Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2384: Anh ta là bạn tôi (1)

Bất kỳ một cuộc đàm phán kinh doanh nào có thể chỉ dựa vào nói chuyện một lúc đã áp đảo bên kia, chỗ dựa tuyệt đối không phải là miệng lưỡi linh hoạt như lò xo, hào quang tăng lên người mà là thực lực và tình thế cùng gây ra.

Cho dù nhìn qua Bạch Tiểu Thăng trẻ tuổi, nhưng ở tập đoàn Chấn Bắc đã lăn lê bò toài, đánh trận nhiều năm như vậy, chậm rãi mới đi được đến ngày hôm nay, tham gia đàm phán kinh doanh quả thật thắng nhiều không đếm hết, chỉ có hơn chứ không kém bất kỳ một vị nào ở đây.

Lại thêm anh có con át chủ bài hùng hậu, chuyên dùng cho tình hình này, vừa bắt đầu đã đẩy các ông trùm hương liệu ở đây vào đường cùng.

Ngay cả Lever cũng không khỏi thán phục, rõ ràng mình tuyệt đối không khinh thường Bạch Tiểu Thăng nhưng vẫn bị sự nhanh gọn và quyết đoán của cậu ta làm cho kinh ngạc.

Theo Bạch Tiểu Thăng nói, các ông trùm hương liệu ở đây căn bản không có con đường thứ hai có thể chọn.

Auston và năm ông trùm hương liệu khác đều nhìn nhau với ánh mắt phức tạp.

Bạch Tiểu Thăng thấy thế liền cười, xoay người đi về phía ngoài cửa.

Anh nói muốn cho những người này thời gian và không gian để trao đổi thương lượng thì sẽ phải làm được.

Nhưng thật ra khi Bạch Tiểu Thăng vừa đặt tay lên chốt cửa, phía sau đã truyền tới một giọng nói sốt ruột:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, tôi bằng lòng hợp tác với ngài!

Người nói chuyện chính là ngài Auston kia.

Ở trên chuyện này, ông ta tương đối tích cực và quyết đoán hơn những người bên cạnh.

Trên thực tế, gia tộc của Auston bị tổn thất nghiêm trọng nhất trong năm nhà kinh doanh hương liệu, số lượng tồn kho cũng ít nhất, thật sự không chịu nổi bất kỳ giày vò gì nữa.

Auston là người tương đối nhạy bén trên phương diện phán đoán tình hình, rất thức thời, cho nên lập tức đồng ý với đề nghị hợp tác của Bạch Tiểu Thăng.

Trong mấy doanh nhân hương liệu còn lại lập tức có người có chút oán trách Auston đồng ý quá nhanh, thế nào cũng nên thương lượng một chút, có thể cò kè mặc cả chút nào hay chút đó...

Nhưng Auston đã nói ra khỏi miệng với thái độ kiên quyết, bọn họ cũng không có cách nào.

Bạch Tiểu Thăng quay người lại, mỉm cười nhìn về phía Auston và chủ động đưa tay ra:

- Ngài Auston, chờ hàng hóa vừa đến, tôi sẽ bảo đảm ưu tiên hàng của ngài đầy đủ.

Auston nghe vậy liền mừng rỡ, cuống quýt chạy tới bắt tay Bạch Tiểu Thăng:

- Rất vinh hạnh được hợp tác với ngài!

Ông ta vừa mở ra lỗ thủng lại thêm hứa hẹn của Bạch Tiểu Thăng khiến những người khác cuối cùng không chịu nổi nữa.

Đoàn thể chính là sợ như vậy, một khi xé rách một lỗ thủng thì giống như đập vỡ đê, càng không thể cứu vãn.

Nữ doanh nhân hương liệu kia cũng đi tới, tươi cười nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, tôi cũng bằng lòng hợp tác với ngài. Thật khéo, quy hoạch năm năm sau của gia tộc chúng tôi chính là thúc đẩy kinh doanh u Mỹ mở rộng ra cả thế giới. Có thể ra sức cùng ngài thật sự là vinh hạnh của tôi.

Bạch Tiểu Thăng cười và bắt tay:

- Đây cũng là vinh hạnh của tôi.

Năm ông trùm hương liệu thoáng cái có hai người phản bội, lại thêm tài sản và thế lực, tài nguyên của Bạch Tiểu Thăng bên kia, ba người còn lại cảm thấy mình kiên trì nữa cũng không có ý nghĩa gì.

Nếu không thì sao, đấu với đám người Bạch Tiểu Thăng à?

Đừng đùa nữa, làm vậy thì có khác gì mang tương lai của gia tộc mình ra đùa với lửa chứ.

Ba người này cũng lập tức cười đi qua, biểu thị mình bằng lòng hợp tác với Bạch Tiểu Thăng.

Thấy vậy, Lever âm thầm thở dài.

Thấy mọi người phản chiến nhanh như vậy, trong lòng ông ta cũng cảm thấy phiền muộn và bất lực.

Cho dù trước đây mình có thể đứng ra làm người phát ngôn cho mọi người, nhưng sau này sợ rằng tất cả mọi người sẽ xem mình thiên lôi, mặc Bạch Tiểu Thăng sai đâu đánh đó, không còn danh tiếng của mình nữa.

Tôi tìm phía hợp tác gì mà ngay cả địa vị của tôi cũng bị đoạt mất thế này...

Bất kể trong lòng Lever phiền muộn thế nào, trên mặt ông ta vẫn tươi cười, đi tới chúc mừng Bạch Tiểu Thăng.

- Mọi người chúng ta đã có lòng hợp tác, vậy không ngại ngồi xuống từ từ tâm sự.

Bạch Tiểu Thăng đề nghị với mọi người trước.

Tất nhiên không có ai phản đối.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng cố ý nói với Lever trước mặt mọi người:

- Cho dù bên phía tôi thành lập công ty hợp tác với mọi người, bản thân tôi cũng không thể có nhiều thời gian ở lại bên cạnh, vậy về sau trên phương diện làm ăn còn phải dựa vào ngài Lever chiếu cố nhiều hơn. Tôi thấy chúng ta không bằng tổ chức một hội liên kết thương mại có được không? Ngài Lever việc nhân đức không nhường ai làm hội trưởng đi.

Lever nghe vậy liền sửng sốt.

Ông ta thực sự không ngờ người trẻ tuổi trước mắt này lại không tham lam danh tiếng, không ngờ đẩy mình lên trước.

Bạch Tiểu Thăng muốn chính là Lever có thể thành người phát ngôn của mấy ông trùm hương liệu lớn, lại có thể tập trung các thương nhân buôn bán nhỏ lại một chỗ, chứng tỏ quan hệ nhân mạch đủ vượt qua thử thách, vậy để cho một mình ông ta nhận lấy hư danh và tôn sùng thì có gì đáng ngại.

Còn có thể bảo vệ mấy hộ kinh doanh của mình, vậy tại sao lại không làm.

Mấy ông trùm hương liệu khác nghe vậy, cũng liên tục gật đầu.

- Đề nghị này của ngài Bạch rất tốt, chúng ta cần phải thành lập một hội liên kết thương mại, đoàn kết sẽ có sức lực lớn.

- Tôi ủng hộ ngài Lever trở thành hội trưởng đời đầu tiên, đồng thời đề nghị có chút thiên vị trên phương diện hợp tác, dù sao ngài Lever cũng đã giúp chúng ta không ít việc.

- Cũng đúng, ngài Lever có thể vì mọi người tìm được phía đối tác là ngài Bạch, công lao và thành tích cũng rõ như ban ngày.

Lever thấy Bạch Tiểu Thăng cho ông ta danh tiếng, mọi người trước sau đều nâng đỡ, còn có phương diện hợp tác được thiên vị thì tâm trạng lập tức tốt lên.

- Các vị đúng là quá đề cao tôi rồi, thật ra về chức hội trưởng này, chúng ta có thể bàn bạc kỹ hơn.

Lever vẻ tươi cười khoan khoái.

Bạch Tiểu Thăng vừa thấy vậy cũng âm thầm buồn cười.

Xem ra ngài Lever không chỉ là một người chủ nghĩa hiện thực, cũng rất thích danh tiếng.

Cũng đúng, danh tiếng có ý nghĩa là càng nhiều tôn sùng, càng nhiều thời cơ, nhân mạnh tốt hơn, sau này cũng có thể chuyển thành lợi ích...

Mọi người ăn nhịp với nhau, lúc này ngồi xuống bàn sâu hơn về chuyện hợp tác.

Bên ngoài đại sảnh, Troga cầm một cốc Cocktail đang đi lại, muốn nhân cơ hội này mở rộng nhân mạch của mình.

Nhiều nhân vật nổi tiếng trong ngành tập trung một chỗ, anh ta nhìn cũng không khỏi thấy hoa mắt.

Anh ta nghĩ, nếu Bạch Tiểu Thăng khó khăn lắm mới nhờ bạn lấy được cơ hội như vậy, chắc chắn tốn không ít ân tình, vậy anh ta phải cố gắng "thu được lợi ích lớn nhất".

Cho dù vừa Steven nói ra lời đe dọa, nhưng Troga nghĩ ở trong tiệc rượu quy mô lớn như vậy, hắn cũng không thể làm gì anh ta mà không hề e ngại.

Dù sao ba của Steven cũng là một trong những người đứng đầu ngành hương liệu ở đây, cũng phải để tâm tới danh tiếng.

Nhưng Troga vẫn chưa thấy được ông trùm nào trong đại sảnh này, anh ta nghĩ lấy thân phận của những người đó sẽ không ra mặt.

- Ngài Hassan, chào ngài. Tôi là Troga, buôn bán hương liệu ở đảo Cá Voi, hi vọng có cơ hội có thể hợp tác với ngài...

- Ngài Grake, chúng ta lại gặp mặt rồi. Tôi là Troga ở đảo Cá Voi, cũng kinh doanh hương liệu, tôi từng lấy hàng ở chỗ của ngài...

- Ngài Stowe, tôi từng nghe buổi tọa đàm của ngài, đặc biệt sùng bái với quan niệm tiêu thụ của ngài...

Bạn cần đăng nhập để bình luận