Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2603: Mời như vậy (2)



Trong mắt Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên sáng lên.

Hồng Liên vẫn tìm ra được một tin tức thú vị, đó chính là nhiều năm trước Jami và Nagasha cùng học trong một học viện quý tộc.

Nói trắng ra, hai người này là bạn học...

Khi đó, gia tộc Milutlo và gia tộc Falklin có thời kỳ hoãn hòa, hai bên còn chưa có xung đột lớn.

- Thật thú vị.

Bạch Tiểu Thăng không khỏi lẩm bẩm nói.

Jami nghe nói thế, còn tưởng rằng Bạch Tiểu Thăng đang cảm thấy biệt danh của Nagasha thú vị, lập tức nói:

- Trong giới kinh doanh, Nagasha kia nổi tiếng là có độc ác hung ác, tàn bạo, hơn nữa làm việc không để lại lối thoát!

Điểm này cũng đúng là đánh giá của bên ngoài về Nagasha.

Bạch Tiểu Thăng cũng tìm ra được tin tức tương tự, lúc này nghe Jami nói vậy thì không khỏi gật đầu.

Jami thấy thế lại nói:

- Ngài Bạch, ngài xem, từ ban đầu tôi đã khách sáo với ngài, vô cùng kiên nhẫn nói về vấn đề lập trường. Nhưng đổi thành người phụ nữ kia sẽ là tình hình khác đấy. Người phụ nữ kia sẽ không có tốt tính như tôi đâu! Ở trong mắt cô ta chỉ có bạn hoặc kẻ địch, không có lựa chọn trung gian! Anh thật sự bằng lòng thử nói chuyện hợp tác trung lập với cô ta sao? Tôi tin tưởng anh nhất định sẽ hoàn toàn thất vọng thôi. Nếu anh không bị cô ta từ chối, vậy chắc chắn phải cẩn thận, cô ta nhất định là đang tính kế xem nên lợi dụng anh thế nào. Còn nữa, ở ngoài phương diện kinh doanh, cô ta cũng là một người phụ nữ ngoan độc. Tôi cho anh một ví dụ nhé. Những người từng là người yêu của cô ta, sau khi chia tay đều sẽ bị trả thù, không phải bị ném vào trong sông thì bị đánh gãy chân. Anh thấy người phụ nữ lại nhỏ mọn như vậy không đáng sợ sao? Còn nữa, từng có một doanh nhân tỏ vẻ dao động trước mặt cô ta, kết quả đêm khuya bị trói lại, hôm sau bị lột trần như nhộng ném trên đường phố náo nhiệt, bị truyền thông quay lên...

Jami miêu tả một hồi, thật sự khiến cho người ta có ấn tượng sâu sắc về độc phụ tài chính kia.

Cho dù là Lâm Vi Vi ngồi ở phía trước, trong lòng cũng có chút không thoải mái.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn Jami nói:

- Xem ra cô Jami rất hiểu cô Nagasha kia.

Jami lặng lẽ nói:

- Trước đây chúng tôi đã từng quen biết, tôi từng chịu thua thiệt trong tay cô ta rồi. Người phụ nữ kia đúng là không thể chịu nổi! Nếu ngài Bạch không tin lời tôi nói, có thể lên mạng tìm kiếm, vừa tìm sẽ thấy một loạt tin tức tồi tệ về cô ta!

Jami nói đến đây, trên mặt khá là căm hận.

Về điểm này, Bạch Tiểu Thăng cũng điều tra ra được.

Thật vậy, ở trên mạng có rất nhiều vụ bê bối tiêu cực liên quan tới Nagasha.

Kỳ lạ chính là gia tộc Falklin không ngờ chỉ mặc kệ cho những tin tức này tồn tại trên mạng mà không dọn sạch.

Phải biết rằng, Nagasha này chính là cháu gái của lão tộc trưởng, địa vị trong nhà hẳn cũng rất cao. Hơn nữa dù sao cô ta cũng là một người phụ nữ chưa kết hôn, rốt cuộc vẫn sẽ có ảnh hưởng không tốt.

Jami ghét bỏ đếm ra những tội ác mà Nagasha đã làm.

Bạch Tiểu Thăng lại mỉm cười nói:

- Nhưng cô vừa nói vậy, tôi lại càng muốn chứng kiến một lật.

Jami lập tức lấy ánh mắt "anh còn có sở thích này" để nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Anh đúng là có chút thú vị đấy, ngài Bạch, nhưng tôi bảo đảm cuộc gặp mặt giữa các người sẽ không vui vẻ đâu, đây chính là một người thích bất chấp mọi thủ đoạn. Đúng rồi, bên cạnh anh không có nhân viên an ninh, như là vệ sĩ gì đó à? Tôi thậm chí rất lo lắng cho sự an toàn của anh đấy.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười, hất cằm về phía Lôi Nghênh:

- Tôi giới thiệu một chút, anh ấy chính là vệ sĩ của tôi, cũng là thư ký, trợ lý của tôi, còn là người bạn của tôi.

Jami quan sát Lôi Nghênh từ phía sau, miệng nói:

- Nhìn đúng là một người vạm vỡ, nhưng lại chỉ có một người thôi, nếu chẳng may đối phương tới hai, ba, bốn người thì anh định làm thế nào?

Vẻ mặt Lôi Nghênh vô cảm, chăm chú lái xe.

Lâm Vi Vi ngồi chỗ lái phụ cũng không quay đầu lại, lộ ra vẻ mặt cười nhạo.

Rõ ràng cô Jami này có chút kiến thức nông cạn, không biết Lôi Nghênh lợi hại thế nào. Đừng nói có bốn người tới, cho dù có mười bốn người cũng chưa chắc có thể khống chế được anh ta.

Lại thêm Bạch Tiểu Thăng, sợ rằng đối phương có phải tới bốn mươi người mới có khả năng bảo đảm hai người mệt tới mức phải nằm xuống.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Jami cười, nửa đùa nửa thật nói:

- Tôi cũng rất lợi hại, biết công phu đấy.

Jami quan sát Bạch Tiểu Thăng, cười ha hả:

- Một vị Phó chủ tịch của tập đoàn biết công phu à? Có cơ hội tôi cũng muốn chứng kiến mới được.

Rõ ràng, Jami đều không tin.

Bọn họ nói chuyện một lúc, chiếc xe của bọn họ cũng di chuyển vào trong bãi đỗ xe của khách sạn.

- Đến nơi rồi, cô Jami, tôi mời cô uống ly cà phê, trò chuyện một lát rồi nói tới vấn đề đi hay ở của cô đi.

Đợi xe dừng hẳn, Bạch Tiểu Thăng ném lại một câu liền đẩy cửa xuống xe.

Jami, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng lần lượt xuống xe.

Đúng lúc này, xung quanh bỗng nhiên xuất hiện mấy người xông tới gần, bao vây quanh mọi người và chiếc xe.

Ngoại trừ một người, những người còn lại đều có dáng vẻ vạm vỡ rắn chắc, mặc áo gió màu đen, nhìn qua đặc biệt có khí thế.

Jami thấy người dẫn đầu kia chính là người tới gây sự ở cửa khách sạn trong bữa tiệc của mình, trong mắt bất giác lộ ra vẻ khác thường giống như cười chế nhạo.

Nhưng bất chợt, vẻ mặt Jami lại biến thành kinh ngạc nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, dường như hoàn toàn không biết những người này là ai.

Trên thực tế, đám người xông tới vừa thấy Jami bước xuống từ trên xe của Bạch Tiểu Thăng thì không khỏi sửng sốt, thậm chí còn liếc nhìn nhau. Có lẽ bọn họ cũng không ngờ Jami sẽ ở trong xe của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh nhìn những người này.

Lâm Vi Vi giật mình. Cô giật mình chính là ở bãi đỗ xe trong khách sạn sang trọng như vậy lại còn có thể gặp phải "Người xấu".

Mà vẻ mặt Lôi Nghênh lại hờ hững, ánh mắt ngạo nghễ.

Ở trong mắt anh ta, những người này muốn gây uy hiếp gì, vậy căn bản không đủ nhìn.

- Ngài có phải là ngài Bạch Tiểu Thăng - Phó chủ tịch tập đoàn Chấn Bắc không?

Trong sáu người từ bốn phía xông lên chỉ có duy nhất một người với dáng hào hoa phong nhã, khách sáo nói với Bạch Tiểu Thăng.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng vô cảm gật đầu:

- Các người là ai?

Người nói chuyện lập tức tươi cười, hỏi một đằng trả lời một nẻo:

- Ngài Bạch, chủ nhân nhà tôi muốn gặp ngài nên phái chúng tôi tới mời.

- Đây chính là cách các người mời người à? Chủ nhân các người đúng là khác thường thật!

Bạch Tiểu Thăng chưa nói gì, Jami đã mở ra giễu cợt.

Người nói chuyện cũng không giải thích, chỉ mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Chủ nhân nhà tôi không có ý xấu, phái chúng ta qua chỉ để đón ngài, nhiều người một chút để tăng thêm phần long trọng thôi.

Bạch Tiểu Thăng thấy vậy không nhịn được cười.

Cục diện này so với nói là long trọng, không bằng nói là cảm giác uy hiếp càng lớn hơn.

- Nếu chúng tôi không nhận lời, có phải các người lại muốn trói người hay không?

Jami tức giận nói:

- Đây là nơi nào mà có thể mặc cho các người ở đây làm loạn chứ? Các người có tin tôi kêu lên một tiếng, lập tức sẽ có một đám bảo vệ tới bắt các người!

- Chúng tôi tuyệt đối không có ý bắt người đâu!

Người nói chuyện nghe vậy, vội vàng nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Các người biết thân phận của ngài Bạch thì nên hiểu rõ, anh ấy tuyệt đối sẽ không đồng ý với những lời mời mọc kiểu này! Làm vậy có khác nào sỉ nhục người ta đâu! Chủ nhân chó má gì đó của các người muốn xin gặp thì phải tự mình qua đây. Ngài Bạch còn phải xem tâm trạng thế nào mới quyết định có gặp hay không! Về phần các người cũng chỉ là một đám chó săn mà thôi, bây giờ nhanh cút đi!

Jami quát.

Lời nói này lập tức làm cho sắc mặt năm người khác mới xông tới trở nên thâm trầm.

- Ngài Bạch, ngài vẫn nên đi theo chúng tôi một chuyến đi, nếu không chúng tôi trở lại cũng không tiện báo cáo. Không xa đâu, thật ra cũng ở ngay trong khách sạn này thôi.

Người nói chuyện nói.

- Chúng tôi sẽ không đi!

Jami lại một lần nữa thay mặt Bạch Tiểu Thăng lên tiếng.

Người nói chuyện cũng không thể không để ý tới sự tồn tại của “người phát ngôn” Jami này, cố nhẫn nại lại khách sáo nói:

- Cô Jami, chúng tôi không phải mời cô, chủ nhân nhà tôi cũng chỉ muốn gặp ngài Bạch này thôi!

Anh ta thậm chí còn biết Jami à? Bạch Tiểu Thăng chú ý tới chi tiết này, trong mắt chợt lóe sáng.

Sau đó, người nói chuyện vừa nhìn về phía Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, trong miệng khách sáo nói:

- Hai vị này tốt nhất cũng không cần đi theo.

- Các người làm vậy mà muốn ép buộc người ta sao?

Jami lập tức kêu to.

Phản ứng đầu tiên của Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh tất nhiên cũng là không đáp ứng.

Giống như Jami nói, làm vậy có khác gì ép buộc chứ?

Người nói chuyện còn muốn giải thích với Bạch Tiểu Thăng một lát, nhưng trong lúc đó, Jami bỗng nhiên chạy ra ngoài, còn vừa chạy vừa la hét:

- Có ai không nhanh tới đây, bắt cóc! Có người bắt cóc!

Tiếng la này chắc chắn sẽ kinh động rất nhiều người, đến lúc đó đông người nhiều miệng lại khó giải thích.

Nếu chủ nhân nhà mình biết một lần mời lại làm ra thành động tĩnh lớn như vậy thì cuộc đời công sở của mình sẽ hoàn toàn tiêu đời.

Tình hình xảy ra quá đột ngột khiến cho người nói chuyện lo sợ biến sắc, trong lòng hoảng lên, vội vàng phất tay gọi người.

- Ngăn cản cô ta lại, đừng để cho cô la như vậy nữa!

Giờ phút như vậy cũng không thể suy nghĩ nhiều nữa, tạm thời khống chế được người lại nói sau!

…………

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận