Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2574: Loại bỏ Bạch Tiểu Thăng

Lần này có thể nói là Bạch Tiểu Thăng sớm ra tay, chủ động xuất kích, thành công phá hủy kế hoạch của Ôn Ngôn, nhưng anh cũng biết, trong đó có phần tình cờ thật sự quá lớn.

Nếu không phải Thụy Thu vừa vặn đi đưa tài liệu, người bạn của Thụy Thu vô tình nghe được tin tức, hai người phụ nữ lại buôn chuyện, Thụy Thu lại xem đó là một chuyện rất quan trọng chạy tới nói với mình, vậy rất có thể bây giờ Ôn Ngôn mới là người thắng.

Theo kết quả này suy đoán, sự kiện ba người Liscrow rất có khả năng sẽ gây ra đả kích lớn cho những nhân viên được điều chuyển.

Lòng người là thứ không nhìn thấy không sờ được, nhưng một khi xảy ra vấn đề lại rất đáng sợ.

Đến lúc đó cho dù tập đoàn có tốn rất nhiều thời gian sức lực đi bù đắp, cũng không có khả năng bảo đảm ai đó ở thời điểm quan trọng sẽ tự hủy tường thành.

Tổ kiến nhỏ bé không đáng kể lại có thể khiến con đập ngàn dặm bị phá hủy chỉ trong chốc lát...

Đây là nói về lâu dài, nói ngắn thì sự kiện của ba người làm cho ai nấy đều cảm thấy bất an, giống như nội loạn, chắc chắn sẽ để cho Hội đồng quản trị mượn cớ tiến vào.

Đến lúc đó, ngay cả Bạch Tuyên Ngữ cũng sẽ sứt đầu mẻ trán.

"Kế hoạch điều động trên toàn thế giới" của Bạch Tuyên Ngữ cũng rất có khả năng vì vậy mà tổn thất nặng nề.

Nếu thời vận của tập đoàn Chấn Bắc không đủ, khi vượt qua xung đột gia tộc của hai tài phiệt cấp trên thế giới, rất có khả năng tất cả bố cục không còn, việc kinh doanh của tập đoàn gặp phải đả kích khủng khiếp, tiến tới tổn thất vô cùng nghiêm trọng...

Điều này cũng làm cho Bạch Tuyên Ngữ - người lạnh lùng như vậy phải nói cảm ơn mình lúc mình rời đi...

Sau khi Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ sâu xa, lại cảm thấy đau lòng khi Ôn Ngôn hành sự không chút cố kỵ như vậy, anh lại quyết định, không thể cứ bị động như vậy nữa!

Cho dù trải qua chuyện này, chỗ của Bạch Tuyên Ngữ chắc chắn sẽ âm thầm có chút bố trí, có chút đề phòng.

Nhưng dù sao cũng không bằng mình cũng bố trí chút chuẩn bị, như vậy bản thân mới yên lòng được.

Bạch Tiểu Thăng tốt xấu gì cũng đã làm Phó Bộ Giám sát, đặc biệt là khi ở Bộ sự nghiệp thứ sáu đã từng qua lại với nhân viên tầng dưới và trung của bộ Giám sát một thời gian dài, ném đi thân phận, anh cũng quen biết với rất nhiều người đáng để kết giao.

Bạch Tiểu Thăng trước nay cũng không huênh hoang, không cảm thấy mình tài trí hơn người, cao ngạo, trên người anh có sức hấp dẫn đặc biệt, cũng thu hút rất nhiều người.

Những người này bằng lòng kết bạn riêng với Tổng giám đốc sự nghiệp giản dị dễ gần này.

Cho đến hôm nay, Bạch Tiểu Thăng trở thành Phó chủ tịch, cũng vẫn duy trì liên hệ với rất nhiều người, thậm chí lúc lên chức còn được rất nhiều người chúc mừng.

Bạch Tiểu Thăng cân nhắc một thời gian dài, vô cùng cẩn thận chọn ra mười hai người, quyết định mời bọn họ làm người giám sát.

Cho dù nhìn chỉ có mười hai người, nhưng mười hai người này đều là nhân viên quản lý trung tầng của Bộ Giám sát ở các nơi Châu u, Châu Mỹ, Châu Phi, trong tay quản lý một đám người, Ôn Ngôn có bí mật an bài gì cũng không vòng qua sự hiểu biết của bọn họ được.

Nếu không phải trước đây Bộ sự nghiệp thứ sáu bên kia thiếu nhân viên, Ôn Ngôn điều động trên phạm vi thế giới, trước đây những người này cũng sẽ không rời khỏi khu trực của mình để chạy đến Bộ sự nghiệp thứ sáu bên kia, cũng sẽ không quen biết Bạch Tiểu Thăng.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng quyết định liền gọi hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh tới, nói cho bọn họ biết suy nghĩ của mình, nhờ bọn họ giúp đỡ tham mưu một lúc.

Sau khi thảo luận với hai người một lúc lâu, Bạch Tiểu Thăng cuối cùng quyết định ra mười người, đồng thời phân công nhau đi liên hệ với những người này.

Cứ như vậy qua hai ngày, Bạch Tiểu Thăng âm thầm bố cục cũng xem như thuận lợi, có kết quả ban đầu.

Điều này cũng làm cho Bạch Tiểu Thăng ít nhiều có chút yên tâm.

Hai ngày qua gió êm sóng lặng, bên chỗ Ôn Ngôn không có bất kỳ biến động nhỏ nào, chắc anh ta bị thất bại, trong thời gian ngắn cũng sẽ hành quân lặng lẽ.

Bên ngoài, trong hai ngày này đã bùng nổ rất nhiều tin tức về sự tranh chấp giữa hai tài phiệt cấp thế giới.

Tình hình dường như càng lúc càng nghiêm trọng.

Bạch Tiểu Thăng đang bận rộn với công việc của tập đoàn, đồng thời cũng âm thầm bắt tay vào an bài hành động tiếp theo hai mươi doanh nghiệp của mình.

Hai quái vật khổng lồ cấp thế giới xung đột, lại giống như hai con rồng ngã xuống, xung quanh chắc chắn sẽ núi lở đất vùi, người bên ngoài e sợ, tránh không kịp.

Ngay cả tập đoàn Chấn Bắc là quái vật khổng lồ có trọng lượng ngang hàng cũng phải áp dụng trạng thái tích cực phòng vệ.

Dưới tình huống này, nếu nói còn có người chủ động xông tới gần, chắc chắn sẽ bị xem thành kẻ điên, không biết sống chết.

Bạch Tiểu Thăng lại muốn làm người điên như thế.

“Cổ thần" đã từng có một câu nói được truyền rộng rãi “khi người khác tham lam khủng hoảng, cũng là lúc người khủng hoảng khác tham lam".

Mặc dù chỉ là một câu nói trong lĩnh vực đầu tư, nhưng thật ra có đôi khi cũng có thể thông dụng trong những phương diện khác!

Trên thực tế, trước kia cũng có một người điên cuồng lội ngược dòng như Bạch Tiểu Thăng, đó chính là Bạch Chấn Bắc người sáng lập ra tập đoàn Chấn Bắc.

Lần đánh cược năm đó cũng bị người ta gọi thẳng là điên cuồng, nhưng cuối cùng Bạch Chấn Bắc đã thắng, tập đoàn Chấn Bắc đứng sừng sững ở trong cánh rừng giới kinh doanh của thế giới.

Bây giờ, Bạch Tiểu Thăng muốn đi lại con đường của Bạch Chấn Bắc trước đây.

Đương nhiên, con đường này chắc chắn sẽ đầy chông gai và nhấp nhô, thậm chí từng bước đều đẫm máu.

Bạch Tiểu Thăng thậm chí chuẩn bị tốt tâm lý, hai mươi doanh nghiệp của anh cũng không chắc có thể sống sót hết trong dòng nước xiết...

Ngày lại ngày trôi qua.

Chớp mắt lại là một tuần mới.

Bên chỗ Ôn Ngôn trước sau vẫn bình yên, hoàn toàn không có động tác gì. Khi Bạch Tiểu Thăng cũng tin tưởng hoàn toàn rằng thời gian tiếp theo, Ôn Ngôn sẽ không tùy tiện hành động.

Sáng sớm hôm nay, khi Lâm Vi Vi đang ăn sáng với Bạch Tiểu Thăng, bỗng nhiên cười và nói đùa với anh, bảo đã lâu không thấy cô chủ Blanche của Hội đồng quản trị tới "thăm trường quay".

Trong khoảng thời gian trước đây, Blanche tới rất nhiều lần, cứ cách ba tới năm ngày lại chạy đến tìm Bạch Tiểu Thăng.

- Mấy ngày nay, chắc bên bọn họ cũng rất bận rộn.

Bạch Tiểu Thăng thuận miệng nói.

Mấy ngày nay, nghe nói Phó chủ tịch Basil đang tranh thủ tiếp nhận công việc.

Chắc hẳn Hội đồng quản trị cũng nhận thức được, Basil còn một ngày chưa tiếp quản đầy đủ công việc trên cương vị của mình thì sẽ bị loại ngoài cuộc giống như lần trước vậy.

Cô Blanche mặc dù là con gái của Chủ tịch Hội đồng quản trị - ngài Perros, nhưng lại là trợ lý, thư ký số 1 của Basil, là giám đốc điều hành bên phía Hội đồng quản trị, chắc hẳn cũng bận rộn mới phải.

- Cô ấy không tới, tôi còn thật sự nhớ cô ấy đấy.

Lâm Vi Vi cười nói đùa giỡn.

Đây thật sự là lời nói đùa, cho dù Lâm Vi Vi tương đối quen thuộc với Blanche, ngoài cũng có thể vừa nói vừa cười, nhưng cũng không chào đón mục đích cô ta đến đây.

Đặc biệt là cô ta đi lại quá gần với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng chỉ mỉm cười, cũng không nói lời nào.

Khi bọn họ thảo luận về Blanche, Blanche vừa vặn ăn xong cơm, đến chỗ Basil nghe lệnh.

Trên thực tế, Basil cũng không dám trắng trợn sai bảo con gái của chủ tịch Perros, thà rằng mình bận cũng không thể để cô ta mệt mỏi.

Cho dù lượng công việc không lớn, nhưng Basil vẫn báo cáo rõ ràng cho Blanche.

Ông ta biết, Blanche trên danh nghĩa là ra rèn luyện nhưng thật ra chính là theo dõi mình.

Trên phương diện nào, Blanche ngược lại càng giống lãnh đạo hơn.

Nhưng hôm nay, lần đầu tiên Basil không trò chuyện về phương diện công việc mà Blanche nói về "việc nhà".

- Cô Blanche, tôi nghe nói cô thích món ăn ở nhà hàng bên khu phố mười bốn kia, còn từng mời Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng đi cùng?

Basil mỉm cười hỏi.

- A, đúng vậy, ngài nghe ai nói thế?

Blanche ngược lại rất tò mò:

- Nhưng lần trước tôi mời ngài Bạch Tiểu Thăng đi, còn chưa ăn đã xảy ra chút bất ngờ. Lúc đó bị một đám lưu manh đuổi theo, may nhờ có Phó chủ tịch Bạch. Lại nói anh ta biết võ, rất lợi hại đấy!

Vừa nói đến đây, ánh mắt Blanche sáng ngời, rõ ràng đầy sùng bái Bạch Tiểu Thăng.

- Thật sao? Phó chủ tịch Bạch của chúng ta lợi hại tới mức nào?

Tròng mắt Basil lóe lên, cười hỏi.

Đây thật ra là tin tức quan trọng.

- Ngài biết hai cô vệ sĩ của tôi chứ? Bọn họ rất lợi hại, nhưng bọn họ gộp lại cũng không lợi hại bằng anh ta đâu.

Blanche tặc lưỡi than thở.

- Vậy thì thật sự lợi hại rồi!

Basil cười ha hả nói:

- Đúng rồi, có chuyện cô có thể còn không biết đâu.

Ánh mắt Blanche nhất thời kinh ngạc.

Basil nói tiếp:

- Quán ở khu phố mười bốn kia, chúng ta đã mua lại rồi.

- A?!

Blanche cũng có chút sửng sốt.

- Cho nên, cô có muốn mời anh ta lần nữa không?

Trong mắt Basil đầy ý cười, hỏi.

Lại mời một lần nữa à?

Bạn cần đăng nhập để bình luận