Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2461: Tình hình có thay đổi (2)

Bing mắng xong, vội vàng quay đầu và cố gượng cười nói:

- Chúng ta đừng chấp nhặt với những người này nữa, để anh đưa Tiver, Kuna về phòng.

Những người khác cũng lấy lại tinh thần, lặng lẽ gật đầu.

Trước khi về phòng của mình, những người này vẫn vô thức khẽ sờ vào ống thép bị Lôi Nghênh vỗ móp với ánh mắt kinh sợ.

- Hay là chúng ta đi tố cáo bọn họ phá hỏng tài sản công cộng, các người thấy thế nào?

Kuna bỗng nói.

Finn liếc nhìn về phía phòng của đám người Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt kiêng kỵ, trực tiếp lắc đầu:

- Ở đây không có cameras giám sát, chúng ta nói với người ta là những người Châu Á này dùng tay đánh ra, nhất định sẽ bị xem thành người điên.

Kuna nghe vậy cũng nghẹn lời.

Bốn người vào một gian phòng hoàng gia của bọn họ, nhìn trang trí sang trọng thoải mái nhưng chẳng ai có chút tinh thần nào.

Cảnh tượng vừa nãy vẫn khiến cho bọn họ cảm thấy hoảng hốt.

Kuna không nhịn được lẩm bẩm nói:

- Ở cùng một chỗ với những người này thì làm sao yên lòng được. Tôi thấy phòng này có thể ở hai người, nếu không Tiver hai chúng ta một phòng, để Bing, Finn một phòng, cũng có thể tiện chăm sóc lẫn nhau, cũng an toàn hơn.

Nghe được đề nghị này, Tiver không suy nghĩ nhiều đã gật đầu:

- Tôi thấy được đấy!

Hai người phụ nữ lên tiếng, Bing và Finn cũng không thể nói gì hơn, đồng ý.

Thật ra nghĩ tới người Châu Á to con kia, nếu anh ta thật sự muốn hành hung, cho dù cộng thêm hai người bọn họ nữa cũng chỉ là tặng thêm thôi.

- Thật đáng chết, những quái thai này ở đâu xuất hiện!

Kuna căm giận lẩm bẩm nói.

Finn trấn an nói:

- Trạm kế tiếp của chiếc tàu này cũng là trạm cuối Wanyu, bọn họ cũng tới đó, đến lúc đó chính là địa bàn của chúng ta, người cao to này có lợi hại mấy đi nữa, có thể một mình đấu lại hai người, một mình đấu lại ba người, còn có thể đánh được mười người sao? Chúng ta tìm tới hai mươi người thì hắn ta cũng chỉ có thể quỳ thôi. Đến lúc đó chúng ta muốn báo thù, muốn trút giận thế nào mà chẳng được!

Vừa nghe Finn nói vậy, đám người Bing chợt cảm thấy không sai, tâm tình cũng tốt hơn.

- Không đáng vì những người kia mà làm ảnh hưởng tới tâm trạng, không bằng chúng ta đi uống một chén đi, được không?

Bing đề nghị, những người khác tất nhiên là gật đầu.

Sau khi đám người này ra cửa vẫn không khỏi nhìn về phía cửa phòng của ba người Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt sợ hãi lại thù hận.

Nhưng lúc này, đám người Bạch Tiểu Thăng lại ở trong một phòng khác.

Tuy nói phòng hoàng gia có quy cách đều không khác nhau lắm, nhưng bên này có ban công lớn có thể nhìn thấy bờ.

Nhưng đám người Bạch Tiểu Thăng lên ban công mới phát hiện, không ngờ tàu đã chạy, đang rời khỏi cảng.

- Cô Phil cuối cùng cũng không lên được tàu rồi.

Lâm Vi Vi hơi sốt ruột, lấy điện thoại di động ra muốn gọi điện thoại hỏi thử.

Kết quả lại có một cuộc gọi tới trước.

Xem dãy số hiện trên điện thoại thì chính là Phil.

Lâm Vi Vi vội vàng nghe máy, Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh cũng tập trung tinh thần lắng nghe.

- Vi Vi, ngài Bạch Tiểu Thăng ở cùng với cô không? Tôi tìm được vé tàu nhưng không lên tà kịp.

Trong điện thoại, giọng nói của Phil còn kèm theo tiếng khóc nức nở, có vẻ vô cùng chán nản.

- A, cô thật sự không lên kịp à?

Lâm Vi Vi liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, giật mình nói.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng nghe ra được.

- Vậy làm sao bây giờ?

Lâm Vi Vi theo bản năng hỏi.

Bên kia điện thoại, truyền đến giọng nói bất đắc dĩ của Phil:

- Vậy cũng đành vậy thôi. Các người ngồi tàu từ từ hưởng thụ hành trình lần này, tôi ngồi máy bay, chắc hẳn sẽ tới Wanyu sớm hơn các người, chúng ta lại gặp mặt ở đó.

- Cũng chỉ đành thế.

Lâm Vi Vi thở dài nói.

Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại qua, nói với Phil:

- Cô Phil, cô cũng không cần quá chán nản, chúng ta gặp ở Wanyu.

- Gặp ở Wanyu, ngài Tiểu Thăng.

Trong điện thoại, Phil lên tinh thần nói.

Bạch Tiểu Thăng trả điện thoại lại cho Lâm Vi Vi, hai người phụ nữ lại trò chuyện vài câu rồi mới cúp máy.

- Ôi, anh nói xem đã sắp xếp tốt rồi, sao lại xảy ra sự cố này chứ.

Lâm Vi Vi không khỏi thấy đáng thương.

Bạch Tiểu Thăng nhìn bến tàu dần dần nhỏ lại, còn có biển rộng xanh thẳm, vẫn không nói gì, ánh mắt có vẻ ngẫm nghĩ.

Sau đó, ba người lại đi xem phòng cuối cùng.

Thật ra từ trên quy cách, ba phòng không khác nhau, nhiều nhất chính là hướng có chút thay đổi, còn trang trí bên trong đều giống nhau.

Xem qua gian phòng, ba người đi dạo ở những nơi khác của tầng cao nhất.

Tầng này chuẩn bị đầy đủ, tập gym cần gì cũng có nhưng thiếu chỗ ăn uống.

Nghe nhân viên trên tàu nói, quán bar, quán cà phê, nhà hàng đều ở tầng dưới.

Ba người lại đi xuống tầng dưới làm quen một lát.

Bọn họ lên tàu vào buổi chiều, đi dạo một vòng không ngờ trời đã tối, bọn họ ăn cơm ở nhà hàng phía dưới.

Trong nhà hàng dưới tầng chuẩn bị tiệc đứng phong phú với quy cách rất cao, nghe nói là cung cấp cả ngày, không giới hạn số lượng, hơn nữa khách ở phòng hoàng gia có thể được dùng miễn phí.

Không chỉ nhà hàng, quán bar, quán cà phê cũng thế.

Đám người Bạch Tiểu Thăng cầm vé phòng hoàng gia cũng có nghĩa là bọn họ là khách quý trong khách quý, cơ bản tất cả phục vụ đều không thu phí gì khác.

- Điều này không tệ. Chúng ta mua được không phải là vé tàu mà là vé liên vận của chiếc tàu Moonlight Bird Princess này, thật thuận tiện.

Lâm Vi Vi ngược lại rất thích, rất hài lòng.

Bạch Tiểu Thăng, Lôi Nghênh cũng có cảm giác như vậy.

Ăn bữa cơm tối xong, ba người đi tới phòng tập gym, thư giãn ở hồ bơi một lát, lại chạy đến boong thuyền ngắm bầu trời sao trên biển rồi mới trở về phòng.

Lúc về, ba người vẫn không gặp đám người Bing.

Thật ra những người này không gây sự, ba người Bạch Tiểu Thăng căn bản sẽ không để ý tới đối phương.

Phòng hoàng gia rộng rãi thoải mái, ba người Bạch Tiểu Thăng cũng không say tàu, đêm đó tất nhiên ngủ say sưa thoải mái.

Sáng sớm hôm sau, ba người tập trung ở phòng của Bạch Tiểu Thăng, sau đó cùng xuống tầng ăn sáng.

Bọn họ chọn nơi ăn sáng chính là quán cà phê đã từng xem qua vào ngày hôm qua. Chất lượng cà phê ở đây rất tốt, cũng cung cấp bữa sáng đúng tiêu chuẩn của Anh, Mỹ.

Đương nhiên cũng có cơm Trung, nhưng xem qua ảnh thì ba người lại hoàn toàn không mong đợi gì với thức ăn Hoa đã bị thay đổi phong cách này, vẫn là trong nước ngon hơn. Cũng không thể trông cậy đầu bếp nước ngoài có khả năng làm ra món ăn chính thống, không khiến bọn họ sợ hãi đã không tệ rồi.

Đến quán cà phê, ba người phát hiện ở đó đã rất đông khách.

Nhưng chỉnh thể vẫn tính là yên tĩnh, khu sô pha đều chia thành các ô nên tương đối kín đáo riêng tư, không nhìn thấy được khách trước sau.

Ba người Bạch Tiểu Thăng tìm một chỗ không người ngồi xuống.

Lúc ăn cơm, Bạch Tiểu Thăng chợt nghe một giọng nói quen thuộc từ trong ô ghế phía sau truyền đến.

- Chờ đến Wanyu, chúng ta nhất định phải theo dõi sát mấy người Châu Á này, tôi không nuốt trôi được cơn giận này, chúng ta phải tìm thêm mấy người lợi hại dạy cho bọn họ một bài học. Bing, anh nói xem. Em nghe nói anh còn là hội phó của câu lạc bộ Quyền anh ở Wanyu, chắc chắn có quen biết rất nhiều cao thủ quyền anh lợi hại...

Người nói là một phụ nữ, giọng nói làm cho trong đầu Bạch Tiểu Thăng không khỏi hiện lên một gương mặt, chính là người hôm qua làm ầm ĩ nhất.

Khi Bạch Tiểu Thăng tập trung tinh thần lắng nghe, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng có phát giác, tò mò vểnh tai.

Đám người hôm qua đang ở bàn ngay sát bọn họ!

Lâm Vi Vi nhận ra vừa định lên tiếng đã bị Bạch Tiểu Thăng giơ tay ngăn lại.

- Kuna, em yên tâm đi, Finn tôi chịu trách nhiệm theo sát bọn họ, Bing cũng tuyệt đối không để cho chúng ta lại mất mặt mũi như vậy nữa, dù sao cô Tiver cũng bị bọn họ chọc giận rồi.

Một giọng đàn ông khác vang lên.

- Chuyện này tôi sẽ trút giận cho mọi người, nếu không tôi làm Phó tổng giám đốc HBB chẳng phải uổng công sao!

Người đàn ông tên là Bing bảo đảm.

Bạch Tiểu Thăng nghe được thì ánh mắt thoáng nghiêm trọng.

Anh không thể ý chuyện đối phương muốn báo thù, nhưng Bing kia không ngờ còn làm Phó tổng giám đốc HBB à?

Công ty HBB lại là sản nghiệp có tiếng phía dưới của tập đoàn Chấn Bắc!

- Rốt cuộc những người này có lai lịch gì, hôm qua không ngờ lại chọc tới các ngài, các cô?

Một giọng nói trung tuổi vang lên.

Sau đó là một người lớn tuổi hừ lạnh tiếng:

- Bất kể là ai, dám trêu chọc cô Tiver, chúng ta đều tuyệt đối không thể chấp nhận được. Gia tộc của ngài Ma Căn chúng tôi không có khả năng dễ bắt nạt đâu!

Vừa nghe được những lời này, đồng tử của Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh hơi co lại, không nhịn được nhìn nhau.

Lại nhắc tới Phó tổng giám đốc Ma Căn à?

Bạch Tiểu Thăng im lặng không lên tiếng đẩy đĩa ăn ra, không ăn nữa, mà ngoắc tay Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, đứng dậy rời đi.

Tình hình có chút thú vị!

Bạn cần đăng nhập để bình luận