Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2604: Nagasha (1)



Jami vừa la lớn vừa chạy về phía khách sạn, người áo gió đen vạm vỡ đứng gần cô ta nhất vội vàng chạy nhanh đuổi theo cô ta, thò tay nắm chặt lấy cánh tay của cô ta, làm cho cô ta khó có thể tránh thoát.

Thật ra, nếu Jami thành thật chờ cùng một chỗ với đám người Bạch Tiểu Thăng, tuyệt đối sẽ không xuất hiện cảnh tượng như thế. Cô ta đột nhiên chạy như vậy, cho dù Bạch Tiểu Thăng và Lôi Nghênh có lòng muốn nhanh chóng tới giúp cũng không kịp, lại nói hai người còn phải bảo vệ an toàn cho Lâm Vi Vi nữa.

Jami tương đương với "tự chui đầu vào lưới".

Người trước đó nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng thấy Jami đã bị khống chế thì không nhịn được thở phào nhẹ nhõm. Nhưng sau đó anh ta ý thức được mọi chuyện không ổn, vừa rồi vội vàng ra quyết định khống chế được Jami, rõ ràng là sai hoàn toàn!

Bọn họ thành người xấu ở trong mắt của Bạch Tiểu Thăng, hơn nữa này Jami chính là người trong gia tộc Milutlo!

Rắc rối… lớn rồi!

Trán người kia lập tức lấm tấm mồ hôi hột.

- Chúng tôi có thể giải thích chuyện này. Ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài đừng hiểu nhầm, chúng tôi không phải là người xấu!

Người kia vội vàng giải thích với Bạch Tiểu Thăng.

- Anh thả người ra trước đã.

Bạch Tiểu Thăng nói như thế.

Bất kể nói thế nào, khống chế tự do của người khác, vậy chuyện này có thể sẽ ầm ĩ rồi.

Jami bị bắt vẫn không chịu nhận lỗi, vẫn đang la to, dưới tình thế cấp bách, người đàn ông cường tráng bắt cô ta cũng chỉ có thể giơ tay lên bịt miệng, để cho cô ta đừng kêu loạn.

Người nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng ngoái đầu nhìn lại, lập tức bị dọa cho giật mình, định bảo người của mình buông tay, lại biết nếu anh ta vừa thả tay, Jami chắc chắn sẽ kêu càng to hơn, đến lúc đó sẽ không dễ xử lý.

Nhưng lại không thể thật sự giam cầm cô Jami kia...

Vậy cái gì cũng không thể hoàn thành còn gây ra rối loạn, anh ta cũng vô cùng đau đầu.

- Chỉ cần ngài đồng ý đi một mình tới gặp chủ nhân nhà tôi, tôi sẽ lập tức thả người.

Người kia dứt khoát cắn răng, muốn bàn bạc thỏa đáng với Bạch Tiểu Thăng trước.

Bạch Tiểu Thăng thở dài và khẽ lắc đầu, có chút thương hại nhìn người này:

- Anh đấy, đúng là ngu ngốc mà.

Hai người nói chuyện một hồi, Lôi Nghênh đã hộ tống Lâm Vi Vi đến bên cạnh Bạch Tiểu Thăng, sau đó trực tiếp bước nhanh về phía người khống chế Jami.

Người đàn ông nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng thấy động tác của Lôi Nghênh thì lập tức nói:

- Ngài Bạch, anh ta muốn làm gì vậy?

Câu hỏi này có vẻ dư thừa, Lôi Nghênh tất nhiên là muốn đi cứu Jami.

Hai người đàn ông mặc áo gió màu đen bên cạnh nhìn thấy Lôi Nghênh có động tác liền nhìn nhau, lập tức chạy tới, muốn ngăn cản Lôi Nghênh.

Dù sao, người dẫn đầu bọn họ đã nói còn chưa thể thả Jami ra.

Hai người đàn ông cường tráng này đều cao khoảng mét chín, cơ thể vạm vỡ đầy sức lực, hai người một trái một phải, mỗi người giữ một cánh tay của Lôi Nghênh lại.

- Nhẹ tay một chút!

Bạch Tiểu Thăng vội nói.

Người đàn ông trước mặt Bạch Tiểu Thăng thấy thế vội nói:

- Ngài yên tâm, bọn họ có chừng mực, tuyệt đối sẽ không tổn thương đến người của ngài!

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được cười gượng:

- Tôi là đang nói với người của tôi.

Người đàn ông trước mặt Bạch Tiểu Thăng nghe vậy liền sửng sốt, ánh mắt lộ vẻ không hiểu.

Bên kia, hai mắt Lôi Nghênh nhìm chằm chằm vào người đàn ông khống chế Jami phía trước, hoàn toàn không thèm để ý tới hai người đang giữ cánh tay mình, hai cánh tay lại bỗng nhiên lật một cái đã thoát khỏi sự khống chế.

Hai người đang giữ cánh tay của Lôi Nghênh trước đó chỉ cảm thấy cánh tay của người đàn ông Trung Quốc vạm vỡ này vô cùng cứng rắn chẳng khác nào sắt thép, trong lòng đều âm thầm cảm thấy kinh hãi.

Chờ Lôi Nghênh tránh thoát, bọn họ cũng cảm giác với chút sức lực của mình căn bản không thể làm gì được đối phương.

Dưới sự kinh ngạc của hai người, hai cánh tay Lôi Nghênh giang ra, nắm ngược lại cánh tay của bọn họ và hất về phía trước.

Lúc đầu hai người này chỉ cảm thấy cánh tay bị thiết trảo mạnh mẽ khống chế, theo lực lượng thô bạo truyền đến, bọn họ thậm chí căn bản không thể đứng vững, lảo đảo chạy về phía trước.

May có Bạch Tiểu Thăng sớm lên tiếng, nếu không Lôi Nghênh chắc hẳn sẽ tháo khớp cánh tay của bọn họ, như vậy lại càng đau hơn.

Chẳng qua sau đó, hai người này va mạnh vào nhau, còn đụng tới choáng váng đầu óc.

Tiếp theo, Lôi Nghênh giang rộng hai cánh tay giống như ném túi cát, khiến hai người trực tiếp bay ra ngoài.

Hai người này một người nặng nề ngã xuống đất, một người đụng vào đầu một chiếc xe làm phát ra tiếng cảnh báo ầm ĩ.

Cả hai đều vô cùng chật vật, vô cùng thê thảm.

Ngoại trừ Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi, những người khác đều nhìn tới ngây người.

Hai người đàn ông dáng vẻ ngang nhau, thậm chí nhìn còn cường tráng hơn, lại bị người đàn ông to con kia Trung Quốc cùng giải quyết, ngay cả sức đánh trả cũng không có, đây là lực lượng quái gì vậy!

Đến đó, bọn họ mới hiểu được Bạch Tiểu Thăng hô to một tiếng "nương tay" là vì ai.

Khi mọi người ở đây hoặc giật mình hoặc dại ra, Lôi Nghênh đã đi đến trước mặt người khống chế Jami, chỉ một ngón tay vào đối phương, trong miệng thản nhiên thốt ra một câu:

- Thả người ra cho tôi.

Người đàn ông giữ lấy Jami lập tức lấy lại tinh thần, gần như hoàn toàn không do dự lại buông tay ra, còn nhẹ nhàng đẩy Jami về phía Lôi Nghênh, sau đó trực tiếp giơ hai tay lên cho Lôi Nghênh nhìn thấy, thể hiện bản thân mình không có bất cứ uy hiếp gì.

Vừa rồi, người đàn ông đó nhìn thẳng vào mắt của Lôi Nghênh.

Ánh mắt Lôi Nghênh lạnh lùng như băng, không cho chống cự, lại che giấu sự tàn khốc vô tình giống như thú hoang.

Nếu từ chối yêu cầu của anh ta, nói vậy trong phút chốc sẽ hối hận cũng không kịp.

Jami ngơ ngác nhìn Lôi Nghênh trước mắt, lúc này cô ta mới phát hiện ra người to con Trung Quốc này có sát khí trùng thiên, quả thật giống như ma vương.

Ánh mắt cô ta lập tức đầy vẻ khó tin. Cô ta đã chứng kiến qua rất nhiều vệ sĩ lợi hại, nhưng không một ai có thể có được khí thế lợi hại như vừa rồi.

Cũng không biết Bạch Tiểu Thăng tìm đâu ra được người này, không trách được còn nói dẫn anh ta theo bên cạnh là đủ rồi.

Một người này có thể chống đỡ được mười người đấy!

- Cô Jami, cô không sao chứ?

Sắc mặt Lôi Nghênh dịu xuống, khách sáo hỏi.

- Không sao, tôi, tôi không sao.

Jami theo bản năng trả lời.

- Vậy đi thôi.

Lôi Nghênh trực tiếp nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng và làm một động tác "mời", dẫn theo cô ta quay về.

Không ai dám ngăn cản.

Những người khách không mời mà đến đều cảnh giác nhìn Lôi Nghênh, không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.

Jami vẫn chưa bình tĩnh lại được, không còn lớn tiếng kêu cứu như vừa rồi nữa.

Trên thực tế, bên cạnh có người lợi hại như thế mà còn kêu "cứu mạng" gì đó thì cảm giác cũng thật kỳ quái...

Thấy Jami và Lôi Nghênh trở về, Bạch Tiểu Thăng nhìn Jami cười trấn an, trong phút chốc lại trực tiếp kéo cửa xe ra, mời Jami lên xe.

Jami lấy lại tinh thần, ngược lại cũng rất nghe lời lên xe.

Bạch Tiểu Thăng nói thẳng với Lôi Nghênh:

- Lôi Nghênh, bây giờ anh đưa cô Jami về nhà đi.

Lôi Nghênh trước giờ không hỏi nhiều trước mệnh lệnh của Bạch Tiểu Thăng, đi thẳng vào chỗ ngồi của tài xế.

- Sao tôi phải đi chứ?

Lúc này, Jami mới phản ứng được, vội nói:

- Tôi còn có lời muốn nói với anh mà!

- Lần sau, lần sau đi.

Bạch Tiểu Thăng cho cô ta một nụ cười ấm áp, khách sáo nói:

- Cô về trước đi, cô Jami, tôi đi gặp người bạn học cũ của cô một lát đã.

Trong khi nói chuyện, Bạch Tiểu Thăng trực tiếp đóng cửa xe lại.

Lôi Nghênh cũng rất nhanh nhẹn, trực tiếp khởi động xe và lái ra ngoài, căn bản không để cho Jami lại có cơ hội nói chuyện thêm.

Jami ở trong xe xuyên qua cửa sổ xe nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, giơ tay đặt lên tay nắm cửa nhưng cuối cùng không kéo ra được, cũng không bảo Lôi Nghênh dừng xe chỉ lộ ra vẻ mặt bất lực.

- Cô Jami, cô đi đâu?

Lôi Nghênh hỏi thẳng.

Jami cũng rầu rĩ báo ra một cái tên, hình như rất tức giận vì Bạch Tiểu Thăng lại để cho cô ta rời đi như vậy.

Mà trên thực tế, sâu bên trong mắt Jami có chút kinh ngạc, nghi ngờ.

Bởi vì Bạch Tiểu Thăng nói với cô ta là đi gặp bạn học cũ của cô ta.

Đó còn có thể là ai được nữa, chính là “Độc phụ tài chính" Nagasha!

Nhưng Jami nhớ mình chưa từng nói với Bạch Tiểu Thăng, đó là bạn học của mình.

Điều này chứng tỏ Bạch Tiểu Thăng đã sớm nắm được tin tức này, trước đây nói cái gì mà không biết gia tộc Falklin phái ai đến bên này, lại báo ra tên của một người quản lý Nam Mỹ, căn bản đều là lời nói dối!

- Lừa đảo!

Jami không nhịn được thì thầm chửi nhỏ một tiếng.

Thậm chí Jami còn cảm giác Bạch Tiểu Thăng hình như đã biết dọc đường đi cô ta cố ý yêu ma hóa Nagasha, là đang truyền thụ ấn tượng không tốt.

Còn nữa, vừa rồi cô ta hô to gọi nhỏ, Bạch Tiểu Thăng hình như cũng nhìn ra được vấn đề...

……………………

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận