Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2396: Cách giải quyết (1)

“Miếng Cháy” suýt nữa bị Bạch Tiểu Thăng dọa cho chết, anh ta đi tới nhà vệ sinh cũng hơi lâu, nhưng không ngờ Bạch Tiểu Thăng ở bên cạnh lại gây ra cho anh ta rắc rối lớn như vậy!

Mình không ở đây thì bỏ quyền cũng được, Bạch Tiểu Thăng lại cứng rắn cướp lấy, còn không tiếc giảm xuống 9%!

Đây là thà rằng không kiếm tiền cũng muốn cướp được chỉ tiêu đấu thầu à!

Rất nhiều thương nghiệp lớn sẽ "Thù hận" đấy!

Quan trọng là Bạch Tiểu Thăng chẳng lẽ không hiểu rõ, cục diện hôm nay căn bản là người ta tự biên tự diễn sao.

Bọn họ trúng thầu là rắc rối cực lớn!

“Miếng Cháy” có cảm giác muốn hôn mê, cho dù anh ta ngu dốt nhưng cũng biết lợi hại trong đó.

Lúc này anh ta mới hiểu được vì sao mình vừa trở lại, mọi người ở đây đều âm thầm chỉ trỏ bàn tán về anh ta, không phải vì anh ta đánh rắm gây cười như dự đoán, mà là do "người anh ta dẫn đến" đập bãi của người ta!

“Miếng Cháy” lập tức lộ ra vẻ mặt sống không còn gì lưu luyến, muốn hỏi Bạch Tiểu Thăng rốt cuộc có thù gì oán gì với mình, tại sao lại muốn hại anh ta.

Đáng tiếc, trước mắt không phải là thời điểm để nói chuyện, một tiếng kêu của anh ta đã khiến cho mọi người xung quanh thò đầu nhìn qua.

- Đừng kích động như vậy, 'Miếng cháy'.

Bạch Tiểu Thăng hơi nghiêng đầu, chủ động nói khẽ:

- Chuyện bên này, tôi đã nói với ngài Auston rồi.

Lúc đó Auston nghe về chuyện này cũng khiếp sợ không thôi.

Chỉ có điều, Bạch Tiểu Thăng đưa ra rất nhiều điều hứa hẹn, bảo đảm nếu như gia tộc Auston bị chặt con đường tài chính bên này, mình sẽ cho ông ta cơ hội kinh doanh lớn hơn nữa, lúc này mới nhận được sự ủng hộ toàn diện của ông ta.

- Chú tôi... ông ấy nói thế nào?

“Miếng Cháy” run giọng nói.

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục gửi tin nhắn trên điện thoại di động, thuận miệng nói:

- Yên tâm đi, ông ấy sẽ không tức giận, càng không trách mắng anh.

Bạch Tiểu Thăng nói xong lại ngẩng đầu nhìn anh ta cười:

- Nói không chừng ông ấy còn có thể khen anh nữa đấy.

- Thật không vậy?

“Miếng Cháy” nửa tin nửa ngờ, liếc nhìn điện thoại di động của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng tránh qua một bên:

- Người đang nói chuyện điện thoại với tôi lúc này không phải là chú anh. Anh muốn chứng minh thì tự mình đi hỏi.

“Miếng Cháy” nuốt nước bọt, cầm điện thoại di động của mình qua và thử nhắn tin hỏi dò.

Không bao lâu, quả nhiên anh ta nhận được tin nhắn trả lời.

“Miếng Cháy” giống như xem phim kinh dị, cầm điện thoại từ phía xa và híp mắt nhìn.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy vẻ mặt này của anh ta thì đúng là vừa bực mình lại vừa buồn cười, dứt khoát không để ý đến anh ta nữa.

“Miếng Cháy” liếc nhìn tin nhắn xong thì chẳng khác nào trút được gánh nặng.

Thật ra tin nhắn chỉ có năm chữ đơn giản lạ thường: "Chút biết rồi".

Không có bất kỳ trách mắng nào.

Cũng có nghĩa là chuyện này thật sự không sao à?

“Miếng Cháy” chợt nhớ tới ra mình tiêu chảy đã ảnh hưởng tới cuộc đấu thầu, bản thân chính là một tai họa cũng được che giấu.

Nghĩ vậy, anh ta liền vui vẻ.

Người xung quanh thấy “Miếng Cháy” vừa rồi còn kêu to, vẻ mặt sợ hãi không thôi, nhưng chỉ trong chớp mắt đã tươi cười rạng rỡ, tất cả lập tức ngơ ngác nhìn nhau.

Tên mập này có khuyết điểm gì vậy?

Chẳng lẽ nhận đả kích quá lớn nên tinh thần có vấn đề...

...

Trong một phòng nghỉ của khách quý ở Công ty Lam GO, tổng giám đốc lớn tuổi kia đang tươi cười rời ra ngoài.

Cửa vừa đóng lại, trong giây lát vẻ mặt ông ta liền suy sụp.

Mừng rỡ lại buồn thương.

Abt chờ sẵn ở bên ngoài lập tức tiến tới khẽ nói:

- Ngài Zat!

Tổng giám đốc công ty Lam GO là ông già tên là Zat nháy mắt với Abt ra hiệu cho anh ta biết ở đây không tiện nói chuyện.

Abt thấy thế liền gật đầu.

Hai người một trước một sau vội vội vàng vàng đi xa một chút, rẽ vào một gian phòng nhỏ.

Chờ đóng cửa lại, Zat nói trước:

- Tình hình thế nào vậy thế nào?!

Abt vội nói:

- Đã đánh tiếng ổn thỏa với đám truyền thông kia, tạm thời tin tức sẽ không bị truyền ra ngoài.

Lão Zat gật đầu, thoáng yên tâm.

-Bên ngài thế nào?

Abt hỏi dò.

Lão Zat lập tức nhíu mày, than thở:

- Không dễ xử lý đâu! Ngài lãnh đạo cấp cao của Bộ thương mại chính là nhằm vào thành quả đấu thầu của chúng ta, hôm nay muốn thấy được thành quả, còn phải là kết quả ký tốt. Cậu xem với giá vừa rồi, bình thường chúng ta có thể từ chối được sao? Vụ kinh doanh này phải ký vào hôm nay!

- Nhưng cuộc trao đổi giữa chúng ta và gia tộc Auston thì sao? Lần này rất quan hệ cho bố cục của Caroline!

Lão Zat không nhịn được giơ tay lên day huyệt thái dương của mình:

- Nếu có thể làm cho bên phía gia tộc của Caroline giảm giá, vụ làm ăn này căn bản cũng chỉ bồi thường không kiếm lời, bọn họ tất nhiên sẽ không đáp ứng! Chúng ta cũng không thể ăn nói được!

Nói chung, chuyện này đã rơi vào cục diện tuyệt đối nguy hiểm.

- Gia tộc Auston đúng là đáng chết, bọn họ muốn làm gì vậy?!

Abt híp mắt lại, hung hăng nói.

- Sau sẽ có thời gian sẽ tính sổ với bọn họ. Bây giờ phải cố giải quyết chuyện lúc này trước đã!

Lão Zat khoát tay, thở dài nói.

Abt suy nghĩ một lát, dịch sát lại nói:

- Ngài Abt, tôi thật ra có vài suy nghĩ.

Lão Zat lập tức thả tay xuống, nhướng mày nhìn về phía Abt:

- A? Vậy cậu nói xem!

Abt sắp xếp lại suy nghĩ xong mới nói:

- Chuyện này, ngài cũng nói hôm nay chúng ta nhất định phải ký hợp đồng, không thể đắc tội bên phía chính quyền, bọn họ muốn là thành quả. Đồng thời trong chuyện này còn không thể từ chối giá thấp nhất, đi ký hợp đồng với phía giá cao thì đúng là vô lý. Nếu để cho đám chính khách kia nắm nắm được nhược điểm cạnh tranh không chính quy của chúng ta cũng là mối họa lớn về sau.

- Cho nên cậu muốn nói là chúng ta ký hợp đồng với công ty Oklahoma của gia tộc Auston sao?

Lão Zach nhíu mày.

Rắc rối vẫn là gia tộc của Caroline bên kia và cả người lãnh đạo trực tiếp của mình, bọn họ biết phải ăn nói thế nào!

Abt vội nói:

- Ngài đừng vội, tôi còn chưa nói hết! Chúng ta có thể tạm báo lên, chậm một hai này cũng không có vấn đề gì, cũng trong thời gian này ổn định người bên công ty trước. Lúc này, chúng ta lại có thể rảnh rang nói chuyện với bên phía Auston!

Lão Zat nhạy bén, lập tức tập trung tinh thần:

- Cậu nói tiếp đi!

Abt nói:

- Chúng ta nói rõ cho Auston biết, bọn họ nhận vụ kinh doanh này sẽ có trăm hại mà không lợi ích gì, nếu đồng ý phối hợp, vậy chúng ta có thể cho hắn lãi lớn, tôi tin tưởng hắn vẫn phân biệt được bên nào nặng, bên nào nhẹ!

- Cứ như vậy, ngoài sáng người dành được dự án là gia tộc Auston, mà trên thực tế là công ty của gia tộc Caroline đang làm vụ này.

- Đến sau này, chúng ta có thể bảo gia tộc Auston truyền ra tin tức, lại nói dự kiến tài chính chưa đủ, dù sao bọn họ mới vừa gặp sóng thần, lại nói thị trường nguyên liệu tăng mạnh, chi phí vận chuyển tăng cao, cần bàn lại điều kiện. Dù sao đấu thầu của chúng ta là tiến hành phân đoạn, hoàn thành từng giai đoạn một, tình huống như vậy cũng bình thường. Đến lúc đó lại để công ty khác tiến vào chỗ trống do bọn họ nhường ra còn không phải là dễ dàng sao? Thậm chí có thể mượn cớ gia tộc lớn Auston này muốn tăng giá mà xác định giá cao, cứu vãn lại tổn thất trong giai đoạn đầu!

Vừa nghe nói vậy, tròng mắt lão Zat sáng lên và khẽ gật đầu.

- Ngài có thể nói với cấp trên và gia tộc của Caroline, là để ổn thỏa nên mới liên kết với gia tộc Auston thăm dò ra một cách an toàn mới. Dù sao cứ dùng công ty ma sẽ có mạo hiểm quá lớn! Nếu bọn họ không hài lòng, lần sau chúng ta cũng không cần làm nữa!

Abt cười gằn nói:

- Về phần gia tộc Auston kia, chờ xử lý xong vụ kinh doanh này, chúng ta muốn chỉnh chết bọn họ còn khó sao!

Vừa nghe nói vậy, lão Zat liên tục gật đầu:

- Được, được, cậu nói không sai!

- Tôi cũng là nhất thời nóng nảy, suy nghĩ thế nào cũng không thông suốt, may nhờ có cậu đấy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận