Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2510: Lên án Bạch Tiểu Thăng (1)

Vừa bắt đầu, Phó tổng giám đốc Ma Căn đã cắt ngang quy trình bình thường của cuộc họp, còn nói gì, một người nào đó "đang ngồi" đây, phạm phải vấn đề "tội ác tày trời".

Lời nói này thực sự làm cho mọi người đang ngồi kinh ngạc, thậm chí giật mình.

Sao có thể dùng loạn bốn chữ "Tội ác tày trời" này được!

Thấy ánh mắt chỉ chích của Phó tổng giám đốc Ma Căn không phải ai khác mà chính là Bạch Tiểu Thăng, mọi người đều vô cùng chấn động.

Lẽ nào Bạch Tiểu Thăng là người "tội ác tày trời" mà Phó tổng giám đốc Ma Căn vừa nhắc tới?

Đùa kiểu gì vậy?

Bạch Tiểu Thăng mới vừa cứu vớt nửa Bộ sự nghiệp thứ sáu chiến thắng trở về, nói cậu ta là công thần của tập đoàn cũng không quá, cậu ta sao có thể có "Tội ác tày trời".

Rất nhiều người giật mình nhìn Phó tổng giám đốc Ma Căn, muốn nghe xem vì sao ông ta lại nói như vậy.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại bình thản như không có việc gì. Anh đa nghe phu nhân Margaret nói cho biết Phó tổng giám đốc Ma Căn sẽ gây khó dễ với mình, công kích mình. Chỉ là anh không ngờ Phó tổng giám đốc Ma Căn không chờ được hội nghị bắt đầu đã nhảy ra, nhưng bởi vì anh đã sớm chuẩn bị tâm lý, thậm chí sớm có sắp xếp, cho nên Bạch Tiểu Thăng cũng không hoảng loạn.

Ôn Ngôn cũng từ chỗ Bạch Tiểu Thăng biết được tình hình, trong lòng cũng có sự chuẩn bị, cho nên ngoài mặt anh ta chỉ khẽ nhíu mày, thể hiện ra vẻ mặt không thể hiểu nổi.

- Phó tổng giám đốc Ma Căn, ngài nói vậy là có ý gì?!

Phó tổng giám đốc Lý Vận Nguyên tính tình thẳng thắn lại nóng nảy, lập tức nhíu mày nhìn chằm chằm vào Phó tổng giám đốc Ma Căn trầm giọng quát.

- Đúng vậy, Phó tổng giám đốc Ma Căn, ngài nói vậy là có ý gì? Đây là tình huống gì?

Ôn Ngôn làm người chủ trì cuộc họp, cũng ở trước mặt mọi người hỏi.

Phó tổng giám đốc Ma Căn liếc nhìn mọi người rồi nhìn Bạch Tiểu Thăng cười lạnh nói:

- Có người mượn cơ hội tập đoàn phái ra ngoài, lấy danh nghĩa và cờ hiệu của tổng bộ chúng ta, trắng trợn vơ vét của cải, ở giữa kiếm lời bỏ túi riêng, ăn mòn nền tảng của tập đoàn, còn ngụy trang thành người hùng của tập đoàn với ý định giành chức vụ cao hơn. Xin hỏi người như vậy có phải có thể nói là tội ác tày trời không!

Lần này Phó tổng giám đốc Ma Căn lên án, không thể nói là không hung ác, tàn bạo.

Mọi người ở đây nghe được đều kinh hãi, không nhịn được theo ánh mắt ông ta nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh, đón nhận ánh mắt của Phó tổng giám đốc Ma Căn nói với giọng đều đều:

- Phó tổng giám đốc Ma Căn, ông đang nói tôi sao?

Vừa nghe Bạch Tiểu Thăng hỏi như thế, Phó tổng giám đốc Ma Căn lập tức vỗ bàn một cái, quát to:

- Cậu cũng biết tôi đang nói cậu à! Bạch Tiểu Thăng, trong một năm trước kia cậu từng làm gì thì cậu là người biết rõ ràng nhất! Bây giờ giấy không thể gói được lửa, cậu thừa nhận, chúng tôi sẽ xử lý nhẹ nhàng với cậu! Còn nếu cậu cứ u mê không chịu tỉnh ngộ, cậu sẽ chỉ còn một con đường chết!

Phó tổng giám đốc Ma Căn nói với thái độ rất chắc chắn, làm cho mọi người đang ngồi không khỏi châu đầu ghé tai bàn tán.

- Không thể nào, Bạch Tiểu Thăng sẽ vơ vét của cải, đứng giữa kiếm lời bỏ túi riêng sao? Không phải cậu ta mới vừa cứu vớt nửa Bộ sự nghiệp thứ sáu à?

- Có phải là nhầm không, ngài Bạch Tiểu Thăng tuyệt đối không phải là người như thế!

- Nhưng ở trường hợp này mà Phó tổng giám đốc Ma Căn dám nói chuyện này chắc chắn như vậy, không giống với vu khống...

- Đúng vậy, rốt cuộc có chuyện gì thế?

Nhân lúc này, Caroline cao giọng nói:

- Phó tổng giám đốc Ma Căn, thật sự có chuyện như vậy sao? Chúng tôi vẫn không thể tin nổi. Ngài Bạch Tiểu Thăng là công thần của tập đoàn, ngài có thể có chứng cứ chứ?

- Tự nhiên có!

Phó tổng giám đốc Ma Căn nói với vẻ vô cùng chắc chắn.

- Vậy làm phiền ngài lấy ra, để cho chúng tôi xem đi?

Caroline lại hỏi.

- Tôi đã chuẩn bị rồi, bây giờ có thể cho mọi người xem!

Phó tổng giám đốc Ma Căn lấy ra một cái USB, giơ cho mọi người đang ngồi xem.

Hai người này kẻ xướng người hoạ, ngược lại phối hợp vô cùng thành thạo.

- Tôi cũng muốn xem thử là thứ gì mà khiến cho Phó tổng giám đốc Ma Căn hoàn toàn tự tin như vậy.

Bạch Tiểu Thăng đan mười ngón vào nhau và để lên bàn, bình tĩnh nói.

Thoáng nhìn thái độ của Bạch Tiểu Thăng như thế, trong lòng Phó tổng giám đốc Ma Căn không khỏi cười lạnh.

Tên khốn kiếp này vẫn ra vẻ bình tĩnh, cho rằng thân thẳng không sợ bóng nghiêng à?

Đợi lát nữa, tôi sẽ làm cho cậu muốn khóc cũng không kịp!

Caroline cũng liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng, sâu trong đôi mắt lộ ra ý cười lạnh.

Bạch Tiểu Thăng còn không biết cậu ta sẽ gặp phải lên án với chứng cứ xác thực thế nào đâu. Cậu ta cho rằng vu cáo không qua nổi điều tra à?

Cậu ta không biết, cô và Phó tổng giám đốc Ma Căn cùng phu nhân Margaret đã phải bỏ ra bao nhiêu tâm huyết vào chuyện này!

Thậm chí mãi đến giờ phút cuối cùng, phu nhân Margaret mới đối phó xong bên kia.

Suốt đêm qua, cô Caroline tự mình xem lại tỉ mỉ những chứng cứ đưa tới, bảo đảm không có sai sót nào!

Ba vị bá chủ liên thủ, Bạch Tiểu Thăng ngay cả có một trăm cái miệng cũng đừng mong đổi lấy một chút trong sạch!

Cho dù có Ôn Ngôn, Lý Vận Nguyên ủng hộ cũng thế thôi!

Vào giờ phút này Caroline thậm chí Phó tổng giám đốc Ma Căn đều có tự tin như vậy.

Phó tổng giám đốc Lý Vận Nguyên cũng vô cùng nghi ngờ nhìn thứ trong tay của Phó tổng giám đốc Ma Căn.

Nếu lão già Ma Căn này ăn nói bừa bãi, ông có thể nghiêm khắc trách ngược lại, bảo vệ Bạch Tiểu Thăng chu đáo.

Nhưng chứng cớ này cũng đã lấy ra, thật sự không thể chỉ tranh cãi là được. Chờ lát nữa xem thử thế nào, nếu không khó thì ung dung chặn miệng ông ta lại.

Nhưng Lý Vận Nguyên vẫn tin tưởng Bạch Tiểu Thăng tuyệt đối không phải là người như Phó tổng giám đốc Ma Căn đã nói!

Trong mọi người ở đây, đám người Tưởng Quát, Sách n Tư, lão Brown cũng là người kiên định ủng hộ Bạch Tiểu Thăng, cho dù Phó tổng giám đốc Ma Căn lấy ra cái gọi là chứng cứ cũng vẫn tin tưởng vào cách làm người của Bạch Tiểu Thăng.

- Người đâu, đem chiếu lên đi!

Ôn Ngôn đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc gọi cấp dưới tới làm, đồng thời tự mình đi tới, lấy USB trong tay của Phó tổng giám đốc Ma Căn.

Nhân lúc nhân viên kỹ thuật chuẩn bị, Ôn Ngôn nhìn chằm chằm vào USB trong tay, giả vờ không thể nào hiểu được hỏi:

- Phó tổng giám đốc Ma Căn, ông làm sao có được thứ này vậy?

Phó tổng giám đốc Ma Căn và Caroline đã sớm vạch kế hoạch tốt cho các mặt, biết tất nhiên sẽ bị hỏi về vấn đề này, lập tức nói ra lý do đã nghĩ được từ trước:

- Bạch Tiểu Thăng này nhận được khoản tiền lớn do tập đoàn đưa ra, còn có sự tin tưởng của Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị để đi tới bên phía Bộ sự nghiệp thứ sáu trợ giúp. Nhưng cậu ta vừa đến nơi, không nghĩ cách báo đáp lại lòng tin của tập đoàn, ngược lại uy hiếp những người quản lý doanh nghiệp lớn, lừa gạt, kiếm một khoản. Những người quản lý doanh nghiệp lớn bị cậu ta từ nên nhất thời nén giận, nhưng Bạch Tiểu Thăng này ăn tim hùm gan báo, tham vọng quá lớn, đòi hỏi còn lớn hơn! Cậu ta quá xảo trá, khinh người quá đáng, cho nên hai mươi người quản lý đứng đầu doanh nghiệp đều tức giận, cùng ký tên tố cáo với phu nhân Margaret. Khi phu nhân Margaret biết rõ Bạch Tiểu Thăng có chỗ dựa vững chắc ở tập đoàn, bản thân mình lại cùng cấp với cậu ta nên không có cách nào chống lại, đành phải giao đồ đến chỗ tôi.

- Vậy phu nhân Margaret đáng lẽ phải tới tìm tôi mới đúng chứ.

Ôn Ngôn lại nói.

Phó tổng giám đốc Ma Căn cười lạnh một tiếng, liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Ôn Ngôn, lời kế tiếp của tôi không phải là nhằm vào ngài, cũng không phải không tin tưởng ngươi. Nhưng Bạch Tiểu Thăng là người đứng thứ hai trong Bộ giám sát, khó bảo đảm sẽ lẫn lộn nghe nhìn của ngài. Không chỉ là tổng giám đốc sự nghiệp, cho dù là phó tổng giám đốc cũng phải né tránh Bộ giám sát vài phần! Phu nhân Margaret, cô ta làm sao dám chứ.

- Còn nữa!

Phó tổng giám đốc Ma Căn nhìn mọi người, nói như thật:

- Bạch Tiểu Thăng cũng lợi dụng thân phận người đứng thứ hai trong Bộ giám sát đi uy hiếp những quản lý doanh nghiệp xuất sắc của chúng ta, công bố nếu như bọn họ dám không đáp ứng, dám báo cáo lên sẽ có cách làm cho bọn họ hai bàn tay trắng, thậm chí rơi vào điều tra liên tục. Cậu ta còn nói có thể bịa ra chứng cứ điều tra những người này, đủ để đưa bọn họ đi ngồi tù! Các vị nghe xem, đây là chuyện đáng sợ tới mức nào! Không chỉ tiền đồ mất hết, còn có khả năng bị vào tù! Xin hỏi những quản lý doanh nghiệp vất vả hơn mười mấy chục năm mới làm đến chức vụ này, có ai dám không đáp ứng?

- Xa không nói, lại nói Kleb của Bộ sự nghiệp thứ sáu kia, các người cũng nghe thấy đấy! Hắn ta vốn là người được ủng hộ cao nhất trong cuộc tranh cử giám đốc điều hành của Bộ sự nghiệp thứ sáu, cũng chỉ vì trong một bữa tiệc nhỏ, vì một người phụ nữ mà đắc tội Bạch Tiểu Thăng này. Bạch Tiểu Thăng lại phái mấy nhóm người đi lần lượt điều tra, đồng thời mãi không công bố kết quả điều tra. Tôi cho rằng căn bản không có kết quả gì, Bạch Tiểu Thăng chính là lạm dụng chức quyền thôi!

- Suy nghĩ xem, một người trong tay nắm quyền hành như vậy, tùy hứng làm bậy như vậy, nếu có một ngày cậu ta điều tra đến trên đầu các vị, các người có cảm giác gì!

Phó tổng giám đốc Ma Căn nói với vẻ xúc động phẫn nộ, mọi người ở đây nghe được đều ngơ ngác nhìn nhau, ánh mắt một số người rõ ràng có sự thay đổi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận