Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2469: Thuật trì hoãn (2)

Động tác chưa nói tới đẹp, chưa nói tới tao nhã, nhưng đã tăng tốc độ lên tới cực hạn!

Đây là người sao... Bing không nhịn được thầm nghĩ.

- Đây là tư thế bơi gì vậy, thật là khó coi.

Tiver nhíu mày nói, cô ta tất nhiên sẽ không khen "kẻ địch".

Kuna cũng tỏ ra xem thường, cố ý nói:

- Không biết là đã từng học bơi, học lặn, hoàn toàn là tự mày mò thôi.

- Chỉ có thế còn dám trực tiếp khiêu chiến với chúng ta.

Finn cũng cười lạnh.

Người vây xem xung quanh đều đang chỉ trỏ bàn tán.

Bing lại nặng nề không nói.

Bởi vì anh ta biết, người cao to tuyệt đối là cao thủ!

Chờ tới khi Lôi Nghênh bơi về, trong lòng Bing chợt căng thẳng.

Làm một người bơi lâu năm, anh ta tất nhiên có thể tính ra tốc độ của đối phương nhanh hơn hắn, thời gian ngắn hơn!

Chờ Lôi Nghênh bơi trở lại, vào giây phút lao ra khỏi mặt nước, xung quanh vang lên những tiếng hoan hô.

Cho dù tư thế bơi không tính là đẹp, nhưng tốc độ bày ra đó.

Đơn thuần chỉ thi bơi tự do thì người to con thắng.

- Người Châu Á quả thật chính là một con cá mập dưới biển sâu, thật sự quá nhanh, đây là tốc độ của vận động viên chân chính rồi!

- Nhanh hơn người vừa rồi khoảng sáu giây, sáu giây là khái niệm gì chứ!

- Tôi biết, chênh lệch giữa kỷ lục bơi tự do trăm mét giữa nam và nữ trên thế giới là năm, sáu giây, đây là chênh lệch giữa người đàn ông và phụ nữ đấy!

- Hì hì, ví dụ này của anh không chính xác lắm...

Nếu là so tài, vậy mọi người quan tâm nhiều hơn tới tốc độ chứ không phải là vấn đề tư thế.

Rõ ràng ở phương diện tốc độ, Lôi Nghênh cao hơn một bậc.

Bạch Tiểu Thăng kéo Lôi Nghênh lên, đưa một khăn tắm qua và giơ một ngón tay cái lên.

Lâm Vi Vi tươi cười rạng rỡ, nhìn phía đối diện nói:

- Bọn họ ngây người rồi, phải để cho bọn họ hiểu rõ, người giỏi có người giỏi hơn, núi cao còn có núi cao hơn!

Lôi Nghênh chỉ cười, không nói gì thêm.

- Vừa rồi so tài, không tính!

Bỗng nhiên, chợt có một tiếng kêu vang lên.

Mọi người ở đây, bao gồm cả ba người Bạch Tiểu Thăng đều nhìn sang.

Chỉ thấy ở phía đối diện, Finn đứng dậy, chỉ vào Bạch Tiểu Thăng và lớn tiếng nói:

- Vừa rồi là anh ta muốn đề nghị khiêu chiến, ngài bên phía chúng tôi ứng chiến nhưng anh ta không đứng ra, mà để cho người khác đi thi đấu.

- Vậy không tính!

- Không sai, như vậy không tính!

Tiver cũng kêu to.

- Đây là dối trá, không tính!

Kuna cũng kêu to theo.

Người bên bể bơi ngơ ngác nhìn nhau.

Nói nghiêm túc thì hình như cũng đúng...

Mọi người xung quanh lập tức nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Các cô ấy nói không tính thì là không tính sao?

Lâm Vi Vi không nhịn được muốn phản kích.

Bạch Tiểu Thăng ngăn cô lại.

- Nếu vậy, tôi lại bơi một vòng, thắng thua không đáng kể, quan trọng là có thể giành được chút thời gian.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại nhìn rất thoáng.

- Đừng miễn cưỡng, anh bơi chậm một chút, ngược lại cũng tốt cho chúng ta.

Lôi Nghênh cũng nói.

Nhìn thời gian lúc này cũng xem như đã giành cho Lame, Butch thời gian không ngắn, lại thêm Bạch Tiểu Thăng đã nói qua, thiết bị được điều chỉnh sẽ rất dễ dàng mở cửa phòng. Cho dù Lame, Butch có ngu đi nữa, bây giờ hẳn cũng đã đi vào trong lật tìm đồ rồi.

Nói như vậy, Bạch Tiểu Thăng thắng hay không cũng không sao, chậm rãi bơi một vòng, trái lại còn có lợi cho bọn họ.

Mặc dù Lâm Vi Vi biết đạo lý này, nhưng vẫn còn không muốn Bạch Tiểu Thăng khó xử.

- Giao cho tôi.

Bạch Tiểu Thăng cười với hai người, vừa hoạt động cổ tay cổ chân, vừa đi về phía bể bơi.

Mọi người xung quanh thấy Bạch Tiểu Thăng sắp ra thi thì lập tức mong đợi.

Đối diện, đám người Bing lại cười lạnh.

Bọn họ không tin Bạch Tiểu Thăng sẽ mạnh hơn Lôi Nghênh.

Nếu không, vì sao vừa rồi anh ta không ra mặt, đây rõ ràng là không có lòng tin gì.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng đứng ở bên cạnh bể bơi, nhìn chằm chằm vào mặt nước, trong lòng lại nói:

- Hồng Liên, điều động a-đrê-na-lin, tái tạo kỹ năng bơi lội...

Bạch Tiểu Thăng không nói mình muốn thắng, nhưng anh cũng không muốn thua.

Sau khi Hồng Liên lên tiếng trả lời, Bạch Tiểu Thăng chỉ cảm thấy đầu óc phấn kích, cơ bắp trên người dường như muốn nổ tung, mà trong đầu, những kỹ xảo thành thạo giống như đã từng được huấn luyện qua bao nhiêu lần vậy.

Ở dưới trạng thái này, Bạch Tiểu Thăng nhảy về phía trong bể bơi.

Vào nước không có một tiếng động, nước bắn lên cực ít.

Cơ thể Bạch Tiểu Thăng dường như không bị sức nước cản lại, chỉ không hơi không ngờ còn lao đi xa hơn Lôi Nghênh.

Ngay cả Lôi Nghênh đứng bên bể bơi quan sát tình hình cũng phải sửng sốt, không khỏi lẩm bẩm:

- Người này, hóa ra anh ta mới không để lộ tài năng!

Lâm Vi Vi cũng không nhịn được trợn tròn hai mắt, không thể tin nổi.

Nếu nói trước đây Bing ở trong nước giống như một con cá, Lôi Nghênh giống như một cá mập, vậy Bạch Tiểu Thăng đã vượt qua cả hai người bọn họ, chú ý tốc độ và tư thế tao nhã hoàn hảo được tập trung lại, quả thật lại giống hệt như người cá sống trong nước vậy.

Mọi người xung quanh kinh ngạc, sau đó đều hô to “hay”.

Bạch Tiểu Thăng lao qua trong nước như đi trên đất liền.

Vẻ bình tĩnh tao nhã cộng thêm tốc độ khiến ngay cả Bing, Finn, Tiver và Kuna ở phía đối diện cũng phải trợn mắt há hốc mồm.

Cho dù bọn họ không muốn thừa nhận cũng nhìn ra được, người trong hồ bơi kia tuyệt đối là tiêu chuẩn vận động viên chuyên nghiệp cao cấp.

Nếu không phải giải thích thế nào về tốc độ và mức độ chuyên nghiệp này chứ!

Chuyên nghiệp mà còn chạy tới hành hạ bọn họ, cho dù không muốn thừa nhận nhưng có nhiều người như vậy đang nhìn chứ!

Cuối cùng Bạch Tiểu Thăng lao ra khỏi mặt nước, từ trong hồ bơi lên bờ, tiếng vỗ tay, tiếng khen ngợi vang lên xung quanh giống như tiếng sấm.

Vẻ mặt bốn người Bing phía đối diện vô cùng khó coi, cũng vội vàng chỉnh lại tâm trạng, gian nan vỗ tay theo.

Lâm Vi Vi phấn khởi, tươi cười phủ thêm khăn tắm cho Bạch Tiểu Thăng, giống như phủ thêm chiến bào cho người giành được chiến thắng.

Lôi Nghênh giơ hai ngón tay cái.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mỉm cười giơ cánh tay lên, ra hiệu mọi người im lặng.

- Xuỵt, người thắng có lời, mọi người im lặng một chút.

- Yên lặng một chút!

Mọi người xung quanh tự động lần lượt im lặng.

Chờ yên tĩnh một chút, Bạch Tiểu Thăng mỉm cười cao giọng nói:

- Các vị, mời tùy ý chè chén, bây giờ là giây phút vui vẻ thoải mái. Tất cả đều do vị kia trả tiền!

Đối diện, cho dù trong lòng Bing bị đè nén nhưng vẫn cố cười giơ tay nói:

- Tôi mời mọi người tùy tiện uống!

Có câu thua người không thua trận, chút cục diện như vậy, anh ta vẫn ép xuống được.

Mọi người xung quanh lập tức hoan hô, chạy về phía quầy bar hai bên.

Trong đám người, bốn người Bing còn ứng phó mệt mỏi với những lời cảm ơn khen ngợi, cho dù tính tình Kuna tệ nhất cũng chỉ có thể gượng cười.

Nhân cơ hội này, Bạch Tiểu Thăng kéo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, khẽ nói câu:

- Chúng ta rút lui!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức hiểu ý, đi cùng Bạch Tiểu Thăng thay quần áo, nhân lúc hỗn loạn liền rời khỏi chỗ này.

Đám ba người quay về khu cư ngụ, vừa vặn gặp được Lame, Butch giả vờ làm thợ sửa chữa chuẩn bị rời đi.

Bọn họ không ngờ tới bây giờ mới định đi.

Tốc độ làm việc này quả thật làm cho người ta hạn hán lời. Nếu không phải ba người Bạch Tiểu Thăng kéo dài thời gian, sợ rằng bọn họ không muốn cũng sẽ bị bắt ngay tại hiện trường.

Ba người Bạch Tiểu Thăng kéo hai người này đến một góc vắng người, không có camera, hỏi thăm.

Vẻ mặt Lame ảm đạm:

- Trong hành lý bọn họ mang theo không có tài liệu, tài liệu không ở trên người bốn người kia.

Vẻ mặt Butch cũng chán nản.

Bạch Tiểu Thăng hơi nheo mắt lại, thì thào tự nói:

- Nói vậy, quả thật là ở trên thân của người trung tuổi hoặc người lớn tuổi kia rồi!

Nhưng cũng may, từ giờ đến khi tàu cập bờ, hành trình kết thúc vẫn còn nhiều thời gian!

Bạn cần đăng nhập để bình luận