Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2521: Cơn lốc dư luận (1)

Bạch Tuyên Ngữ đến, làm cho chuyện trách hỏi Phó tổng giám đốc Ma Căn gặp phải ngăn cản lớn nhất từ trước tới nay.

Nếu không có Caroline nhảy lầu trước đó, có lẽ Bạch Tuyên Ngữ còn không sẽ cứng rắn can thiệp như thế.

Nếu chuyện của Caroline đã xảy ra, tập đoàn lại khó tránh khỏi nghênh đón xu hướng dư luận rất lớn.

Trước tình hình này, Bạch Tuyên Ngữ chắc chắn không hy vọng một vị phó tổng giám đốc lại xuống đài vì vụ bê bối, điêu này không thể nghi ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu, cổ vũ cho xu thế của dư luận, hậu quả đúng là không thể tưởng tượng được.

Thời buổi rối loạn, trong lúc này phải tập trung ứng phó với dư luận bên ngoài để giữ chắc danh dự của tập đoàn trước, đây mới là suy tính lớn nhất của Bạch Tuyên Ngữ.

Mà Bạch Tiểu Thăng, Ôn Ngôn lại cho rằng tình hình đã như vậy, cũng sẽ không tệ hơn được nữa.

Một khi vấn đề nội bộ lộ ra, nhất định phải nghiêm trị giải quyết thật nhanh, không hề có thể ngập ngừng.

Một khi bỏ lỡ cơ hội lần này, sẽ để cho Phó tổng giám đốc Ma Căn lấy được cơ hội, làm cho hắn rơi vào đường cùng lại sống dậy.

Đánh rắn không chết ngược lại bị nó hại, bỏ qua cơ hội sẽ thay đổi thế nào không biết được.

Chỉ riêng trong chuyện này, trước mắt, nếu như tập đoàn có thể nhịn được trước khuyết điểm của cá nhân Phó tổng giám đốc Ma Căn, điều này sẽ tạo thành ảnh hưởng và nguy hại mới là cực lớn.

Một khi tập đoàn biểu hiện ra kiêng kỵ đối với một cá nhân, sẽ làm cho cá nhân đó không kiêng nể nữa.

Phó tổng giám đốc Ma Căn rất có khả năng lợi dụng tất cả thủ đoạn bào chữa cho mình, thậm chí làm ra một vài hành động điên cuồng. Đến lúc đó, thậm chí ngay cả người đứng ra làm chứng chống lại ông ta, bao gồm phu nhân Margaret cũng sẽ gặp phải nguy hiểm ngoài dự đoán.

Vậy về sau ai còn dám lên tiếng bắt tham quan cho tập đoàn nữa!

Như vậy cũng có lỗi với những người tin tưởng bọn họ, bất lợi cho sự tồn tại lâu dài của tập đoàn.

Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn chống lại Bạch Tuyên Ngữ, quan điểm của hai bên như nước với lửa, về bản chất không có lỗi lầm gì.

Chỉ là trong tình hình trước mắt này, chẳng ai muốn nhường bước, ai cũng đang kiên trì với đáp án của mình.

Vậy cũng chỉ có thể liều phân thắng bại!

Ôn Ngôn cũng nói cho Bạch Tiểu Thăng biết, trong ba ngày nhất định có một ngày biểu quyết do bảy đại phó tổng giám đốc tham gia, vậy sẽ là ngày quan trọng.

Cuộc họp đặc biệt này cũng quyết định "Sống chết tồn vong" của Phó tổng giám đốc Ma Căn!

Cho nên bất kể là bọn họ hay Bạch Tuyên Ngữ, Phó tổng giám đốc Ma Căn, đều chắc chắn sẽ dùng hết tất cả thủ đoạn để ảnh hưởng tới quyết định của các vị phó tổng giám đốc!

Đến lúc đó chính là nhìn thấy sống chết!

Ngoại trừ Phó tổng giám đốc Ma Căn và phó tổng giám đốc Lộ Thành An, năm vị phó tổng giám đốc khác phải có bốn vị có ý kiến nhất trí mới có thể thông qua nghị quyết xử phạt.

Đối với Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn, trên thực tế phần thắng này quá bất lợi!

Bởi vì dù thế nào với sức ảnh hưởng của hai người đứng đối diện bọn họ cũng có thể dao động được quyết định của hai vị phó tổng giám đốc trong đó...

Điều này cũng không khó.

Bạch Tiểu Thăng ở trong văn phòng của Ôn Ngôn trao đổi hơn nửa giờ mới rời đi.

Khi rời đi, ánh mắt Bạch Tiểu Thăng rất nghiêm trọng.

Dựa vào những tin tức mà Ôn Ngôn nói cho anh biết, Bạch Tiểu Thăng thầm bảo Hồng Liên dự đoán tỷ số thắng.

Kết quả vô cùng đáng tiếc.

Phần thắng của bọn họ cực thấp, thậm chí chưa tới 30%.

Bạch Tiểu Thăng đi thẳng về nơi ở thì thấy được Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh.

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng trở về, vẻ mặt hai người này cũng nghiêm trọng.

Bọn họ đã nghe nói về chuyện Caroline nhảy lầu.

Cho dù là đối thủ hằng năm với Caroline, thậm chí bọn họ vẫn luôn nói thầm nói hai bên là quan hệ "không chết không dừng", nhưng khi thật sự thấy sống chết vẫn rất xúc động.

Chẳng ai nghĩ tới Caroline lại coi trọng tất cả như vậy, thậm chí hơn cả tính mạng của mình.

Đối thủ kiên cường này thật khiến cho người ta thổn thức xúc động.

Sau đó Bạch Tiểu Thăng cũng nói cho hai người biết Bạch Tuyên Ngữ đứng ra cố gắng bảo vệ Phó tổng giám đốc Ma Căn và cuộc trao đổi giữa mình với Ôn Ngôn.

- Thật sự không ngờ, người cuối cùng đứng ra ngăn cản chúng ta lại là Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị - Bạch Tuyên Ngữ.

Vẻ mặt Lôi Nghênh nghiêm trọng nói.

- Nếu Bạch Tuyên Ngữ muốn vận dụng sức ảnh hưởng của mình cũng phải bảo vệ ông ta, vậy tỷ số thắng của chúng ta chẳng phải không cao nữa sao?

Lâm Vi Vi nhìn Bạch Tiểu Thăng, vẻ mặt khó tránh khỏi lo lắng hỏi.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng nghiêm trọng lắc đầu.

Lâm Vi Vi vẫn nghĩ lạc quan về đáp án này.

- Là trở nên cực thấp.

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới nói rõ ý của mình.

Lâm Vi Vi lập tức nản lòng.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Cho dù tình trạng của Phó tổng giám đốc Lộ Thành An bên kia ổn định, nhưng sợ rằng gần hai tháng tới cũng không ra khỏi phòng bệnh được. Hơn nữa ý thức tinh thần của ông lúc tốt lúc xấu, cũng không thể tham gia vào cuộc họp video. Bởi vì trước biểu quyết, Phó tổng giám đốc Ma Căn còn có cơ hội trình bày một lúc, ông nhất định sẽ kéo dài tới khi phó tổng giám đốc Lộ Thành An không chịu được.

Phó tổng giám đốc Ma Căn là người thế nào, không cần suy nghĩ cũng biết ông ta sẽ làm như vậy.

- Không thể để cho phó tổng giám đốc Lộ Thành An sớm đưa ra biểu quyết sao.

Lâm Vi Vi không nhịn được nói.

Bạch Tiểu Thăng không nói chuyện, Lôi Nghênh lại thay Bạch Tiểu Thăng trả lời vấn đề này.

- Hội nghị quan trọng như vậy, nghĩ cũng biết là phải có quy định. Sợ rằng nhất định phải ở hiện trường nghe xong thuyết minh mới được đưa ra nghị quyết. Cho dù cho phó tổng giám đốc Lộ Thành An một cơ hội ở xa họp qua video cũng đã là ngoại lệ rất lớn rồi. Phó tổng giám đốc Ma Căn nhất định sẽ cắn chặt quy định, hơn nữa có Bạch Tuyên Ngữ làm Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị bảo vệ ông ta, ông ta chắc chắn phải sẽ lợi dụng tất cả những điều có lợi cho bọn họ.

Anh ta vừa nói vậy, Lâm Vi Vi cũng lặng, tâm trạng càng thêm nặng nề.

- Còn có chút thời gian, dù sao cũng sẽ có cách thôi.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng xa xăm, lẩm bẩm nói.

Vào giờ phút này, trong văn phòng của đại diện chủ tịch tập đoàn Chấn Bắc.

Bạch Tuyên Ngữ vừa nghe xong Phó tổng giám đốc Ma Căn nước mắt nước mũi giàn giụa "Khóc lóc kể lể" với anh ta, sau đó trấn an tâm trạng của đối phương một lát.

Bạch Tuyên Ngữ nói vô cùng chắc chắn cho ông ta biết:

- Ngài Ma Căn yên tâm đi, ngài có công lớn, có cống hiến lớn với tập đoàn, tôi dù gì cũng không thể để cho bọn họ quá đáng với ngài như vậy được! Không phải là còn có một buổi biểu quyết của các phó tổng giám đốc sao? Tôi sẽ vận dụng tất cả sức ảnh hưởng, làm cho ít nhất hai vị phó tổng giám đốc tới ủng hộ ông. Vậy ông có thể yên tâm được rồi!

- Chủ tịch Tuyên Ngữ, ngài thật sự là quá tốt với tôi rồi! Tất cả những gì ngài làm cho tôi, tôi đều sẽ ghi nhớ trong lòng! Về sau, ở trong tổng bộ, tôi chính là người cố định ủng hộ ngài và người thi hành trung thực tất cả quyết định sách lược!

Phó tổng giám đốc Ma Căn vô cùng cảm động, đặt tay lên ngực thể hiện lòng trung thành.

- Hôm nay ngài cũng mệt mỏi rồi, sớm trở lại nghỉ ngơi đi.

Bạch Tuyên Ngữ cười trấn an, sau đó than khẽ một tiếng nói:

- Mà tôi cũng phải xử lý một vài chuyện liên quan tới phu nhân Caroline, nếu tôi trở về sớm hơn sẽ không đến mức xảy ra một cảnh tượng bi kịch như thế...

Phó tổng giám đốc Ma Căn vâng vâng dạ dạ, liên tục gật đầu và xoay người rời đi.

Nhìn bóng lưng ông ta đi cũng hơi gù, dáng vẻ đúng với tuổi của ông ta.

Bạch Tuyên Ngữ nhìn theo Phó tổng giám đốc Ma Căn ra khỏi văn phòng của mình, ánh mắt lúc sáng lúc tối.

Anh ta không phải thật sự bị che mắt.

Cho dù là khi thấy mọi người kiên quyết, cùng sắc mặt chưa bao giờ có của Phó tổng giám đốc Ma Căn, anh ta đã hiểu rõ nhất định là Phó tổng giám đốc Ma Căn phạm vào chuyện lớn tày trời nào đó, hơn nữa chứng cứ chính xác.

- Nếu không phải vào đúng lúc này, tôi cũng sẽ không bảo vệ ông!

Bạch Tuyên Ngữ híp mắt lại, thì thào khẽ nói, sau đó lắc đầu gác chuyện của Phó tổng giám đốc Ma Căn sang một bên, xoay người trở lại sau bàn làm việc của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận