Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2518: Bạch Tuyên Ngữ trở về

Nghe tin tức Caroline nhảy lầu, mọi người ở đây đều chấn động vô cùng.

Trong đầu bọn họ không hẹn mà cùng hiện lên bóng dáng Caroline rời đi vô cùng kiên quyết lại mang theo mấy phần giải thoát.

Nhưng chẳng ai nghĩ tới cô ta sẽ nghĩ quẩn trong lòng như vậy!

Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn giật mình nhìn nhau, sau đó hai người không hẹn mà cùng chạy ra phía ngoài, lúc này những người khác mới kịp phản ứng, chen chúc đuổi theo.

Phó tổng giám đốc Ma Căn sửng sốt chừng mấy giây, ánh mắt ảm đạm hoảng hốt, đi theo sau lưng tất cả mọi người.

Chờ Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn và các cao tầng tập đoàn Chấn Bắc tới hiện trường, đã có xe cảnh sát, xe cứu thương đỗ ở đó, xung quanh còn kéo dây cách ly, nghiêm cấm người khác tới gần.

Từ phía xa, chỉ có thể nhìn thấy trên mặt đất đỏ sẫm, người đã được đưa đi.

Khu vực này là nơi đắt giá nhất Ganand nên lực lượng cảnh sát đông đúc, xảy ra chuyện như vậy, gần như chỉ trong vòng ba phút đã có cảnh sát đến xử lý.

Trong con phố vàng chỉ dài nửa dặm Anh không thiếu nhất chính là các loại cơ quan tài chính, nơi giao dịch chứng khoán, hôm qua còn là tỷ phú, triệu phú, hôm nay lại có khả năng thành kẻ nghèo hèn, thậm chí trên lưng mang nợ nần lớn, chỗ nào cũng có, người nhất thời nghĩ quẩn mà nhảy lầu cũng không phải ít.

Đặc biệt năm ngoái là thời kỳ kinh tế biến động, liên tiếp ba tháng khắp nơi đều có nhảy lầu, thậm chí còn xảy ra chuyện đập làm người qua đường bị thương.

Sau mấy đợt biểu tình phản đối, chính phủ Ganand thông qua "Dự luật an toàn nhà cao tầng" đã gắn thêm lưới an toàn cho nhà cao tầng.

Đáng tiếc trong mấy nhà cao tầng có người phản đối, lại lên kế hoạch cuối tháng dỡ bỏ.

Trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc là tòa nhà cao chọc trời cũng gắn thêm hai tầng lưới an toàn, nhưng nó thật sự rất cao.

Cái gọi là lưới an toàn cũng không thể ngăn cản cái chết.

Đám người Bạch Tiểu Thăng bị ngăn ở bên ngoài dây cách ly, sau khi trao đổi qua với một cảnh sát trưởng người da trắng, mọi người biết được, Caroline nhảy xuống đã phá rách hai lưới an toàn và rơi trên mặt đất.

Không có người cứu, nhưng tình trạng ở hiện trường không đến mức quá thê thảm.

- Là một quý cô xinh đẹp, đáng tiếc.

Cảnh sát trưởng tiếc nuối lắc đầu, liếc mắt nhìn lưới an toàn trên không và nói mọi người:

- Gương mặt người chết vẫn hoàn chỉnh, vẻ mặt cũng xem như là tương đối bình thản, khi đi cũng xem như có chút thể diện. Các vị không phải là người nhà, xin lỗi tôi không thể để cho các người qua được.



Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn và mọi người ở đây đều lập tức im lặng, thật ra chẳng ai muốn nhìn thấy chuyện này xảy ra.

Caroline quá mức kiên cường, lựa chọn một con đường không lối về.

Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có một đám người vọt tới, tay cầm cameras điên cuồng chụp mọi người, vô số micro cũng được đưa tới.

Sự kiện như vậy vĩnh viễn sẽ không vắng mặt phóng viên.

Nhân viên của tập đoàn Chấn Bắc vội vàng xông lên tách các phóng viên ra, để cho các cao tầng rời đi.

Mọi người trở lại bên trong tòa nhà của tập đoàn, trở lại phòng họp, trên đường đi, tất cả đều duy trì sự im lặng không nói, xem như mặc niệm trước sự ra đi của Caroline.

Chờ trở lại phòng họp số 1 và ngồi xuống, tất cả mọi người vẫn im lặng thật lâu không nói gì, tâm trạng vẫn còn buồn bã.

Một lúc lâu sau, Ôn Ngôn mới thở hắt ra một hơi, chậm rãi nói:

- Chuyện này, tôi đã bảo bộ quan hệ xã hội, phòng hành chính, phòng hậu cần cùng đi xử lý, bảo bọn họ giúp đỡ liên hệ với người nhà, Caroline giúp đỡ xử lý hậu sự. Dù sao, Caroline đã từng là lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Chấn Bắc chúng ta, chuyện đến mức như vậy thật sự làm người ta tiếc nuối.

Mọi người ở đây đều không hẹn mà cùng gật đầu.

- Bây giờ, chúng ta còn có chuyện phải làm.

Ôn Ngôn trầm giọng nói.

Caroline nhảy lầu là chuyện tàn khốc, nhưng cuộc họp của bọn họ vẫn phải tiếp tục lái, đây cũng là chuyện tàn nhẫn.

Nhưng tập đoàn chính là như vậy, sẽ không bởi vì bất kỳ nhân viên nào mà dừng lại.

Hơn nữa hôm nay đã sắp đẩy Phó tổng giám đốc Ma Căn vào đường chết, nửa đường đứt gánh sẽ thả cho ông ta trốn thoát mất.

- Cậu còn muốn tiếp tục sao? Cậu không thấy được Caroline cũng đã. . .

Phó tổng giám đốc Ma Căn không nén được cơn giận, vỗ bàn kêu lên:

- Cậu muốn giết chết tất cả mọi người sao?

Mọi người đang ngồi ở đây đều lặng lẽ nhìn nhau, phần lớn mọi người không lên tiếng.

Lý Vận Nguyên cũng không nhịn được day mi tâm.

Người đã già, có đôi khi khó tránh khỏi có chút yếu đuối trên phương diện tình cảm, ngay cả bản thân ông ta cũng cảm thấy không nên tiếp tục thì tốt hơn.

- Cuộc họp có thể không cần tiếp tục, nhưng cuối cùng vẫn phải có một kết luận.

Bạch Tiểu Thăng chậm rãi nói.

Chuyện khó lựa chọn nhất chính là nhìn như tàn nhẫn lại lý trí nhất, phương diện này anh ủng hộ Ôn Ngôn.

- Bạch Tiểu Thăng, đều là cậu hại chết Caroline, máu tươi bắn đầy đất phía dưới đều do cậu tạo nghiệt! Thế nào? Bây giờ cậu cũng muốn ép tôi nhảy xuống sao?

Phó tổng giám đốc Ma Căn vỗ ngực bồm bộp, trợn mắt gào thét với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thẳng vào Phó tổng giám đốc Ma Căn, chậm rãi thở ra một hơi:

- Ngài Ma Căn, hôm nay ngài cuối cùng vẫn phải cho tập đoàn một lời giải thích!

Trên phương diện trái phải rõ ràng, Bạch Tiểu Thăng sẽ không nhường một bước.

Phó tổng giám đốc Ma Căn nhìn về phía những người khác ở đây.

Rất nhiều người đều không lên tiếng, mí mắt hạ xuống, hoặc tránh tầm mắt của ông ta.

- Được, được lắm! Tôi chết cho các người xem!

Phó tổng giám đốc Ma Căn bỗng nhiên đứng dậy và lao thẳng đến cửa sổ.

- Cản ông ta lại!

Lý Vận Nguyên lập tức kinh sợ kêu lên.

Trên thực tế, cửa sổ trong phòng họp này đều chỉ có thể mở một góc nhỏ ra ngoài, căn bản không nhảy xuống được.

Caroline nhảy lầu là ở tầng trên, vừa rồi cô ta tìm hiểu qua được biết, bên kia đang thay một tấm kính chịu lực bị vỡ.

Không một ai ngờ được, Caroline tự nhiên lại có thể tìm qua đó, nhảy từ đó xuống.

Cho dù là vậy, tất cả mọi người vẫn luống cuống tay chân ngăn Phó tổng giám đốc Ma Căn lại. Phó tổng giám đốc Ma Căn khóc lóc ầm ĩ giống như một người phụ nữ, la hét nói mình lập công tạo sự nghiệp cho tập đoàn, la hét nói về lời khen ngợi của lão chủ tịch đối với mình, la hét một đời tên tuổi lẫy lừng của ông ta, hôm nay lại cũng bị hai đứa trẻ tuổi ép chết.

Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn nhìn nhau, đều hiểu rõ suy nghĩ trong lòng đối phương.

Càng là đến lúc này bọn họ lại càng phải cắn chặt răng, làm kẻ ác đến cùng, hơn nữa bọn họ không phải là kẻ ác, Phó tổng giám đốc Ma Căn mới là kẻ ác.

Caroline mất đi khiến cho người ta tiếc nuối, cũng không phải lý do để buông tha cho Phó tổng giám đốc Ma Căn.

Ôn Ngôn trầm mặt, lớn tiếng tuyên bố:

- Phó tổng giám đốc Ma Căn, ông thân là Phó tổng giám đốc của tập đoàn lại lạm dụng chức quyền, kiêu căng vô độ, không chỉ kết bè kết cánh ở bên trong tập đoàn, ở bên ngoài còn lấy trộm tài sản của tập đoàn về cho gia tộc của mình, bây giờ tôi lại lấy thân phận Bộ trưởng Bộ giáp sát nội bộ tập đoàn, sử dụng quyền lực do tập đoàn giao cho tôi, tuyên bố tạm thời dừng tất cả chức vụ của ông, về chuyện xử lý ông này sẽ giao cho hội nghị đặc biệt bàn bạc quyết định. . .

Trong lúc Ôn Ngôn dùng giọng điệu và từ ngữ nghiêm khắc nói đến đây, cửa lớn của phòng họp bỗng nhiên bị người ta từ bên ngoài đẩy ra, sau đó một người đi nhanh đi vào, trầm giọng khẽ quát một tiếng:

- Thả ngài Ma Căn ra!

Tất cả mọi người bao gồm cả Phó tổng giám đốc Ma Căn liền quay đầu nhìn lại, tất cả đều sửng sốt.

Người tới không phải là ai khác, chính là có người nói vì chuyến bay nên đến muộn - Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị - Bạch Tuyên Ngữ.

Phó tổng giám đốc Ma Căn vừa thấy Bạch Tuyên Ngữ thì giống như nhìn thấy cứu tinh, bất chấp tất cả giãy giụa thoát khỏi mọi người, nước mắt giàn giụa chạy tới kể khổ.

- Chủ tịch Tuyên Ngữ, ngài đã tới rồi. Hôm nay bọn họ muốn ép chết tôi đấy! Caroline, Caroline đã nhảy lầu rồi!

Lúc này vẻ mặt Bạch Tuyên Ngữ mệt mỏi nhưng vẫn lộ vẻ sắc bén. Anh ta nhìn Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn, trầm giọng nói:

- Làm ra tình trạng như bây giờ còn chưa đủ sao?!

Bạn cần đăng nhập để bình luận