Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2444: Một trận gió bão (2)

Người đứng ra chủ trì và tổ chức cuộc họp tất cả lãnh đạo cấp cao là Ôn Ngôn.

Trong cuộc họp, Ôn Ngôn giận dữ, dùng lời lẽ nghiêm khắc vẻ mặt lạnh lùng tỏ rõ tập đoàn tuyệt đối không bỏ qua chuyện này, sẽ phải điều tra tới cùng, đồng thời nói phía sau chuyện này rất có khả năng có lãnh đạo cấp cao của tập đoàn cuốn vào.

Ôn Ngôn nói rõ, bất kể là ai tham dự vào, bất kể địa vị, công lao cao tới đâu, thành tích lớn tới đâu, chỉ cần liên quan đến việc ngầm chiếm tài sản của tập đoàn thì tập đoàn đều tuyệt đối không bỏ qua.

Từ đầu tới cuối, Ôn Ngôn cũng không chỉ mặt đọc tên ai.

Người biết kẻ nắm cổ phần của Quốc tế Gaolun là gia tộc của Ma Căn, tất nhiên hiểu rõ chuyện này dính dáng tới ai.

Các vị phó tổng giám đốc đều tỏ ra nghiêm túc, nói rõ mình sẽ hết sức ủng hộ, điều tra tới cùng!

Đợi đến chỗ Phó tổng giám đốc Ma Căn, ông ta cũng chỉ có thể duy trì nhất trí với mọi người.

Dù sao, trên quan niệm trái phải rõ ràng này, nếu muốn dây dưa thì sẽ bị người ta nắm lấy sơ hở.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Phó tổng giám đốc Ma Căn lại vội vàng quay trở về văn phòng của mình.

Không bao lâu, Caroline cũng lặng lẽ đi tới.

- Tất cả đều là đám ngu xuẩn! Ngay cả phu nhân Margaret cũng quá không cẩn thận!

Đóng cửa lại, Phó tổng giám đốc Ma Căn thể hiện cơn bực tức rất lớn.

- Bạch Tiểu Thăng kia đúng là một tai họa, một sao chổi! Cậu ta đi tới Bộ sự nghiệp thứ sáu giúp đỡ, tôi còn tưởng phu nhân Margaret có thể gây rắc rối cho cậu ta, không ngờ có rắc rối chính là chúng ta!

Caroline hít sâu một hơi, nhíu mày nói.

Trước khi tới đây, cô ta cũng nghe được một vài lời đồn đại.

Hình như trong lúc Bạch Tiểu Thăng đi các nơi, cũng "rất quan tâm" tới các doanh nghiệp của gia tộc cô ta.

Vậy ai có thể bảo đảm, nơi kế tiếp xảy ra chuyện không biết là gia tộc của cô ta.

Phó tổng giám đốc Ma Căn bên kia vẫn tính là hành sự bí mật, Bạch Tiểu Thăng không thể nắm được nhược điểm trong thời gian ngắn, nhưng gia tộc của Caroline lại không có khả năng này.

Rất nhiều kinh doanh đều do gia tộc của mình đang đấu tranh anh dũng cho gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn.

Trong lòng Caroline nghĩ tới những điều này càng thêm phiền não.

- Sớm biết vậy, tôi đã bảo phu nhân Margaret phối hợp, phế bỏ Bạch Tiểu Thăng này trước! Coi chuyện này thành việc quan trọng nhất!

Phó tổng giám đốc Ma Căn đập tay xuống bàn để phát tiết cơn giận.

Chỉ có điều lúc này, Bạch Tiểu Thăng ngược lại không xảy ra chuyện gì, hơn nữa nhất định phải an toàn, nếu không rất dễ làm người ta nghi ngờ đến bọn họ.

Caroline ở bên cạnh trầm giọng nói:

- Ngài Ma Căn, lúc này quan trọng nhất không phải là Bạch Tiểu Thăng, mà làm thế nào bảo đảm hai bên chúng ta an toàn. Theo tôi thấy thì cẩn thận làm đầu, chỉ cần là nơi Bạch Tiểu Thăng đến, các vụ 'kinh doanh' của chúng ta đều hành quân lặng lẽ. Không, không. Để cho ổn thỏa, hễ là nơi Bạch Tiểu Thăng thì tất cả những vụ kinh doanh ở các nước kinh doanh của chúng ta đều phải dừng lại hết!

Caroline lấy điều này để mưu cầu một sự an toàn.

Phó tổng giám đốc Ma Căn nặng nề thở ra một hơi, ánh mắt không cam lòng, lại phẫn uất.

- Tôi đã đánh tiếng với phu nhân Margaret, bà ấy cũng có ý này!

Phó tổng giám đốc Ma Căn trầm giọng nói:

- Thậm chí bà ta còn cẩn thận hơn cô, muốn tất cả doanh nghiệp của chúng ta ở Châu Đại Dương đều dừng lại trong thời hạn một năm này!

- Điều này, nghe có hơi quá...

Caroline vậy, thật ra có hơi do dự.

Lúc này, “kinh doanh chủ yếu” của gia tộc Caroline và gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn đều ở Châu Đại Dương, toàn bộ ngừng lại thì phải tổn thất bao nhiêu!

Nói vậy, Caroline thà rằng đi treo giải thưởng ở chợ đen, giết chết Bạch Tiểu Thăng còn hơn.

- Tôi đã nói với phu nhân Margaret là không cần cẩn thận như vậy.

Phó tổng giám đốc Ma Căn chậm rãi nói:

- Suy nghĩ của tôi không khác với cô. Bạch Tiểu Thăng tới chỗ nào, chỗ nào tạm dừng là được rồi. Thật ra cho dù một mình cậu ta có đi gây họa nữa cũng có hạn. Tôi lo lắng chính là Ôn Ngôn sẽ phái người giúp. Một khi Bạch Tiểu Thăng ngửi được chút động tĩnh thì chẳng khác nào con giòi bám vào xương!

Caroline nghe nói thế thì lập tức nghiêm mặt, liên tục gật đầu.

Hai vị này còn không biết, Ôn Ngôn đâu chỉ phái người đi tiếp viện Bạch Tiểu Thăng, căn bản là có khả năng điều qua cả nửa khu lớn, hơn nữa phong tỏa hàng ngăm doanh nghiệp của gia tộc hai người bọn họ ở Châu Đại Dương rồi.

Nếu Phó tổng giám đốc Ma Căn thật sự làm theo kiến nghị của Caroline, Bạch Tiểu Thăng tới chỗ nào mới thu lại ở chỗ đó, thật ra có thể trì hoãn rất lớn việc điều tra của đám người Bạch Tiểu Thăng.

Đáng tiếc chính là Caroline nghe được Phó tổng giám đốc Ma Căn nói lời này, bản thân ngược lại ngồi không yên.

Gia tộc của cô ta cuối cùng đã xông tới trước mặt gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn, một khi rơi vào rắc rối lớn, Phó tổng giám đốc Ma Căn vì muốn giữ được lợi ích một cách chu đáo, chưa chắc đã đồng ý ra sức giơ tay giúp đỡ bọn họ.

Cuối cùng vì lợi ích, giữa Caroline và Phó tổng giám đốc Ma Căn cũng không phải là tường đồng vách sắt.

Caroline suy nghĩ một lát, lại nói với Phó tổng giám đốc Ma Căn:

- Ngài Ma Căn, tôi vừa cẩn thận suy nghĩ rồi. Chúng ta ngoại trừ lấy Bạch Tiểu Thăng làm mục tiêu để tiến hành đề phòng, còn phải có thay đổi trong những 'kinh doanh' quan trọng, làm cho những việc càng bí mật hơn, đề phòng khi tai họa chưa xảy ra. Không chỉ vậy, tôi cho rằng ngay cả một vài 'Kinh doanh' không mấy quan trọng, cũng phải tiến hành chuyển hình từng nhóm một. Càng không thể dễ dàng để hai bên chúng ta bị điều tra ra được mới tốt. Đương nhiên, cũng không cần thay đổi với động tĩnh quá lớn. Ngài nghĩ thế nào?!

Khi nói lời này, hai mắt Caroline nhìn chằm chằm vào Phó tổng giám đốc Ma Căn với ánh mắt sáng rực, hình như có phần chờ mong.

Phó tổng giám đốc Ma Căn nhìn Caroline, không nhịn được trầm ngâm suy nghĩ.

Thứ nhất, Caroline nói lời nói này cũng hợp lý. Hơn nữa thay đổi từng nhóm cũng không gây ra tổn thất lớn cho lợi ích mà bọn họ muốn có.

Thứ hai, Phó tổng giám đốc Ma Căn hiểu rõ, Caroline thật sự lo lắng cho gia tộc của cô ta.

Trong chuyện này, nếu không xử lý thỏa đáng, người phụ nữ này chưa chắc đã không có mâu thuẫn với mình.

Phó tổng giám đốc Ma Căn vẫn không muốn khiến cho Caroline có hai lòng, theo ông ta vì vậy mà tổn thất một bạn liên minh có năng lực như vậy là không đáng giá.

Lúc này, Caroline cũng không giục Phó tổng giám đốc Ma Căn, lẳng lặng chờ đợi Phó tổng giám đốc Ma Căn quyết định.

Phó tổng giám đốc Ma Căn âm thầm thở hắt ra một hơi, cười nói với Caroline:

- Ý tưởng này của cô còn chu đáo hơn chúng tôi. Chúng ta không thể phòng hoạn vào bây giờ, còn phải đề phòng trước khi tai họa xảy ra. Thế thì cứ theo ý của cô đi, tôi lập tức liên hệ với phu nhân Margaret.

Ánh mắt Caroline lập tức lộ vẻ cảm kích, liên tục gật đầu.

Bất kể thật hay giả, cô ta đều cảm động và ghi nhớ quyết định này của Phó tổng giám đốc Ma Căn.

Buổi chiều cùng ngày, Bạch Tiểu Thăng đang chuẩn bị đăng ký ở sân bay Domido.

Chuyện bên này đã gần xong, chuyện nên xử lý thì đã xử lý, nên điều tra thì đã điều tra. Hợp tác với Zakri cũng xem như có người đặc biệt chịu trách nhiệm.

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên chuẩn bị rời đi.

Mà sau khi ngài Subdu nghe theo ở bữa tiệc tối đó, đã đồng ý giữ bí mật và điều tra tài liệu, Bạch Tiểu Thăng cũng không làm khó anh ta.

Subdu cần phải sớm rời khỏi thành phố Domido, về phần sau khi trở về ăn nói thế nào, lại không phải là điều Bạch Tiểu Thăng quan tâm.

Trên thực tế, bây giờ Bạch Tiểu Thăng vẫn phải không ngừng di chuyển các nơi để chữa cháy, dù sao viện trợ Bộ sự nghiệp thứ sáu là nhiệm vụ do tổng bộ giao cho anh.

Khi đang ở cửa kiểm tra an ninh, Bạch Tiểu Thăng nhận được một tin tức.

Tin tức không dài, chỉ có một câu không rõ ràng:

- Mục tiêu chuyển động, người theo dõi đang vào cùng, tất cả đều thuận lợi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười.

Có thể vì chuyện ở đây đã kích thích tới toàn cục, như vậy là đủ rồi!

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng đang muốn cất điện thoại lại nhận được một tin tức.

- Ngài Bạch, tôi tới Domido, ngài đang ở đâu?

Người gửi tin tức tới là Phil.

Bạch Tiểu Thăng vừa thấy thì bất giác mỉm cười.

Lúc này, Phil đang ra khỏi sân bay lại nhận được tin nhắn lại của Bạch Tiểu Thăng:

- Gặp ở La Gordes.

Phil lập tức nhíu mày, nhổ nước bọt:

- Anh là một tên lường gạt!

Bạn cần đăng nhập để bình luận