Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 253: Bạch phó tổng hung tàn điên cuồng



Bạch Tiểu Thăng cho đoàn đội mới của hắn họp, đến cuối cùng, trong đầu vang lên giọng nói của Hồng Liên.

- Tiến hành điều chỉnh chức vị nhân viên của một phòng quan trọng trong công ty con của tập đoàn, tối ưu hóa kết cấu tầng quản lý, thêm hai điểm. Chấn chỉnh sĩ khí, tăng cường lực ngưng tụ của đoàn đội, , cộng thêm một điểm.

- Trước mắt tổng điểm số ở cấp phó tổng giám đốc là chín điểm, khoảng cách cấp tổng giám đốc còn có chín mươi mốt điểm.

Chỉ tăng lên ba điểm sao. . .

Bạch Tiểu Thăng hơi có chút phiền muộn, nhưng mà nghĩ đến thúc đẩy quá trình ký kết cùng Kesson, cũng mới cho có sáu điểm, mà bây giờ cái đoàn đội này vừa mới điều chỉnh xong, không thấy được hiệu quả mà đã cho điểm, cũng xem như không tệ. . .

Nghĩ như vậy, Bạch Tiểu Thăng ngược lại có thể tiếp nhận.

Dù sao trong những ngày này giấy tờ đã phê duyệt rất nhiều, nhưng một điểm cũng không cho a. . .

- Quả nhiên là chức vị càng cao, càng không dễ thăng cấp, dù sao đây mới chỉ là cấp phó tổng giám đốc mà thôi a.

Bạch Tiểu Thăng cảm khái.

Tan họp.

Nội dung của cuộc họp, không thua gì một trận bão tố, nhanh chóng truyền khắp toàn bộ Trung Kinh truyền thông.

Chuyện này, quá là lớn.

Một lần cách chức chín người quản lý, một lần bổ nhiệm chín người quản lý, đơn giản là thay máu một cách bạo lực.

Những phòng khác cũng chấn kinh ——

- Phòng truyền thông internet mới điên rồi sao, chuyện này cùng với đẩy đổ làm lại, không khác nhau mấy a?

- Một lần cách chức nhiều người như vậy, mà thay vào đó lại toàn là nhân viên? Đây là muốn làm gì!

- Nhân viên có năng lực lãnh đạo à, làm cho một nhân viên đi lãnh đạo đoàn đội? Điên rồi!

- Lâm Bắc Thần sáng nay đúng là đen đủi, toàn bộ gốc rễ đều bị người ta đào lên.

. . .

Các loại âm thanh, các loại nghị luận.

Không riêng gì ở trong nhân viên, mà ở cấp lãnh đạo cũng thảo luận liên tục.

Loại thay đổi nhân sự kiểu này, rất nhiều người không coi trọng, thậm chí cho là đang làm loạn.

- Đổi nhân viên, không đơn giản là việc cho ai lên ai, mà còn liên quan đến quyền lợi a!

- Nếu là trước đó thay một hoặc hai người, rồi chậm rãi đổi hết thì vẫn được, giờ lại một hơi đổi nhiều người như thế, đây không phải là buộc bọn họ liên hợp lại hay sao.

- Tôi thấy những quản lý mới nhận chức kia, rất khó nắm chắc quyền lực, cuối cùng khẳng định sẽ dẫn đến lộn xộn!

. . .

Ngoại trừ bàn luận về sự việc này, càng ngày càng nhiều người đưa ánh mắt đến trên người Bạch Tiểu Thăng.

Đối với người giống như trống rỗng xuất hiện này, chỉ xuất chiêu thì đều là ngoan chiêu, mọi người càng đặc biệt chú ý, trước nay chưa từng có.

- Đại diện cho tổng thanh tra Bạch Tiểu Thăng, là phó tổng giám đốc! Anh ta từ đâu tới, là tập đoàn phái xuống sao?!

- Coi như là phó tổng giám đốc, mới đến, đã dám quấy loạn một phòng, người này đúng là tên điên!

- Tống tổng không nói gì sao, cứ để anh ta tùy ý làm ẩu như vậy sao? !

. . .

Trở thành cả công ty tiêu điểm phòng truyền thông internet mới, đúng là có chút"Khí chất" ngành nghề a.

Mà Bạch Tiểu Thăng, chính thức chuyển vào văn phòng Lâm Bắc Thần.

Bạch Tiểu Thăng đang đánh giá địa điểm làm việc mới của mình.

Tên Lâm Bắc Thần này, cũng rất biết hưởng thụ, bàn làm việc, tủ hồ sơ đều là nguyên bộ, ghế ngồi bằng da thật nhưng cũng không phải là hàng bình thường giống loại trong phòng họp, ngay cả đồ trang trí đều là đồ được tuyển chọn tỉ mỉ.

!

Bạch Tiểu Thăng cảm khái, ngồi xuống cảm thụ sự thoải mái dễ chịu của chỗ ngồi mới.

Cửa phòng làm việc bị gõ hai tiếng, Lâm Vi Vi đi tới, cầm trong tay một xấp giấy tờ mỏng.

- Bạch tổng, theo phân phó của anh, công việc mà cần chính bọn họ làm chủ thì có đến xin, tôi cũng không tiếp. Hôm nay thu được đơn xin, chỉ bằng một nửa ngày hôm qua.

Lâm Vi Vi nói xong, đem xấp giấy tờ kia nhẹ nhàng đặt trước mặt Bạch Tiểu Thăng.

Trong phòng làm việc, Lâm Vi Vi xưng hô Bạch Tiểu Thăng là Bạch tổng, phương diện lễ nghi, nàng một mực chú ý.

Bạch Tiểu Thăng đưa tay mở xấp giấy tờ kia ra, đối với nàng cười nói,

- Vất vả rồi, Vi Vi! Chế độ vừa thay đổi, những thứ này các quản lý mới sẽ không quen, cần cô nhắc nhở bọn họ nhiều hơn.

- Vâng.

Lâm Vi Vi nói.

Nàng thấy Bạch Tiểu Thăng nhanh chóng xem một đơn xin, tiện tay viết, rồi để ở một bên.

Thế này là xử lý xong sao!

Mỗi lần nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng làm việc, Lâm Vi Vi đều có cảm giác hưởng thụ.

Nước chảy mây trôi, không trì hoãn chút nào, lại không có một sơ hở, mặc kệ là liên quan đến kinh tế, pháp luật, hay là marketing, Bạch Tiểu Thăng đều không cần tìm kiếm, anh ấy biết được thật nhiều, giống như là máy tính hình người vậy.

Lâm Vi Vi sợ hãi thán phục, đồng thời vì một người trợ lý như mình cảm thấy có chút áy náy cùng xấu hổ, đúng là không hỗ trợ được việc gì a.

Lúc nàng đang nghĩ về những thứ này, Bạch Tiểu Thăng đã tiện tay xử lý xong mấy tờ đơn.

- Còn có việc gì sao?

Bạch Tiểu Thăng thấy Lâm Vi Vi đang nhìn mình chằm chằm, hỏi.

Lâm Vi Vi lắc đầu, đôi mắt to nháy nháy, nói,

- Tôi bên này không có việc gì. . .

Nàng do dự một chút.

- Nhưng mà, làm trợ lý, tôi có quá nhàn dỗi hay không. Với lại, giấy tờ ngài cần phê duyệt cũng không nhiều, vậy chả phải mỗi ngày, chúng ta sẽ không có chuyện để làm sao. . .

Lâm Vi Vi thì thào nói.

- Ha ha.

Bạch Tiểu Thăng cười to, cúi đầu tiếp tục xử lý những giấy tờ kia, nói với Lâm Vi Vi,

- Hoàn toàn ngược lại, chỉ sợ về sau sẽ có rất nhiều ngày, chúng ta rất bận rộn!

- Bận rôn, bận rộn chuyện gì?

Lâm Vi Vi hiếu kỳ hỏi.

- Vội vàng đi chữa cháy a!

. . .

Ngày thứ hai, vấn đề, đến!

Ở tổ lấy tin và biên tập, người quản lý cũ từ chối không nghe theo an bài của quản lý mới, cổ động mấy người, ngang nhiên gây chuyện.

Náo đến cuối cùng, thiếu chút nữa là đánh nhau.

Bạch Tiểu Thăng nhận được thông báo, nhanh chóng mang theo Lâm Vi Vi đi qua, điều tra rõ ràng trách nhiệm, lập tức sa thải hai người, phạt nặng hai người.

Ai cũng không nghĩ tới, sau khi Bạch Tiểu Thăng đốt một mồi lửa, còn không ngại tưới thêm dầu vào đống lửa đó.

Xử lý rất quả quyết, làm cho người ta líu lưỡi.

Nhân viên lâu năm, nói đuổi là đuổi, trong này còn liên quan đến vấn đề đền bù, cũng rất phiền phức.

Nhưng mà, Bạch Tiểu Thăng lại mặc kệ.

Cùng ngày, lại có người gây chuyện, thậm chí cổ động một nhóm người đi theo.

Bạch Tiểu Thăng không phải đuổi người sao, chẳng lẽ lại còn có thể lại đuổi thêm mấy người, dù có hắn lại có thể đuổi được mấy người a!

Những người này căn cứ vào nguyên tắc không sợ làm lớn chuyện, gây chuyện ngày càng lớn, ngay cả nhân viên phòng khác đều chạy đến xem.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng đến, nhanh chóng làm rõ trách nhiệm, không nói hai lời, ngay lúc đó đuổi năm người, phạt nặng mười người.

Trong vòng một ngày, đuổi đi bảy người, phạt nặng mười hai người, trong đó, còn có hai người trước kia là quản lý!

Bạch Tiểu Thăng thủ đoạn lôi đinh làm kinh sợ mọi người.

Hắn dùng sự thực nói cho tất cả mọi người —— đừng cố đánh nhịp với tôi, các người ngay cả tư cách làm tôi ngột ngạt đều không có, nhưng tôi lại có thể để tất cả các người xéo đi!

Tại chỗ đuổi việc và xử phạt, nhưng biểu hiện của Bạch Tiểu Thăng mới làm cho người ta e ngại và kinh dị nhất, hắn vẻ mặt bình tĩnh đọc lệnh xử phạt, trong ánh mắt giống như còn chút chưa thỏa mãn, giống như cảm giác thấy người bị đuổi đi không đủ nhiều. . .

Lập tức, làm cho những người trong lòng có quỷ, sợ đến vỡ mật.

- Tống tổng, Bạch Tiểu Thăng điên rồi, hắn sắp đem toàn bộ người của phòng truyền thông internet mới đuổi đi! Ngài phải quản a!

Lâm Bắc Thần không đi làm, nhưng lại gọi một cuộc điện thoại đến cho Tống Trường Không, bên cạnh hắn còn đứng mấy người bị Bach Tiểu Thăng đuổi việc.

Trong điện thoại, Tống Trường Không im lặng thật lâu, sau đó chầm chậm nói một câu,

- Là tôi có chút quá đáng!

Nhưng mà, chỉ sau một câu nói đó.

Tống Trường Không, tắt máy.

Lâm Bắc Thần ngây ngốc nhìn điện thoại, chấn kinh.

- Ngay cả Tống tổng, đều phải cùng hắn ta thỏa hiệp sao!

Bạn cần đăng nhập để bình luận