Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2371: Cứu tinh tới (2)

Tên đầu trọc vừa thấy vậy thì vội vàng bước tới gần, ghé sát bên tai người đàn ông thấp lùn nói:

- Đại ca, thật ra bọn em tính mang người phụ nữ kia về cho đại ca...

Tên đàn ông thấp lùn thỏa mãn gật đầu:

- Ừ.

Hắn lại hất cằm nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Thằng nhóc, lại nói chuyện bây giờ đi, chúng tôi cầm tiền hay trực tiếp ra tay, mày chọn đi.

Thấy Bạch Tiểu Thăng tao nhã, còn đặc biệt giải thích về chuyện lúc trước, người đàn ông thấp lùn chuẩn bị cho đối phương một cơ hội ra giá.

Đương nhiên, sau khi tiền tới tay, Troga có thể trả cho bọn họ, nhưng người đẹp kia thì phải mang về đùa giỡn mới được.

Bạch Tiểu Thăng thấy thế liền mỉm cười, khách sáo nói:

- Vẫn là ra tay đi.

- Coi như mày thức thời...

Người đàn ông thấp lùn theo bản năng nói, sau đó mới kịp phản ứng:

- Hả?

Hắn hung hăng trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Lôi Nghênh đã đứng dậy.

Anh ta đã sớm cảm thấy nói nhàm với đám người này thật sự quá tốn thời gian.

Đôi mắt của người đàn ông thấp lùn rét lạnh, vung hai tay lên phía trước, cho đám đàn em xông lên.

Tên đầu trọc ở phía sau vừa thấy vậy, lập tức khủng hoảng:

- Bọn em lên trước ạ? Đại ca, bọn em muốn nhìn tư thế oai hùng của đại ca...

Người đàn ông thấp lùn quay đầu trừng mắt nhìn hắn:

- Mày còn muốn đứng ở phía sau xem cuộc vui à? Vậy tao nuôi đám vô dụng như tụi mày làm gì nữa?

Đầu trọc nhất thời nghẹn lời.

Những người khác nhìn nhau, sau đó chen chúc xông về phía trước.

Tên đầu trọc bỗng nhiên nhìn thấy Troga thì lập tức nảy ra ý định, chạy tới chịu trách nhiệm trông coi anh ta.

Bên kia, Lôi Nghênh đã đánh nhau với đối phương.

Một người trong đó bị Lôi Nghênh đạp bay ra ngoài, người kia lăn trên mặt đất rồi lại đứng lên và nhào tới, hung hãn vô cùng.

Lại có một người bị Lôi Nghênh đấm vào mặt liền lùi mấy bước, nhưng sau khi lắc lắc đầu, không ngờ người dường như không sao cả, còn có thể lại chiến đấu tiếp.

Cảnh tượng như vậy thực sự làm cho Troga và Lâm Vi Vi bị dọa cho giật mình.

Chính bọn họ cũng đã nhìn ra, đám người lần này bao vây tấn công Lôi Nghênh khác hẳn với đám người trên tàu.

Không ngờ bọn họ đều đặc biệt lợi hại!

Mắt tên đầu trọc sáng ngời, tinh thần lại phấn chấn.

Người đàn ông thấp lùn thật ra là một người yêu thích đấm bốc ngầm, người đi theo bên cạnh đều là cao thủ trong đó.

Đám người chen chúc lao về phía trước như vậy, cho dù là tên Châu Á to con này cũng phải luống cuống tay chân.

- Lên đi! Cố gắng lên! Đánh ngã tên to con kia, cho hắn biết sự lợi hại của chúng ta. Đừng khách sáo, đánh hắn đi!

Đầu trọc ở phía sau liên tục la lên, hưng phấn vô cùng.

Troga bị hắn trông coi lại khẩn trương nhìn cảnh tượng này, trong lòng bất an.

Tư thế oai hùng của Lôi Nghênh ở trên tàu không ngờ đã biến mất, nếu như anh ta có gì sơ xuất, vậy cả đám đều tiêu đời.

Lão Roger giật mình.

Ông không ngờ người Trung Quốc cao to kia lại có thể một người đấu với với nhiều người như vậy.

- Không tệ, không tệ, năng lực chống đỡ và năng lực phản ứng của tên to lớn này đều rất đáng khen, chỉ tiếc không phải là người của tao. Các người cố gắng trừng trị hắn một trận cho tao! Nói không chừng có thể khiến cho hắn thay đổi ý định, đổi ông chủ mới đấy!

Người đàn ông thấp lùn cũng đứng ở đó đánh giá, bình phẩm.

Bên kia, Lâm Vi Vi không khỏi có chút lo lắng, khẽ nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Anh Tiểu Thăng, em thấy Lôi Nghênh khó có thể ứng phó, hay là anh lên giúp anh ấy?

Bạch Tiểu Thăng vẫn để ý tình hình, nghe vậy lập tức mỉm cười lắc đầu nói:

- Vậy thì không cần đâu.

Bạch Tiểu Thăng nói xong liền cao giọng nói với Lôi Nghênh:

- Đã ra tay rồi, anh đừng quá nhã nhặn nữa, càng sợ ra tay nặng thì chuyện này càng không yên đâu.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên đã nhìn ra được Lôi Nghênh vẫn chưa ra hết sức.

Đám người này không giống với những người trên tàu. Ở đây là cửa nhà của lão Roger, nếu như thật sự đánh cho một đám người răng rơi đầy đất, vết máu bắn loạn, vậy chẳng phải sẽ khiến cho lão Roger nghĩ bọn họ là kẻ hung bạo sao?

Lôi Nghênh cảm thấy lát nữa còn phải ngồi xuống nhã nhặn bàn chuyện hợp tác nên lúc này không tiện để lộ ra vẻ "hung tàn" của anh ta.

Hơn nữa, anh ta quả thật có đánh giá hơi thấp đám người này, những người này không giống với đám người trên tàu.

Nghe được Bạch Tiểu Thăng hô lên như vậy, trong nháy mắt ngắn ngủi đó, Lôi Nghênh hình như biến thành một người khác, trong cổ họng lập tức phát ra một tiếng gầm khẽ, sau đó không tránh không lùi mà dùng cơ thể cứng rắn nhận một quyền, đồng thời cũng đấm thẳng, đơn giản nhất, trực tiếp nhất, đánh lên trên người đối thủ.

Một đấm này làm cho người kia lảo đảo lùi về phía sau bốn, năm bước mới ngã xuống.

Người kia đau đớn tới mức gương mặt cũng vặn vẹo, giãy giụa muốn đứng dậy, cuối cùng ngược lại đau tới mức trực tiếp ngất đi.

Tên đầu trọc thấy vậy, ánh mắt không thể tin nổi.

Vậy làm sao còn tăng thêm công suất chứ?

Đây mới chỉ là bắt đầu.

Sau đó, Lôi Nghênh lại giống như đổi thành một người khác, một xe tăng hình người sống sờ sờ, còn kèm theo tốc độ di chuyển nhanh như ma quỷ của kẻ ám sát.

Mấy người bao vây tấn công anh ta lập tức bị anh ta làm cho xoay quanh, giống như một đám chó săn mất dấu mục tiêu chạy vòng vòng cắn đuôi nhưng chỉ cắn được không khí.

Những người này lần lượt bị Lôi Nghênh đánh ngã xuống đất.

Dưới nắm đấm lớn, máu mũi và răng rụng bắn ra tung tóe.

Cảnh tượng rất đáng sợ.

Tên đầu trọc trực tiếp nhìn tới ngây người.

Hắn cho rằng khi ở trên tàu, người này chính là quái vật, nhưng bây giờ mới phát hiện ra lúc đó anh ta thật sự đã nương tay với đám người mình.

Nếu không, sống mũi trên mặt hắn rất có khả năng không phải chỉ bị gãy như bây giờ, chắc là lún vào bên trong rồi.

Troga, Lâm Vi Vi và lão Roger đều tròn mắt nhìn.

Bên cạnh, người đàn ông thấp lùn giật mình nhìn trạng thái này của Lôi Nghênh.

Nếu vừa rồi, hắn có lòng tin dựa vào sức của mình khống chế người cao lớn này, vậy bây giờ hắn đã hoàn toàn không còn đủ tự tin này nữa.

Nhưng khi thấy Lôi Nghênh đang dây dưa đấu với hai người cuối cùng, thanh đao Hồ Điệp trong tay người đàn ông thấp lùn lại bay lượn.

Vào giây phút cầm chuôi đao, hắn nín thở tập trung tinh thần, cơ thể bắn ra ngoài, dưới bàn chân giống như có lắp thêm lò xo, từ phía sau nhanh chóng tới gần Lôi Nghênh.

- Cẩn thận!

Troga vừa thấy vậy lập tức sợ hãi kêu lên cảnh báo.

Cho dù bên phía Lôi Nghênh đang có ưu thế áp đảo nhưng lại quay lưng về phía người đàn ông thấp lùn, hoàn toàn không có phát hiện ra.

Mà người đàn ông thấp lùn không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền biết là cao thủ.

Lôi Nghênh rất có khả năng bị ám toán!

Chính Lâm Vi Vi cũng bị giật mình.

Lôi Nghênh hình như không hề hay biết, vẫn tập trung đối phó với hai người cuối cùng kia.

Thanh đao trong tay người đàn ông thấp lùn đao đâm thẳng về phía Lôi Nghênh, trong ánh mắt phấn khởi mừng như điên.

Bỗng nhiên, bên cạnh có một chân đá tới.

Một chân này đá vào trên tay cầm đao của người đàn ông thấp lùn, trực tiếp làm cho hướng đâm của hắn thay đổi, sau đó là cú đá liên hoàn thứ hai, chính giữa trúng bụng người đàn ông thấp lùn vừa nhảy lên làm hắn bay ra ngoài.

- F...

Người đàn ông thấp lùn thậm chí không kịp mắng hoàn chỉnh một câu "FUCK", người lại bay đi.

Khi đang bay, hắn cũng chỉ kịp dùng khóe mắt liếc nhìn xem là ai ám toán hắn.

Là thằng nhóc thối tha với thân hình yếu ớt kia!

Cú đá liên hoàn tuyệt đẹp là do Bạch Tiểu Thăng đá ra.

Động tác nhẹ nhàng lại quỷ thần khó lường.

Chẳng ai ngờ được một người nho nhã yếu ớt như thế lại là cao phủ công phu.

Lôi Nghênh quay người lại, không hề bất ngờ về điều này.

Mà Bạch Tiểu Thăng lại lững thững đi về phía đầu trọc và Troga, tùy ý chỉ vào người đàn ông thấp lùn lại nói với Lôi Nghênh:

- Giao cho anh, nhanh chóng một chút nhé. Lát nữa chúng ta còn phải nói chuyện đấy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận