Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2540: Anh em Kurt (2)

Bạch Tuyên Ngữ gần như chưa từng trực tiếp khen ngợi ai cũng không nhịn được phải khen ngợi hiệu suất của bọn họ, đặc biệt phê chuẩn một khoản tiền thưởng không nói, còn bảo người ta tới học tập kinh nghiệm.

Tin tức truyền ra, ánh mắt mọi người trong tập đoàn nhìn bọn họ cũng khác, có người hâm mộ, có người kính phục, quả thật rất làm thỏa mãn lòng hư vinh của mọi người.

Có phần nhiệt tình này thúc đẩy, mọi người tất nhiên làm việc lại càng tập trung hơn.

Đương nhiên, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh cũng nghiêm khắc thực hiện theo yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng, sau khi làm việc một thời gian ngắn, tất nhiên sẽ yêu cầu mọi người cưỡng chế nghỉ ngơi, rèn luyện.

Ngay cả ông chú trung tuổi cuồng làm việc cũng bị bọn họ lôi kéo, đến phòng tập gym chuyên dùng của Phó chủ tịch để nâng tạ...

Sau khi Bạch Tiểu Thăng trở lại bàn làm việc của mình, thấy phía trên đã xếp chỉnh tề tài liệu, đang chờ đợi mình thẩm duyệt.

Bạch Tiểu Thăng lật xem một lát, cũng không thấy có việc gì đặc biệt khẩn cấp, lại lặng lẽ để tài liệu xuống, đứng dậy rời khỏi phòng làm việc, đi qua chỗ của Ôn Ngôn.

Trên đường quay về, Ôn Ngôn lại nói với Bạch Tiểu Thăng, bảo anh trở lại thì thông báo ngay cho anh ta, hai người sẽ gặp mặt một lần, trò chuyện một lát.

Bạch Tiểu Thăng không gọi điện thoại thông báo với Ôn Ngôn, mà tự mình đi qua tìm Ôn Ngôn.

Cho dù giờ phút này Bạch Tiểu Thăng là Phó chủ tịch, theo lẽ thường cần phải duy trì khoảng cách nhất định với người quản lý chính Bộ giám sát, cũng là tránh nghi ngờ, nhưng Bạch Tiểu Thăng cho rằng mình đi ngay về thẳng, cũng không quá mức kiêng kỵ.

Anh đến văn phòng Ôn Ngôn, người tiếp đón anh chính là Nguyễn Ngữ.

- Chủ tịch Bạch, ngài đã tới. Ngài Ôn Ngôn vừa vặn không ở đây, mười phút trước đã đi gặp người của hội đồng quản trị.

Nguyễn Ngữ nói.

- A, ngày Kurt - vị giám đốc điều hành bên cạnh Chủ tịch cục ủy viên hội đồng quản trị đã đến rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên nói.

Theo lẽ thường vị giám đốc điều hành kia tới, bên mình cũng nên nhận được tin tức mới phải. Nhưng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không hề nói gì với mình. Chắc hẳn bọn họ cũng không biết.

- Không phải, là đồng nghiệp của ngài Kurt, một giám đốc điều hành bình thường qua trước.

Nguyễn Ngữ dứt lời thì dừng lại một lát mới mỉm cười nói:

- Đương nhiên, người đó cũng không tính là tầm thường, nếu không ngài Ôn Ngôn sẽ không đích thân qua gặp cô ta.

- Ồ?

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng nhất thời kinh ngạc:

- Một người không tầm thường thế nào chứ?

- Đó là em gái của ngài Kurt, tổng giám đốc điều hành kia.

Nguyễn Ngữ nói.

Bạch Tiểu Thăng chợt hiểu ra, bất chợt tròng mắt lóe lên:

- Tôi nhớ trong tài liệu có đề cập qua, ngài Kurt kia hình như không chỉ hiện giữ chức giám đốc điều hành của ngài Perros - Chủ tịch hội đồng quản trị, còn là... con trai của ông ta, đúng không?

Thật ra những điều này cũng không phải là bí mật gì.

Nguyễn Ngữ gật đầu mỉm cười nói:

- Đúng vậy.

- Vậy giám đốc điều hành tới bây giờ... Cũng là con gái của ngài Perros à? Cô ta tên là gì vậy?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

- Blanche.

Nguyễn Ngữ trả lời.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu, biểu thị đã biết.

- Ngài Ôn Ngôn cũng sắp trở lại rồi. Bây giờ ngài chờ ở đây một lát, tôi đi pha cho ngài một ấm trà.

Nguyễn Ngữ mỉm cười nói.

- Làm phiền cô rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu.

Cô ta gật đầu chào rồi mới rời đi.

Nguyễn Ngữ vừa đi, ánh mắt Bạch Tiểu Thăng thoáng nghiêm trọng, trầm ngâm suy nghĩ.

Người tới quả thật có thân phận không tầm thường, nhưng về công thì cô ta chỉ là một giám đốc điều hành mà thôi, thậm chí không phải là cấp cao nhất, theo lý không cần Ôn Ngôn đích thân tới đón tiếp.

Ôn Ngôn hơi... quá nhiệt tình.

Bạch Tiểu Thăng đã biết hội đồng quản trị bên kia có tham vọng chiếm lấy chiếc ghế trống và quyền lực của Ma Căn sau khi về vườn, cố gắng tiến quân vào phái thực quyền của tổng bộ, lần này đến đây tám chín phần là vì mục đích này.

Trước đây Bạch Tuyên Ngữ không để ý tới Hội đồng quản trị, thậm chí chống lại bọn họ.

Lần này chắc hẳn cũng thế. Bởi vì Bạch Tuyên Ngữ không phải là một người dễ dàng dao động.

Như vậy, Ôn Ngôn thì sao? Thái độ của Ôn Ngôn trong chuyện này thế nào.

Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn sớm quen biết, thậm chí không ít lần nhận được sự giúp đỡ của anh ta nên theo bản năng xem anh ta thành người của mình.

Nhưng trong chuyện này, Bạch Tiểu Thăng thật ra không biết lập trường thật sự của Ôn Ngôn.

Lúc này, nghe nói Ôn Ngôn tự mình đi đón tiếp giám đốc điều hành kia, trong lòng Bạch Tiểu Thăng có cảm giác không yên.

...

Khi Bạch Tiểu Thăng ngồi ở trong văn phòng của Ôn Ngôn chờ anh ta, Ôn Ngôn đang nói chuyện với cô con gái ngàn vàng của ngài chủ tịch cục thành viên hội đồng quản trị, giám đốc điều hành - Blanche.

Trên thực tế, chuyện này xem như là do Bạch Tuyên Ngữ an bài, bảo Ôn Ngôn tổ chức đón tiếp.

Bản thân Bạch Tuyên Ngữ không muốn phải giao tiếp với đám người của Hội đồng quản trị, có thể bớt gặp được lần nào hay lần đó.

Mà cấp phó chủ tịch rất nhiều, tất cả đều là người lớn tuổi đức cao vọng trọng, Bạch Tiểu Thăng cũng vừa lên, tất cả đều không tiện phái qua.

Cho nên, Ôn Ngôn đã bị đẩy lên trước.

Đương nhiên, bản thân Ôn Ngôn cũng vui lòng, chuyện này hợp ý của anh ta.

Nếu Bạch Tiểu Thăng thấy người phụ nữ kia, tất nhiên sẽ kinh ngạc, bởi vì hai bên đã gặp nhau không lâu trước đây, còn từng phát sinh ma sát.

Blanche này chính là người đẹp tóc vàng đã nắm lấy sai lầm của Thụy Thu không tha.

Nói đến cũng khéo, hai năm trước cũng là cô và anh trai mình Kurt cùng tới trụ sở chính của tập đoàn với mưu đồ riêng.

Trước đây ầm ĩ rất không thoải mái, Bạch Tuyên Ngữ chống lại khiến cho bọn họ rất mất mặt.

Blanche còn ghi hận, bởi vậy trên đường đi thấy được nhân viên có cấp cao trong tổng bộ, cô ta bỗng nhiên nổi hứng, nắm lấy sai lầm, được thế không tha người.

Theo cô ta thấy, nhân viên cấp bậc như Thụy Thu, cấp trên tối thiểu cũng là cấp tổng giám đốc sự nghiệp, đến lúc đó sẽ phải hạ thấp mình để xin mình tha thứ, đó cũng là một cách ra oai phủ đầu cho đám nắm thực quyền bên này.

Tự nhiên kiếm chuyện gây sự một chút là chuyện anh trai mình Kurt cũng đã ngầm đồng ý, nếu không sẽ không bảo mình qua sớm.

Đáng trách chính là tên khốn kiếp không biết tên ở trụ sở chính của tập đoàn kia lại phá hỏng kế hoạch của cô ta, dọa cho cô ta sợ quá chạy mất.



Blanche vừa nói chuyện với Ôn Ngôn, trong đầu lại chỉ nghĩ tới người đàn ông tóc đen, mắt đen kia, trong lòng không khỏi âm thầm căm hận đến nghiến răng nghiến lợi.

- Nói vậy, ngài Kurt cũng sắp đến, tổng bộ bên này cũng đã chuẩn bị một bữa tiệc phong phú để đón gió cho hai ngài.

Ôn Ngôn thấy Blanche có vẻ không tập trung lại không vạch trần, mỉm cười nói:

- Như vậy đi, bây giờ cô Blanche ở đây nghỉ ngơi một chút, chờ ngài Kurt tới, tôi dẫn hai người đi dạo xung quanh một lát.

Blanche lấy lại tinh thần, nhìn Ôn Ngôn thản nhiên cười:

- Đúng là đã khiến ngài phải phiền lòng rồi.

Ôn Ngôn gật đầu, lại muốn đứng dậy rời đi.

- Mời ngài chờ một lát.

Blanche bỗng nhiên nói.

Ôn Ngôn kinh ngạc nhìn về phía cô ta, cười hỏi:

- Cô Blanche, cô còn có chuyện gì sao?

Blanche ngập ngừng một lát, cười hỏi:

- Ngài Ôn Ngôn, tôi muốn hỏi một chút, tổng bộ chúng ta bên này mới có thêm quản lý cao cấp nào không?

Ôn Ngôn không hiểu nhìn đối phương, nói:

- Hai năm qua cũng có không ít biến động trên phương diện nhân sự, không biết cô Blanche muốn hỏi người nào.

Blanche cũng phát hiện phương hướng mình hỏi không đúng, mỉm cười nói:

- Chỗ này của các ngài có quản lý cao cấp người Châu Á còn rất trẻ tuổi, tóc đen mắt đen hay không?

Ôn Ngôn cười ôn hoà hiền hậu:

- Vậy thì rất nhiều đấy.

Vẫn hỏi không đúng, Blanche không biết nên nói thế nào.

- Cô Blanche muốn tìm người à?

Ôn Ngôn mỉm cười nói:

- Vậy thì cũng không vội, chờ ngài Kurt tới, tôi dẫn các ngài đi các nơi xem thử, nói vậy chắc có thể gặp được các quản lý cao cấp.

Vừa nghe anh ta nói vậy, Blanche cũng gật đầu, mỉm cười nói:

- Được.

Ôn Ngôn thấy cô ta không có chuyện gì khác, lại xoay người rời đi.

Blanche ngồi một mình ở trong phòng khách quý, xoa cái cằm mịn màng, ánh mắt oán hận:

- Đừng để cho tôi gặp lại anh, dám ăn vạ đòi tiền còn động tới trên đầu tôi, tôi bắt anh để khai đao lập uy trước mặt mọi người!

Bạn cần đăng nhập để bình luận