Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2546: Biểu quyết đặc biệt (2)

Đầu tiên, Bạch Tuyên Ngữ là do lão chủ tịch Bạch Chấn Bắc bổ nhiệm, điểm này rất khó làm, mà trong thời gian trước đây, anh ta đã chứng minh đầy đủ tài năng và thực lực của mình. Có thể duy trì các phía của tập đoàn làm việc ổn mà không loạn, thậm chí vững chắc tiến về phía trước.

Điểm này lại cực kỳ hiếm có!

Hội đồng quản trị cũng không chỉ có người quá tham vọng mà còn có người tự hiểu lấy mình, cũng giống như Chủ tịch hội đồng quản trị Perros.

Bọn họ biết rõ, đổi một người khác, thậm chí đổi lại là mình tới quản lsy tập đoàn, cũng chưa chắc có thể xuất sắc hơn Bạch Tuyên Ngữ.

Cho nên, trước khi tìm được người nào thích hợp, bất kể tình hình đến mức độ nào, bọn họ đều không muốn kéo Bạch Tuyên Ngữ xuống.

Trên thực tế, bọn họ cũng rất khó kéo xuống được.

Thứ hai, Bạch Tuyên Ngữ lại là một người khiến người ta hận, có thể nói anh ta là người phản đối Hội đồng quản trị tiến vào ban quản lý chính kiên quyết nhất. Bảy Phó chủ tịch cộng thêm một Ôn Ngôn ở dưới sự chỉ huy của anh ta mà cùng tiến cùng lùi, hai năm trước làm cho tình thế rất khó xử lý.

Kurt biết rõ tình hình cũng lại càng hạ quyết tâm, không phải lúc cần thiết thì cố gắng hết sức không xung đột cùng Bạch Tuyên Ngữ.

Hơn nữa lần này không giống với lần trước, lần trước là cứng rắn muốn can thiệp vào tầng quản lý, chắc chắn sẽ gặp phải bài xích, nhưng lần này có chức vụ để trống, Hội đồng quản trị phái xuống một vị Phó chủ tịch, nói thế nào cũng có lý.

Cho nên, Kurt cũng muốn lấy lý để áp chế Bạch Tuyên Ngữ.

Khi Bạch Tuyên Ngữ đối mặt với Kurt cũng rất khách sáo.

Sau khi Bạch Tuyên Ngữ ngồi vào chỗ lại nói chuyện với anh em Kurt vài câu mới đi thẳng vào vấn đề chính.

Có một số việc, anh ta cũng là người thẳng tính.

Nhưng trước khi Bạch Tuyên Ngữ lên tiếng, Blanche trước lấy ra một camera nhỏ để lên bàn, đồng thời cười làm lành giải thích với Bạch Tuyên Ngữ giải:

- Chủ tịch Tuyên Ngữ, các cổ đông của Hội đồng quản trị bên kia muốn xem kết quả của câu chuyện hôm nay, cho nên...

- Không sao, cô cứ quay đi.

Bạch Tuyên Ngữ vung tay lên, rộng lượng nói.

Thật ra Bạch Tuyên Ngữ cũng có nhiều chuyện muốn nói cho những kẻ trong lòng chỉ có tiền, nhưng trong đầu chưa chắc có não kia nghe.

Thấy Blanche loay hoay làm xong tất cả, Bạch Tuyên Ngữ mới quay sang Kurt, cũng sắp xếp lại từ ngữ.

- Nguyên nhân liên quan tới việc hai vị tới đây, ngài Perros đã nói với tôi rồi. Các ngài tới nhắn lại một vài ý kiến của Hội đồng quản trị về phương diện nhân sự, đúng không? Về chuyện liên quan tới việc Ma Căn bị đuổi, tôi thật ra vẫn cảm ơn Hội đồng quản trị công nhận và ủng hộ.

Bạch Tuyên Ngữ nói với Kurt ngay trước mặt mọi người:

- Nhưng tôi cho rằng không cần thiết phải lo nghĩ về chuyện Phó chủ tịch mới nhậm chức. Hội đồng quản trị phái xuống một thành viên tới nhậm chức là càng không nhất thiết. Trong giai đoạn hiện nay, công việc sẽ những Phó chủ tịch đang ngồi đây chia sẻ, hoàn toàn không có áp lực. Một người từ bên ngoài qua, nếu không biết rõ tình hình sẽ dẫn đến rất nhiều công việc không thể nối liền thông suốt.

Bạch Tuyên Ngữ tỏ rõ thái độ của riêng mình. Anh ta phản đối quyền của Hội đồng quản trị tranh giành chức Phó chủ tịch.

- Lời chủ tịch Tuyên Ngữ nói rất có lý.

Kurt mỉm cười nói:

- Nhưng các vị cổ đông có ý kiến và quan điểm khác, Phó chủ tịch của tổng bộ chúng ta bên này không chỉ xử lý công việc trong một chức vụ, còn cân đối cơ cấu quyền lực, nếu để thiếu sót trong thời gian dài sẽ gây bất lợi cho sự ổn định của tập đoàn. Cho dù qua các Phó chủ tịch đều do lão chủ tịch an bài, nhưng lúc này ông cụ không ở đây, vậy Hội đồng quản trị bên kia lại có quyền. Cũng chỉ có Hội đồng quản trị mới có thể có quyền tiến hành thu xếp nhân sự ở cấp bậc này, ngài nói có đúng không?

Trong lời nói của Kurt là cái kim trong bông, khai chiến với Bạch Tuyên Ngữ.

- Đúng là có đạo lý này. Nhưng trong tình hình trước mắt thì nó dường như không thỏa đáng lắm. Trước mắt, tập đoàn đang ở thời điểm đứng trước đầu sóng ngọn gió, Phó chủ tịch mới lên chức sẽ phải đón nhận rất nhiều biến số. Bên ngoài sẽ phỏng đoán khả năng ổn định của lãnh đạo cấp cao trong tập đoàn, cơ cấu sẽ một lần nữa ước đoán chiều hướng và đánh giá cấp bậc nhân sự trong ban quản lý của chúng ta. Cứ như vậy sẽ làm thị trường chứng khoán của chúng ta có tính không xác định rất lớn...

Bạch Tuyên Ngữ tất nhiên không kém, lúc này liền phản bác.

Trong gần một giờ sau đó, hai người này anh tới tôi đi.

Mỗi người đều có lý do của mình, mặc dù không đến mức mặt đỏ tía tai nhưng không ai nhường ai.

Các Phó chủ tịch ở đây nhìn hai người này đánh võ mồm, cũng không khỏi châu đầu ghé tai, khẽ trao đổi ý kiến với nhau.

Lần này, Hội đồng quản trị phái Kurt và Blanche qua đột ngột, xem như là đánh cho bọn họ không kịp trở tay, không cho bọn họ có thời gian trao đổi trước.

Mà thật ra trước đây mọi người không có chống lại chuyện cho người mới tới nhậm chức Phó chủ tịch.

Lần trước là Hội đồng quản trị cứng rắn can thiệp, muốn cướp một phần quyền lực từ trong tay của các vị Phó chủ tịch, mới làm cho tính tình bảy vị Phó chủ tịch khác nhau lại cùng phản đối. Nhưng lần này lại khác với lần trước.

Lần này, Hội đồng quản trị không động tới phần bánh quyền lực trong tay mọi người, chỉ muốn chức vụ của Ma Căn.

Nói thẳng ra thì ngoại trừ lão chủ tịch, Hội đồng quản trị quả thật có quyền lực này.

Không phải mỗi vị Phó chủ tịch đều cảm thấy cần phải liều mạng với Hội đồng quản trị trong chuyện này.

Hơn nữa, Ôn Ngôn đã lén nói chuyện với một vài Phó chủ tịch...

Bạch Tiểu Thăng ngồi ở chỗ của mình và nghiêng tai lắng nghe.

Có Hồng Liên giúp đỡ, anh có thể từ chỗ ngồi của mình nghe không sót từng tiếng nhỏ nhất của những người đang ngồi đây, đồng thời tiến hành sắp xếp lại trong đầu.

Lý Vận Nguyên và một vị Phó chủ tịch bên cạnh ông có cùng ý kiến, tán thành lời Bạch Tuyên Ngữ nói...

Ý kiến của hai vị Phó chủ tịch khác lại hơi dao động, cảm thấy không cần thiết vì chuyện này mà nảy sinh xung đột mãnh liệt với Hội đồng quản trị...

Còn có một vị tỏ thái độ tán thành.

Dù sao Kurt nói cũng rất có lý. Bảy vị Phó chủ tịch trấn giữ tổng bộ không chỉ là vấn đề mặt mũi mà còn là một cách cân đối cơ cấu, thiếu một người, đại hội biểu quyết cũng sẽ xảy ra vấn đề.

Bạch Tiểu Thăng nghe có tiếng nói, lặng lẽ liếc nhìn Ôn Ngôn.

Vừa mới rồi, Ôn Ngôn cũng nhìn về phía anh.

Hai người liếc mắt nhìn nhau, Bạch Tiểu Thăng nhận thấy được trong ánh mắt Ôn Ngôn đầy vẻ tha thiết và chờ mong.

Chỉ là Bạch Tuyên Ngữ hẳn còn chưa biết dự định của Ôn Ngôn. Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Vào giờ phút này, Bạch Tuyên Ngữ vẫn kiên quyết tranh luận với Kurt.

Cuối cùng Kurt dừng tranh luận và nói với Bạch Tuyên Ngữ:

- Chủ tịch Tuyên Ngữ, theo lẽ thường tôi tới chỉ để chuyển lời của Hội đồng quản trị, nhắn lại quyết nghị của đại hội cổ đông. Chính là ngài cũng không thể làm thái lại quy trình. Nhưng trước khi tôi tới, ngài Perros Chủ tịch hội đồng quản trị đã nhiều lần căn dặn tôi, nói tốt nhất là giải thích rõ với ban quản lý các ngài, tránh xảy ra hiểu lầm và rắc rối không cần thiết. Lúc này, tôi thấy thái độ của ngài hình như không dễ dàng tiếp nhận như vậy. Không sao, các vị Phó chủ tịch của chúng ta đều đang ở đây. Nếu ngài không ngại hãy nghe thử ý kiến của bọn họ, nếu có hơn nửa số người ủng hộ, có phải quyết nghị này sẽ được thực hiện hay không?

Sắc mặt Bạch Tuyên Ngữ thoáng trầm xuống và lặng lẽ nhìn lướt qua mọi người đang ngồi đây. Anh ta thấy tất cả mọi người nhìn mình, mới quay sang nhìn về phía Kurt nói.

- Vậy… được rồi.

Bạch Tuyên Ngữ đồng ý với đề nghị của Kurt.

Trên thực tế đúng như lời Kurt nói, đây là ý của đại hội cổ đông, ý của Hội đồng quản trị, một mình anh ta phản đối cũng không thể bác bỏ được.

Nhưng nếu tất cả mọi người không đồng ý, vậy lại khác!

Bạch Tuyên Ngữ tin tưởng các vị Phó chủ tịch biết một khi Hội đồng quản trị can thiệp vào ban quản lý sẽ có hậu quả thế nào. Hai năm trước không phải mọi người đều cùng một phe thống nhất sao?

Kurt nhìn về phía mọi người đang ngồi, trong đó có sáu vị Phó chủ tịch bao gồm cả Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn.

Kurt mỉm cười nói:

- Tin tưởng các vị cũng nghe được những lời tôi mới nói với chủ tịch Bạch Tuyên Ngữ, không biết mọi người có ý kiến gì. Anh đồng ý với lời tôi nói mời giơ tay. Nếu quá nửa thì chúng ta cũng lại quyết định chuyện này.

Hắn ta vừa nói vậy, mọi người ở đây đều im lặng.

Bạch Tuyên Ngữ thấy mọi người mai không có phản ứng gì thì trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng vào lúc này, một người chậm rãi giơ tay lên:

- Nếu là ý của đại hội cổ đông thì tôi đồng ý.

Người nói chuyện làm cho Bạch Tuyên Ngữ phải quay đầu nhìn lại, đồng tử hơi co lại, sau đó trầm giọng nói:

- Ôn Ngôn!

Người đầu tiên đi đầu tỏ thái độ đồng ý lại là Ôn Ngôn. Đám người Lý Vận Nguyên cũng không khỏi giật mình.

Đúng lúc này, lại một người giơ tay lên:

- Tôi cũng đồng ý.

- Tôi cũng đồng ý.

Lại một người chậm rãi giơ tay.

Chỉ có ba người đồng ý với Kurt, đồng ý với chủ trương của Hội đồng quản trị.

Bạch Tuyên Ngữ cũng rất bất ngờ, chân mày hơi nhíu lại, ánh mắt lúc sáng lúc tối nhìn lướt qua những người giơ tay.

Đám người Lý Vận Nguyên bàn tán xôn xao, ánh mắt có vài phần bất lực.

Kurt mỉm cười nói với Bạch Tuyên Ngữ:

- Ngài xem...

- Còn chưa hơn một nửa. Quy định biểu quyết của tổng bộ chúng tôi bên này là phải hơn một nửa mới được quyết định.

Bạch Tuyên Ngữ trầm giọng nói.

Anh ta còn chưa nói dứt lời, lại có một người nói:

- Tôi đồng ý.

Bạch Tuyên Ngữ lập tức nhìn sang, khi thấy người lên tiếng, trong mắt anh ta sửng sốt:

- Ngay cả cậu cũng...

Người nói chuyện chính là Bạch Tiểu Thăng.

Lúc này, anh đang giơ tay lên.

Vào giờ phút này, Bạch Tiểu Thăng lựa chọn tin tưởng Ôn Ngôn, tin tưởng chiến thuật của Ôn Ngôn muốn phân hoá kế hoạch của Hội đồng quản trị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận