Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2538: Hội đồng quản trị của tập đoàn Chấn Bắc (2)

Đương nhiên, những người này nhất định sẽ không nghĩ như vậy, bọn họ tất nhiên cảm thấy thứ mình lấy ra rất đặc biệt, tập đoàn còn một ngày không chọn sử dụng chính là tổn thất lớn của tập đoàn.

Nhận thức khác biệt này, chỉ dựa vào nói sẽ không có cách nào thuyết phục, làm những người này thức tỉnh được.

Đương nhiên, hội đồng quản trị muốn chức vụ Phó chủ tịch của Ma, cũng không phải là vung cần câu lại có thể lấy được.

Giống như trước đây, khi chú hai Bạch Chấn Bắc không ở đây, bọn họ không thể vung câu vào được vậy.

Hội đồng quản trị phải thông qua ý kiến của nhóm quản lý thực tế trong tập đoàn, cũng chính là phải được ít nhất hơn nửa số phiếu của Bạch Tuyên Ngữ - Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị cộng thêm bảy vị Phó chủ tịch, mới có khả năng triển khai hoạt động danh chính ngôn thuận.

Đám người kia cũng không xác định được, lần này ngài Bạch Chấn Bắc có thể lại một lần nữa lên tiếng ngăn cản hay không. Nhưng chỉ cần thông qua quản lý phe phái, bọn họ lại có thể thuận lợi nhanh chóng hoàn thành tất cả. Đến lúc đó, gạo nấu thành cơm, ngài Bạch Chấn Bắc biết cũng không thể nói gì hơn.

Bạch Tiểu Thăng nghĩ tới đây thì âm thầm quyết định, bất kể người khác thế nào, anh nhất định sẽ không đồng ý.

Nếu không, sau này tập đoàn thuộc về mình, rất có khả năng lại hủy trong tay đám người này.

Khi Bạch Tiểu Thăng hạ quyết tâm, xe của anh cũng đã đi tới gần tòa nhà của tập đoàn.

Bạch Tiểu Thăng lật xem vô số báo cáo trong đầu, lúc này cũng có hơi mệt mỏi, anh đưa mắt nhìn về phía ngoài cửa xe để thư giãn tinh thần một lát.

Đúng lúc này, anh bỗng nhiên nhìn thấy bên đường phía xa có một đám người đang tập trung lại một chỗ, hình như xảy ra chuyện gì đó.

Bạch Tiểu Thăng cũng không phải người thích xem náo nhiệt, cũng không quá mức quan tâm.

Nhưng ngay khi Bạch Tiểu Thăng muốn rời tầm mắt đi, qua khe hở của đám ông anh bỗng nhiên nhìn thấy một người phụ nữ bị vây ở giữa. Người đó không phải ai khác, chính là Thụy Thu – một trong tám thư ký, trợ lý mới của anh.

Cũng là người đầu tiên được Bạch Tiểu Thăng sắp xếp công việc, cho nên anh có chút ấn tượng với cô ta.

Sao cô ta lại ở đây, còn bị người ta vây quanh?

Bạch Tiểu Thăng cảm giác có việc, lập tức nói với tài xế:

- Dừng xe bên đường.

- Dừng xe ở đây sao, chủ tịch Bạch, ở đây chỉ có thể tạm thời đỗ được mấy phút thôi.

Tài xế vội nói.

- Không sao, tôi xuống, anh đánh xe về đi.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Ở đây cách tòa nhà của công ty cũng chỉ một con phố, đợi lát nữa anh đi bộ về cũng không sao.

- Vậy… được ạ.

Tài xế thấy Bạch Tiểu Thăng kiên trì thì lập tức đảo vô lăng, dừng xe sát bên đường.

Bạch Tiểu Thăng xuống xe, phất tay bảo tài xế rời đi, bản thân lại bước nhanh về phía đám người bên kia.

Khi đến gần, Bạch Tiểu Thăng mới phát hiện ra người bao vây ở đó đều rất cao lớn, còn đều mặc vest, đeo kính râm, trong tai còn nhét tai nghe Bluetooth.

Có người đi đường tới gần tìm hiểu đều bị đuổi đi.

Nhìn tình hình thế nào, những người này đều là vệ sĩ, cũng không biết là nhân vật lớn nào ra cửa, lại phải dẫn theo sáu bảy vệ sĩ như vậy.

- Con người cô thật sự vô lý!

Trong đám người vọng ra giọng nói tức giận của Thụy Thu:

- Tôi đã nói xin lỗi, cô còn muốn thế nào nữa!

Giọng nói của một người phụ nữ khác lại không nhanh không chậm, lạnh lùng vang lên:

- Tôi không hài lòng về thái độ với cô. Hôm nay cô không làm cho tôi thỏa mãn thì cô không đi được!

Chỉ với một hai câu, Bạch Tiểu Thăng cũng không rõ tình hình bên trong thế nào, lúc này anh bước tới và muốn đi vào.

- Anh làm gì vậy?!

Một người vệ sĩ da trắng phát hiện ra ý định của Bạch Tiểu Thăng, lập tức quát.

Mấy người bên cạnh cũng lập tức cảnh giác, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi đi qua.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói.

- Đừng có ở chỗ này xem náo nhiệt, đi đi!

Vệ sĩ lên tiếng trước đó quát lớn, còn giơ tay đẩy Bạch Tiểu Thăng, không nghe anh nói.

Bạch Tiểu Thăng lách qua một bước, tránh thoát bàn tay của đối phương.

- Tôi là đồng nghiệp của cô gái kia, để tôi vào giải quyết vấn đề.

Vệ sĩ kia vồ hụt, nghe được Bạch Tiểu Thăng nói thế thì ngẩn người, quay đầu nhìn Thụy Thu bên trong.

Bạch Tiểu Thăng nhân lúc này, ung dung đi lướt qua bên cạnh anh ta, tiến vào trong đám người.

Lúc này, Thụy Thu cũng nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, cô ta lập tức ngạc nhiên kêu lên:

- Ngài Bạch!

Một người phụ nữ khác cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Người phụ nữ kia nhìn qua còn lớn tuổi hơn Lâm Vi Vi, tóc vàng mắt xanh, tóc được búi lên cao, lộ ra phần gáy trắng mịn giống như thiên nga trắng cao quý.

Cô ta mặc trang phục được chuyên gia may đo riêng, chỉ riêng một cái túi xách lại giá trị cả triệu đô, vừa nhìn đã biết là người giàu có.

Đương nhiên, không phải là người giàu có, sang trọng thì không dẫn theo nhiều vệ sĩ khi ra cửa như vậy.

Bạch Tiểu Thăng đi thẳng tới bên cạnh Thụy Thu, thấy hai mắt cô ta đẫm lệ, dáng vẻ uất ức, anh dừng lại an ủi:

- Đừng lo lắng, tôi tới rồi.

Khi nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng lấy một gói khăn giấy từ trong túi ra và đưa tới cho cô ta.

Hành động ấm áp như vậy lập tức làm cho Thụy Thu liên tục gật đầu, trong ánh mắt lộ vẻ xúc động.

Người phụ nữ đối diện im lặng quan sát Bạch Tiểu Thăng.

- Chuyện gì xảy ra vậy?

Bạch Tiểu Thăng chú ý tới bậc thang bên cạnh có hai cái túi bị đổ, bên trong có chất lỏng màu nâu giống như là cà phê.

- Cô Lâm bảo tôi tới mua cà phê cho mọi người, tôi lấy về, kết quả xe của bọn họ tới quá gần, đột nhiên còi một tiếng, tôi cũng mất tập trung, bị giật mình, sợ hãi, gót giày giẫm vào cái hố, kết quả một túi cà phê trong tay hất ra ngoài, đúng vào xe của bọn họ. Tôi không biết cô đây mở cửa sổ xe, cà phê của tôi đã hắt lên trên mặt cô ấy... Tôi đã nhiều lần xin lỗi nhưng cô ấy vẫn không chịu tha.

Thụy Thu uất ức nói ra nguyên nhân mọi chuyện.

Thật ra vấn đề cũng không hoàn toàn ở cô ta, cô ta cũng đã thành khẩn nói xin lỗi, vậy còn muốn thế nào nữa.

Bạch Tiểu Thăng an ủi cười, khẽ nói:

- Vậy à, cô cứ giao cho tôi đi.

Khi nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng quay người nhìn về phía người phụ nữ kia.

- Anh là ai?

Người phụ nữ kia lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thăng, cười mà như không cười nói:

- Là bạn trai cô ta, hay là đồng nghiệp, lãnh đạo?

- Tôi là lãnh đạo của cô ấy.

Bạch Tiểu Thăng nhã nhặn nói:

- Quý cô đây, tôi rất xin lỗi ngài vì nhân viên của tôi đã nhất thời lỡ tay làm ảnh hưởng tới ngài, về tổn thất, chúng tôi có thể bồi thường, chuyện này có thể dừng ở đây được không?

Người phụ nữ kia cong môi cười giễu cợt:

- Nhân viên của tập đoàn Chấn Bắc quả nhiên có tố chất rất cao. Tôi xin hỏi anh, anh có cấp bậc gì. Xin lỗi, tôi còn phải xem anh có đủ tư cách không đã.

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy, trong lòng không khỏi thoáng động.

Người phụ nữ này biết Thụy Thu là người của tập đoàn Chấn Bắc...

Bạch Tiểu Thăng liếc mắt nhìn huy hiệu trên ngực của Thụy Thu, phía trên huy hiệu còn có một chữ số, chữ số đại biểu chính là cấp bậc chức vụ.

Nhưng cho dù mang theo huy hiệu, bên ngoài cũng rất nhiều người không biết nó đại biểu cho cái gì. Xem ra người phụ nữ trước mắt này là một người trong tập đoàn.

Biết rõ là người của tập đoàn Chấn Bắc còn cố ý nắm lấy không tha, điều này đã nói rõ vấn đề.

- Đây là chúng ta...

Thụy Thu thấy người phụ nữ kia chất vấn thân phận của Bạch Tiểu Thăng như vậy, lúc này không phục, lại bị Bạch Tiểu Thăng ngăn lại.

- Thưa cô, tôi thấy cô cũng là người có thân phận không tầm thường, cần gì được lý không tha người như vậy chứ?

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Hôm nay tôi cứ muốn được lý không tha người đấy.

Người phụ nữ kia mỉm cười khoanh tay, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Vậy, chỉ có thể gọi cảnh sát thôi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói:

- Nhân viên của chúng tôi nhiều nhất là xin lỗi, mà xe của cô đụng cô ấy, có phải nên đưa tới bệnh viện kiểm tra không. Nếu quá sợ hãi có thể dẫn tới bệnh tâm thần, vậy mời cô đi tới Cục cảnh sát phối hợp, chúng ta sẽ phái luật sư cẩn thận nói chuyện với cô. Bây giờ tôi còn có làm việc, không thể đi cùng nữa.

Bạch Tiểu Thăng nói xong lại nhìn về phía Thụy Thu, mỉm cười nói:

- Bây giờ, cô Thụy Thu, lãnh đạo phê chuẩn cho cô nghỉ để xử lý tốt chuyện này. Cô cùng quý cô đây đi tới Cục cảnh sát cố gắng nói, từ từ nói chuyện.

Nói đạo lý không thông, Bạch Tiểu Thăng trực tiếp đưa ra tuyệt chiêu.

Người phụ nữ kia và Thụy Thu đồng thời sửng sốt, không ai ngờ tới Bạch Tiểu Thăng lại giải quyết vấn đề như vậy.

Thụy Thu lập tức hiểu ý, vẻ mặt tươi cười, nhìn về phía người phụ nữ kia nói:

- Ngài cứ yên tâm đi, ngài Bạch, tôi sẽ cố gắng cùng cô đây xử lý chuyện này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận