Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2438: Nhân chứng vào chỗ (2)

Hơn nữa còn theo lời căn dặn của Bạch Tiểu Thăng nên chỉ đến đây một mình, thậm chí không dẫn theo con trai Beno.

Lúc này, quán cà phê rất ít khách, gần như không có ai, ngược lại rất thích hợp để nói chuyện.

- Ngài Bạch, tại sao không tới văn phòng của tôi mà phải gặp mặt ở đây?

Zakri tìm được Bạch Tiểu Thăng, chào hỏi với chút tò mò.

- Nơi đây càng thuận tiện hơn.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười.

Hai người chào hỏi sơ qua, nhân viên phục vụ qua, Zakri gọi một cốc cà phê.

Chờ cà phê được bưng lên, Zakri vừa thêm đường, thêm sữa, vừa khách sáo nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài gọi tôi qua, rốt cuộc có chuyện gì?

Bạch Tiểu Thăng không vội trả lời, mà mỉm cười lấy điện thoại di động của mình ra, tìm được một đoạn video ngắn giao cho Zakri, sau đó bưng cà phê lên uống từng ngụm.

Zakri nghi ngờ cầm điện thoại Bạch Tiểu Thăng và mở video ra xem, sau đó vẻ mặt chợt trở nên gượng gạo, sắc mặt thay đổi.

Trên màn hình, là một lần gặp mặt và nói chuyện giữa Zakri và Jonas.

Hai người lén chia một số tiền tương đối lớn.

Zakri không nhịn được nâng mí mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, cố gượng cười nói:

- Ngài Bạch, ngài lấy đâu ra đoạn video này vậy?!

Cho dù giả vờ bình tĩnh, trong ánh mắt Zakri vẫn chấn động, lo sợ không yên.

Cho dù ai bị quay lại, đều sẽ có phản ứng này.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai nói:

- Nặc danh, có lẽ là người của ngài, có lẽ là người của ngài Jonas, có lẽ là trong công việc có bất mãn gì đó, cho nên quay lại và gửi tới chỗ tôi.

Zakri híp mắt lại, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, thâm trầm nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi không hiểu, vì sao người đó lại gửi cho ngài?!

Zakri không tin lời Bạch Tiểu Thăng nói, nghi ngờ là Bạch Tiểu Thăng sai người ra tay.

Nhưng mỗi lần gặp mặt đều không có gì khác thường, ở đó thật sự đều là người của bọn họ.

Điều này làm cho Zakri nghĩ mãi vẫn không hiểu được.

Thứ như vậy mà bị quay lại sẽ là một phiền toái lớn, phía sau Jonas có tập đoàn, nếu như bị tố cáo điều tra xuống, ông ta cũng sẽ bị truy tố theo.

Nhưng so với những điều này, rắc rối trước mắt là thứ trong tay Bạch Tiểu Thăng!

Cậu ta muốn dùng những thứ này để uy hiếp mình, muốn mua mảnh đất còn lại của nhà mình với giá thấp à? Ánh mắt Zakri không ngừng thay đổi nhìn người trẻ tuổi trước mắt này.

Người thanh niên Trung Quốc trước đây tưởng là quý nhân, lúc này làm cho ông ta có cảm giác không rét mà run.

Bạch Tiểu Thăng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Zakri, mà cầm lại điện thoại di động của mình, lẩm bẩm nói:

- Chỗ tôi còn có rất nhiều video như vậy, có ông và Jonas, còn có ông và Tổng giám đốc Chi nhánh quốc tế Gaolun. Ngài Zakri, ông ở sau lưng tôi lấy được thêm rất nhiều lợi ích mà tôi lại không hề biết đấy.

Zakri nhìn chăm chú vào Bạch Tiểu Thăng, âm thầm điều chỉnh hơi thở để mình bình tĩnh lại, thậm chí còn tươi cười.

- Nếu chỉ vì điều này, ngài Bạch ngài có chỗ không biết, đây là điều chúng tôi đã giao hẹn từ trước. Tôi vốn định chờ sau này sẽ nói cho ngài nghe, chút lợi ích ấy không tính là gì trong mắt ngài, nếu như ngài muốn, tôi cho ngài hết cũng không phải không được. Giữa chúng ta là hợp tác lâu dài, không đáng vì một vài lợi ích nhỏ này mà ảnh hưởng tình cảm giữa hai bên, không phải sao.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Zakri, cười.

Nụ cười này làm cho cơ mặt Zakri giật giật, khó có thể tiếp tục duy trì vẻ tươi cười.

- Đây không phải là chuyện có tiền hay không, mà là vấn đề nguyên tắc.

Bạch Tiểu Thăng khẽ nói:

- Bất kể là Jonas hay Tổng giám đốc Chi nhánh quốc tế Gaolun làm chuyện như vậy, đều không được tránh khả năng mất chức, ngồi tù. Còn ngài Zakri, mặc dù ngài không có nguy cơ bị mất chức, nhưng ông cũng phải đối mặt với mối họa bị tù giam! Điều này cũng sẽ gây đả kích rất lớn cho việc kinh doanh của gia tộc ngài!

Lần này Bạch Tiểu Thăng nói chuyện nhỏ nhẹ, quả thật làm cho tóc gáy Zakri dựng ngược, sắc mặt trở nên khiếp sợ.

- Ngài Bạch, chúng ta không cần thiết phải làm tuyệt tình như vậy!

Zakri nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng bưng cà phê lên, vừa uống vừa giơ một ngón tay vẽ trong không trung, ý bảo ông ta chú ý xung quanh, đừng lớn tiếng như vậy.

Zakri lập tức khẩn trương nhìn xung quanh một lượt, thấy không ai nhìn qua mới yên tâm.

- Thật ngại quá, không phải tôi làm việc có tuyệt tình hay không, mà là trách nhiệm khiến tôi không thể không vạch trần chuyện này.

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói.

Đồng tử của Zakri đột nhiên co lại, nhưng trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh ngạc nghi ngờ tò mò.

- Trách nhiệm? Trách nhiệm gì... Ngài là ai?!

Zakri cũng nhận ra được ẩn ý trong đó.

Bạch Tiểu Thăng nói với giọng đều đều:

- Những hợp tác với ngài Zakri trước đây, tôi nói là mình làm chuyện buôn bán với ngài, nhưng thật ra là mượn tài sản của bạn tôi. Mà tôi có chức vụ khác trong người.

Zakri chợt ngồi thẳng người, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng không rời.

Bạch Tiểu Thăng cũng không che giấu:

- Thật ra, tôi là Tổng giám đốc sự nghiệp tập đoàn Chấn Bắc, Bạch Tiểu Thăng.

Zakri nghe Bạch Tiểu Thăng tự giới thiệu xong thì mắt trợn tròn.

Tập đoàn Chấn Bắc? Tổng giám đốc sự nghiệp?

Đây chẳng phải là cấp trên của Jonas sao?

Chờ đã, Jonas từng nói phía trên phái một tổng giám đốc sự nghiệp tới giúp đỡ tài chính cho công ty Ice Spring Valley.

Lẽ nào, chính là cậu ta!

Zakri quả thật không thể tin được.

Bạch Tiểu Thăng vừa chờ ông ta lấy lại tinh thần, vừa nói:

- Chuyện Jonas mặc kệ lợi ích của tập đoàn, lén làm những chuyện sau lưng đều bị chúng tôi nắm bắt được hết. Trong đó ông ta kiếm lời nhét vào túi tiền riêng, lòng tham vô độ. Đây là điều tập đoàn không cho phép! Mà người quản lý Chi nhánh quốc tế Gaolun kia, tôi nghĩ cũng khó trốn được pháp luật.

- Như vậy, ông thì sao ngài Zakri?

Bạch Tiểu Thăng khẽ hỏi.

Vẻ mặt Zakri biến đổi lớn, gần như mỗi giây lại thay đổi sắc mặt một lần.

Hoảng sợ, bất an, sợ hãi.

Trong giới kinh doanh vụ bê bối như vậy đủ làm cho danh dự của ông ta bị xóa sạch, làm cho gia tộc của ông ta bị liên lụy, cổ phiếu rớt giá.

Mà theo pháp luật thành phố Domido, ông ta cũng sẽ đi tù...

Những hậu quả này làm cho Zakri run rẩy.

- Đương nhiên, ngài Zakri, vì tôi ở đây nên ngài còn có một lựa chọn khác.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Những lời này quả thật lại giống như ném phao cứu mạng cho người sắp chết chìm.

Zakri chỉ cảm thấy mơ màng thấy có tia sáng chiếu vào đầu, khiến ông ta liền hiểu rõ.

- Là lựa chọn gì?

Zakri sốt ruột nói.

- Trở thành… nhân chứng.

Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm nói.

Zakri ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Còn có lựa chọn nào khác không...

Zakri lẩm bẩm nói.

Bạch Tiểu Thăng cương quyết lắc đầu.

Zakri suy nghĩ khoảng một phút, cuối cùng cắn răng một cái hạ quyết tâm:

- Tôi bằng lòng!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, bưng cốc cà phê lên.

- Đây là một cuộc hợp tác mới. Nhưng ngài Zakri yên tâm, hợp tác ban đầu giữa chúng ta vẫn hữu hiệu.

Zakri hít sâu hai lần, cũng bưng cốc cà phê lên.

Chỉ một lát, mắt ông ta không còn tối tăm bất lực nữa, mà cháy lên ánh sáng rực rỡ.

- Ngài Bạch, tôi đã biết làm bạn với ngài thì chắc chắn không sai được mà!

Bạn cần đăng nhập để bình luận