Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2532: Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng (2)

Bạch Tuyên Ngữ híp mắt lại, quan sát Bạch Tiểu Thăng mấy giây và bỗng nhiên cười.

Nụ cười này không phải là cười lạnh, cũng không có vẻ gì tức giận.

- Cậu vẫn là một người ngông cuồng, rất giống với tôi trước đây, tôi thưởng thức cậu!

Bạch Tuyên Ngữ nói:

- Cuộc nói chuyện này của chúng ta có thể dừng ở đây.

Bạch Tuyên Ngữ nói xong liền vỗ đùi đứng lên.

Bạch Tiểu Thăng thấy thế, cũng đứng lên theo.

Bạch Tuyên Ngữ liếc nhìn đồng hồ của mình, lẩm bẩm nói:

- Không ngờ cuộc nói chuyện này vẫn tiết kiệm thời gian, ban đầu tôi còn tưởng phải mất bảy tám phút, không ngờ mới năm phút đã nói xong.

- Ừ, chủ tịch công việc bận rộn, tôi không quấy rầy nữa.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Nói thật, bị người ta trái lời, bị người ta cự tuyệt, còn là người không hợp với mình, rất nhiều người khó bảo đảm sẽ không căm giận.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng không cảm giác được chút bất mãn hay không hài lòng nào từ trên người của Bạch Tuyên Ngữ - Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị này.

Hoặc chính là tâm lý, cảm xúc của Bạch Tuyên Ngữ đã được tôi luyện giống như những phó chủ tịch tóc đã bạc phơ vậy, làm cho mình hoàn toàn không nhìn ra.

Hoặc chính là, Bạch Tuyên Ngữ căn bản không có bất kỳ cảm xúc gì dao động khi bị từ chối và chống đối.

Bất kể là loại nào, người bình thường đều không làm được điều này!

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên thấy bội phục Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị.

- Đáng lẽ nên mời cậu ngồi thêm một lúc, nhưng tôi đoán trước khi cậu tới đây hẳn đã từng nghỉ ở chỗ của Ôn Ngôn, cũng nên trở lại bắt tay vào làm công tác chuẩn bị đi.

Bạch Tuyên Ngữ nói.

Bạch Tuyên Ngữ tất nhiên đoán được Ôn Ngôn sẽ kéo Bạch Tiểu Thăng trò chuyện một lúc, lại chỉ nhắc một câu, sau đó cũng không hỏi thêm nửa câu, dường như hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên không nói gì nữa, chỉ gật đầu.

- Vậy tôi tạm biệt, chủ tịch Bạch Tuyên Ngữ.

Bạch Tiểu Thăng khách sáo nói với Bạch Tuyên Ngữ.

Sau khi được đáp ứng, Bạch Tiểu Thăng mới bước nhanh ra ngoài.

Cũng chính vào lúc này, Bạch Tiểu Thăng nghe được Bạch Tuyên Ngữ khẽ nói một câu, dường như là nói cho anh nghe, lại dường như chỉ là xúc động...

- Không hổ danh là người có huyết thống thân thiết nhất của ông nội, quả nhiên đặc biệt không tầm thường.

Bạch Tiểu Thăng ngoái đầu nhìn lại, chỉ thấy được bóng lưng của Bạch Tuyên Ngữ. Anh ta đã quay về ban làm việc của mình. Trên đó còn tài liệu chất thành đống đang chờ xử lý.

Bạch Tiểu Thăng không nói gì nữa, rời đi luôn.

Vào giây phút cửa phòng làm việc được Bạch Tiểu Thăng nhẹ nhàng đóng lại, Bạch Tuyên Ngữ ở sau bàn làm việc chợt ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào cửa.

Ánh mắt Bạch Tuyên Ngữ sáng rực, trong miệng còn thì thào:

- Thật sự có cảm giác xuất sắc khiến tôi thấy áp lực. Bạch Tiểu Thăng, tôi bắt đầu có ý chí chiến đấu với cậu rồi đấy!

Bên kia, Bạch Tiểu Thăng ra khỏi văn phòng của Bạch Tuyên Ngữ, một đường quay về chỗ mình ở.

Trên đường đi, anh cảm giác được rất nhiều ánh mắt chú ý tới mình, còn có người âm thầm chỉ trỏ bàn tán.

Anh nghĩ, chắc tin tức đã được truyền ra ngoài.

Phó chủ tịch Ma Căn đã mất chức, đồng thời sẽ bị tập đoàn truy cứu trách nhiệm, điều này không thua gì một tiếng sấm sét, đặc biệt còn ở thời điểm quan trọng này, sẽ làm trên dưới tập đoàn phát sinh đề tài bàn tán vô tận.

Mà tin tức Bạch Tiểu Thăng anh thay Lộ Thành An trở thành Phó chủ tịch cũng không thua gì đợt sấm sét thứ hai.

Cái này cũng chưa tính là gì. Chính vì Bạch Tiểu Thăng thành phó chủ tịch mới, đã thay đổi số phận cuối cùng của phó chủ tịch lâu năm Ma Căn này, đây cũng là đợt sấm sét thứ ba.

Từng đợt sấm sét đánh xuống, trên dưới tổng bộ không ai là không choáng váng.

Chắc hẳn tin tức kia cũng không cần mọc chân "lan truyền nhanh chóng", mà thậm chí đã hóa thân thành tốc độ ánh sáng truyền ra ngoài rồi.

Cho nên Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng đi ở trong tổng bộ đã dẫn tới vô số ánh mắt chú ý và quan tâm.

Bạch Tiểu Thăng ngoài mặt vẫn bình thản, nên làm thế nào thì làm như thế, nhưng trong lòng cũng rất xúc động. Dù sao trước đây khi nói chuyện với Ôn Ngôn và Bạch Tuyên Ngữ, anh ít nhiều vẫn phải đè nén cảm xúc

Bây giờ thì không cần nữa.

Đi qua một đoạn hành lang vắng người, Bạch Tiểu Thăng thấy bầu trời trong xanh, mây trắng lững lờ trôi bên ngoài, trong lòng thở hắt ra một hơi.

Tôi, Bạch Tiểu Thăng đã là phó chủ tịch!

Cảm giác này thật sự quá tuyệt!

Phó chủ tịch có nghĩa là chỉ còn cách chủ tịch có một bước, có nghĩa là đã có thể nhìn thấy giấc mơ từ phía xa, thậm chí đạt tới tình trạng có thể chạm đến.

Bạch Tiểu Thăng hít sâu một hơi, cảm giác cả người đều sảng khoái.

Cũng chính là vào lúc này, trong đầu Bạch Tiểu Thăng vang lên giọng nói của Hồng Liên.

- Kí chủ xét xử một vị lãnh đạo cấp cao cấp Phó chủ tịch, loại bỏ sâu mọt cho tập đoàn t, bảo đảm tập đoàn triển khai hoạt động tốt đẹp, thật đáng mừng! Chúc mừng ký chủ đã giành được rất nhiều giá trị tích lũy cho nhiệm vụ cuối cùng!

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy liền ngẩn người, sau đó có chút ngạc nhiên.

Ban đầu, việc xét xử cấp Phó chủ tịch mắc vấn đề sai lầm quan trọng là nhiệm vụ để thăng chức phó chủ tịch, nhưng bởi vì Phó chủ tịch Lộ Thành An nhường chức cho anh nên nhiệm vụ này lập tức bị hủy bỏ.

Nhưng điều làm cho anh không ngờ được chính là trong họa được phúc, lần này xét xử hành vi của Ma Căn lại kiếm được giá trị cực lớn cho giai đoạn thăng chức từ phó chủ tịch lên chủ tịch...

Chờ đã!

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên kịp phản ứng, Hồng Liên vừa rồi cũng không có tính toán cụ thể giá trị cho anh, chỉ nói một thứ giá trị gì đó cho nhiệm vụ cuối cùng, còn không phải là số lượng hóa, mà nói tới đơn vị rất mơ hồ là "rất nhiều" này.

Vậy "rất nhiều" là bao nhiêu?

Bạch Tiểu Thăng nói ra thắc mắc trong lòng với Hồng Liên.

- Chúc mừng kí chủ tiến vào giai đoạn cuối cùng, giai đoạn này vốn không có điểm, không đánh giá kiểm tra theo số lượng, mời hãy thể hiện ra hết năng lực có thể của mình để thu được khả năng kích phát nhiệm vụ cuối cùng. Một khi hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, anh sẽ trở thành chủ tịch chính thức của tập đoàn!

Giọng nói của Hồng Liên đầy ý khuyến khích.

Làm cho Bạch Tiểu Thăng cũng thấy nhiệt huyết dâng trào.

Nhưng tiến độ không có số lượng hóa này ít nhiều cũng làm anh thấy khó thích nghi.

- Vậy tôi nhận được trợ giúp...

- Giai đoạn cuối cùng sẽ không có trợ giúp mới, tất cả đều dựa vào bản thân anh, nhưng hệ thống vẫn cung cấp những trợ giúp trước đây.

- Thật sự là chủ tịch chính thức, chứ không cần làm một người làm thời vụ giống như Bạch Tuyên Ngữ trước đây sao?

- Sau khi hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng lại trở thành chủ tịch chính thức, ngồi quản lý cả tập đoàn, không có giai đoạn đại diện.

...

Sau khi lấy được câu trả lời của Hồng Liên, Bạch Tiểu Thăng cũng có tư thế xoa tay nóng lòng muốn bắt đầu.

Nhưng tính ra, thời gian của cả cuộc hành trình kế thừa còn lại thật sự không nhiều, thậm chí còn ít hơn so với từ tổng giám đốc sự nghiệp đến phó chủ tịch.

Nếu nói áp lực, Bạch Tiểu Thăng cũng có áp lực cực lớn, nhưng đến bước này thì anh đã không còn đường lui nữa!

- Vậy bất chấp tất cả chạy về phía trước thôi!

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng chỉ có một suy nghĩ như vậy, trong lòng nóng lên, ngay cả bước chân ra cũng trở nên âm vang có lực.

Vì vậy trong trụ sở chính của tập đoàn lại thấy một phó chủ tịch trẻ tuổi đi lại mạnh mẽ, vẻ mặt rạng rỡ đi trong hành lang...

Chờ Bạch Tiểu Thăng trở lại nơi ở, Lâm Vi Vi đã nhận được tin tức liền nhào lên, Lôi Nghênh cũng tươi cười rạng rỡ.

Đáng tiếc, ba người bọn họ còn chưa kịp nói chuyện đàng hoàng, bậc cửa đã bị người ta đạp bằng.

Người tới chào hỏi phó chủ tịch mới, muốn lôi kéo quan hệ với phó chủ tịch mới đúng là như cá diếc qua sông, trong thời gian ngắn nối liền không dứt...

Hôm nay, Bạch Tiểu Thăng bận tới mệt nhoài.

Bạn cần đăng nhập để bình luận