Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2362: Nhiệm vụ cực gian khổ (1)

Bảo tập đoàn Chấn Bắc đi hỗ trợ mở lại trạm phát điện, cũng không biết ai nghĩ ra được điều này. Nhưng hành động này của Kustier đúng là quá chuồn trơn tru.

Quả thật làm người ta nghe thấy mà kinh ngạc, lại không khỏi giơ ngón tay cái nói một tiếng "Chịu phục".

Thử nghĩ xem, một tập đoàn tài chính lớn với tính chất toàn cầu, công ty con phía dưới nhiều như sao, liên quan đến các ngành các nghề cũng toàn diện, liên kết thương nghiệp càng thông suốt tới bốn phương, một khi phát ra tất cả sức lực không những không gì không làm được, hơn nữa có thể thấy được hiệu quả trong thời gian ngắn nhất.

Ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng thầm nói một tiếng, đúng là "thông minh".

Nhưng Bạch Tiểu Thăng không đồng ý ngay mà trầm ngâm không nói.

Trên thực tế, anh đang nhân cơ hội này, bảo Hồng Liên tiến hành tìm kiếm – xem quy mô của trạm phát điện Kustier này thế nào, tình trạng tổng mức vốn đầu tư trước đó ra sao, nếu hạch toán thay đổi nguyên bộ thiết bị cần bao nhiêu tiền, thuận tiện lại kiểm tra chi phí sửa chữa thiết bị chính.

Santos thấy Bạch Tiểu Thăng im lặng liền nói:

- Ngài Bạch suy nghĩ sao? Trong chuyện này, ngài có thể làm chủ được không? Hay là phải đi gặp lãnh đạo cấp cao trong tập đoàn các người báo cáo, mở cuộc họp mấy ngày.

- Phía bên chúng tôi không có nhiều thời gian chờ đợi như vậy.

Trong giọng nói của Santos rõ ràng có chút giễu cợt.

Vừa rồi, hắn rõ ràng cũng đi về báo cáo lên cấp trên, không quan tâm là thật hay giả.

Lần này đến lượt đến Bạch Tiểu Thăng, giọng điệu ông ta trái lại có chút giễu cợt, hai tầng tiêu chuẩn này chơi cũng rất trơn tru.

Bạch Tiểu Thăng vẫn chưa trả lời câu nói này.

Santos dường như hơi mất kiên nhẫn:

- Nếu ngài Bạch không làm chủ được, vậy thứ lỗi cho chúng tôi không thể tiếp chuyện cùng. Chỉ trong chuyện này, các người phải chuẩn bị sẵn cho tình hình xấu nhất đi.

Khi nói chuyện, Santos thậm chí làm ra vẻ muốn đứng dậy rời đi.

- Ngài Santos, ngài Bạch có thể làm chủ! Không cần báo cáo lại với tập đoàn, mong ngài đừng nóng vội!

Phil thấy thế, vội vàng nói.

Công trình cảng Kustier đã dừng lại quá lâu, tích lũy một đống rắc rối lớn không nói, chỉ riêng những chi tiêu cho mỗi ngày dừng thi công cũng đủ kinh người.

Có thể nói là bên này thật sự không thể kéo dài được nữa.

Nếu không, Bộ sự nghiệp thứ sáu cũng không mời Bạch Tiểu Thăng tới đây giải quyết vấn đề đầu tiên.

- Nếu các người đáp ứng thì chỉ cần ký tên lên giấy cam đoan, công trình cảng có thể lập tức được mở niêm phong, tiến hành thi công. Một khi trạm phát điện mở lại thành công, hợp đồng cảng sẽ không có bất cứ vấn đề gì nữa.

Santos nhìn Phil trầm giọng nói:

- Nếu không đáp ứng, chúng ta sẽ bắt đầu trình tự điều tra, sẽ phong tỏa công trình ít nhất nửa năm!

- Nửa năm?!

Phil nghe vậy liền bị dọa cho giật mình, thất thanh nói:

- Sao có thể như vậy được!

Thật sự phong tỏa dự án cảng nửa năm, vậy nó sẽ trở thành gánh nặng lớn cho Bộ sự nghiệp thứ sáu, sẽ giống như một ngọn núi đặt ở trên đầu mẹ mình.

Chỉ tưởng tượng tới hậu quả kia thôi đã không chịu nổi rồi!

Molia ở bên cạnh cũng lộ ra ánh mắt bối rối. Bất kể tình cảm của cô ta đối với mẹ mình thế nào, cũng tuyệt đối không muốn nhìn thấy cảnh tượng này xảy ra.

Làm không tốt, ngay cả việc kinh doanh của gia tộc mình cũng sẽ bị liên lụy.

- Chuyện này cũng hết cách rồi, cá nhân tôi rất hy vọng có thể giúp được các người, đáng tiếc...

Santos liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Santos trực tiếp ném nồi cho Bạch Tiểu Thăng.

Phil sốt ruột nhìn Bạch Tiểu Thăng, thấy anh chậm chạp không có phản ứng thì cắn răng, nói thẳng:

- Ngài Santos, chúng tôi đồng ý với điều kiện bên Kustier đưa ra!

- Ồ?

Santos cười nhạt nhìn Phil, lại liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Cô Phil nói có được tính không?

Phil nhất thời nghẹn lời, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng vội vàng nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài được tập đoàn phái tới giúp Bộ sự nghiệp thứ sáu chúng tôi, rắc rối này không thể không giải quyết được!

- Ngài Bạch, ngài nói đi.

Molia cũng không nhịn được nói.

Bên cạnh, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lập tức khẽ nhíu mày, nhìn hai chị em này với ánh mắt có vài phần bất mãn.

Trong lúc đàm phán, người của mình phản chiến thuyết phục ngược lại mình, còn ở ngay trước mặt người ngoài, đây chính là điều tối kỵ.

Ở dưới sự thúc giục của Phil và Molia, Bạch Tiểu Thăng lấy lại tinh thần, nhìn về phía Santos.

- Các cô ấy đã đồng ý rồi. Ngài Bạch, ngài đừng nói cho tôi là ngài từ chối đấy. Nếu nói vậy thì thật thú vị. Các người chưa thống nhất ý kiến đã chạy tới đàm phán với chúng tôi, vậy các ngài có mấy phần chân thành tới giải quyết vấn đề!

Santos híp mắt lại, ánh mắt lộ vẻ sắc bén.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn Phil và Molia, sau đó nhìn về phía Santos, mỉm cười nói:

- Chúng ta đồng ý với điều kiện này.

Những lời này làm cho Phil và Molia giống như trút được gánh nặng, cũng khiến cho ánh mắt không vui của Santos lập tức trở nên tươi cười "thỏa mãn".

- Vậy không phải là tất cả cùng vui sao? Chúng tôi cũng thật lòng hi vọng lại tiếp tục hợp tác với tập đoàn Chấn Bắc.

Santos cười ha hả nói.

Trong khi nói chuyện, Santos giơ tay lên, người bên cạnh đưa qua một tập tài liệu.

Santos lấy tới và giao cho Bạch Tiểu Thăng:

- Đây là một bản cam đoan, ký xong, dự án cảng của các ngài có thể hoạt động lại trong thời gian rất ngắn.

Bạch Tiểu Thăng nhận lấy tài liệu, đọc qua nhanh như gió.

Các điều khoản trong "bản cam đoan" này vô cùng nghiêm khắc, phải bảo đảm trạm phát điện hoạt động bình thường, mới có khả năng không lại truy cứu trách nhiệm từ công trình cảng.

Nếu không, sau đó lại tiếp tục mở lại cuộc điều tra.

Nếu đáp ứng, Bạch Tiểu Thăng xác nhận từng nội dung điều khoản, cũng không do dự nữa, ký tên ở phía trên.

Santos cầm lại tài liệu, tươi cười thỏa mãn:

- Vậy chúng tôi sẽ yên tĩnh chờ đợi tin tốt của ngài Bạch.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Bên phía cảng, mong ngài Santos phiền lòng, hy vọng công trình sớm ngày mở lại.

- Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi.

Santos mỉm cười nói.

Chuyện có kết quả, Bạch Tiểu Thăng từ chối lời giữ lại mang tính tượng trưng của ngài Santos.

Santos tiễn đến trong thang máy thì dừng lại.

Đám người Bạch Tiểu Thăng đi xuống đại sảnh của chính quyền thành phố Lales.

Đứng ở trên bậc thang cao, Phil giống như trút được gánh nặng không nhịn được hỏi Bạch Tiểu Thăng trông có vẻ rất bình tĩnh:

- Ngài Bạch, bây giờ ngài định làm thế nào?

Molia, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đều nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Chuyện này nhìn như giải quyết nhưng trên thực tế chỉ mới bắt đầu.

Mở lại trạm phát điện à?

Đây cũng đâu phải là vụ buôn bán, tất cả mọi người cảm giác có chút hoảng hốt không thật.

- Chuyện này là cô Phil lên tiếng nhận lời trước tôi, cô không có chút ý nghĩ gì sao.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên hỏi.

Mặt Phil đỏ bừng.

Cô ta cũng biết mình thay Bạch Tiểu Thăng đồng ý, trên thực tế đã đẩy Bạch Tiểu Thăng vào thế bị động cực lớn, sợ rằng lúc đó Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ có thể bất lực đồng ý.

- Chuyện này, tôi nghĩ bằng không chúng ta liên hệ với công ty sửa chữa cơ giới trong khu khác của tập đoàn xem thế nào?

Phil thử dò xét nói.

Bộ sự nghiệp thứ sáu thật ra có công ty máy móc thiết bị cỡ lớn, nhưng lại dường như đều không phù hợp với bên này, có lẽ khu khác có thể trợ giúp, nhưng điều này cần Bạch Tiểu Thăng qua nói chuyện.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói:

- Hay là qua trạm phát điện bên kia xem thử tình hình trước rồi hãy nói.

Phil vội vàng gật đầu.

Mọi người theo bậc thang trước tòa nhà chính quyền thành phố đi xuống dưới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận