Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2413: Giận dỗi mà đi

- Tương lai từ năm đến mười năm, thương hội chúng ta sẽ cố gắng hết sức hợp tác với quốc tế, không chỉ giới hạn ánh mắt ở Đại Dương Châu, phải đưa việc kinh doanh đến Châu Âu, Châu Á, Châu Mỹ, Châu Phi...

- Thị trường quốc tế khổng lồ, sẽ cho mang đến các vị doanh nghiệp chúng ta một không gian phát triển rộng lớn vô hạn, còn có tài sản cuồn cuộn không ngừng...

Trên đài, hội trưởng thương hội dõng dạc nói.

Dưới đài, Amido lấy lại tinh thần, trong lòng cười lạnh.

Đám người này đúng là quá tham vọng, không biết trời cao đất rộng!

Không muốn tiến thêm một bước hoàn mỹ hóa những việc kinh doanh ở địa phương đã muốn thò tay ra thế giới à?

Nói suông! Ảo tưởng!

Vượt biển xa xôi tới tranh cướp thị trường với các doanh nghiệp, tập đoàn mạnh ở nước ngoài, vậy đến cuối cùng còn không bị người ta ăn sống nuốt tươi sao!

Đây cũng là những lời Bạch Tiểu Thăng lừa dối bọn họ à?

Amido dùng khóe mắt liếc nhìn gương mặt trẻ tuổi bên cạnh.

Nói thật, cô ta đáng lẽ phải hận Bạch Tiểu Thăng, hơn nữa còn là loại cực hận đấy.

Nhưng quái thai chính là cô ta tự nhiên có phần sợ hãi Bạch Tiểu Thăng.

Sợ rằng từ trước tới nay, người đàn ông này là người đầu tiên làm cho cô ta cảm thấy đàn ông đáng sợ.

Ngoại trừ vừa hận vừa sợ, không ngờ cô ta lại có cảm giác bị cậu ta chinh phục.

Có thể làm một người phụ nữ khí thế mạnh mẽ, bọn họ đều khát vọng có phái nam xuất hiện vượt qua mình.

Bạch Tiểu Thăng không nhìn Amido, vẫn chăm chú nhìn hội trưởng phía trên đài, trên mặt còn lộ ra nụ cười không màng danh lợi.

- Nhận được ngài Bạch Tiểu Thăng tiến cử, chúng ta sẽ nhận được một số lượng lớn hợp tác với chất lượng tốt từ người nước ngoài.

Trên đài, vẻ mặt hội trưởng thương hội có phần hưng phấn:

- Như vậy tôi thấy, kế hoạch hợp tác thương nghiệp mà các vị chúng ta đang ngồi đây đã nhất trí thông qua vào tháng trước cũng nên thay đổi rồi.

Lời này vừa ra, dưới đài lập tức liên tục có tiếng nói vang lên.

- Không sai không sai!

- Đây là điều nên làm!

- Phải thuận theo xu thế,

- Đúng lúc đưa ra thay đổi!

Gần như mỗi người đều lớn tiếng tán thành.

Bỗng nhiên lại có một giọng nữ chói tai, lộ ra vẻ kinh sợ:

- Kế hoạch thương nghiệp đã sớm được toàn thể thông qua, sao có thể nói sữa là sửa được, các người tương đây là trò đùa sao?

Người nói chuyện thậm chí trực tiếp đứng lên, căm tức nhìn hội trưởng trên đài rồi nhìn lướt qua mọi người trong thương hội.

Người đó không phải ai khác, chính là Amido.

Vừa rồi Amido dù thế nào cũng không ngờ chức Hội trưởng đã vô duyên với mình không nói, ngay cả kế hoạch hợp tác thương nghiệp do mình khổ tâm phổ biến cũng muốn thay đổi!

Phải biết rằng đây chính là kế hoạch do cô ta tốn thời gian tận một năm để suy nghĩ chu đáo, bỏ vào tất cả sức lực mới lấy ra được đấy!

Vì để cho mọi người đang ngồi đồng ý, cô đã ngầm gặp mặt nói chuyện với mọi người không biết bao nhiêu lần, uống rượu bao nhiêu cuộc, cuối cùng mới có thể được toàn thể thông qua vào tháng trước.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới tới mấy ngày, lại làm cho những người này buông tha?

Buồn cười!

Quan trọng là vì kế hoạch thương nghiệp này, doanh nghiệp của Amido đã sớm hoàn thành chiến lược chuyển hình.

Dù sao cũng là kế hoạch của mình, mình không lấy ra chút phong thái, người khác có ai đi cùng với mình chứ?

Một khi thương hội bên này hoàn toàn vứt bỏ kế hoạch này, vậy doanh nghiệp của cô ta sẽ gặp khó khăn, thậm chí tổn thất cực lớn!

Muốn nói tới được, mất chức hội trưởng là liên quan tới vinh dự, tôn nghiêm và tham vọng.

Vậy thay đổi kế hoạch này lại dính sáng tới sống chết tồn vong!

Amido kinh ngạc và tức giận như vậy cũng là điều có thể tưởng tượng được.

Các chủ doanh nghiệp lớn đang ngồi ở đây tất nhiên đều hiểu rõ Amido làm vậy là vì sao. Nhưng bọn họ đều bình thản tự nhiên, không cảm thấy có gì không thích hợp.

Doanh nhân đều trục lợi.

Có câu hiền từ không thể cầm binh, giữ nghĩa không thể buôn bán.

Trên đài, hội trưởng thương hội nửa cười không cười nhìn Amido, cao giọng nói:

- Cô Amido, kế hoạch hợp tác của thương hội tất nhiên là phải lấy phục vụ mọi người làm tiền đề, từ trước đến nay đều không phải là đã hình thành sẽ không thay đổi nữa, cho dù là điều lệnh pháp luật cũng còn có lúc phải chỉnh sửa, cô thấy có đúng không?

- Muốn đổi cũng phải phù hợp với quy định!

Amido tức giận nói.

- Cho nên bây giờ tôi đang trưng cầu ý kiến của mọi người.

Hội trưởng hờ hững nói, vẫn là dáng vẻ người hiền lành, vẻ mặt vô hại trước sau như một.

Amido hung hăng nói:

- Vậy tôi là người đầu tiên không đồng ý!

- Cô biết, quy định của thương hội là thiểu số phục tùng đa số.

Hội trưởng lộ tươi cười, nhìn những người khác:

- Ai đồng ý, xin giơ tay.

Mọi người dưới đài lặng lẽ giơ tay lên.

Amido nhìn trái nhìn phải.

Ngoại trừ Bạch Tiểu Thăng và cô ta, còn lại tất cả mọi người đều giơ tay lên.

- Các người!

Amido quả thật tức giận tới nghiến răng nghiến lợi.

Amido xoay quay đầu, không ngờ phát hiện hội trưởng trên đài cũng giơ tay lên, đồng thời cười với cô ta.

- Quý cô Amido, thiểu số phục tùng đa số.

Hội trưởng lại một lần nữa nhấn mạnh.

Amido cảm giác được ánh mắt của mọi người xung quanh nhìn tới cô ta đều là giễu cợt, chế nhạo, điều này làm cho cô ta khó có thể tiếp tục ở lại đây.

Amido tức giận nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn cô ta với vẻ mặt vô tội.

Amido tức giận giậm chân một cái, nhặt túi của mình lên, vẻ mặt thâm trầm bước nhanh khỏi chỗ ngồi của mình và rời đi.

Mọi người ở đây đều dùng ánh mắt đưa tiễn, không ai lên tiếng giữ lại.

Trợ lý của Amido vội vàng đứng dậy, đuổi theo.

Khi Amido tới cửa phòng họp, cô ta còn nghe được hội trưởng phía sau cao giọng nói:

- Chúng ta tiếp tục các chương trình hội nghị tiếp theo...

Lúc đi tới trên thảm đỏ, Amido đúng là vừa tức lại vừa uất ức, nhìn hoa cỏ rực rỡ bên cạnh thảm đỏ, cô ta phẫn nộ tới mức nói không nên lời, tiến lên đạp đổ.

Trợ lý đi theo phía sau cô ta không dám hắng giọng một tiêngs nào, rất sợ lại một lần nữa chọc giận cô ta.

Sau khi Amido rời đi, Phil ngồi ở bên cạnh Lâm Vi Vi không nhịn được trợn tròn mắt, bất chợt kéo Lâm Vi Vi hấp tấp nói nhỏ:

- Ngài Bạch làm như thế lại khiến Amido không xuống đài được, giận dỗi rời đi à? Điều này có ích gì cho việc giải quyết cảnh khó khăn lúc này? Nếu cô ta tức giận, cắn chết không hòa giải với chúng ta thì làm thế nào?

Lâm Vi Vi lập tức cười hì hì nói:

- Vậy không có cách nào rồi, ngài Bạch Tiểu Thăng của chúng tôi cũng không phải là thần, cũng không thể chỗ nào cũng cứu trận thành công, còn không cho phép thất bại một hai lần như vậy à?

Phil nghe nói vậy thì quả thật sốc, không thể tin nổi nhìn Lâm Vi Vi, muốn xem thử có phải cô đang nói đùa với mình không.

- Đang họp đấy, im lặng.

Lâm Vi Vi dùng tay ra hiệu cho cô ta đừng lên tiếng nữa, chỉ vào trên đài.

Phil cũng chỉ đành phải ngậm miệng lại.

Trên đài, hội trưởng vẫn đang hùng hồn phân trần, Bạch Tiểu Thăng ở dưới đài lại nghiêm túc nghe.

Lại qua hai giờ sau, hội nghị mới kết thúc.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới nói xin lỗi hội trưởng thương hội và mọi người đang ngồi, báo mình có việc phải đi trước.

Sau khi đám người kia khách sáo giữ lại vài câu rồi cùng tiễn Bạch Tiểu Thăng ra ngoài.

Nhân viên của khách sạn thấy cảnh tượng như vậy thì giật mình, nhìn Bạch Tiểu Thăng dẫn đầu được mọi người vây quanh với ánh mắt đặc biệt kính trọng và khiếp sợ.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh và Phil cũng đi theo phía sau.

Sau khi rời khỏi khách sạn này, đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi xe chạy thẳng tới công ty của cô Amidon.

- Các người thật sự dám đi à? Sau khi làm mất lòng người ta còn muốn đi tới thăm hỏi.

Ở trên xe, Phil vô cùng khâm phục đối với "thao tác thần" này.

Sau đó, cô ta thở dài nói:

- Hi vọng chúng ta không phải vội đi ăn canh đóng cửa!

Bạn cần đăng nhập để bình luận