giận.

Phil chỉ đành phải lợi dụng ưu thế phái nữ của mình, cố mỉm cười nói:

- Hai vị, vừa rồi chúng ta và anh Bạch cũng chỉ đùa vui một chút không ảnh hưởng tới toàn cục. Tôi tin tưởng anh ta nhất định sẽ rộng lượng, sẽ không tính toán. Hơn nữa tôi nghe nói ngài Sách n Tư và ngài Brown trong ngành của các anh đều là bạn của anh ta, dù thế nào anh ta cũng phải nể mặt hai người đó chứ...

- Lẽ nào hai vị trách tôi không biết chuyện, không ngăn cản đúng lúc sao?

Phil nói câu nói sau có vài phần uất ức.

Hans, Zach dù sao cũng là hai người đàn ông, được hun đúc văn hóa ga lăng lịch sự nên thấy Phil như vậy thì không tiện trách cứ cô ta nữa.

- Cô Phil nói gì vậy, sao chúng tôi có thể trách cô được chứ.

Hans cố cười an ủi, lại quay đầu liếc nhìn bên kia:

- Chúng tôi chỉ cho rằng vẫn nên mau chóng chờ anh Bạch đi ra, cố gắng giải thích với anh ta sẽ tốt hơn!

Zach cũng liên tục gật đầu.

Những người này ở bên ngoài sốt ruột chờ đợi, Bạch Tiểu Thăng vào trong phòng họp, lại liên tục lên tiếng chào hỏi mấy người bạn cũ.

Trong cuộc họp, Tưởng Quát đang thảo luận về chuyện Bạch Tiểu Thăng được phân ra ngoài làm việc trong một năm tới, ban ngành của bọn họ nên ủng hộ vấn đề này thế nào.

Trước khi Bạch Tiểu Thăng đến, cuộc họp này đã thảo luận ra rất nhiều nội dung mang tính thực tế.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng đi tới, nghe được mấy thứ đó cũng chia sẽ một vài suy nghĩ của mình nghĩ ra được trên đoạn đường tới đây cho mọi người nghe.

Cuộc trò chuyện này diễn ra hơn một tiếng.

Chờ sau khi nói chuyện phiếm xong, Bạch Tiểu Thăng mới vỗ đầu, nhớ tới vừa rồi mình thảo luận quá nhập tâm, quên mất bên ngoài còn có người đang chờ anh nữa.

Tối thiểu, Phil, Molia chưa trao tài liệu đến trong tay mình, chắc chắn sẽ không rời đi.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới chào hỏi mọi người, xoay người ra phòng họp.

Sau khi ra ngoài, Bạch Tiểu Thăng thấy bốn người Phil, Molia, Hans, Zach.

Lúc này, ánh mắt bốn người kia nhìn nhìn chằm chằm vào cửa phòng họp, quả thật là mỏi mắt chờ mong, trông mòn con mắt.

Ánh mắt hai người đàn ông cũng làm cho người ta cảm thấy bọn họ đâu phải đang nhìn phòng họp chứ, rõ ràng là phòng sinh, đang sốt ruột đợi tin vui khi đứa con cất tiếng khóc chào đời.

Bạch Tiểu Thăng vừa xuất hiện, mấy mắt người này quả thật sáng lên, chen nhau xông về phía trước.

- Đúng là xin lỗi, các vị, vừa rồi tôi ở bên trong mải nói chuyện, đã quên mất các vị.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười áy náy nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận