Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2377: Hoàn toàn không có vấn đề (2)

Ở trong điện thoại, Phil rất lo lắng:

- Ngài Bạch, trạm phát điện bên kia rốt cuộc có tin tức gì không, bên cảng đã làm tốt tất cả công tác chuẩn bị. Nếu như chuẩn bị uổng công sẽ làm người ta chán nản. Mẹ tôi cũng sẽ đặc biệt không vui về điều này...

- Cô Phil, cô có thể yên tâm, tất cả đã có tôi thu xếp, trong vòng một tuần việc sửa chữa trạm phát điện sẽ bắt đầu, trong vòng ba tháng, trạm phát điện sẽ được mở lại. Mà về công trình cảng, tôi nghĩ cũng sẽ nhanh chóng hoạt động trở lại thôi.

Bạch Tiểu Thăng có mốc thời gian do lão Roger đưa ra, trong lòng tất nhiên cũng tự tin hơn.

Nhưng lão Roger đưa ra thời gian còn ngắn hơn nhiều, là Bạch Tiểu Thăng phải tăng thêm một ít, cũng xem như là một cách suy nghĩ xuất phát từ ổn thỏa.

- Cái gì, đã thu xếp ổn thỏa rồi sao? Trong vòng ba tháng lại có thể chữa xong trạm phát điện thủy triều này à?!

Bên kia điện thoại, Phil lại vô cùng giật mình, không ngờ hiệu suất của Bạch Tiểu Thăng lại nhanh như vậy.

Lúc này mới qua chưa được sáu giờ, lại có thể đưa ra được mốc thời gian! Đây là hiệu suất gì chứ?

Hơn nữa chỉ cần ba tháng lại có thể cho hoạt động lại trạm phát điện à?

Nhìn ngài Santos Kustier vắt óc tìm mưu kế tới ném nồi cũng biết, đó căn bản không phải là một công trình đơn giản.

- Đây là sự thật sao?

Phil vẫn có phần không tin.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Một năm tôi còn phải đi rất nhiều nơi, tất nhiên không thể bị một chuyện phiền phức ở đây chặn lại được, mời cô Phil chuyển lời cho phu nhân Margaret, cứ yên tâm chờ tin tốt là được rồi.

Nói chuyện điện thoại với Phil xong, điện thoại của Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên rung lên liên tục, có tin tức gửi đến.

Người gửi tin tới là lão Roger, trên đường đám người Bạch Tiểu Thăng quay về Lales, lão Roger đã liên lạc với một nhóm "học sinh", đồng thời nhận được câu trả lời gần như là 100%.

Những “học sinh” được lão Roger chỉ điểm đều sùng bái lão Roger, dù không biết thân phận thật sự của lão Roger nhưng bọn họ đều đồng ý đến đây giúp đỡ, cũng chờ mong một lần tụ tập trong thực tế.

Sau khi biết được tên những người này, Bạch Tiểu Thăng liền gọi Hồng Liên trong đầu tiến hành kiểm tra một lúc.

Kết quả làm cho Bạch Tiểu Thăng giật mình kinh ngạc.

Phía sau những tên này đều là tồn tại khá nổi tiếng trong ngành.

Không chỉ có chút danh tiếng mà còn nổi tiếng ở nước ngoài nữa!

- Lão Roger lại là người hướng dẫn tiềm ẩn cho hậu trường lớn, mạng lưới quan hệ ở trong ngành quả thật trải khắp nơi trên thế giới, không thể tin nổi.

Bạch Tiểu Thăng cũng rất xúc động.

Sau khi Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh biết được tình hình cũng vô cùng giật mình.

- Anh nói xem, quan hệ giữa giáo viên và học sinh ngoài đời thực cũng chưa chắc dùng tốt như vậy. Một khi hoàn thành xong khóa học, chỉ sợ cũng phai nhạt. Chỗ giáo viên có vài dự án công trình gì đó, mới nói một tiếng, bọn họ đã bỏ lại công việc trong tay để bay qua hỗ trợ, quả thật không thể tưởng tượng nổi. Quan hệ thầy trò trên mạng, sùng bái mà không thấy mặt, không ngờ lại dễ dùng như vậy!

Lâm Vi Vi tấm tắc khen ngợi.

Lôi Nghênh cười:

- Đây chẳng phải là chỗ hấp dẫn của quan hệ trên mạng sao? Lúc đầu hai bên có hứng thú hợp nhau nên tiếp xúc, sau đó cam tâm tình nguyện mới muốn làm chuyện gì đó.

Lâm Vi Vi nhún vai, cho rằng lời này của Lôi Nghênh cũng có lý.

Sau khi ba người tới Lales, Bạch Tiểu Thăng liên lạc được với ngài Santos vẫn còn ở chính quyền thành phố, ba người lại bắt xe chạy tới.

Trên đường, xe taxi đi ngang qua một khu vực thành phố, con đường phía trước trở nên chen chúc, hình như áp dụng điều khiển giao thông.

Bên kia làn xe liên tục có tiếng còi cảnh sát vang lên.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Lâm Vi Vi còn tò mò từ trong xe nhìn quanh.

Tài xế kia cũng là một người hay chuyện, lúc này mỉm cười nói tiếng Anh lẫn với giọng địa phương:

- Chắc là có hành động gì lớn rồi, cô gái, có cần tôi hỏi giúp cô không?

Trong xe taxi có lắp radio, tài xế bắt liên lạc với bạn đồng nghiệp để hỏi thăm tình hình.

Trên đời này bất kỳ ở góc nào, tài xế xe taxi vĩnh viễn có thông tin nhanh nhất, có đôi khi thậm chí còn thu được tin tức nhanh hơn cả phóng viên truyền thông.

Sau một cuộc nói chuyện hỏi thăm, ba người Bạch Tiểu Thăng ngồi ở trong xe cũng hiểu rõ.

Là chính quyền thành phố Lales phát động một đợt hành động bao vây tiêu diệt, mục tiêu là một đội cho vay tiền nặng lãi, có người nói những người này còn có nhiều tội bạo lực.

Lần này, chính quyền thành phố Lales ra sức, một lưới vây bắt tất cả bọn họ.

- Tôi đã từng nhìn thấy đại ca của đám người này, đó là một người đàn ông thấp bé, rất xấu, biệt hiệu tên gì 'Gà Chiến Đấu” hay 'Máy Bay Phun Khí' gì đó, nhưng tôi nghe nói anh ta đánh rất giỏi, một mình đánh năm... Không, tám người, chẳng kém gì nhân vật chính trong các bộ phim võ thuật của các anh đâu.

Tài xế thấy con đường phía trước đã có chút lưu thông, vừa lái xe vừa ba hoa với ba người Bạch Tiểu Thăng.

Đám bang phái kia đã hoàn toàn tiêu đời rồi, cho nên tài xế mới to gan bàn luận.

Tài xế không chú ý thấy vẻ mặt ba người Bạch Tiểu Thăng có phần kỳ lạ.

Đặc biệt là Lâm Vi Vi, khi tài xế nhắc tới người đàn ông thấp bé đánh rất giỏi, cô còn không nhịn được nhìn Lôi Nghênh lại nhìn Bạch Tiểu Thăng, hé miệng cười trộm.

Người kia sợ rằng đã bị Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh đánh cho thành ám ảnh trong lòng rồi...

Ba người Bạch Tiểu Thăng ngồi chiếc xe này, khó khăn lắm mới qua được đoạn tắc. Khi rời đi, ba người nhìn qua một bên cửa sổ xe, thấy cảnh sát đang áp giải tội phạm lên xe ở phía xa.

Trong đó có một tên đầu trọc cao lớn đặc biệt dễ làm cho người khác chú ý, chỉ có điều trên mặt tên đầu trọc quấn đầy băng, không nhìn thấy rõ mặt.

Ngược lại mơ hồ nghe được tiếng khóc của hắn, nghe còn thương tâm hơn cả phụ nữ...

Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh nhìn nhau cười.

Không thể không nói, mời ngài Santos đứng ra là một quyết định chính xác, hiệu suất làm việc thật sự không thể xoi mói.

Ba người Bạch Tiểu Thăng nhanh chóng trở lại chính quyền thành phố Lales.

Ngài Santos đã chờ sẵn ở đó từ lâu.

Nghe Bạch Tiểu Thăng nói đã tìm được kỹ sư trưởng chủ trì công trình sửa chữa trạm phát điện thủy triều, đồng thời trong vòng một tuần có thể khởi công, trong vòng ba tháng lại có thể mở lại trạm phát điện, Santos cũng kích động không thôi.

Dù sao, đây là nhiệm vụ do một cấp trên nào đó thu xếp cho ông ta, cuối cùng không phải vì làm khó dễ những người Trung Quốc, còn giải quyết nguy cơ về nguồn điện lực, giải quyết rắc rối trạm phát điện thủy triều này.

- Không biết ngài Bạch Tiểu Thăng tìm kỹ sư trưởng là vị nào vậy?

Santos nóng lòng muốn biết là thần thánh phương nào, ông ta ngược lại không nghĩ tới người nước mình.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng nhờ ông ta quét sạch đám cho vay nặng lãi phi pháp kia có nói người bị liên lụy có liên quan đến công trình sửa trạm phát điện, Santos cũng chỉ cho rằng là một nhân vật liên quan, mà không phải là cấp cao nhất.

- Là ngài Roger.

Bạch Tiểu Thăng nói ra danh hiệu của lão Roger.

Santos lập tức chớp chớp mắt, bộ dạng mờ mịt.

- Ông ấy còn có một tên khác, gọi là Adrian.

Bạch Tiểu Thăng lại nói.

Santos vẫn giữ vẻ mặt tương tự, nhiều nhất là chớp chớp mắt vài cái, lẩm bẩm nói:

- Cho nên... là ai nhỉ?

Adrian là nhân vật đã từ lâu mờ nhạt trong mắt của công chúng, Santos không thể nào biết được.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, chẳng lẽ ngài tìm một người vô danh tới qua mặt chúng tôi sao?

Santos còn híp mắt lại nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng chỉ đành phải lấy danh sách trong điện thoại ra cho Santos nhìn:

- Những người này đã được ngài Roger mời tới giúp đỡ.

Santos nghi ngờ cầm điện thoại của Bạch Tiểu Thăng qua xem lướt các tên và thân phận của những người trên danh sách.

Santos chỉ liếc nhìn đã trợn tròn mắt, không thể tin nổi.

Càng nhìn, mắt ông ta càng mở lớn.

- Những người này được ngài mời tới sửa chữa trạm thuỷ điện sao?

Đến cuối cùng, Santos run giọng nói.

Bản thân ông ta cũng chấn động lại kích động.

Bạch Tiểu Thăng chỉ đành phải sửa lời:

- Không phải là tôi mời, là tôi tìm được ngài Roger, ngài ấy gọi bọn họ tới giúp đỡ. Ngài Santos, vậy ngài có thỏa mãn không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận