Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2553: Cô thua rồi

Thanh đao gỗ này nhanh như gió, trong chớp mắt đã đến, chỉ có điều lại không đánh trúng đầu Bạch Tiểu Thăng, mà đập vào khoảng không.

Người phụ nữ mặc ki-mô-nô này vừa xông tới, Bạch Tiểu Thăng cũng hành động.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng không phải tấn công, cũng không phải né tránh, chỉ là xoay người bước một bước về phía Ronnie, không hơn.

Một nhanh một chậm này không ngờ lại hình thành một sự trùng hợp vi diệu, vừa vặn làm cho Bạch Tiểu Thăng tránh thoát một đòn tấn công vô cùng sắc bén.

Ngay cả người phụ nữ vung đao gỗ lên cũng không khỏi sửng sốt.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại giống như hoàn toàn không phát hiện ra.

- Tay cô không sao chứ? Tôi nói với cô này, về sau cô đừng mới bắt đầu đã rút dao xông lên. Các cô là vệ sĩ thì phải ưu tiên bảo vệ sự an toàn cho người thuê lên hàng đầu chứ không phải đi đánh nhau...

Bạch Tiểu Thăng quay lưng về phía mặt người phụ nữ mặc ki-mô-nô, không ngờ lại nói năng hùng hồn, bắt đầu giảng đạo lý cho Ronnie nghe.

Ronnie cũng ngây người, nhìn Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh như vậy mà há hốc mồm.

Vừa rồi trong nháy mắt trùng hợp đó, ngay cả cô ta cũng cảm thấy không thể tin nổi.

Ngài Bạch này vẫn không hiểu được mình may mắn thế nào, suýt nữa thì vỡ đầu chảy máu, thế mà lúc này còn lớn mật, giảng đạo lý với mình.

Điều này thật sự làm cho người ta không nói được lời nào...

- Khốn kiếp!

Người đàn ông tay quấn dây vải bên kia thậm chí theo bản năng mắng một câu.

- Không đánh sao?

Hai tay Blanche ôm mặt, giữa ngón trỏ và ngón giữa tách ra, lộ ra con mắt nhìn chăm chú ra ngoài, thấy Bạch Tiểu Thăng không sao, cũng không thể tin nổi.

Nhưng một giây tiếp theo, ngón trỏ và ngón giữa của Blanche nhanh chóng khép lại, không dám nhìn nẵ.

Bởi vì hai tay người phụ nữ mặc ki-mô-nô lại vung đao gỗ lên, chém ngang cổ của Bạch Tiểu Thăng cổ.

Cho dù lưỡi đao gỗ không quá dao sắc bén, nhưng nếu lực một đòn này đủ lớn, cũng đủ để khiến người ta ngất, tổn thương gân cốt, thậm chí lấy mạng người ta.

Ronnie đứng đối diện với Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy thì lông tóc dựng đứng, muốn lên tiếng nhắc nhở cũng không kịp.

Nhưng vào lúc này, cảnh tượng làm cho người ta không nói được lời nào lại xảy ra.

Bạch Tiểu Thăng thật không khéo cũng di chuyển, chạy về phía xa Minna bị ngất xỉu, miệng nói:

- Cô thế nào? Ronnie, cô mau đến xem thử đi.

Anh vừa chạy như thế, mũi thanh đao gỗ này vô cùng chuẩn xác lướt qua áo Bạch Tiểu Thăng lại không hề chạm vào được.

Người phụ nữ mặc ki-mô-nô ban đầu dự định dùng một đòn này đánh ngã Bạch Tiểu Thăng lại lập tức ngây người, cô ta cũng lập tức nổi giận.

Một lần không trúng có thể là trùng hợp, nhưng lần thứ hai này lại thất bại, tuyệt đối không thể giải thích là trùng hợp được!

Nếu không đao thuật của cô ta sẽ thật sự biến thành chuyện nực cười!

Nếu không phải là trùng hợp, vậy chỉ có thể nói rõ một việc - người đàn ông kia không để lộ tài năng, vừa rồi hoàn toàn là đang đùa giỡn cô ta!

- Khốn kiếp!

Mắt người phụ nữ mặc ki-mô-nô lập tức trở nên hung dữ, hạ thấp người xuống, hai tay cầm đao, sống dao ngang với lông mày.

Người đàn ông tay quấn dây vải vừa thấy tư thế mở đầu này thì mắt sáng như sao:

- Lại sắp dùng một chiêu này rồi!

Bất chợt, hắn ta nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt thoáng nghiêm trọng:

- Người đàn ông này...

Bản thân hắn ta cũng nhìn ra được sự kỳ lạ của Bạch Tiểu Thăng.

Ronnie cũng kịp phản ứng lại, ánh mắt không khỏi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, tròng mắt chợt sáng ngời.

Cô ta đã giao đấu với người phụ nữ mặc ki-mô-nô nên biết thanh đao gỗ này nhanh và tàn nhẫn tới mức nào, thậm chí trong đó ẩn chứa sự biến hóa quỷ dị, Bạch Tiểu Thăng có thể liên tục tránh được hai lần, tuyệt đối không thể giải thích bằng một câu "May mắn" được.

Phó chủ tịch Bạch này có thể thật sự là cao thủ!

Ronnie bỗng nhiên có phần chờ mong.

Bên kia, Blanche thấy Bạch Tiểu Thăng lại một lần nữa tránh thoát khỏi một đòn tấn công, người phụ nữ mặc ki-mô-nô vừa rồi giống như bị đóng băng, cô ta không nhịn được thả tay xuống, chớp chớp mắt.

Cô ta đột nhiên cảm giác được, hình như người phụ nữ kia cũng không quá đáng sợ như mình tưởng...

Khi Bạch Tiểu Thăng cúi người kiểm tra Minna, không phải hoàn toàn quay lưng về phía người phụ nữ mặc ki-mô-nô, mà hơi nghiêng người, để cho đối phương luôn duy trì ở trong khóe mắt của mình.

Cho dù nhìn như tùy tính, nhưng anh không khinh thường như vậy.

Trong hai lần tránh né đòn tấn công vừa rồi, anh một là lợi dụng sự khinh thường của đối phương, hai là dựa vào năng lực tính toán của Hồng Liên.

Cho dù người phụ nữ mặc ki-mô-nô chỉ giao đấu với Minna và Ronnie trong chớp mắt ngắn ngủi, nhưng cách thức cô ta cầm đao rút đao, bước chân di chuyển đã bị Hồng Liên phân tích ra môn phái kiếm đạo, lại xây khuôn mẫu đo lường tính toán ra tốc của bước chân độ, thi triển cánh tay, chiều dài của đao gỗ, Hồng Liên đã có thể tính toán ra được điểm rơi đòn tấn công của đối phương, chỉ cần nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng đi tới hoặc là xoay người, khi hành động, tính bước đi về phía trước lại có thể chính xác thần kỳ giống như biết trước vậy.

Trong quá trình này, nếu như bản thân Bạch Tiểu Thăng không theo kịp, Hồng Liên còn có thể trợ giúp kích thích làm cho cơ bắp triển khai hoạt động giống như phản xạ có điều kiện vậy.

Nói ngắn gọn, vừa rồi Bạch Tiểu Thăng chính là bật chế độ hack...

Chỉ là lúc này, người phụ nữ mặc ki-mô-nô thật sự chấp nhận sự thật, Bạch Tiểu Thăng không thể chỉ dựa vào cầu may để thực hiện được những điều này.

Anh ta phải nghiêm túc đối phó!

Cho nên, sau khi kiểm tra sơ qua tình hình của Minna, khi Bạch Tiểu Thăng ngồi xổm xoay người về phía người phụ nữ mặc ki-mô-nô, anh cũng đã chuẩn bị xong tất cả, bao gồm đối phó với thanh đao gỗ nhìn qua rất nguy hiểm này.

Lúc Bạch Tiểu Thăng đang quay lại, người phụ nữ mặc ki-mô-nô bỗng nhiên hành động.

Guốc gỗ bước đi có chút tiết tấu, người phụ nữ kia đột nhiên xông tới gần Bạch Tiểu Thăng, trong miệng cô ta hét lên ba tiếng "Hây" "Hây" "Ha", lấy khí phát lực, hai tay nắm thanh đao gỗ lập tức chém ba lần về phía cổ của Bạch Tiểu Thăng.

Phía xa, hai mắt của người đàn ông tay quấn dây vải cũng lập tức thắp sáng.

Tam Đoạn Trảm, thật sự là Tam Đoạn Trảm!

Ngay cả hắn ta cũng không dám nói có thể đỡ được, có thể nói là chiêu thức kiếm đạo này đã đạt tới cực hạn về lực lượng và tốc độ!

Thắng!

Nhận ra chiêu thức, trong lòng hắn ta lập tức chắc chắn về kết quả.

Trong nháy mắt, khi người phụ nữ mặc ki-mô-nô hành động, Ronnie đứng phía xa thấy vậy, con ngươi cũng lập tức co lại, tay chân chợt lạnh lẽo, cảm thấy hơi lạnh lan tràn.

Cho dù không nhìn thấy rõ chiêu thức, cô ta cũng cảm giác được một nguy cơ trước đó chưa từng có, đó là giác quan thứ sáu rèn luyện được trong những năm ở trên chiến trường.

Trong chớp mắt, Ronnie đã kết luận, đổi lại là cô ta cũng tuyệt đối không thể đỡ nổi đòn tấn công này!

- Á!

Blanche bị cảnh tượng thình lình xảy ra dọa tới phát ra tiếng.

Cô ta thấy người phụ nữ kia giống như phát điên, nhảy qua điên cuồng chém Bạch Tiểu Thăng một trận.

Đổi lại là người khác, ai chịu nổi...

Theo người phụ nữ mặc ki-mô-nô ba lần vung thanh đao gỗ trong tay lên, mọi người lại chỉ nghe được một tiếng động lạ "vút" một cái, sau đó chỉ thấy nửa đoạn gì đó bay lên không trung.

Còn thanh đao gỗ trong tay người phụ nữ kia rõ ràng đã ngắn đi một đoạn...

Là... gãy à?

Tình hình thực tế xảy ra trong chớp mắt, cũng chỉ có người phụ nữ mặc ki-mô-nô vung đao gỗ lên biết có chuyện gì xảy ra. Hai lần trước cô ta tấn công, một lần thất bại, một lần không thực sự lướt qua quần áo đối phương, chỉ có lần thứ ba tấn công chính giữa… đồ trong tay của đối phương.

Cô ta không nhìn thấy rõ đó là thứ gì, có hình chữ nhật, trong nháy mắt khi bị thanh đao gỗ của mình đánh nát, cũng làm gãy thanh đao gỗ của mình luôn.

Mặc người phụ nữ mặc ki-mô-nô cảm giác mảnh nhỏ của vật kia văng đến trên mặt mình, đâu giống như cục đá vậy.

Rốt cuộc đó là thứ gì chứ?

Cô ta rất muốn biết.

Cũng chính là trong giây lát này, người đàn ông bị cô ta đánh bỗng nhiên nhảy lên lên, một tay cầm một thứ tương tự đập về phía mặt của cô ta.

Giờ phút này, người phụ nữ mặc ki-mô-nô rất muốn né tránh, nhưng cảm giác cơ thể dường như không nghe theo sai khiến, căn bản không thể di chuyển được.

Mãi đến khi vật thể kia phóng to trong mắt cô ta, cô ta mới nhìn rõ.

Hóa ra, đó là một cục gạch.

Hai mắt của người phụ nữ mặc ki-mô-nô trực tiếp nhắm nghiền, tưởng tượng thấy một giây tiếp theo, cô ta sẽ bị đập trúng, máu văng ra khắp nơi, mặt bị tàn phá, thành kẻ xấu xí.

Nhưng đau đớn mãnh liệt trong tưởng tượng mãi không thấy đến, cô ta ngược lại cảm thấy trong tay chợt trống rỗng.

Người phụ nữ lại mở mắt ra, phát hiện thanh đao gỗ của mình đã rơi vào trong tay đối phương, phần đầu bị gãy đang chỉ vào mình.

- Bạn tôi cũng luyện võ, anh ấy nói cho tôi biết hễ là người học võ đều có chút tôn nghiêm, đến tình trạng chưa chết còn chưa nhận thua.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười vung thanh đao gỗ trong tay lên, trực tiếp chém vào trên vách tường bên cạnh, thanh đao gỗ phát ra tiếng động rồi gãy.

- Cô… thua rồi.

Bạch Tiểu Thăng tung viên gạch trên tay khác, cười nhạt nói:

- Đàn ông Trung Quốc chúng tôi không đánh phụ nữ, nhưng nếu cô lại ra tay với tôi, tôi sẽ theo hầu. Cái này sẽ thật sự phải in ở trên mặt cô đấy.

Người phụ nữ mặc ki-mô-nô kia ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thăng ném viên gạch và chuôi thanh đao gỗ đi. Cô ta đứng im mất mấy giây, bỗng nhiên chắp tay bái lạy Bạch Tiểu Thăng một cái, lại nhìn chằm chằm vào anh. Sau đó chân cô ta di chuyển, không ngờ không nói một lời trực tiếp rời đi, thậm chí không để ý tới cả người bạn đồng hành với mình.

Lúc này, mọi người ở đây mới hiểu được chuyện gì vừa xảy ra. Bọn họ không khỏi giật mình nhìn theo bóng lưng rời đi của người phụ nữ và Bạch Tiểu Thăng vẫn đứng tại chỗ.

Anh… thế mà lại đánh thắng rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận