Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2424: Một bữa cơm tốn nhiều công sức (2)

- Ồ?

Bạch Tiểu Thăng nhướng mày, nhìn về phía Zakri, lúc này mới có chút hứng thú hỏi:

- Vậy không biết, giá trọn gói của hai mảnh đất trong tay ngài Zakri là bao nhiêu?

Lời này vừa nghe rất bình thường, nhưng lại có vẻ tiền nhiều khí lớn như vậy.

Zakri cố ý nói tới tập đoàn Chấn Bắc, ngược lại hình như không được quan tâm, ít nhiều làm cho ông ta có chút bất ngờ.

- Trọn gói hai mảnh đất này ít nhất phải mười tỷ đô la!

Zakri nói rất uy phong lẫm liệt.

Bạch Tiểu Thăng không lên tiếng.

Zakri cho rằng con số này làm cho đối phương giật mình, không khỏi cười đắc ý, bưng cà phê lên trước miệng.

Dù sao đổi thành tiền Trung Quốc lại là mấy chục tỷ đấy!

Nhưng vào lúc này, Zakri nghe được người trẻ tuổi đối diện lẩm bẩm nói:

- Quả nhiên giá nhà bên này quá rẻ, hai miếng đất tốt nhất cộng lại mới chỉ mười tỷ thôi sao?

Zakri lập tức bị cà phê sặc làm cho ho không ngừng.

Mới... mười tỷ...

Nói thật như không đáng bao nhiêu tiền vậy...

Giọng điệu của người trẻ tuổi này cũng quá điên cuồng rồi!

Công ty Zakri từng trải thiên tai, khủng hoảng kinh tế, tài sản cố định ngâm nước trên diện rộng, thực lực thua kém hơn so với lúc trước rất nhiều. Nhưng dựa vào hai mảnh đất này trong tay, ổn định vị trí đứng đầu trong ngành ở Kagash. Tất nhiên mảnh đất này có giá trị cực cao trong lòng hắn, thậm chí có thể gọi là trấn sơn chi bảo.

Nhưng đến trong miệng đối phương lại có cảm giác chẳng đáng giá gì.

Đáng giận nhất là người trẻ tuổi kia thấy ông ta bị sặc đến ho khan, còn ở bên cạnh xin lỗi:

- Thật ngại quá, ngài Zakri, có phải nói chuyện quá thẳng không?

Cậu nói vậy không phải gọi là thẳng, cậu làm vậy gọi là đánh vào mặt!

Trong lòng Zakri phỉ nhổ.

Bạch Tiểu Thăng tiếp tục lẩm bẩm nói:

- Tôi cũng mới ra ngoài rèn luyện, trong nhà chuẩn bị một chút tiền, bảo tôi cố gắng đầu tư một vài vụ kinh doanh, thất bại thì phải trở về nghe an bài, thành thật kế thừa sản nghiệp. Cho nên tôi chỉ muốn dùng số tiền trong tay một cách đánh giá mà thôi.

Bạch Tiểu Thăng nói lời này, trái tim Zakri thắt lại.

Người trẻ tuổi này cầm bao nhiêu tiền tới đây vậy!

Sớm biết người phương đông bây giờ có tiền, chỉ không ngờ có tiền như vậy.

- Vậy không biết trong nhà, ngài chuẩn bị cho ngài... bao nhiêu tiền vậy?

Zakri không nhịn được hỏi.

Bạch Tiểu Thăng chưa nói, hỏi ngược lại:

- Ngài Zakri, tổng giá trị tài sản của công ty ngài là bao nhiêu?

Nghe ý này là ngài muốn ,ia công ty của tôi sao?

Mí mắt Zakri khẽ giật giật.

Đổi lại là người khác có lẽ sẽ mất hứng, cảm thấy là bị xúc phạm, nhưng trong lòng Zakri lại vừa mừng vừa sợ.

Ông ta thật sự muốn bán trọn gói cả sản nghiệp của mình và hai mảnh đất này đi!

Nhiều năm qua thời vận không đủ, lại gặp thử thách sóng thần, Zakri bề ngoài phong quang nhưng vốn lưu động đã sớm cạn kiệt, cũng đang vội vàng muốn bán đất.

May mắn chính là công ty Ice Spring Valley của tập đoàn Chấn Bắc, còn có chi nhánh của Quốc tế Gaolun ở thành phố Domido có vài vụ làm ăn với ông ta, cho ông ta một ít vốn quay vòng, nếu không ông ta đã sớm phải đóng cửa.

Nhưng trong thời gian gần đây, chẳng biết công ty Ice Spring Valley và Chi nhánh quốc tế Gaolun đang tiến hành làm chuyện gì mà rất kín tiếng.

Chỗ ông ta cũng sắp chết đói rồi.

Cho nên, sau khi Zakri phát giác Bạch Tiểu Thăng không bình thường, mới vội vàng tới làm quen.

Điều này có phần giống như "Có bệnh vì vái tứ phương, liều một phen".

Nhưng không ngờ giọng điệu của người này lại ngông cuồng như thế!

Nếu Bạch Tiểu Thăng thật sự giống như lời cậu ta nói, có thể mua được sản nghiệp nhà mình, vậy Zakri thật sự muốn giơ hai tay chúc mừng.

Dù thắp hương cho cậu ta cũng được!

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn Zakri, tự nhiên phân tích cho ra được trong lòng ông ta có ý này.

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng cũng đang hoạt động.

Đối diện, Zakri ho khan một tiếng, cười khan nói:

- Công ty của tôi cộng thêm đất đai, các phương diện tài sản tính toán tốt, dù thế nào cũng phải khoảng hai chục tỷ.

Zakri hơi chột dạ khi nói lời này, cẩn thận để ý phản ứng của Bạch Tiểu Thăng.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Zakri, Bạch Tiểu Thăng gật đầu nói:

- Hai chục tỷ đô la, thật bất ngờ... Tôi cho rằng sẽ còn nhiều hơn cơ.

Tôi nói còn ít à? Zakri chán nản.

Cần phải tính toán cả giá trị thương hiệu vào, thứ này nói bao nhiêu còn không hoàn toàn tùy mình ra giá sao...

- Vậy đã làm cho ngài Bạch phải thất vọng rồi.

Zakri cố gượng cười nói.

Sau đó, Zakri nửa đùa nửa thật nửa thử dò xét nói:

- Nghe giọng điệu của ngài, chẳng lẽ là muốn mua công ty của tôi? Cho dù trong tay tôi bây giờ chỉ có hai mảnh đất, nhưng mượn tài nguyên này, cho dù là công ty Ice Spring Valley - công ty con của tập đoàn Chấn Bắc và Chi nhánh quốc tế Gaolun bình thường cũng muốn vội vàng xin hợp tác. Ngài hẳn đã nghe nói qua hai bá chủ lớn này, phương diện này có lẽ có cơ hội thực sự không nhỏ!

Zakri nhấn mạnh giá trị, trong lòng chờ mong Bạch Tiểu Thăng thật sự có thể nóng đầu lên, nói mua.

Bạch Tiểu Thăng nói thẳng:

- Tôi thật ra có quen biết ngài Subdu của Quốc tế Gaolun, còn bàn chuyện hợp tác, nhưng chưa đạt được nhất trí. Nếu tài nguyên đất trong tay ngài thật sự có thể móc nối quan hệ với hai nhà tập đoàn lớn, vậy ngược lại cũng đáng để đầu tư.

Tim Zakri lập tức đập thình thịch.

- Nhưng về chuyện thu mua công ty của ngài, tôi lại không có ý đó.

Bạch Tiểu Thăng nói một câu, làm cho trái tim của Zakri rơi xuống, hoàn toàn thất vọng.

- Nhưng nếu như đầu tư trên dưới mười tỷ triệu, chuẩn bị làm một cổ đông lớn thì vẫn có thể được.

Bạch Tiểu Thăng lẩm bẩm nói:

- Dù sao tôi làm sao có thể cắm rễ ở đây làm doanh nghiệp chứ?

Những lời này lập tức khiến cho Zakri sửng sốt, sau đó trong lòng lại ngạc nhiên.

Thật sự có người ném trên dưới mười tỷ làm cổ đông lớn của ông ta, ông ta đương nhiên cam tâm tình nguyện!

- Ngài Bạch, ngài nói thật sao?!

Khi Zakri nói chuyện, tiếng nói cũng có phần sắc bén.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười:

- Tất nhiên là thật rồi. Chỉ có điều tôi không chỉ muốn nắm cổ phần khống chế, tôi còn muốn hai mảnh đất này.

Zakri nghe vậy liền ngẩn người.

Ban đầu còn tưởng rằng đây là một thằng nhóc ngốc lại lắm tiền, không ngờ là kẻ trộm khôn khéo, đánh chủ ý tới mảnh đất.

Quả nhiên con cháu tộc lớn không có ai là chiếc đèn cạn dầu cả!

- Vậy thì sợ... có hơi quá.

Vẻ mặt Zakri khổ sở nói, sau đó liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, cười mà như không cười nói:

- Ngài Bạch, thật ra hai người chúng ta bèo nước gặp nhau, lại trò chuyện những điều này thì rất khó có thể tin nổi. Vấn đề liên quan tới thân phận và thực lực của ngài và tôi đều chưa được chứng thực, tất cả chỉ do chúng ta tự mình nói ra, chúng ta vẫn chưa tìm hiểu rõ...

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, nói thẳng:

- Ngài Zakri cảm thấy tôi chưa chắc đã có thể tin được, đúng không. Được, tôi có thể cho ngài vài người có thể chứng minh thân phận và thực lực của tôi. Tôi cũng đi qua mấy quốc gia ở Đại Dương Châu, quen biết với mấy người bạn, giống như doanh nhân hương liệu ngài Lever, ngài Auston, quý cô Kadoya Amido đều rất thân thuộc, không biết ngài có biết bọn họ không? Bây giờ tôi có thể bảo bọn họ nói chuyện với ngài, qua đó chứng minh thân phận và thực lực của tôi.

Zakri nghe vậy lập tức giật mình, kinh ngạc nói:

- Tôi thật ra có biết ngài Lever, cũng đã từng gặp ngài Auston, còn từng nghe nói về quý cô Amido nếu như có thể, mời ngài gọi một cuộc điện thoại...

- Được.

Bạch Tiểu Thăng không nói nhiều lời, trực tiếp gọi điện thoại cho ngài Lever, sau khi tự giới thiệu, anh bảo ông ta chứng minh cho Zakri biết thực lực thật sự của mình.

Lại nói với tài sản và thế lực của mình thôi, tất cả những cái khác đều không cần nhiều lời.

Lever tất nhiên hiểu rõ lời nào nên nói, lời nào không nên nói...

Sau khi trò chuyện cùng Lever, Bạch Tiểu Thăng lại liên tục liên lạc với Auston và Amido.

Sau lần lượt các cuộc điện thoại, Zakri hoàn toàn phục rồi.

- Ngài Bạch, tôi mời ngài đi tới chỗ tôi tham quan làm khách! Về chuyện liên quan tới kinh doanh giữa chúng ta, tôi nghĩ chúng ta có thể chậm rãi trò chuyện!

Lúc Zakri lại nhìn Bạch Tiểu Thăng thì ánh mắt đã nóng lên, xem anh như thần tài.

Bữa ăn này thật kỳ diệu, bán công ty đi...

Bạn cần đăng nhập để bình luận