Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2417: Em họ Subdu (2)

Amido được nịnh hót thoải mái thì trừng mắt lại mỉm cười nói:

- Em đúng là giỏi khen người khác. Nói đi, em cần chị hỗ trợ cái gì?

Subdu lập tức nói:

- Em muốn mượn máy bay tư nhân của chị dùng một lát, bay tới thành phố Domito của quần đảo Kagash. Em biết, máy bay của chị có thể bay tuyến đường này. Em muốn đi thị sát tình hình chi nhánh của tập đoàn, đúng lúc khoang hạng nhất trên máy bay bay tới đó lại không còn chỗ trống. Cho nên, em tới nhờ chị giúp một tay.

Bạch Tiểu Thăng ở bên cạnh nghe được hai cái tên "Kagash" và "Domito" thì tròng mắt chợt sáng lên.

Anh nhớ trong phần “danh sách cứu viện” do phu nhân Margaret liệt kê ra lại có một doanh nghiệp ở Domito.

Bên cạnh, Amido mỉm cười nói với Subdu:

- Chị còn tưởng là chuyện gì lớn, chỉ mượn dùng máy bay tư nhân thôi thì không thành vấn đề.

- Chị Amido là tốt nhất.

Subdu lập tức mỉm cười nói:

- Hơn nữa càng lúc càng trẻ tuổi, càng lúc càng xinh đẹp.

- Chỉ có em là biết nói chuyện thôi.

Amido mỉm cười trừng mắt với Subdu.

Bọn họ trò chuyện xong, Subdu lại nhìn sang Bạch Tiểu Thăng, không để ý hỏi:

- Vị này… là ai vậy?

- Cậu ta...

- Tôi là bạn của cô Amido.

Amido mới vừa mở miệng đã bị Bạch Tiểu Thăng cắt ngang.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười giơ tay về phía Subdu nói:

- Rất hân hạnh được quen biết ngài, ngài Subdu.

Ngại vì Amido ở đó, Subdu bắt tay tượng trưng với Bạch Tiểu Thăng.

Amido đứng bên cạnh nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng đầy ẩn ý.

Bạch Tiểu Thăng không để cho mình giới thiệu về cậu ta, đồng thời tự giới thiệu lại vô cùng đơn giản, hẳn là không muốn để cho mình tiết lộ thân phận của cậu ta.

Cũng đúng, Subdu người này quá cao ngạo lại hay đố kỵ, nếu biết người đàn ông trước mắt còn trẻ tuổi hơn nhưng có tiền đồ hẳn, sợ rằng nó chắc chắn sẽ không vui. Nói không chừng còn sinh sự. Trong lòng Amido thầm nghĩ.

- Ngài Subdu, bây giờ tôi có việc phải rời khỏi đâu, có thể mời cô Amido qua nói riêng vài câu được không?

Bạch Tiểu Thăng khách sáo nói.

Subdu nhún vai cười, ý là mình không để ý.

Amido không nhịn được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng:

- Cậu không ở lại ăn một bữa cơm sao?

- Để hôm nào có cơ hội đã.

Bạch Tiểu Thăng cười, cố ý chỉ vào trợ lý của Amido nói:

- Mời cô đây cũng ở lại một chút, được chứ?

Người trợ lý kia lập tức nhìn về phía Amido, Amido gật đầu.

- Vậy các người trò chuyện đi, em qua phòng khách nhỏ chờ cũng được.

Subdu cười.

- Cũng được.

Amido nói:

- Lát nữa chị sẽ qua tìm em.

Cô ta vừa dứt lời, Subdu gật đầu với Bạch Tiểu Thăng rồi dẫn theo người của mình trực tiếp rời đi.

Trong phòng khách này chỉ còn lại chủ tớ Amido và bốn người Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng mời Amido đến bên cạnh, hạ giọng nói:

- Cô Amido, liên quan tới thân phận của tôi, vẫn mong cô giữ bí mật cho, không được nói cho người khác biết, bao gồm cả em họ của cô. Cũng mong trợ lý của cô giữ bí mật giúp.

Cho dù yêu cầu này khiến cho người ta tò mò nhưng Amido vẫn gật đầu cười:

- Chuyện nhỏ thôi, không thành vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng lại cười nói:

- Còn nữa, tôi cũng muốn đi nhờ máy bay, chẳng biết có được không?

- Cậu cũng muốn đi tới thành phố Domito ở Kagash à?

Amido lập tức kinh ngạc nói.

- Tập đoàn cần tôi qua bên kia một chuyến.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười giải thích.

Không cần phải nói nhiều hơn nữa, nói nhiều sẽ liên quan đến cơ mật thương mại.

Amido bỗng nhiên có chút "hiểu rõ" tại sao Bạch Tiểu Thăng muốn che giấu thân phận với Subdu, có lẽ hai nhà có quan hệ cạnh tranh trong kinh doanh ở đó.

Vậy mình cũng không tiện hỏi nhiều.

- Cái này cũng không thành vấn đề.

Amido sảng khoái nói.

Bây giờ, cô ta và Bạch Tiểu Thăng là quan hệ bạn liên minh đặc biệt, Bạch Tiểu Thăng cho cô ta bản quy hoạch phát triển này, xem như đã trói chặt cô ta rồi.

Có Bạch Tiểu Thăng, cô ta và doanh nghiệp của cô ta có khả năng đi xa hơn, sống tốt hơn.

- Cô Amido, chuyện công ty Long Pot, cô không cần phải làm ngay hôm nay, tôi cảm thấy chậm lại một hai ngày sẽ tốt hơn.

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy liền làm cho ánh mắt Amido nhất thời kinh ngạc.

Nhưng người phụ nữ thông minh này vẫn không hỏi thêm một câu.

Dù sao cũng không phải là yêu cầu gì quá đáng.

- Vậy tùy cậu.

Amido mỉm cười gật đầu.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Về phần công việc phát triển công ty cô ở nước ngoài, tôi sẽ thu xếp cho Trung Quốc Thăng Tỉnh Quốc Tế phái người tới nói chuyện với cô. Còn chuyện thành lập thương hội mới, tôi sẽ mời ngài Auston giúp đỡ cô, chắc cô không xa lạ gì ngài ấy nữa.

Amido nghe vậy, trong lòng nóng lên và liên tục gật đầu.

- Được rồi, những gì muốn nói tôi đều đã nói xong. Như vậy, hẹn gặp lại. Có vấn đề gì cứ liên hệ với tôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười giơ cao điện thoại nói.

Amido cười ngọt:

- Chắc chắn rồi, nhưng đến lúc đó cậu đừng từ chối là không có thời gian là được rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Tất nhiên sẽ không có đâu.

Hai bên nói chuyện xong, Amido tiễn nhóm người Bạch Tiểu Thăng rời đi, nhìn theo xe của bọn họ đi xa, cô ta mới dẫn theo trợ lý quay lại.

Trên đường trở về, Amido còn căn dặn trợ lý của mình, ở trước mặt Subdu phải giữ bí mật thân phận cho Bạch Tiểu Thăng.

Cho dù người trợ lý kia không hiểu nguyên nhân, nhưng nghe cô ta căn dặn nhiều lần, xưa nay vẫn thực hiện hoàn toàn vô điều kiện.

Chờ gặp lại Subdu, Amido nóng lòng bắt chuyện.

Trong lúc nói chuyện, Subdu còn thật sự thuận miệng hỏi về thân phận của Bạch Tiểu Thăng, Amido hàm hồ qua, lời nói né tránh, ánh mắt hoài xuân, ngược lại càng làm cho người ta hiểu nhầm.

Subdu càng tin chắc người đàn ông kia chính là tình nhân của chị họ Amido.

Nhưng điều này cũng không phải là chuyện gì lạ.

Subdu chỉ cười đầy ẩn ý, lại không hỏi thêm nữa.

Amido thấy anh ta đã hiểu nhầm theo ý của mình thì cũng không nhắc thêm, mà nói chuyện Bạch Tiểu Thăng đi nhờ máy bay.

Subdu tất nhiên cũng không phản đối điều này.

Cùng lúc đó, Bạch Tiểu Thăng đang ở trên xe rời đi cũng nghiêm trang truyền đạt nhiệm vụ cho Phil.

- Cô Phil, tôi đã khuyên Amido đồng ý hòa giải, nhưng cô ấy còn muốn làm trong một hai ngày tới, cô ở lại đây xử lý chuyện này cho ổn thoả tốt đẹp. Mà chúng tôi phải nhanh chóng lên đường chạy tới địa điểm kế tiếp.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Về phần là nơi nào, tôi sẽ nói cho cô biết sau, tới lúc đó cô lại bay tới tập hợp với chúng tôi.

Phil tất nhiên không có ý kiến về chuyện mình phải ở lại.

Dù sao chuyện ở đây quá quan trọng, mình phải luôn chú ý tới lúc có kết quả thì mới yên tâm được.

Nhưng đám người Bạch Tiểu Thăng lại một lần nữa biến mất khỏi tầm mắt, cô ta tất nhiên không thể cam tâm tình nguyện.

- Hay là các người cũng ở lại bên này thư giãn một hai ngày, chờ chuyện công ty Long Pot vừa kết thúc, chúng ta sẽ cùng đi.

Phil mỉm cười kiến nghị.

Bạch Tiểu Thăng cười, sau đó trầm xuống, lại một lần nữa trở nên "ngang ngược bá đạo".

- Cô Phil đang an bài cho tôi à? Tôi di chuyển không ngừng để đi cứu giúp rắc rối của Bộ sự nghiệp thứ sáu, cô lại bảo tôi nghỉ tạm, vậy tôi có thể nghỉ thêm mấy ngày, chở những nơi khác cháy xong lại tới nhỉ!

Phil nghe vậy thì sắc mặt cứng đờ, vội vàng xua tay:

- Tôi sai rồi, ngài Bạch! Các người đi đi, không cần chờ tôi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận