Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2582: Đích thân tới Bắc Âu

Nadian, một trong những quốc gia truyền kỳ của Bắc Âu có vị trí địa lý được thiên nhiên ưu đãi, môi trường kinh doanh không gì sánh kịp, là đất nước có nhiều công ty đa quốc gia nhất trong cả Châu Âu.

Hamore làm thành phố đứng đầu về kinh tế ở Nadian, nổi tiếng ngang với thủ đô lớn Ganand của Bắc Mỹ, được gọi là trung tâm giới kinh doanh Bắc Âu, gần như tất cả công ty đa quốc gia của cả Châu u đều có mở văn phòng làm việc, thậm chí là phân bộ của ban quản lý cao cấp tại đây.

Nhắc tới con đường, có đôi khi thấy chính là mức độ nổi tiếng.

Không chỉ là những người bán hàng rong bên đường coi trọng nơi này, ngay cả top 500 công ty mạnh nhất trên thế giới cũng không thể ngoại lệ.

Thử hỏi ở đây tập trung tất cả những người xuất sắc, ra cửa lại có thể gặp được đối tác có thể ký hợp đồng lên tới hàng chục tỷ, có ai sẽ bỏ qua nơi thế này.

Tập đoàn Chấn Bắc có mấy nghìn doanh nghiệp lớn nhỏ ở các nước tại Bắc u, năm công ty đa quốc gia có thực lực mạnh nhất đều mở tổng bộ ở Hamore.

Trong năm doanh nghiệp, công ty lớn nhất mạnh nhất không ngoài công ty Rainstorm, tổng giám đốc Riviyan là người quản lý đặc biệt nổi tiếng cương quyết.

Có người nói, trước đây Riviyan tới Hamore hơn nửa năm, được thị trưởng mời mấy lần đều tránh không gặp, tuyên bố công việc bận rộn.

Cuối cùng, vẫn là thị trưởng Hamore người ta đích thân đến công ty gặp mặt, Riviyan không ngờ lại không nhận ra, còn tưởng là người tới cầu cạnh, hỏi ông ta là ai.

Lần này, Riviyan lại nổi tiếng ở Bắc Âu.

Nói tóm lại, ông ta là một người rất quan tâm tới công việc, nhưng tính cách cao ngạo.

Lần này, theo "Kế hoạch điều động trên toàn thế giới" của Bạch Tuyên Ngữ đã tăng thêm một sự trợ giúp cho công ty Rainstorm, chính là cô Olmo đến từ Nam Mỹ.

Đó là vị người phụ nữ gần bốn mươi tuổi lại có phong thái xuất sắc, nhưng bất kể gương mặt, nhan sắc, khí thế đều hơn hẳn những người đẹp hơn hai mươi tuổi.

Vừa khéo Olmo cũng chính là một người mắt cao hơn đỉnh đầu.

Trước đây, hai người này tổ hợp với nhau, tất cả mọi người đều mướt mồ hôi. Cho rằng bọn họ sẽ nhiều lần xảy ra mâu thuẫn, kết quả không ngờ những ngày qua, hai người kia không những bình an vô sự, còn mỗi người một việc, phối hợp có chừng mực.

Nói cho cùng, cho dù hai người đều có tính tình cao ngạo, nhưng đều sùng bái người thật sự mạnh.

Người bình thường không thể với tới độ cao tầm mắt của hai người, cả hai đều biết rõ ràng tình thế, biết rõ gia tộc Milutlo và gia tộc Falklin trước mắt đang phát động cuộc chiến kinh tế trên thế giới rất đáng sợ, đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến bên này, không thể chung lực đồng tâm, hậu quả chỉ có một con đường chết.

Cho nên, hai người cũng cố gắng phối hợp, làm tốt tất cả công việc.

Tối hôm qua, hai người Riviyan và Olmo đều nhận được tin nhắn do ngài Sách Ân Tư gửi đến.

Bảo vào mười giờ sáng, bọn họ đến sân bay đón ngài Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng.

Nói là vì ứng phó với tình hình nguy cơ trước mắt, tổng bộ quyết định phái hai vị Phó chủ tịch lần lượt tới Châu Âu, ngài Bạch Tiểu Thăng sẽ đôn đốc quản lý Bắc u.

Sau khi nhận được tin tức, Riviyan và Olmo không dám chậm trễ, lập tức trao đổi tin tức với nhau.

Cho dù tính tình của bọn họ cao ngạo, nhưng cũng biết Phó chủ tịch là cấp bậc gì, không dám khinh thường.

Còn nữa, Tổng giám đốc sự nghiệp Châu Âu Sách Ân Tư là người được hai người kính trọng, ông đã lên tiếng, hai người tất nhiên phải coi trọng.

Thật ra, không chỉ có hai người bọn họ nhận được thông báo, người quản lý và cứu trợ ở bốn doanh nghiệp khác của tập đoàn tại Hamore đều nhận được tin tức, muốn cùng đi đón ngài Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng kia.

Tối đó, mọi người đã bàn bạc xong, quyết định ngày hôm sau tập trung ở sân bay để cùng đón tiếp.

Sách Ân Tư cũng sớm thông báo, Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng thích khiêm tốn, nghi lễ chào mừng gì đó có thể miễn.

Mọi người tất nhiên mừng rỡ được làm vậy.

Chín giờ sáng hôm sau, Riviyan và Olmo đến đại sảnh của sân bay, người đứng đầu cùng cứu viện của bốn công ty khác cũng tới gặp mặt.

Bởi công ty Rainstorm là công ty tuyệt đối đứng đầu trong năm công ty, cho nên mọi người xúm lại, tất nhiên cũng lấy Riviyan làm đầu.

Trong lúc chờ đợi, mọi người lại nói đến tình hình trước mắt.

Trước mắt, năm công ty hưởng ứng lời kêu gọi của tập đoàn, tập trung thành liên minh, mặc dù mọi người đều thuộc ngành nghề khác nhau, nhưng tài chính và bộ phận tài nguyên nhân lực vẫn có thể bù đắp cho nhau.

Còn nữa, giữa bọn họ có vài nhân mạch tài nguyên khác nhau có thể dùng chung.

Riviyan làm trung tâm của đám người trước mắt, tất nhiên quan tâm hỏi han về tình hình của đồng nghiệp trong những ngày gần đây.

Trên thực tế, ông ta cũng rất hưởng thụ cảm giác người bên ngoài xin ông ta giúp đỡ, có cảm giác của một vị cấp trên.

Nhưng trò chuyện được một lát, lại có người cười nói:

- Ngài Riviyan, ngài Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng kia sắp đến, ngài cũng được thoải mái rồi, không cần tốn công tốn sức quan tâm vấn đề điều hành giữa chúng ta nữa.

Riviyan nghe vậy thì tròng mắt lóe lên, cười nói:

- Tốn tâm tốn sức gì đâu, tất cả đều vì công việc của tập đoàn thôi, tôi mệt một chút lại thế nào chứ.

Mọi người nghe vậy, đều giơ ngón tay cái khen ngợi.

Nhưng trong lòng Riviyan cũng không phải là cảm giác nhẹ nhõm.

Ông ta nhìn như tùy ý liếc nhìn máy bay hạ cánh ngoài cửa sổ, nhưng tròng mắt lại lóe lên.

Mấy ngày qua, ông ta thích cảm giác được mọi người xoay quanh, uy tín của ông ta ở trong mấy người quản lý các công ty lớn cũng từ từ tăng cao.

Vốn tương sau lần phong ba này, ông ta có thể dựa vào mức độ nổi tiếng để mưu cầu chức vụ cao hơn, không ngờ Phó chủ tịch kia lại từ bên ngoài tới, xem như đã phá hỏng tất cả những điều này.

Nói thẳng ra thì trong lòng Riviyan không tính là thoải mái lắm.

Hơn nữa tính tình ông ta cao ngạo, cho dù là cấp trên không vừa mắt ông ta, ông ta cũng chưa chắc đã chịu phục.

- Đúng rồi, các người đã có ai gặp qua Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng chưa? Tôi nghe nói ngài ấy rất trẻ tuổi, thậm chí còn nhỏ hơn tôi tới hơn mười tuổi đấy.

Olmo nhìn sắc mặt của Riviyan, cười dài nói với mọi người.

Mọi người liếc nhìn nhau, ai nấy đều lắc đầu.

- Tôi thật ra từng nghe được sự tích của ngài ấy, truyền đi vô cùng kì diệu.

Có người không nhịn được nói.

- Tôi cũng đã nghe qua!

- Rất là thần đấy!

Trên thực tế, mỗi người đều nghe được vô số phiên bản về sự tích truyền kỳ, có vài cái là thật, có vài cái truyền đi vô cùng kì diệu, nghe cũng sắp trở thành "Superman" rồi.

Riviyan cười ha hả nói:

- Trong mọi người ở đây có ai chưa từng nghe qua danh hiệu của vị Phó chủ tịch Bạch kia chứ? Trong một năm qua, ngài ấy đã rất nổi tiếng, một mình cứu vớt nửa Bộ sự nghiệp thứ sáu, còn xét xử Phó chủ tịch Ma Căn. Chỉ là Phó chủ tịch này vừa thăng chức mới được hai ba tháng thôi.

Phó chủ tịch trẻ tuổi như vậy lại tới đây, thật sự khiến cho người ta thổn thức xúc động.

Mọi người lại tấm tắc khen ngợi một lúc.

Sau khi mọi người mồm năm miệng mười tán gẫu, Riviyan bỗng nhiên nói một tiếng:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng kia nổi tiếng ở bên ngoài, nhưng... ngài ấy đến, thật sự có thể làm cho tình hình trước mắt của chúng ta cải thiện lớn tới mức nào chứ.

Một câu nói lại khiến cho mọi người ngơ ngác nhìn nhau, tất cả đều im lặng.

Riviyan nói tiếp:

- Trong đợt nguy cơ lớn lần này, tổng bộ phái Phó chủ tịch xuống, không ngoài việc muốn dùng kinh nghiệm mấy chục năm trên thương trường cùng quan hệ của các Phó chủ tịch với người ở các nơi trên thế giới để ổn định cục diện. Ngài Bạch Tiểu Thăng kia có những điều đó sao...

Những lời này làm cho mọi người không khỏi tập trung suy nghĩ.

Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng thật sự quá trẻ tuổi, nếu bàn về kinh nghiệm thương trường, sợ rằng còn kém hơn cả bọn họ.

Thật sự có thể tạo được tác dụng chỉ điểm không?

Mọi người ở đây hoặc nhiều hoặc ít không khỏi nghi ngờ.

Còn nữa, chính là nơi mà mỗi Phó chủ tịch được phái tới đều có mạng lưới quan hệ cá nhân, có sân nhà thâm sâu, Bạch Tiểu Thăng này có thể có tài nguyên thương trường gì ở Châu u có thể giúp bọn họ chứ?

Điều này thật sự làm người ta nghi ngờ.

Mọi người im lặng, ánh mắt Olmo lại lóe lên, mỉm cười nói với Riviyan:

- Có lẽ là tổng bộ của tập đoàn cảm thấy tình hình chỗ chúng ta cũng không tệ lắm, cũng không cần người quá mạnh mẽ tới trợ giúp.

Điều này thật ra có thể xem là một cách giải thích.

Có người gật đầu, có người không nói gì.

Ánh mắt Riviyan lại nhìn lướt qua cửa sổ sát đất của đại sảnh sân bay, nhìn ra máy bay hạ cánh phía ngoài, trên mặt lộ ra một nụ cười lạnh, miệng nói:

- Nói vậy, cố ý phái Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng tới chỉ đạo, không phải là thừa sao!

Mọi người nhất thời cảm thấy những lời này của Riviyan mặc dù lớn mật, lại không dễ nghe, nhưng cẩn thận suy nghĩ thì dường như cũng có chút đạo lý.

- Được rồi, chúng ta cứ chờ gặp ngài Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng được tôn sùng kia đã. Dù sao ngài ấy ở Bắc u có thể nhận được sự tôn kính và chào mừng lớn nhất cũng là dựa vào chỗ chúng ta đấy.

Riviyan miễn cưỡng nói.

Mọi người nghe vậy đều cười, trong lòng vốn không mấy kính trọng Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng, bây giờ lại càng lãnh đạm hơn nhiều.

Lúc này đám người bọn họ đang chờ ở tầng hai, chợt nghe trong đại sảnh dưới tầng truyền đến tiếng ồn ào.

Có người dựa vào lan can thò người ra xem, sau đó lùi lại, vừa hưng phấn vừa kinh ngạc nói:

- Các vị đoán phía dưới là ai tới? Nhân vật lớn đấy. Tôi còn thật sự nhận ra được một hai người trong đó. Phía dưới là người trong gia đình hoàng gia Aisha!

Bạn cần đăng nhập để bình luận