Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2397: Cách giải quyết (2)

Lão Zat vỗ vào vai Abt, vẻ mặt vui mừng nói:

- Chờ sau này, tôi từ chức, vị trí tổng giám đốc này chỉ có thể là cậu mà thôi!

- Ngài nói quá lời!

Abt lập tức lo sợ không yên cười nịnh nọt:

- Nếu tôi lên chức cũng chỉ có một trường hợp, đó chính là ngài sẽ thăng chức!

Lời nói này làm cho lão Zat vui vẻ, cười ha ha.

Đã có ý định, hai người này ra khỏi phòng và đi thẳng đến phòng họp.

Nếu người của chính quyền tới chỉ cần một kết quả, vậy không cần phải dời bước tới hiện trường xem ký hợp đồng, bây giờ bọn họ lại phải đi xử lý vụ rắc rối này.

...

Trong phòng họp, “Miếng Cháy” dịch sát vào gần Bạch Tiểu Thăng, dùng tiếng như muỗi kêu thì thầm với anh:

- Bạch, theo tôi thấy, cho dù phía ngươi mới thành công chắn ngang trước mặt mọi người, chúng ta vẫn không ký được dự án này đâu. Anh nghĩ em, người ta căn bản chỉ diễn một vở kịch. Bây giờ ngay cả người xem cũng bị bọn họ mời đi, lúc trở lại bọn họ sẽ không cho chúng ta sắc mặt tốt, hơn nữa sẽ vẫn ký hợp đồng với những người kia.

Khi nói lời này, “Miếng Cháy” còn rất tự tin về phân tích của mình.

Bạch Tiểu Thăng cất điện thoại đi, khẽ cười nói:

- Nếu không anh đánh cược với tôi một lần đi?

- Đánh cược gì?

“Miếng Cháy” nghe vậy liền sửng sốt.

- Anh đánh cược như lời anh nói, tôi đánh cược hôm nay tôi sẽ bắt được chỉ tiêu đấu thầu.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Anh thắng, tôi mời ngài Auston cho anh xử lý công ty lớn, hơn nữa chúng ta ở Moglan một ngày, mỗi ngày ba bữa sẽ do tôi mời, mỗi ngày ăn đều cho chuyên gia làm. Anh thua, chúng tôi ở Moglan một ngày, anh phải nghe lời tôi, tôi nói đi hướng đông anh phải đi hướng đông, tôi nói đi hướng tây anh phải đi hướng tây, không được dây dưa, thế nào?

“Miếng Cháy” vừa nghe liền chớp chớp mắt.

Chuyện này hình như có lợi cho mình, dù sao chú Auston cũng nói mình cố gắng chiêu đãi những người này, vốn chính là phải nghe theo bọn họ.

“Miếng Cháy” lập tức gật đầu:

- Tôi đánh cược!

Anh ta vừa mới dứt lời, cửa phòng họp lại có tiếng động truyền đến.

Bạch Tiểu Thăng nhìn sang.

“Miếng Cháy” cũng quay đầu nhìn qua.

Bọn họ vừa vặn thấy Zat và Abt một trước một sau đi đến.

- Sắp có đáp án rồi!

“Miếng Cháy” lập tức phấn chấn.

Nhưng sau đó, anh ta liếc nhìn những người trong phòng này, lại lo lắng.

Bây giờ, trong phòng này đã không có "người ngoài", nói không chừng lát nữa sẽ phải đối mặt với cơn giận của hai người quản lý công ty Lam GO.

Nghĩ đến đây, “Miếng Cháy” không nhịn được rụt cổ lại, có chút khiếp sợ.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại cười nhạt, nhìn hai người này.

Những người tham dự đấu thầu khác có mặt ở đây công thêm đại biểu của ba công ty "Đặc biệt" đều nhìn Zat, Abt đi lên đài chủ tịch.

Lão Zat đảo mắt nhìn qua, ánh mắt nhìn “Miếng Cháy” và Bạch Tiểu Thăng.

So với “Miếng Cháy” né tránh ánh mắt ông ta, người đàn ông với gương mặt Châu Á kia ngược lại rất bình tĩnh.

Lão Zat âm thầm hít sâu một hơi, cố giấu tâm trạng của mình vào sâu trong lòng, trên mặt dần tươi cười.

Nhưng thấy ông ta cười, tất cả mọi người ở đó đều im lặng.

Bọn họ đều cảm thấy nụ cười này quả thật đáng sợ.

- Các vị, cảm ơn các vị đã tới tham gia buổi đấu thầu của công ty Lam GO chúng ta, lúc này kết quả đã xuất hiện.

Lão Zat nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng và “Miếng Cháy”, mỉm cười gằn từng chữ:

- Vậy chúng tôi sẽ tới ký hợp đồng với công ty Oklahoma!

Mọi người ở đây nghe được câu này đều không khỏi giật mình, không nhịn được nhìn về phía hai người Bạch Tiểu Thăng.

“Miếng Cháy” cũng kinh ngạc không thôi.

Không ngờ mình lại thua chẳng có gì hồi hộp như vậy.

Trong phòng này không có "người ngoài", công ty Lam GO vẫn đồng ý ký hợp đồng với mình sao?

Là bởi vì truyền thông hay có người trong chính trị tham dự?

“Miếng Cháy” lập tức chán nản, bản thân mình không ngờ lại quên mất những điều này.

Xem ra lần đặt cược này, mình thật sự thua rồi!

Chỉ có điều hình như thua mình cũng không tổn thất quá lớn...

“Miếng Cháy” nghĩ như vậy lại cảm thấy không sao.

Tiếp theo, lão Zat mời Bạch Tiểu Thăng và “Miếng Cháy” lên đài ký hợp đồng.

Bạch Tiểu Thăng vỗ nhẹ vào phía sau lưng “Miếng Cháy”, bảo anh ta đi tới.

“Miếng Cháy” thật ra cũng bằng lòng thua cuộc, vô cùng nghe lời mà đứng dậy đi đến trên đài ký hợp đồng.

Mọi người dưới đài ngược lại cũng vỗ tay mang tính tượng trưng nhưng trong tiếng vỗ tay đầy vẻ ngập ngừng.

- Cảm ơn mọi người đã đến, tiếp theo ngài Abt có mấy lời nyiibs nói với các người, về phần hai ngài của Oklahoma, mời đi theo tôi.

Lão Zat cao giọng nói.

Bên này Abt sẽ nói cho mọi người một yêu cầu "giữ bí mật", đồng thời giữ ba người đại diện cho công ty "Đặc biệt" ở lại riêng, căn dặn một hồi.

Lão Zat lại không để ý nhiều.

Ông ta muốn nói chuyện với hai người của gia tộc Auston, thuận tiện gọi điện thoại cho Auston, sẽ nói về chuyện kế tiếp!

Bạch Tiểu Thăng và “Miếng Cháy” đứng dậy, đi theo lão Zat ra ngoài.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng vẫn như cũ:

“Miếng Cháy” lại có vài phần khó yên, không nhịn được luôn nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Khí tức của lão Zat quá mạnh mẽ làm anh ta có phần không chịu được, tất nhiên muốn tìm "chỗ dựa".

Anh ta phát hiện Bạch Tiểu Thăng dường như hoàn toàn không bị ảnh hưởng thì lập tức kính phục.

Trên đường không nói chuyện, lão Zat dẫn theo hai người Bạch Tiểu Thăng đi đến một gian phòng khác, mời hai người ngồi xuống.

- Hôm nay hai vị chắc chắn muốn giành được dự án lớn này, nhưng ngài Auston đã căn dặn gì chưa?

Lão Zat cười nhạt, vẻ bình thản trong ánh mắt lại mơ hồ có phần sắc bén.

“Miếng Cháy” lập tức cảm thấy áp lực như núi lớn, muốn cười cũng khó.

- Đây không phải đã rõ ràng sao, ngài Zat.

Bạch Tiểu Thăng lại đặc biệt tự nhiên mỉm cười nói:

- Ngài thấy tôi ra giá trong buổi họp báo ra thì biết được đó là suy nghĩ chu đáo, nếu đột nhiên nảy ra ý định chắc chắn khó có thể chính xác như vậy, đúng không.

Quả thật, giảm xuống 9%, thiếu 1% sẽ không còn có cách nào cứu vãn, thêm 1% lại có vẻ quá mức.

- Các người đúng là đắn đo rất chuẩn!

Lão Zat híp mắt lại, trầm giọng nói.

Ánh mắt “Miếng Cháy” bên cạnh hơi kỳ lạ.

Anh ta tin chắc, Bạch Tiểu Thăng mới chỉ lần đầu tiên sờ vào phần sách đấu thầu, anh ta không biết anh làm sao tính toán được số liệu tính vậy chính xác.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng nói như thật, anh ta lại có vài phần không xác định được, chẳng lẽ Bạch Tiểu Thăng thật sự đã sớm xem qua...

- Nói đi, ngài Auston muốn gì?

Lão Zat đan mười ngón vào nhau và đặt ở trên mặt bàn trước người trên bàn, nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười đầy thâm ý.

- Ngài Auston cho rằng sự hợp tác thường ngày của chúng ta thật sự là chuyện nhỏ sao.

Tư thế của Bạch Tiểu Thăng tương tự, mặt mỉm cười nói với giọng đều đều:

- Ngài Auston cho rằng chúng tôi có thể đóng vai quan trọng hơn!

- Ví dụ như người lần này nhận được dự án chính là chúng tôi, nhưng ai qua làm việc lại do các người định đoạt.

- Hậu kỳ phải tăng thêm tài chính, ký kết điều khoản gì nữa đều là do các người bên này quyết định.

Lão Zat nghe vậy thì tròng mắt đột nhiên co lại.

Đây không phải là một phần đối sách ông ta và Abt thương lượng ra sao.

Đối phương đã sớm tính toán được à?

Giá thấp như vậy không phải là một thủ đoạn ép phía bên mình đồng ý sao?

Lão Zat hít sâu một hơi, trầm giọng nói:

- Tôi tự hỏi cũng đã giao tiếp nhiều lần với ngài Auston, nhưng hôm nay mới phát hiện… tôi nhìn người không chuẩn!

Bạn cần đăng nhập để bình luận