Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2480: Một bữa tiệc gia đình (2)

Bên kia, ba người Bạch Tiểu Thăng đi thang máy rời khỏi hầm để xe.

Trong thang máy, Lâm Vi Vi đã cười đến rung cả người, liên tục giơ ngón cái với Lôi Nghênh:

- Anh đúng là xấu xa, không ngờ lại để cho thủ hạ của Bing đập xe của anh ta ngay trước mặt anh ta. Nhưng mà cách này… tôi thích.

Lôi Nghênh liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, chỉ vào Bạch Tiểu Thăng nói:

- Đều là do tôi bị anh ta ảnh hưởng, với tính tình của tôi trước đây, muốn làm gì còn không phải là tự mình trực tiếp ra tay sao?

- Bị tôi ảnh hưởng à?

Bạch Tiểu Thăng cười với vẻ vô tội, giang ra tay nói:

- Tôi cũng không dạy anh những điều này.

- Làm cho đối phương gieo gió gặt bão, ngay cả báo cảnh sát cũng không thể gây rắc rối được cho chúng ta, tuyệt đối là nhận ảnh hưởng của anh, anh không chối được đâu.

Lôi Nghênh lẩm bẩm nói:

- Thoải mái yêu ghét không chỉ dựa vào vũ lực, đầu óc cũng rất quan trọng, tôi càng lúc càng thích.

Bạch Tiểu Thăng hé miệng cười, cũng không nhiều lời.

Ba người đang trò chuyện thì cửa thang máy vừa mở, điện thoại của Bạch Tiểu Thăng cũng đúng lúc đổ chuông.

Bạch Tiểu Thăng lấy điện thoại di động ra xem, lại cười:

- Thời gian đúng là vừa khéo, cô Phil gọi điện thoại tới, cô ta chắc cũng đã đến rồi chứ?

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng nghe điện thoại, quả nhiên người đã đến bên ngoài.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng nói chuyện với Phil xong, liền dẫn theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh tìm đến trước quảng trường bên ngoài.

Theo như lời Phil nói, bọn họ từ phía xa đã nhìn thấy cô ta ở dưới một bức tượng.

Ba người Bạch Tiểu Thăng tiến lên chào hỏi Phil.

- Thật xin lỗi, tôi đã ra cửa từ sớm nhưng vẫn gặp phải một vài chuyện ngoài ý muốn, đã để cho các người phải đợi lâu.

Phil lại xin lỗi.

- Không sao, dù sao trong lúc chúng tôi chờ đợi cũng không buồn chán.

Bạch Tiểu Thăng khẽ cười nói.

Phil không nghi ngờ anh, mỉm cười mời ba người lên xe.

Lần này, Phil chỉ lái một chiếc xe, đó là chiếc MPV bảy chỗ, không tính là xe hơi sang trọng, xe cũng chỉ có mấy trăm nghìn, hơn nữa trông có vẻ cũng cũ.

- Đây không phải là xe công ty mà là xe trong nhà, một trong những chiếc xe của mẹ tôi. Mẹ tôi bảo hôm nay là bữa tiệc gia đình, nên dùng xe trong nhà. Ngài Bạch sẽ không có ý kiến gì chứ?

Phil mỉm cười nói.

- Con người tôi thích tùy ý, như vậy cũng rất tốt.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Lên chiếc MPV này, ba người Bạch Tiểu Thăng mới phát hiện bên trong bố trí không hề sang trọng, ngược lại rất bình thường, nhưng chỗ ngồi nhỏ lại rất ấm áp.

- Phu nhân Margaret quả nhiên là người tiết kiệm.

Bạch Tiểu Thăng cũng không khỏi mỉm cười nói.

- Ngài Bạch quá khen, nhưng mẹ tôi quả thật không thích xa hoa lãng phí.

Phil thản nhiên cười.

Bên cạnh, Lâm Vi Vi cúi đầu che giấu, trong lòng âm thầm oán: Không thích xa hoa lãng phí, cả nhà các người đã làm cho tập đoàn tổn thất không ít của cải tài sản, chẳng lẽ cầm tiền trở lại xây tường làm giường...

Vẻ mặt Lôi Nghênh lại bình tĩnh, hình như hoàn toàn không suy nghĩ gì.

Chiếc xe khởi động, đi về phía trước, ba người Bạch Tiểu Thăng trò chuyện với Phil về kiến thức du lịch, đề tài này thoải mái vui vẻ.

Nghe ba người nói chuyện, Phil vẫn tiếc nuối, nói có cơ hội chắc chắn sẽ đi tàu du lịch bù.

Sau khoảng một giờ, chiếc xe chở đám người Bạch Tiểu Thăng đã tiến vào trong thành phố Wanyu.

Chỉ thấy thành phố trên quần đảo này phát triển sầm uất, căn bản không thua gì bất kỳ một thành phố nào trên đất liền, mọi người đều tấm tắc khen ngợi.

- Đây còn không phải là khu vực phồn hoa nhất, nhiều lắm chỉ xem như là vành đai ba của thành phố thôi. Có cơ hội tôi dẫn các người vào bên trong xem.

Phil còn cố ý nói:

- Cả thành phố có thể so sánh được với thành phố lớn với nước M đấy.

Ba người Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì gật đầu.

Thảo nào ở chỗ này, trụ sở chính của tập đoàn thành lập năm, sáu doanh nghiệp lớn, doanh nghiệp nhỏ rất nhiều, ngay cả thành phố chính là đô thị quốc tế hóa.

Chiếc xe bọn họ ngồi nhanh chóng đi qua thành phố sầm uất, những tòa nhà mọc lên như rừng không ngờ lại dần dần biến mất, giống như đang đi trong vùng ngoại thành.

- Ngài Bạch, mẹ tôi đã sớm nói với ngài, ngài tới đây bên này, bữa tiệc đầu tiên là ở nhà tôi, bữa tiệc riêng thân mật, buổi tối mới là bữa tiệc chào mừng của công ty.

Phil mỉm cười nói.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Lâm Vi Vi không nhịn được nói:

- Hóa ra quê của cô Phil ở đây.

- Ở đây có một căn nhà của chúng tôi, mẹ tôi thường ở đây trong thời gian dài, cho nên có tình cảm rất sâu đậm.

Phil lập tức mỉm cười nói.

Lâm Vi Vi gật đầu.

Phil lại nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Biết ngài sắp tới, mẹ tôi còn tự mình xuống bếp. Trong bữa tiệc chào đón hôm nay, bà là đầu bếp chính đấy. Nhưng tất nhiên đều những món ăn gia đình bình thường, ngài Bạch phải chuẩn bị tâm lý trước.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy liền mỉm cười:

- Có thể ăn được món ăn do phu nhân Margaret tự tay nấu mới là vinh hạnh lớn lao. Cơm gia đình bình thường mới là phong cách tôi thích nhất.

Phil nghe vậy liền cười "Khanh khách" nói:

- Mẹ tôi mà nghe được lời này thì chắc chắn sẽ rất vui mừng đấy. Không ngờ ngài Bạch giỏi ăn nói như vậy.

Bên cạnh, Lâm Vi Vi lại không khỏi suy nghĩ xa xôi.

Phu nhân Margaret kia cũng thật có hứng thú, mời bọn họ đi xa như vậy, không ngờ lại tới một bữa tiệc gia đình, còn phái một chiếc xe như thế tới đón.

Đây là muốn thể hiện sự liêm khiết của bà ta trong công việc trước mặt Bạch Tiểu Thăng. Sao lại cảm giác quá cố ý vậy...

Cả đoạn đường đi, Bạch Tiểu Thăng và Phil nói chuyện sôi nổi, thời gian bất tri bất giác trôi qua.

Chẳng mấy chốc, chiếc xe của bọn họ dừng lại ở một con đường có Platanus Orientalis tươi tốt, xung quanh đều những căn nhà ba tầng, nhìn như biệt lập, chỉ có điều trông có vẻ lâu năm, nhưng rất có phong cách.

Phil mời ba người Bạch Tiểu Thăng xuống xe, tự mình dẫn bọn họ đi qua một căn nhà gần đó.

Đi vào sân, chỉ thấy thảm cỏ được cắt tỉa cẩn thận, vẫn trồng hoa cỏ theo mùa đang nở rộ, vừa nhìn cũng biết chủ nhà chính là một người cần cù, thật thà lại yêu đời.

Đám người Bạch Tiểu Thăng vừa tới cửa, cánh cửa đã mở ra, có người mỉm cười ra đón. Đó chính là Molia, một con gái khác của phu nhân Margaret.

Lúc này Molia mặc váy, tươi cười nhiệt tình.

Ba người Bạch Tiểu Thăng đều biết Molia, chào hỏi cô ta.

- Mời mọi người nhanh vào trong, mẹ tôi đang ở trong bếp.

Molia mời ba người Bạch Tiểu Thăng vào.

Trong căn nhà này được trang trí giản dị tự nhiên, cũng lộ vẻ ấm áp.

Bạch Tiểu Thăng vừa vào phòng khách, lại thấy có người từ trong phòng bếp đi ra, đó chính là phu nhân Margaret. Chỉ có điều lúc này nhìn bà ta ăn mặc giống như một người lớn tuổi hiền lành thân thiện, hoàn toàn không có vẻ gì của nữ cường nhân công sở, quần áo cũng đặc biệt mộc mạc.

Phu nhân Margaret thấy Bạch Tiểu Thăng liền cười nói:

- Khách đến rồi mà tôi còn chưa làm xong, mặc dù hôm nay là bữa tiệc riêng nhưng tôi cũng không gọi những đứa trẻ khác tới, hôm nay cũng chỉ sáu người chúng ta thôi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu:

- Hoàn toàn tùy thuộc vào sắp xếp của ngài, phu nhân Margaret đã cực khổ rồi.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng lần lượt chào hỏi phu nhân Margaret.

- Các người tùy tiện ngồi đi. Phil, Molia, nhiệt tình tiếp đón khách nhé.

Phu nhân Margaret nói một câu rồi xoay người trở lại trong bếp.

Bạch Tiểu Thăng xua tay từ chối hồng trà do Molia đưa lên, mỉm cười nói với hai chị em bọn họ:

- Nếu phu nhân Margaret đều tự mình xuống bếp, vậy tôi cũng phải tới bộc lộ tài năng mới được. Thật ra tôi cũng là cao thủ trong việc nấu nướng đấy.

Bạch Tiểu Thăng nói xong liền đi thẳng đến phòng bếp.

- Ngài Bạch của các người cũng biết nấu nướng à, thật không vậy?

Phil không nhịn được kéo Lâm Vi Vi ngạc nhiên nói.

Lâm Vi Vi thản nhiên cười, nói vô cùng chắc chắn:

- Đây là một người đàn ông mà các người vĩnh viễn cũng không thể hiểu hết anh ấy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận