Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2415: Bắt Amido (2)

Người giúp việc thấy vẻ mặt Amido không tốt thì lập tức bị dọa cho giật mình, cũng không dám không trả lời ngay, nuốt nước bọt mới nói:

- Anh ta nói, anh ta tên là Bạch Tiểu Thăng.

- Không gặp!

Mặc dù Amido không rít gào, chỉ nặng nề phát ra hai từ này, nhưng mỗi lời đều bao hàm sự thâm trầm tức giận, nói ra nặng chịch như hai tảng đá.

- Nghe được chưa, không gặp, nhanh bảo bọn họ đi đi!

Trợ lý hạ giọng nói với người giúp việc.

Người phục vụ cũng biết chủ mình mới nổi giận nên sợ bị liên lụy, vội vàng xoay người muốn chạy.

Chợt ánh mắt Amido nhìn chằm chằm vào không trung rồi nói:

- Chờ một lát.

Trợ lý vội vàng gọi người giúp việc lại, nhìn về phía Amido.

- Cậu hủy thời cơ của tôi, phá hỏng chuyện tốt của tôi, không phải là muốn tôi nhanh chóng nhượng bộ, bây giờ lại tới uy hiếp tôi sao?

Amido cười lạnh:

- Sao tôi không thể mượn cơ hội này, mắng cho cậu ta máu chó đầy đầu chứ!

Amido lẩm bẩm nói xong thì ngẩng đầu nói với phụ tá:

- Người này, tôi muốn gặp riêng, ở trong này! Anh đi thu xếp đi!

- Được!

Trợ lý lập tức gật đầu, dẫn theo người giúp việc rời đi, còn tiện tay đóng cửa lại.

Sau khi cửa đóng kín, ánh mắt Amido không ngừng thay đổi.

Ở trước mặt người hầu, những lời độc ác nên nói thì vẫn phải nói. Nhưng tình cảnh của cô ta lúc này thật sự không ổn.

Đặc biệt trước mắt doanh nghiệp của cô ta đâm lao phải theo lao, nói không tốt lần này sẽ tổn thất lớn, thậm chí không gượng dậy nổi.

Lần này Bạch Tiểu Thăng đến nhà, chưa chắc đx không phải là một khả năng xoay chuyển.

Suy nghĩ theo lý trí, Amido cảm thấy nên gặp cậu ta một lần.

Là một doanh nhân trưởng thành, không thể lấy tâm trạng nhất thời, yêu ghét các nhân để làm hỏng việc được.

...

Bốn người Bạch Tiểu Thăng được trợ lý của Amido mời vào lâu đài cổ kính, một đường đi vào trong.

Trên đường đi, Bạch Tiểu Thăng giống như đi dạo trong sân đình vắng vẻ, thuận tiện thưởng thức các cách trang trí bên trong, còn không ngừng gật đầu.

Vẻ mặt kia hình như hoàn toàn tới để làm khách.

Chờ đến phòng khách, trợ lý khách sáo nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Cô Amido nhà chúng tôi muốn gặp riêng ngài, mấy vị khác... Mời tạm thời ở lại đây.

Trên đường tới đây, Bạch Tiểu Thăng cũng đã nói về vấn đề này.

Lúc này quý cô Amido có yêu cầu này, Phil tất nhiên hoàn toàn không có ý kiến gì, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng càng chắc chắn không nhiều lời.

- Vậy làm phiền anh dẫn đường.

Bạch Tiểu Thăng hòa nhã nói.

Trợ lý này lập tức làm một động tác "mời", đi phía trước dẫn đường.

Bạch Tiểu Thăng đi theo phía sau, tới thẳng phòng sách của Amido.

Dọc đường đi, trong đầu Bạch Tiểu Thăng lại hiện ra một ít tin tức có liên quan tới cá nhân Amido.

Amido gần bốn mươi tuổi nhưng chưa từng kết hôn, chỉ có điều người phụ nữ như vậy thường không thiếu đàn ông.

Cô ta có ba mẹ anh em, rất nhiều người dựa vào cô ta để sống, cô có gia tộc để lo lắng.

Người phụ nữ này thích chưng diện, chú trọng vào bảo dưỡng, người giúp việc người hầu, nhân viên trợ lý trong công ty trong nhà đều gọi cô ta là "cô" mà không phải là "quý cô".

Từ tài liệu hiện có lại thấy được, phong cách kinh doanh của cô ta mạnh mẽ, hơn nữa rất có thủ đoạn trong giao tiếp, lần này nếu không phải mình dựa vào tài nguyên mạnh mẽ để lôi kéo đám người của thương hội, cuối cùng thương hội rất có khả năng sẽ ở dưới sự chủ trì của cô ta, có một cảnh tượng hoàn toàn mới, theo thời gian sẽ thành hổ hóa long...

- Thật là một người phụ nữ không tầm thường.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng không nhịn được thầm nghĩ.

- Đến rồi, chính là chỗ này.

Anh đang nghĩ ngợi, trợ lý trước mặt đã dừng lại ở trước một cánh cửa và khách sáo nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Cô Amido nhà chúng tôi đang ở bên trong.

Bạch Tiểu Thăng nhìn trợ lý gật đầu cười.

Trợ lý gõ cửa trước, chờ bên trong đáp lại mới đẩy cửa ra cho Bạch Tiểu Thăng, mời anh tiến vào.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng tiến vào, trợ lý lại từ bên ngoài khép cửa lại.

Dù sao, cô Amido cũng đã nói cô ta muốn nói chuyện riêng với người đàn ông này.

Trợ lý rất thức thời, canh giữ ở bên ngoài, để tránh có người tùy tiện đến quấy rầy.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng vào phòng sách, chỉ trên sô pha bên cạnh cửa kính sát đất có một bóng dáng tuyệt đẹp đang ngồi, còn có mùi thơm của cà phê thoang thoảng bay tới.

Đó Chính là Amido.

Amido mặc một trang phục ở nhà, rất tao nhã quấy cà phê, nói mà không hề quay đầu lại:

- Đúng là khách quý tới cửa nhỉ.

Lúc này, lời lẽ của Amido bình tĩnh, vẻ mặt thản nhiên.

Hình như người mười mấy phút trước đập phá mọi thứ trong phòng sách này không liên quan gì đến cô ta, cô ta là tiên nữ, tao nhã bình tĩnh, cho dù là trong tình cảnh hiện tại.

- Cô Amido thật có nhã hứng.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười đi tới, ngồi xuống đối diện cô ta.

- Nghe ý của ngài Bạch, bây giờ tôi không nên ở đây nhàn nhã pha cà phê, mà cần phải nóng nảy phẫn nộ, giống như người đàn bà chanh chua chửi mắng ngài sao?

Amido cười tao nhã.

Đóng kín cửa lại tức giận thế nào cũng tốt, nhưng tuyệt đối không thể để cho người đàn ông trước mặt này coi thường!

Chẳng biết tại sao, Amido ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng lại có sự quật cường này.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Cô Amido kinh doanh buôn bán hơn mười năm chính là người đẹp có khí chất cao. Người đàn bà chanh chua sao? Cô làm sao có thể như vậy được chứ.

Amido liên tục cười lạnh:

- Tôi hình như không cần cậu cố ý chạy tới tâng bốc tôi đâu. Cậu cũng biết cậu đã phá hỏng chuyện lớn của tôi, làm hại doanh nghiệp của tôi rơi vào rắc rối, tôi thật ra đặc biệt tức giận! Bây giờ cậu lại tới khen ngợi tôi là có mưu đồ! Thẳng thắn một chút, trực tiếp một chút đi!

- Sảng khoái!

Bạch Tiểu Thăng cười, chỉ vào cà phê mới pha:

- Cô không mời tôi uống một chén sao?

- Còn có thời gian, gấp cái gì.

Amido nói:

- Hay là nói trước về mục đích chuyến này của cậu đi!

Giọng nói của Amido vang dội:

- Cậu muốn, không phải là tôi nhanh chóng nhả ra trong chuyện công ty Long Pot sao? Nhưng cậu làm đúng là hơi quá đáng rồi, cậu biết tôi tổn thất những gì không?

- Tôi vô cùng chính thức nói cho cậu biết, bây giờ tôi rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng! Cậu cũng biết đấy, một khi bị ép cho nóng nảy thì phụ nữ chúng tôi chuyện gì cũng có thể làm được, cùng lắm thì cá chết lưới rách!

Amido dừng lại một lát lại nói:

- Thật ra ở trong chuyện công ty Long Pot cũng không phải là không thể nhượng bộ được, nhưng cậu phải bồi thường tổn thất cho tôi!

Amido dùng giọng điệu cứng rắn nhất để nói chuyện đổi ý không cứng rắn như vậy.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nghe xong mới chậm rãi nói:

- Tôi nghe trong lời nói này của cô Amido ra rất căm giận tôi, đây là hiểu nhầm rất lớn đấy. Cô xem tôi là người nào? Tiểu nhân thâm hiểm vì mục đích bất chấp thủ đoạn à? Vì giải quyết rắc rối của công ty Long Pot, không tiếc thu mua toàn bộ mọi người trong thương hội sao?

- Lẽ nào cậu không phải à?

Amido cười lạnh.

- Thật sự là oan uổng chết tôi rồi!

Bạch Tiểu Thăng lập tức kêu lên.

- Tôi muốn trở thành bạn của cô Amido chứ không phải là kẻ địch!

- Tôi không cho cô làm hội trưởng thương hội là vì làm vậy chỉ là vô nghĩa đối với sự phát triển lâu dài của cô và công ty của cô thôi.

- Tôi có thể cho cô nhiều thứ cô muốn hơn nữa!

- Nhưng như đã nói qua, tôi quả thật có chút hứng thú đối với thương hội này, muốn hợp tác kinh doanh với bên phía tổ chức của tôi, điều này không chỉ là suy nghĩ xuất phát từ một công ty Long Pot.

Bạch Tiểu Thăng dùng giọng điệu rất chân thành, tới giải thích một chuyện nhìn như không chân thành này.

Amido dùng ánh mắt "tôi có là quỷ mới tin cậu" nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng thấy phản ứng của cô ta thì lập tức mỉm cười, lấy từ trong túi của mình ra một cái ipad, mở khóa, mở ra một phần tài liệu và đưa cho Amido:

- Đây là kế hoạch tôi chuẩn bị riêng cho công ty của cô, cô xem có vừa ý với những tài nguyên từ khắp nơi mà tôi cung cấp không.

- Còn nữa, tôi muốn mời cô Amido đứng ra tổ chức một tổ chức thương nghiệp đa quốc gia lớn hơn nữa, ở đây có một phần danh sách, mời cô xem qua.

Amido kinh ngạc nhìn Ipad do Bạch Tiểu Thăng đưa qua, lại nghi ngờ liếc nhìn anh, sau đó mới cúi đầu nghiêm túc đọc.

Xem một lúc, đôi mắt đẹp của Amido chậm rãi sáng lên, cuối cùng còn sáng hơn sao.

- Những điều này... tới lúc nào mới có thể thực hiện được!

Amido bỗng nhiên ngẩng đầu, cố nén kích động nói.

- Cô bằng lòng thì có thể bắt đầu từ hôm nay.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Tránh cho cô nghĩ rằng tôi đang lừa dối cô.

Amido bình tĩnh nhìn Bạch Tiểu Thăng rồi bỗng nhiên cười, ánh mắt như gió xuân thổi tới, sông băng vỡ ra.

- Vì sao cậu lại tốt với tôi như vậy, ngoại trừ chuyện Long Pot, cậu còn cần tôi cho cậu điều gì?

Ánh mắt Amido quyến rũ, giọng nói đã trở nên mềm mỏng.

Bạch Tiểu Thăng liếm môi, ngược lại cũng không khách sáo.

- Rót tôi cốc cà phê.

Bạn cần đăng nhập để bình luận