Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2412: Như bừng tỉnh khỏi giấc mộng (2)

Trên mặt người kia vẫn đang cười nhưng lại hình như không tự nhiên bằng lúc trước, dường như không thích nói về đề tài này:

- Cô Amido, tôi có chút việc, tôi phải gửi tin nhắn này trước đã, lát nữa chúng ta nói chuyện sau nhé.

Dứt lời, ngài Lame lại nghiêng người sang bên kia, cúi đầu, dáng vẻ tập trung, ngón tay soạn tin nhắn nhanh như gió.

Amido nghi ngờ nhìn hết bên này tới bên kia.

Sao vừa nhắc tới vấn đề của công ty Long Pot, hình như hai người này đều tránh né vậy.

Amido xoay quay đầu, muốn hỏi người quen phía sau phía sau.

Kết quả, mấy vị phía sau vốn còn đang rất yên tĩnh, cô ta vừa quay đầu lại thì cảm giác được rõ ràng những người này tách ra thành từng đôi, ghé đầu nói chuyện với nhau rất sôi nổi, không cho cô ta có cơ hội nói chen vào.

Lúc này Amido mới ý thức được trong chuyện này quả thật có có chút không đúng.

Nhưng cô ta cũng không thể ở trước mặt mọi người nắm lấy một người, nhất quyết bắt đối phương nói về chuyện này.

Làm vậy quá tổn hại hình tượng, đặc biệt còn là ngày hôm nay nữa.

Amido chỉ có thể tạm thời nhẫn nại, chờ sau khi hội nghị kết thúc sẽ cố gắng tìm người hỏi thử.

Không bao lâu, hội trưởng thương hội và mấy người trong thương hội vừa nói vừa cười đi tới, chính là mấy vị chưa tới.

Amido lập tức lên tinh thần, tạm thời bỏ xuống chuyện này.

Mọi người đang ngồi tham dự hội nghị đều cố gắng cao giọng, thể hiện thái độ nhiệt tình.

Nói thật, nhân duyên của hội trưởng này rất tốt, hơn nữa tu dưỡng rất sâu, Amido đề nghị thương hội cải cách, chính là muốn lấy vị trí hội trưởng, ông ta cũng không giận không buồn, thậm chí chủ động yêu cầu từ chức.

Amido cũng thừa nhận vị hội trưởng này là một người tốt, nhưng không thích hợp lãnh đạo thương hội.

Amido cũng cùng mọi người chào hội trưởng.

- Hôm nay, cô Amido đúng là lóe sáng sát tất cả mọi người ở đây rồi. Cũng đúng, hôm nay sẽ là một ngày đặc biệt đối với cô.

Hội trưởng cười nói.

Đây nhìn như chỉ là một câu nói tầm thường, nhưng Amido cũng không biết có phải do mình đa nghi hay không, luôn cảm thấy dường như có ẩn ý khác.

Hơn nữa ánh mắt hội trưởng hình như cũng có ẩn ý sâu xa.

- Cảm ơn lời khen của ngài.

Amido mỉm cười trả lời, nghĩ tới lát nữa sẽ nói chuyện với hội trưởng thêm vài câu, cố gắng quan sát một chút.

Cuối cùng là ảo giác của mình hay đối phương thật sự đang có phần ám chỉ.

Nhưng đáng tiếc chính là, hội trưởng chỉ nói một câu như vậy rồi mỉm cười đi nói chuyện với người khác.

Ánh mắt Amido nhìn qua, cho nên không để ý bên cạnh lại có người đi tới.

Nhưng cô ta lại nhìn kỹ thấy, vẻ mặt hội trưởng dường như cũng không khác với vừa rồi.

- Chẳng lẽ thật sự là do mình đa nghi sao?

Trong lòng Amido thầm nghĩ:

- Hôm nay mình làm sao mà cứ nghi thần nghi quỷ thế này? Chẳng lẽ lập tức trở thành hội trưởng thương hội nên trong lòng tự nhiên có chút khẩn trương à?

Cho dù không muốn thừa nhận mình khẩn trương, Amido vẫn không giải thích được tâm tình của mình vốn đang vui vẻ mong chờ lại trở nên bất an là vì sao.

Khi thấy hội trưởng chào hỏi một lượt, bước lên đài chủ tịch, Amido mới thu lại tầm mắt và ngồi xuống chỗ của mình.

Nhưng sau khi ngồi xuống, cô ta lập tức phát hiện ra có điểm không thích hợp.

Bên cạnh vốn là chỗ ngồi trống, giờ đã có người ngồi.

Chỗ này không phải để lại cho hội trưởng, hoặc nói là hội trưởng trước sao?

Amido xoay mặt nhìn sang.

Chỉ thấy ngồi bên cạnh mình là một người đàn ông trẻ tuổi, có tóc màu đen, hai con mắt sâu thẳm, trên mặt lộ ra nụ cười như có như không.

Nhìn… có vẻ quen mắt vậy!

- Cậu không phải là…

Amido kịp phản ứng, suýt nữa thì buột miệng nói ra.

Đối phương mỉm cười nhìn về phía cô ta, khẽ nói:

- Lại gặp mặt rồi, quý cô Amido.

Người nói không phải là ai khác mà chính là Bạch Tiểu Thăng!

Sao cậu ta lại ở đây?!

Trong thời gian ngắn, trong lòng Amido đầy chấn động, không thể nào hiểu được, đôi mắt đẹp quả thật trợn trừng như cái chuông đồng.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh và Phil ngồi ở sau mọi người, tất nhiên cũng nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng ngồi bên cạnh Amido.

Phil vừa tới đã giật mình, bây giờ càng thêm chấn động.

Vì sao Bạch Tiểu Thăng có thể đi vào hội trường?

Vì sao Bạch Tiểu Thăng có thể ngồi hàng đầu?

Anh có quan hệ với trong thương hội này từ lúc nào?

...

Từng thắc mắc không ngừng hiện ra trong đầu Phil giống như từng tia chớp xẹt qua.

Bỗng nhiên, cô ta hình như đã hiểu ra.

- Chẳng lẽ… mấy ngày qua các người… các người… và bên này.

Phil khiếp sợ tới mức thậm chí không thể nào sắp xếp từ ngữ liền mạch được.

Lâm Vi Vi vội vàng ra hiệu cho cô ta nhỏ tiếng xuống, đồng thời xích lại gần nói:

- Cô Phil hãy chú ý trường hợp, đừng kinh ngạc như vậy. Những gì cô đoán đều đúng, bây giờ cứ kiên trì xem là được rồi, lát nữa sẽ có thời gian để cho cô giật mình đấy.

Phil lập tức ngậm miệng, xoay mặt nhìn bóng lưng của Bạch Tiểu Thăng với vẻ không thể tin nổi.

Người đàn ông này muốn làm gì, bây giờ cô ta đã có chút suy đoán nhưng không dám xác nhận, chỉ có thể yên lặng xem.

Bên kia, Amido kịp phản ứng, trực tiếp lạnh mặt nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, nơi này hình như không phải là chỗ cậu nên tới!

Cô ta vừa mới dứt lời, người xung quanh hình như cũng phát hiện ra Bạch Tiểu Thăng “người bên ngoài tới” này.

Mọi người không bài xích và chất vấn như trong tưởng tượng của Amido, không ngờ lại chủ động lên tiếng chào hỏi Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài Bạch, ngài cuối cùng đã tới rồi.

- Tôi vừa rồi còn nghĩ, không biết lúc nào ngài mới tới đấy.

- Sau khi hội nghị kết thúc, tôi mời ngài uống trà nhé.

- Hay ngài tới chỗ tôi ngồi một lát vậy?

Đồng tử Amido hơi co lại, mức độ nhiệt tình của đám người này đối với Bạch Tiểu Thăng quả thật chỉ hơn chứ không kém so với mình.

Có chuyện gì xảy ra vậy?!

Không, phải nói đây tính là chuyện gì!

Mấy năm gần đây mình một lòng vì thương hội, lần này còn ra mặt để tranh thủ lợi ích cho mọi người, không ngờ bọn họ lại nhiệt tình với một người ngoài như vậy.

Amido là một người thông minh nên nhanh chóng hiểu ra.

Là thân phận, bối cảnh của Bạch Tiểu Thăng và những lợi ích lớn cho cậu ta mang tới đã đánh động được những người này.

Mấy ngày qua, Bạch Tiểu Thăng không đi tìm cô ta mà lặng lẽ giải quyết những người bên cạnh cô ta, đánh chiếm nghiệp đoàn này sao?

Điều này quá đáng sợ!

Người thanh niên trước mắt tên Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên làm cho Amido bất giác thấy sợ hãi, cô ta chưa bao giờ có cảm giác này đối với đàn ông.

- Các vị, mong mọi người im lặng một chút!

Trên đài, hội trưởng cao giọng nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng làm hội trưởng danh dự, lần đầu tham gia đại hội nên tôi có thể hiểu được sự nhiệt tình của mọi người tôi, nhưng chúng ta vẫn cần phải tiến hành các chương trình trong hội nghị đấy.

Hội trưởng danh dự à? Bạch Tiểu Thăng sao?

Trong giây lát, Amido quả thật muốn bùng nổ rồi. Cô ta là người sắp trở thành hội trưởng của thương hội này, sao cô ta không biết có một hội trưởng danh dự không biết từ đâu tới vậy.

Người chấn động còn có Phil.

Bạch Tiểu Thăng xuất quỷ nhập thần mấy ngày qua, không ngờ đã biến thành hội trưởng danh dự của thương hội này...

Trên đài, hội trưởng lên tiếng thì mọi người dưới đài tất nhiên phải nể tình, đám người xoay quanh bên cạnh Bạch Tiểu Thăng ồn ào náo nhiệt lúc này đã thu bớt.

Hội trưởng ở trên đài mỉm cười nói:

- Thật ra lần này tôi vốn muốn mời ngài hội trưởng danh dự Bạch Tiểu Thăng lên đài đọc diễn văn, nhưng ngài ấy lại một mực từ chối nên cũng đành thôi. Tôi ở đây vẫn phải cảm ơn hội trưởng Bạch đã cống hiến cho thương hội chúng ta. Tất cả kiến nghị của ngài ấy sẽ đưa thương hội chúng ta đi về phía tương lai càng thêm huy hoàng! Còn nữa, nhận được lời khuyên bảo của ngài Bạch Tiểu Thăng, tôi quyết định vẫn ở lại chức vụ này, vì mọi người mà dùng hết sức mỏng cho đến nhiệm kỳ kế tiếp!

Mọi người dưới đài vỗ tay như sấm. Hình như tất cả mọi người vô cùng thỏa mãn, vô cùng hài lòng về quyết định này.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, khẽ vỗ tay.

Amido ở bên cạnh lại choáng váng tới đờ người ra.

Ngay cả hội trưởng cũng không đổi?!

Sau đó, Amido bắt đầu không nhịn được mà run rẩy, không biết là kích động hay tức giận.

Theo sát đó, hội trưởng bắt đầu tuyên bố chương trình mới, cơ cấu tổ chức mới, tất cả mọi điều mới.

Ngoại trừ mới hội trưởng.

Amido siết chặt nắm đấm, vẻ mặt giống như bị xơ cứng, vẫn không nhúc nhích.

Bây giờ cô ta đúng là chợt bừng tỉnh giấc mộng.

Trên đài, hội trưởng kia nói gì, bây giờ cô ta không nghe lọt tai lấy một từ.

Cô ta chỉ biết là người đàn ông bên cạnh đã cướp đoạt tất cả chờ mong của cô ta.

Cô ta còn biết, tất cả những điều này mới chỉ là bắt đầu, tuyệt đối sẽ không chỉ có vậy mà thôi.

Bây giờ cô ta lại muốn biết, người đàn ông bên cạnh này còn làm gì nữa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận