Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2544: Hắn là Phó chủ tịch! (2)

Bạch Tiểu Thăng thoạt nhìn giống với thư ký hoặc trợ lý bên cạnh các Phó chủ tịch, thân phận này quá phù hợp cho "nhiệm vụ" mà cô ta đảm nhận hôm nay.

Mọi người đều nói đánh chó phải ngó mặt chủ, hôm nay cô ta lại muốn lấy người này ra, cho đám quản lý chút sắc mặt.

Theo kế hoạch của Blanche, cô ta cuối cùng sẽ yêu cầu các Phó chủ tịch giám chức, giảm lương của Bạch Tiểu Thăng.

Có người làm tổn hại tới uy nghiêm của một đại biểu Hội đồng quản trị, chút trừng phạt này cũng là nên có.

Đương nhiên, đó là chờ tới giai đoạn cuối cùng.

Bất kể cuối cùng có đạt được hay không, trước hết chỉ cần những người này đều đồng ý với yêu cầu đó, vậy là đủ rồi, chuyện này sẽ nhanh chóng có thể được truyền ra ở tổng bộ bên này, để cho trên dưới trụ sở chính của tập đoàn đều biết: Người của Hội đồng quản trị không thể chọc, uy nghiêm của Hội đồng quản trị là không thể xúc phạm!

Chỉ là Blanche tuyệt đối không ngờ được, mình còn chưa làm tới mức đó, Bạch Tiểu Thăng đã cứng rắn từ chối yêu cầu của cô ta.

Không ngờ anh còn trước mặt mọi người nói muốn thu lại lời nói xin lỗi.

Nước đã hắt ra, khó có thể hốt lại được, lời đã nói ra khỏi miệng cũng vậy, lời đã ra khỏi miệng anh ta vào tai cô ta, sao có thể nói thu lại là thu lại được.

Nói vậy, rõ ràng là đang giễu cợt cô ta ở trước mặt các vị Phó chủ tịch!

Blanche mặc kệ, mắt hạnh lập tức trợn trừng:

- Anh! Anh nói gì, nói lại lần nữa xem nào!

- Cô Blanche, cô muốn tôi xin lỗi, có thể. Chuyện một câu nói, tôi là người đàn ông có thể nhường cô một chút cũng không sao.

Bạch Tiểu Thăng lạnh lùng nói:

- Nhưng cô muốn động vào cấp dưới của tôi, còn là ở dưới tình huống cô ấy không sai, thứ lỗi cho tôi khó có thể nghe theo yêu cầu vô lý này!

Nói đi nói lại, Bạch Tiểu Thăng ngược lại thỏa mãn một “yêu cầu” này của Blanche rồi.

Bạch Tiểu Thăng lời nói này, làm cho các Phó chủ tịch nhận được rất nhiều tin tức, lập tức nhìn về phía Blanche với ý tứ sâu xa.

Tinh thần của các trợ lý, thư ký ở xung quanh cũng trở lên phấn chấn, ánh mắt nóng bóng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Phó chủ tịch Bạch của mình nói chuyện thật mạnh mẽ!

Không sai, nếu đã không sai, không cần cúi đầu trước đối phương!

- Tôi là người của Hội đồng quản trị, tôi là đại biểu do hội đồng quản trị phái tới, tôi bị một nhân viên nhỏ ức hiếp ở cửa của tổng bộ, đây chính là điều cô ta nên trả giá!

Blanche hầm hầm nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Anh nói chuyện, làm việc như vậy sao? Anh có biết anh làm vậy là đang sỉ nhục Hội đồng quản trị hay không!

Cái mũ này, Blanche trực tiếp ấn xuống.

Sau đó, Blanche quay đầu nhìn về phía đám người Lý Vận Nguyên, trầm giọng nói:

- Phó chủ tịch Lý, ngài thấy chuyện này nên làm sao!

Blanche rõ ràng đang âm thầm tạo áp lực về phía Lý Vận Nguyên.

Tính tình Lý Vận Nguyên vốn ngay thẳng kiên cường, lập tức cười nhạt nhìn Blanche, nói:

- Cô Blanche, cô cảm thấy tôi nên làm sao chứ?

Blanche chỉ tay vào Bạch Tiểu Thăng, lúc này cao giọng nói:

- Người này bao che cho cấp dưới, vô lễ với đại biểu của Hội đồng quản trị, trong mắt không có tôn ti của tập đoàn, tôi mãnh liệt kiến nghị các người cách chức của anh ta và cấp dưới của anh ta, bảo bọn họ gửi thư xin lỗi tôi và công khai ở tổng bộ!

Blanche cảm thấy một yêu cầu này của mình không hề quá đáng, cô ta còn chưa có làm ra chuyện ác hơn đâu.

Đám người Lý Vận Nguyên không khỏi liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, vẻ mặt có phần kỳ lạ.

Cô nhóc này còn thật sự dám nghĩ, muốn cách chức một vị Phó chủ tịch của tập, còn muốn cho Phó chủ tịch viết thư xin lỗi cô ta, công khai trong tập đoàn à.

Điều này có thể sao?

Nếu như tầng quản lý thậm chí còn chẳng che chở được cho Phó chủ tịch, vậy sớm giải tán được rồi, còn có thể đấu được với Hội đồng quản trị cho tới hôm nay, thậm chí làm cho Hội đồng quản trị liên tục nhượng bộ sao?

- Tôi cảm thấy không bằng kiến nghị với Hội đồng quản trị, cứ nói là trong đại biểu do bọn họ phái tới xuất hiện một người suy ý nghĩ viển vông, bảo bọn họ nên đổi một người khác tới thì hơn.

Bạch Tiểu Thăng nói với Blanche đủ giễu cợt.

- Anh!

Blanche lại bị Bạch Tiểu Thăng mắng ngay trước mặt mọi người, đúng là tức muốn nổ phổi. Cô ta không cãi nhau với anh, mà lại nhìn về phía đám người Lý Vận Nguyên nói:

- Các vị Phó chủ tịch, các ngài nghe thử xem người này kiêu căng làm sao! Các ngài cho rằng yêu cầu của tôi là quá đáng sao? Người này ở ngay trước mặt các ngài còn ngông cuồng như thế, sao các ngài lại nuông chiều để anh ta làm càn được chứ?

Mấy vị Phó chủ tịch nhìn về phía Lý Vận Nguyên dẫn đầu.

Lý Vận Nguyên trực tiếp gật đầu:

- Đúng là quá đáng.

Blanche nghe vậy, cho rằng Lý Vận Nguyên đang nói với Bạch Tiểu Thăng thì lập tức lạnh lùng cao ngạo nhìn về phía anh:

- Nghe thấy chưa?

- Tôi nói là, cô Blanche, cô đúng là quá đáng!

Lý Vận Nguyên trầm giọng nói với Blanche:

- Cô có biết… cậu ấy là ai không?

Anh ta là ai?

Blanche nghe vậy liền nghi ngờ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Nghe ý này, chẳng lẽ anh ta không phải là thư ký của Phó chủ tịch sao?

Nhìn tuổi tác người này, cho dù làm một vị Tổng giám đốc sự nghiệp của tổng bộ đều còn ngại quá trẻ tuổi.

Chẳng lẽ... anh ta là người của Bạch Tuyên Ngữ - người Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị!

Blanche nhớ lại Bạch Tiểu Thăng ở trước mặt các vị Phó chủ tịch hình như cũng không có bao nhiêu kính cẩn, lập tức "hiểu ra".

Chắc đúng là người của Bạch Tuyên Ngữ, vậy mình càng không thể bỏ qua chuyện này được!

Dù sao chỉ là một nhân viên cao cấp, không có gì đáng ngại!

Tôi phải nắm lấy không tha, làm ầm ĩ tới long trời lở đất, tốt nhất là làm cho Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị phải đứng ra!

Trong đôi mắt Blanche mơ hồ nóng lên.

Anh cô ta bảo bất kể cô ta gây ra chuyện lớn thế nào, anh cô ta cũng sẽ giải quyết cho cô ta...

- Tôi cần gì quan tâm anh ta là ai!

Blanche muốn tiếp tục làm ầm lên.

Đúng lúc này, từ trong hành lang bên cạnh truyền đến những tiếng bước chân, sau đó có người trầm giọng quát to:

- Blanche, không được vô lễ!

Blanche nghe được giọng nói này thì sửng sốt, xoay mặt nhìn lại.

Bạch Tiểu Thăng và các vị Phó chủ tịch cũng nhìn sang.

Chỉ thấy một đám người đi nhanh đến. Hai người dẫn đầu, một người đàn ông rất cao lớn, dáng vẻ đường đường, đặc biệt có phong độ của quý tộc, ở bên cạnh hắn ta là một người mà mọi người đều vô cùng quen thuộc - Ôn Ngôn.

- Ngài Kurt, ngài cuối cùng đã tới rồi!

Mắt Blanche sáng ngời.

Đó chính là Kurt sao? Con trai Perros Chủ tịch hội đồng quản trị, giám đốc điều hành, đại biểu do Hội đồng quản trị phái qua lần này à?

Bạch Tiểu Thăng tập trung tinh thần nhìn về phía ngài Kurt kia.

Ngài Kurt kia đảo mắt nhìn qua, cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Hai bên đối diện trong giây lát, Kurt liền tươi cười, Bạch Tiểu Thăng cũng lịch sự cười đáp lại.

- Ngài Kurt...

Chờ Kurt và Ôn Ngôn đến gần, Blanche lập tức cướp lời muốn tố cáo.

Kết quả cô ta mới gọi ra một tiếng, chỉ thấy Kurt trầm mặt nhìn cô ta, mắng cô ta ngay trước mặt mọi người:

- Blanche, sao em không có quy củ thế? Anh ở cách rất xa cũng nghe được em ở đây la hét ầm ĩ. Em muốn ngài đây xin lỗi em à, hồ đồ! Em có biết ngài đây là ai không hả?

Kurt lại nói những lời này làm Blanche không khỏi nghi ngờ liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Chẳng lẽ anh trai mình còn biết người này sao?

Kurt không úp úp mở mở nữa, nói ra thân phận của Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài đây chính là ngài Bạch Tiểu Thăng mới nhậm chức Phó chủ tịch! Sao em có thể vô lễ với ngài ấy ở ngay trước mặt mọi người được! Mau xin lỗi ngài ấy đi!

Lúc này Kurt thật lòng rất sốt ruột vì chỉ số thông minh của em gái mình.

Hắn ta muốn cô ta gây sự ở bên tổng bộ, bảo cô ta ra oai với đám người phía dưới, chứ không bảo cô ta vừa bắt đầu đã nhằm thẳng vào Phó chủ tịch.

Tầng quản lý ngoại trừ Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị thì Phó chủ tịch đứng đầu, sao có thể tùy ý động tới chứ?

Thật sự muốn động tới, cũng phải là các vị thành viên trong Hội đồng quản trị đích thân tới!

Cả tổng bộ trên dưới mấy nghìn người, em gái ngu ngốc này của mình làm sao có thể vừa bắt đầu đã chạy tới đá một miếng sắt lớn chứ?

Gây sự ở đây chính là đâm đầu vào chỗ chết đấy...

Blanche nghe được Kurt nói mấy câu thì không khỏi trợn tròn hai mắt, khó có thể tin nổi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Hắn, hắn là Phó chủ tịch à!

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên cười khẽ một tiếng:

- Không sai, tôi là Phó chủ tịch. Cô Blanche còn muốn xử phạt tôi sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận