Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 247: Cô khiếu nại tôi đi!



Bạch Tiểu Thăng vẫn tương đối vừa ý chiếc xe này, một phương diện Vương Song Ngữ nói rất hay, rất có tính cổ động, một phương diện khác, xe này quả thật cũng rất tốt.

Đối với Bạch Tiểu Thăng mà nói, xe nói cho cùng chỉ là công cụ thay đi bộ mà thôi, cũng không cần nhất thiết phải 2,3 triệu mới được.

Hắn cảm thấy được, nhưng Lâm Vi Vi lại thấy không được.

Làm trợ lý của Bạch Tiểu Thăng, khi nàng biết được giá cả của chiếc xe này, lập tức phản đối.

- Không được, không thể mua chiếc này, quá rẻ!

Lâm Vi Vi nói với Bạch Tiểu Thăng.

Rẻ?

Bạch Tiểu Thăng gãi gãi mặt, xe 300 ngàn cũng không rẻ đi, mấy ngày trước ở trong nhà, thiếu chút nữa bởi vì vì ba trăm năm trăm ngàn mà náo lật trời.

- Vị tiểu thư này, cô sao có thể lấy tiền để cân nhắc một chiếc xe tốt hay xấu đây!

Vương Song Ngữ nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút, tranh thủ thời gian nói.

Trước đây, hắn đã cùng Trần Tuyết phân tích qua.

Người đàn ông này nhất định là mua xe để dỗ dành người phụ nữ này, có lòng mua, cũng chỉ là dòng xe tầm thấp.

Lúc này phải phối hợp với anh ta, diễn tiếp màn kịch này, thuyết phục người phụ nữ kia, thì đơn hàng này mới có thể thành, đối phương cũng có mặt mũi, mọi người đều vui vẻ.

Chỉ sợ là, người phụ nữ kia chỉ nhìn chằm chằm ở giá tiền, không nhìn vẻ ngoài cùng tính năng.

- Xe thì đúng là xe tốt, nhưng giá không thích hợp, thấp nhất phải từ 2 triệu trở lên, thấp hơn giá tiền này tuyệt đối không được.

Lâm Vi Vi kiên trì nói.

Đây là tiểu Phùng nói cho nàng biết, xe của phó tổng, đại biểu cho mặt mũi của công ty, ít nhất cũng phải từ 2 triệu.

Bạch Tiểu Thăng có thể không quan tâm, nhưng nàng làm trợ lý, thì lại không được!

- Nhưng mà tôi cảm giác xe này, đúng là rất tốt.

Bạch Tiểu Thăng không có lực lượng gì, nhỏ giọng lầm bầm.

Cô gái này từ khi làm trợ lý của hắn đến nay, trong khi làm việc thì rất nghiêm túc, có đôi khi bướng bỉnh, một bước cũng không nhường.

Vương Song Ngữ lại nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong lòng thở dài: Đúng như mình nghĩ, người nam này hết mức, cũng chỉ mua được xe 300 ngàn!

Người phụ nữ này không dễ dụ a, anh em. Người ta muốn 2 triệu xe cơ! Cậu nói dối là cao tầng của công ty, người ta cũng không phải người ngu.

Vương Song Ngữ nghĩ như vậy, nhưng vẫn cố hết sức thuyết phục Lâm Vi Vi,

- Nữ sĩ, cô nhìn xe này từ vẻ ngoài đến tính năng, đều rất tốt. Xe đắt, cũng chỉ là thêm chút mặt mũi mà thôi, lái đi ra ngoài thì đẹp mắt, đẹp mắt lại không coi như ăn cơm được có phải không. Cô nhìn vị tiên sinh này đều đồng ý. . .

- Anh ấy đồng ý, nhưng tôi không đồng ý!

Lâm Vi Vi không cho phép từ chối nói,

- Mang bọn tôi đi xem xe giá 2 triệu trở lên!

Vương Song Ngữ lại khuyên mười mấy phút, miệng đắng lưỡi khô, không khỏi có chút nhụt chí.

Người phụ nữ này vẫn không lay động, người nam thì vẻ mặt giống như không còn cách nào khác.

Xem ra hôm nay, khoản đơn này không thành được rồi, người phụ nữ này đúng là cố chấp!

]

Vương Song Ngữ cũng có chút suy nghĩ từ bỏ.

Trong của hàng ra ra vào vào, đến mấy đợt người, người nào trong mắt hắn đều so với tên nhóc trước mắt có "Tiềm lực mua sắm" hơn.

Trần Tuyết cách đó không xa, nhìn thấy có chút nhíu mày, giống như đối với với năng lực của hắn hoài nghi.

Vương Song Ngữ cũng là đàn ông, cũng muốn ở trước mặt con gái biểu hiện một chút, nhưng không có biểu hiện thành công, Mình ba hoa về kỹ xảo để ký kết được đơn hàng, nhưng giờ đi lên liền thất bại, hắn cũng rất giận.

Thế này không được, không làm cái đơn này nữa!

Hôm nay người tới nhiều, không cần vì bọn họ chậm trễ đơn hàng lớn chân chính!

Vương Song Ngữ nghĩ như vậy, thái độ lập tức thay đổi.

- Được, vậy chúng ta đi xem xe giá 2 triệu trở lên a.

Bạch Tiểu Thăng rốt cục chịu thua, đối với Vương Song Ngữ nói.

- Xe 2 triệu, có người khác đang xem rồi.

Vẻ mặt Vương Song Ngữ, biến thành có chút uể oải.

Hắn chuẩn bị cùng hai người này ngả bài.

- Có người xem, chúng ta liền không thể tới xem sao?

Lâm Vi Vi nhạy cảm phát hiện ánh mắt của Vương Song Ngữ mang theo một tia khinh miệt, lập tức nhíu mày lại, có chút không vui.

- Vậy tôi ở chỗ này, cho hai người giới thiệu một chút, thì cũng giống vậy thôi.

Vương Song Ngữ nói xong, ánh mắt lại nhìn về phía ngoài cửa.

Lại có người quần áo lộng lẫy đi vào, bị người khác cướp đi!

- Chúng tôi muốn nhìn xe trực tiếp, còn có, phải được ngồi trải nghiệm.

Lâm Vi Vi nói.

Nàng nhìn giáng vẻ không quan tâm của Vương Song Ngữ, giờ đang tập chung tìm kiếm khách hàng khác, có chút tức giận.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

Hắn đã nhìn ra được người tiêu thụ này, có khả năng cho rằng bọn họ không có tiền, đang nghĩ đến chọn một khách hàng khác a.

Cũng không có gì đáng trách.

- Nữ sĩ, ngồi trải nghiệm là dành cho khách hàng có ý muốn mua sắm. Ngài nếu là không dự định mua, chỉ muốn trải nghiệm, cũng được, nhưng mà hôm khác đi, hôm nay, chúng tôi bên này tương đối bận rộn.

Vương Song Ngữ nói khá lịch sự, ánh mắt lại mang theo vẻ trào phúng.

Đây rõ ràng là xem thường người khác! Lâm Vi Vi rất tức giận.

- Anh làm sao biết chúng tôi không mua, anh có cái thái độ gì đây!

Lâm Vi Vi tức giận nói.

- Ý của tôi rất rõ ràng, vị tiên sinh này, không có ý định mua xe, với lại chỉ sợ là cũng không có nhiều tiền như vậy. Nữ sĩ, cô liền thương cảm người ta một chút, hoặc là chọn chiếc này, nếu còn chê đắt thì tôi có thể mang hai người xem mấy chiếc khác, xe hai ba triệu cũng không phải cũng có nhãn hiệu BMW sao, lái đi, cũng có thể dọa người.

Vương Song Ngữ thành khẩn khuyên bảo.

Hắn chuẩn bị ngả bài, thậm chí không quan tâm bị khiếu nại.

Hiện nay nếu khách hàng còn cho là chỉ một lời khiếu nại, là có thể làm cho một người bị cách chức nghỉ việc, thì quá ngây thơ.

Hầu hết các cửa hàng trưởng của cửa hàng, nhiều nhất là phê bình miệng, cắt một chút tiền thưởng của nhân viên, còn không dám quá phận, hiện nay tuyển một người mới, chi phí cao không nói, còn phải huấn luyện lại từ đầu.

Còn giống nhân viên ưu tú như hắn, đuổi việc? Trừ khi là cửa hàng trưởng bị điên rồi!

Vương Song Ngữ không có sợ hãi.

- Anh, anh, tôi muốn khiếu nại anh!

Lâm Vi Vi tức giận nói.

Quả nhiên vẫn là ra chiêu này!

Vương Song Ngữ khẽ cười một tiếng.

- Nữ sĩ, nơi khiếu nại ở bên kia, đây là tên của tôi. Vương Song Ngữ đưa tay chỉ chỉ tấm thẻ ở ngực mình, cười thu tài liệu lại,

- Thấy rõ sao, cô khiếu nại tôi đi.

Sau đó, Vương Song Ngữ đứng dậy rời đi.

Lâm Vi Vi khí được bộ ngực nâng lên hạ xuống.

- Tôi bây giờ sẽ đi khiếu nại hắn!

Lâm Vi Vi muốn đến nơi khiếu nại.

Bạch Tiểu Thăng cản nàng lại.

- Được rồi, Vi Vi, khiếu nại nếu hữu dụng, chả nhẽ hắn không sợ sao? Cô đừng nóng giận, dễ già đó, đi, chúng ta đi cửa hàng 4s khác, lần này nghe cô, trực tiếp nhìn giá tiền, được không?

Bạch Tiểu Thăng cười, ôn nhu nói.

Lâm Vi Vi nhìn thái độ của Bạch Tiểu Thăng đối với chính mình, hỏa khí lập tức hòa tan rất nhiều, nhu thuận gật đầu, theo Bạch Tiểu Thăng đi ra ngoài.

Trên đường đến nơi khiếu nại, Lâm Vi Vi nhìn thấy cửa hàng trưởng, nhưng vẫn nhịn không tiến tới, khiếu nại một chút.

Cửa hàng trưởng cười cười, chỉ thản nhiên nhìn Vương Song Ngữ ở nơi xa một chút, kiên nhẫn an ủi Lâm Vi Vi.

Trần Tuyết nhìn thấy, đi đến bên người Vương Song Ngữ,

- Anh Ngữ, người nữ kia, giống như đang khiếu nại anh với cửa hàng trưởng.

- Khiếu nại đi, tôi sẽ chờ cửa hàng trưởng khai trừ tôi a.

Vương Song Ngữ uể oải cười.

- Sao có thể chứ! nhân viên như Anh Ngữ, nàng cho rằng một câu khiếu nại liền để anh rời đi, nàng cho mình là ai!

Trần Tuyết cười lạnh nói.

Cuối cùng, Lâm Vi Vi cùng Bạch Tiểu Thăng rời đi.

Bọn họ vẫn như cũ đi bộ, ở cuối con đường này, còn có một cửa hàng 4s khác.

Bên ngoài, một chiếc xe đỗ ven đường, cửa xe vừa mở ra, tiểu Phùng nhảy xuống, nghi hoặc nhìn theo bóng lưng Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi đã đi xa, chạy chậm đến cửa hàng BMW 4s.

- Không có mua được sao? Không phải a, Bạch tổng rõ ràng thích cái hãng xe này a! Trong cửa hàng xảy ra chuyện gì, lần này không có cùng bọn họ chào hỏi, lũ đần độn này, vậy mà làm cho Bạch tổng đi một chuyến tay không? !

Bạn cần đăng nhập để bình luận