Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2395: Anh điên rồi! (2)

Trên đài, tổng giám đốc và phó tổng giám đốc công ty Lam GO đều sững sờ, ánh mắt hơi kinh ngạc nhìn sang.

Ngay cả các vị quý khách ngồi hàng đầu cũng tò mò ngoảnh đầu lại.

Người lên tiếng tất nhiên là Bạch Tiểu Thăng.

Vẻ mặt anh bình tĩnh còn thoáng mỉm cười.

- Ngài đây, ngài... ngài nói gì?

Trên đài, Abt cố cười gượng hỏi thăm, nhân lúc không ai chú ý lại không ngừng nháy mắt với Bạch Tiểu Thăng.

Người của công ty Oklahoma có phải điên rồi không? Sao bỗng nhiên một mình một kiểu, điều này lại không giống với những gì đã nói trước đó!

Tổng giám đốc công ty Lam GO, lão già kia cũng không nhịn được mà âm thầm nhíu mày.

- Tôi nói chúng tôi còn có thể giảm giá xuống, giảm xuống hai phần trăm.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

- Hai phần trăm!

Tổng giám đốc Công ty Lam GO không nhịn được kinh ngạc nói, sau đó cố giấu nụ cười:

- Biên độ lớn như vậy à!

Abt không khỏi nuốt nước bọt.

Dự án bình thường chỉ cần ba tới năm người tới dự thầu cũng là đủ rồi, hôm nay bọn họ thu xếp tới chín người, vẫn mời người trong giới chính trị, truyền thông tới chính là mánh lới làm lớn.

Không nói tới bản thân dự án béo bở còn vô cùng quan trọng, nhất định phải làm cho gia tộc của Caroline nhận được.

Lúc này nếu để cho người ngoài chặn trước thì hỏng chuyện mất!

Quan trọng là người của Oklahoma thật sự dám giảm giá hai phần trăm đấy, đây là bao nhiêu tiền chứ!

Abt theo bản năng liếc nhìn về phía hướng khác.

Bạch Tiểu Thăng ngồi ở đó, cười nhạt.

Hắn có vài suy nghĩ về tầm quan trọng của buổi đấu thầu này, lúc này phản ứng của hai người trên đài đã chứng thực phán đoán của anh.

Ánh mắt không rõ ràng của Abt còn bị anh nhìn thấy.

- Chúng tôi cũng bằng lòng giảm xuống... Một phần giá.

Có người giơ tay nói.

Mọi người đồng loạt nhìn sang.

Không đợi người khác kinh ngạc, Bạch Tiểu Thăng lại giơ tay cao giọng nói:

- Vậy dám hỏi ngài dự thầu đây, các ngài giảm xuống một phần giá là bao nhiêu?

Tạm thời xuống giá, người tham dự kia làm sao biết được, lập tức nghẹn lời.

Bạch Tiểu Thăng cao giọng nói:

- Công ty Oklahoma bằng lòng ở trên cơ sở vừa rồi, lại giảm xuống hai phần trăm!

Một câu nói này khiến tất cả mọi người ở đó đều cúi đầu bối rối.

Bạch Tiểu Thăng lên tiếng hai lần đã giảm xuống 4% giá, tốc độ giảm giá này có thể nói là dọa người.

Tỷ lệ này mà đặt ở trong giao dịch số tiền khổng lồ chính là đống vàng thật bạc thật lớn đấy.

Oklahoma điên rồi sao? Bọn họ tính sau này không muốn làm “kinh doanh” với công ty Lam GO nữa sao, cho dù bọn họ giành được chỉ tiêu đấu thầu, thật sự có thể kiếm lời đủ số tiền này sao?

Những người tham dự đấu thầu ở đây đều không nhịn được quan sát người lạ mặt này.

Người này do Goba tự mình dẫn đến, rất quen thuộc với sách đấu thầu nên nhất định là người của Oklahoma, điểm ấy hẳn không có vấn đề.

Quan trọng là thái độ của anh đại biểu cho suy nghĩ của gia tộc phía sau Oklahoma sao...

- Đây thật là một giá làm cho người ta phải động lòng đấy!

Trên đài, vị tổng giám đốc công ty Lam GO kia cố gượng cười nói:

- Nhưng ngài Auston các anh không muốn kiếm tiền, qua lại thân thiết với bên chúng ta sao? Thế thì hoàn toàn không cần phải làm vậy! Chúng tôi cũng là rất hiểu công việc, không hy vọng phía hợp tác với chúng tôi không có lợi nhuận, tương lai của mọi người còn lâu dài hơn chứ!

Lời nói này đã có phần ám chỉ.

Abt nuốt nước bọt, lùi đến trong góc, bắt đầu nhìn về một hướng khác, thậm chí giơ tay lên sửa sang cúc áo vest, âm thầm ra hiệu.

Trong ánh mắt của tất cả mọi người ở đó, Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh, cười tủm tỉm nói:

- Ngài Auston chính là vì quan hệ hợp tác lâu dài giữa chúng tôi và công ty Lam GO, lúc này mới không tiếc kiếm ít một chút. Ngài Tổng giám đốc yên tâm, chúng tôi vẫn còn không gian kiếm lợi nhuận nhỏ.

Những lời này đã nói rõ ràng.

Trên đài, vị tổng giám đốc công ty Lam GO kia phải cố nén cảm xúc, mí mắt lại không ngừng giật.

Những khách quý tới quan sát ngồi hàng đầu đã cúi đầu bàn luận, bọn họ hình như đối nghi ngờ trước cảnh tượng giảm giá và gần như sắp hoàn thành vừa rồi.

- Công ty của chúng tôi bằng lòng giảm xuống 1%, tới cạnh tranh lần đấu thầu này.

Có người hét lớn một tiếng.

Tất cả mọi người ở đó không nhịn được nhìn sang.

Người đó chính là người Abt đã chào hỏi trước đây.

Tình thế bắt buộc, bọn họ cũng bất chấp mọi giá.

Trên đài, tổng giám đốc công ty Lam GO đã không nhịn được cổ họng cuộn lên, huyết áp tăng cao.

Ép giá đến mức đó, ông ta cũng rất khó ăn nói, nhưng nếu hôm nay để cho người ngoài đào đi một phần dự án này, còn ở trước mặt các nhân vật lớn trong giới chính trị, truyền thông, vậy sẽ càng không có cách nào giải quyết tốt hậu quả!

Trong khi mọi người thổn thức, lại nghe đến Bạch Tiểu Thăng cao giọng nói:

- Chúng ta bằng lòng lại giảm xuống 2%.

Một câu ngắn ngủi này làm cho tất cả mọi người ở đó đều yên lặng.

Bạch Tiểu Thăng lại nói:

- Lại giảm xuống 2%.

- Tôi nghe thấy rồi, mời ngài không cần lặp lại!

Trên đài, vẻ mặt tổng giám đốc công ty Lam GO khó coi, giọng nói nặng nề lại hơi khàn khàn.

Đã giảm 7%, bản thân ông ta cũng cảm giác khó có thể xong việc.

Trong góc phòng, Abt hoàn toàn bối rối.

Lúc này, anh ta có nháy mắt thế nào cũng vô dụng, xuống đến tình trạng này đã là hết mức rồi.

Bạch Tiểu Thăng đối mặt với ánh mắt của mọi người xung quanh, đón nhận ánh mắt xem kỹ của tổng giám đốc công ty Lam GO, nói với giọng đều đều:

- Ngài Tổng giám đốc, tôi không phải là máy nhắc lại, cũng không có thói quen lặp lại, ý của tôi là hai lần giảm xuống, tổng cộng giảm xuống 9%.

Những lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đó đều hít sâu một hơi, ngay cả những quý khách môn đều ánh mắt kinh ngạc được đăm đăm.

Những phóng viên kia điên cuồng chụp ảnh Bạch Tiểu Thăng.

Chỉ riêng bầu không khí của tất cả mọi người ở đó, đây chính là một tin tức hiếm có trong ngày rồi.

Tổng giám đốc Công ty Lam GO suýt nữa trượt khỏi ghế, ánh mắt ngạc nhiên nhìn Bạch Tiểu Thăng như nhìn một người điên.

Abt còn ngây ra như phỗng, hoàn toàn không dám tin vào tai mình.

9%?

Người này là điên rồi!

- Chúng tôi cần phải thảo luận về chuyện này, bây giờ là giờ giải lao giữa giờ, giải lao giữa giờ!

Vị tổng giám đốc công ty Lam GO kia đứng lên nói, còn không quên đi tới mời các vị quý khách:

- Mời các vị dời bước sang phòng khách quý! Các bạn truyền thông sẽ do Abt tới tiếp đón một chút!

Abt vội vàng đi qua.

Ông ta tất nhiên hiểu rõ ý của tổng giám đốc, không thể để cho mấy tin tức này tuyên bố ra ngoài, nếu không chuyện sẽ thật sự không thể cứu vãn được.

Hai người này đi khuyên những vị quý khách, trước khi đi đều nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt đầy căm phẫn, oán độc.

Tên điên đáng chết này tới phá đài à!

Những người còn lại trong phòng họp này đều lén quan sát Bạch Tiểu Thăng, châu đầu ghé tai bàn luận.

Người của ba phía đầu tư thật sự kia vội vàng đứng dậy rời đi.

Bạch Tiểu Thăng lại thản nhiên ngồi ở đó, dùng điện thoại di động của mình gửi tin tức đi.

Trước khi tới đây, Bạch Tiểu Thăng muốn âm thầm điều tra nhưng tạm thời thay đổi ý định.

Có lẽ đánh rắn động cỏ càng có hiệu quả hơn.

Lúc này, một bóng dáng xuất hiện ở cửa, đó chính là “Miếng Cháy”.

Chỉ thấy chân anh ta đi không vững

Kéo dài đến bây giờ, hơn nữa cuối cùng chờ được người vệ sinh quét dọn, có thể cứu giúp.

“Miếng Cháy” chạy về bên cạnh Bạch Tiểu Thăng lại cảm giác được tất cả mọi người đang nhìn mình và xì xào bàn tán.

“Miếng Cháy” còn tưởng mình gây ra chuyện nực cười nên hoàn toàn không để ý tới, vội vàng nói nhỏ với Bạch Tiểu Thăng:

- Buổi đấu thầu kết thúc rồi sao?

Trong tình hình này, anh ta cũng không đoán chắc được.

- Tạm thời đã kết giai đoạn kết thúc.

Bạch Tiểu Thăng cũng không ngẩng đầu nói.

- Ái chà, vậy tôi đã bỏ lỡ nhiệm vụ này rồi.

“Miếng Cháy” chán nản nói.

- Không, tôi hoàn thành giúp anh rồi.

Bạch Tiểu Thăng lại nói.

- Anh, anh biết bảng giá à?

“Miếng Cháy” ngạc nhiên lại hoảng sợ nói.

Bạch Tiểu Thăng vỗ nhẹ vào sách đấu thầu trước người mình, thuận miệng báo một con số.

“Miếng Cháy” thở hắt ra một hơi, vỗ nhẹ vào ngực mình:

- Thật may là có anh đi cùng.

- Tôi dựa trên cơ sở giá tiền này lại giảm 9%.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- A.

“Miếng Cháy” gật đầu, sau đó đột nhiên sửng sốt, cái cổ cứng đờ quay về phía Bạch Tiểu Thăng:

- Anh vừa… nói gì?

Không lâu sau đó, tất cả mọi người ở đó liền nghe được một tiếng gào thét thê lương, quả thật muốn xuyên qua nóc nhà, vang tới tận mây xanh.

- Anh điên rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận