Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2502: Không quá lạc quan (1)

Từ Wanyu đến Ganand ở nước M, đám người Bạch Tiểu Thăng ngồi máy bay bay hết mười mấy giờ, cuối cùng đáp xuống sân bay quốc tế của Ganand lúc mười giờ sáng.

Ba người Bạch Tiểu Thăng ở trên máy bay đã nghỉ ngơi đầy đủ, lại thêm mấy năm nay năng lực chênh lệch múi giờ được rèn luyện full cấp, Wanyu và Ganand cũng không chênh lệch quá nhiều thời gian, cho nên khi xuống máy bay, vẻ mặt ba người vẫn rạng rỡ, không hề có vẻ mệt mỏi.

Lại đến Ganand, bất kể là Bạch Tiểu Thăng hay Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đều biết chuyến này không phải đơn giản là báo cáo công tác với tập đoàn, mà là phải tiến hành một cuộc chiến ác liệt nhất từ trước tới nay!

Đối thủ của bọn họ là một vị tổng giám đốc sự nghiệp mạnh nhất trong tập đoàn, cộng thêm một phó tổng giám đốc!

Đến lúc này, ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng cảm nhận được áp lực vô hình!

Mà lần này, hai bên chân chính không chết không dừng, không phải anh chết thì tôi chết!

Bạch Tiểu Thăng đứng ở trên tầng cao, ánh mắt xuyên qua cửa kính nhìn xuống đất, nhìn với những tòa nhà cao tầng mọc lên như rằng, anh nhìn đủ mấy giây mới nói khẽ với hai người vẫn đứng bên cạnh lặng lẽ không nói gì:

- Đi thôi!

Bên ngoài sân bay, ba người thấy được tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Á Tưởng Quát tới đón bọn họ.

Gặp lại Bạch Tiểu Thăng, vẻ mặt Tưởng Quát phấn chấn vui mừng, tiến lên ôm chặt lấy anh, còn nặng nề vỗ vào sau lưng anh.

Ở trong lòng Bạch Tiểu Thăng, Tưởng Quát cũng là người trong nhà, còn từng đánh cược tất cả để ủng hộ Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cũng xem ông ta như người anh trai của mình.

- Anh Tưởng, sao anh lại đích thân tới đây thế?

Không có người ngoài, Bạch Tiểu Thăng cũng không gọi theo chức vụ mà trực tiếp đổi thành một cách xưng hô cười nói.

- Tới đón nhân vật mạnh mẽ của tập đoàn chúng ta trở lại, vậy tôi tất nhiên phải tự mình đến rồi!

Khi Tưởng Quát mỉm cười trả lời, cũng gật đầu chào Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh lần lượt chào lại.

Sau đó, Tưởng Quát trực tiếp kéo tay Bạch Tiểu Thăng, đi tới chiếc xe bên kia:

- Lên xe thôi, lên xe rồi chúng ta từ từ tâm sự!

Cuối cùng, ba người Bạch Tiểu Thăng và Tưởng Quát lên một chiếc Lincoln, ngồi xe rời khỏi sân bay, chạy về phía trụ sở chính của tập đoàn.

Ở trên xe, Tưởng Quát quả thật biến thành một kẻ ham nói, vẻ mặt phấn khởi, mở miệng không ngừng kể với ba người Bạch Tiểu Thăng về những lời khen ngợi từ phó tổng giám đốc tới các nhân viên đối với Bạch Tiểu Thăng.

- Trong một năm chạy qua hai mươi mấy đất nước, hơn bảy mươi thành phố, giải quyết vấn đề khó khăn của hàng trăm doanh nghiệp lớn! Hơn nữa cậu còn giải quyết vấn đề dưới tình hình không hề hiểu rõ! Điều này thật sự quá trâu bò!

Tưởng Quát vỗ tay khen ngợi xong còn giơ hai ngón tay cái lên.

- Cậu thật sự tăng thêm mặt mũi cho khu vực Châu Á chúng ta! Bây giờ tôi ra cửa đều hất cằm, mắt nhìn trần nhà mà bước đi đấy!

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh ở bên cạnh nghe vậy cũng mỉm cười.

- Anh nói khó tránh khỏi quá khoa trương rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Tôi chỉ thuận lợi hoàn thành một nhiệm vụ do tổng bộ giao ra mà thôi.

- Ôi, cậu cũng không thể nói vậy được!

Tưởng Quát vội nói:

- Lần này cậu lập được công trạng lớn! Mọi người đều nói, với công trạng của cậu trong một năm qua, bây giờ tổng giám đốc sự nghiệp của sáu bộ phận sự nghiệp lớn không ai bằng! Tất cả mọi người nói tập đoàn nên có phần thưởng lớn cho cậu, cho cậu chức vụ cao hơn một cấp.

Dứt lời, Tưởng Quát lại lộ vẻ mơ màng, xoa cằm mỉm cười nói:

- Bây giờ cậu đã là cấp tổng giám đốc sự nghiệp, thêm một cấp nữa chính là phó tổng giám đốc! Chính là phó tổng giám đốc trẻ tuổi nhất của tập đoàn từ trước tới nay.

Tuy là nói giỡn, nhưng Tưởng Quát quả thật có vài phần nghiêm túc.

Liếc thấy Bạch Tiểu Thăng cười thờ ơ, Tưởng Quát vội nói:

- Cậu cũng đừng chỉ xem là tôi đang tâng bốc cậu. Có không ít người đang đồn vậy đấy. Nghe nói ngay cả phó tổng giám đốc cũng từng nhắc qua!

Bạch Tiểu Thăng không khỏi cười.

Không ngờ anh nhận nhiệm vụ gian khổ ra ngoài làm việc, ngược lại còn quét nổ giá trị nổi tiếng của mình.

Nhưng như vậy cũng tốt!

Nếu hoàn thành nhiệm vụ hệ thống do Hồng Liên đưa ra, anh cũng sẽ trực tiếp thăng chức phó tổng giám đốc!

Đây cũng xem như là cho mọi người một kim dự phòng sớm, đỡ phải đến lúc đó sẽ quá mức chấn động.

Phó tổng giám đốc trẻ tuổi nhất của tập đoàn Chấn Bắc từ trước tới nay, vừa nghĩ đến đây, máu trong người Bạch Tiểu Thăng cũng sôi trào.

Chỉ là trước mắt anh còn chưa hoàn thành nhiệm vụ, cách thời điểm kết thúc chưa đủ một tuần.

Bạch Tiểu Thăng lại cảm thấy có chút áp lực, dưới áp ức trong lòng lại thấy phấn khởi.

Trong đầu anh hiện ra tình hình cụ thể của nhiệm vụ kia.

- Tiếp nhận cắt cử trong hội nghị của tập đoàn, đồng thời hoàn thành nhiệm vụ phân ra ngoài trong nhiệm kỳ một năm...

- Khi tiến hành nhiệm vụ đồng thời phải bảo đảm tiến độ công việc trong chức vụ không bị ảnh hưởng...

- Trong thời hạn một năm cần xét xử sai lầm lớn hoặc vấn đề nghiêm trọng của một vị cấp phó tổng giám đốc, lấy làm đánh giá cuối cùng...

Lần này, Bạch Tiểu Thăng trở lại Ganand chính là muốn làm kết thúc cuối cùng cho Phó tổng giám đốc Ma Căn.

Hoàn thành nhiệm vụ này, thành công thăng chức!

- Cậu nghĩ gì thế?

Tưởng Quát thấy Bạch Tiểu Thăng có hơi thất thần, không nhịn được cười hỏi.

- Còn không phải anh nói quá hay, làm cho tôi mơ màng đấy sao?

Bạch Tiểu Thăng lấy lại tinh thần, chỉ cười hài hước:

- Tôi đang suy nghĩ là vị phó tổng giám đốc nào cất nhắc tôi như vậy, nói tôi có thể được thăng lên chức phó tổng giám đốc.

Lúc đầu Tưởng Quát cười to, mở miệng muốn trả lời thắc mắc của Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng trước khi mở miệng, ông hình như nghĩ tới điều gì mà dừng lại, gương mặt cũng nghiêm lại.

- Sao vậy?

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên nhìn thấy phản ứng không bình thường của Tưởng Quát, không khỏi ngạc nhiên nói.

Tưởng Quát bình tĩnh lại

- Lần này hai vị phó tổng giám đốc Lộ Thành An, Lý Vận Nguyên là những người dẫn đầu khen ngợi cậu. Chỉ có điều, buổi sáng tôi nhận được tin tức, sáng sớm ông cụ Lộ Thành An chợt xảy ra sự cố, đã được đưa tới Bệnh viện Saint Nande... A, là bệnh viện tốt nhất bên phía Ganand.

Tưởng Quát ngập ngừng một chút, khẽ nói:

- Khi tôi tới đón cậu, nghe nói tình hình bên kia không được tốt lắm, ngài Ôn Ngôn đã tới thăm. Nếu không trước đây ngài ấy nói với tôi, cũng muốn tới đón cậu đấy.

Bạch Tiểu Thăng nghe được lập tức giật mình.

Không ngờ phó tổng giám đốc Lộ Thành An lại bị đưa tới bệnh viện!

Phải biết rằng tập đoàn có sắp xếp bác sĩ riêng cho các vị phó tổng giám đốc, thậm chí ở phòng y tế trụ sở chính của tập đoàn cũng có đầy đủ các thiết bị chữa bệnh.

Nếu dưới tình huống này còn phải đưa tới bệnh viện, chỉ có thể nói tình hình của ông cụ đã đặc biệt nghiêm trọng!

Lần này, Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn giao hẹn sẽ đối phó với Phó tổng giám đốc Ma Căn, cho dù tất cả thuận lợi, cuối cùng muốn thật sự đề nghị tạm thời cách chức điều tra đối với cấp phó tổng giám đốc cũng cần đi một loạt các quy trình đặc biệt.

Một điểm trong đó chính là cần hơn một nửa trong số bảy đại phó tổng giám đốc của tổng bộ thông qua. Trong đó tính cả ông cụ Lộ Thành An.

Lúc này, ông Lộ bị bệnh nặng, việc điều tra chắc chắn phải cũng sẽ cực bị ảnh hưởng lớn.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng không quá để tâm tới điều này, trong đầu anh đang nghĩ tới những ủng hộ và trợ giúp của phó tổng giám đốc Lộ Thành An cố gắng dành cho anh trước kia!

Ông cụ một lòng vì tập đoàn, hoàn toàn không có tâm tư giành lợi ích cho riêng mình, đây cũng là điều Bạch Tiểu Thăng càng kính trọng hơn.

Thấy Bạch Tiểu Thăng im lặng, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng không khỏi trầm mặc xuống.

Bạn cần đăng nhập để bình luận