Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2607: Nhưng các người đừng ép tôi (2)



Sau đó, giọng nói bình tĩnh của Jami truyền đến:

- Được rồi, tôi đúng là không kích động như vậy.

- Nhưng tôi rất nghi ngờ lãnh đạo cấp cao của các người có thể đồng ý với quyết định của anh.

Jami mỉm cười nói:

- Như vậy đi, tôi cũng tiến hành hợp tác bình thường như anh đã nói, chỉ có điều phải chờ thêm mấy ngày.

- Muốn xem tập đoàn chúng ta có thể ngăn cản tôi hợp tác với gia tộc Falklin hay không à?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Jami không trả lời vấn đề này, mà mỉm cười nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng nghỉ ngơi sớm đi, chúc ngài có giấc mơ đẹp.

- Chúc ngủ ngon.

Bạch Tiểu Thăng lại muốn cúp máy.

- Này chờ một lát.

Jami ở đầu điện thoại bên kia bỗng nhiên nói.

Bạch Tiểu Thăng cho rằng cô ta còn có lời muốn nói nên hỏi:

- Còn có chuyện gì sao, cô Jami.

Jami cười với ẩn ý sâu xa:

- Không có gì, tôi chỉ suy nghĩ, tối nay anh sẽ mơ tới tôi hay là người đẹp thấp kém kia thôi.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng vô cảm, trực tiếp cúp máy, tiện tay ném sang một bên:

- Đúng là tự mình đa tình.

...

Suốt đêm không nói chuyện.

Ngày hôm sau, khi Bạch Tiểu Thăng đang ăn sáng có nói sơ qua về nội dung nói chuyện với Nagasha cho Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe, lại nói với bọn họ về tư tưởng thương mại ở Bắc u.

Anh có một nguyên tắc, mọi việc đều thuận lợi thì phải nắm chắc cơ hội.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh liên tục gật đầu, không hề có ý kiến gì khác.

Dù sao Bạch Tiểu Thăng nói thế nào, bọn họ lại làm theo là được.

Mười giờ sáng, người của Nagasha tới, đưa một phần dàn giáo thương mại dày mấy nghìn trang.

Dày như một quyển sách vậy.

Đó cũng không phải nói hai bên sẽ tất cả hợp tác, mà đưa cho Bạch Tiểu Thăng xem giữa bọn họ có thể tiến hành bao nhiêu hợp tác.

Bạch Tiểu Thăng phân chia theo mục lục, sau đó cùng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh tranh thủ làm phương pháp loại trừ, lọc bỏ những phần không thích hợp, đồng thời lại phân chia ra phần doanh nghiệp thích hợp với tập đoàn, và thích hợp với doanh nghiệp của bản thân bọn họ.

Chỉ là phân chia nội dung lại làm cho ba người bận rộn không để ý tới chuyện ăn trưa.

Chờ đến buổi chiều, sau khi nghỉ ngơi một lát, Bạch Tiểu Thăng bảo Lâm Vi Vi thông báo cho đám người Riviyan và Olmo qua, muốn bàn bạc phần chi tiết cụ thể với bọn họ.

Bởi khoảng cách gần, sau khi Lâm Vi Vi thông báo qua, không đến nửa giờ, những người này đã tập trung ở khách sạn, ngược lại không hề dám chậm trễ.

Dù sao đây chính là một vị Phó chủ tịch mới tập hợp, còn vừa mới tới, không thiếu được chuyện quan mới lên chức đốt mấy cây đuốc.

Cho dù công việc của bọn họ đang bận rộn, cũng không muốn gặp phải rủi ro.

Bạch Tiểu Thăng bao một phòng vip trong quán cà phê để gặp mọi người, sau đó báo cho bọn họ biết tin tức mình sẽ triển khai kinh doanh hợp tác với gia tộc Falklin, sắp xếp lại mấy tờ có thể thảo luận cũng được in xong, chia cho từng người.

Nhưng nghe Bạch Tiểu Thăng nói muốn hợp tác với gia tộc Falklin, đám người Riviyan thực sự giật mình kinh ngạc.

Sao hôm qua mới đi tham dự bữa tiệc của gia tộc Milutlo, thế nào qua một ngày lại thành hợp tác với gia tộc Falklin.

Mọi người lấy Riviyan dẫn đầu bỗng nhiên có ý kiến khác.

- Phó chủ tịch Bạch Tiểu Thăng, ngài có nên suy nghĩ thêm về chuyện này hay không.

Riviyan cân nhắc tìm từ, lại có chút nghiêm túc nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Với giới kinh doanh Bắc u trước mắt, thực lực của gia tộc Milutlo ép qua gia tộc Falklin, tính thêm cả mấy doanh nghiệp lớn, gia tộc lớn cũng ngoài sáng trong tối ủng hộ gia tộc Milutlo, quyết định này của chúng ta là đi ngược với hướng gió!

Những lời này của Riviyan thoáng cái đã thiêu đốt nhận thức chung của mọi người.

- Đúng vậy, ngài Bạch, nếu bởi vì chuyện này dẫn tới gia tộc Milutlo nhằm vào chúng ta, việc kinh doanh của chúng ta có thể sẽ gặp khó khăn.

- Từ đầu vào cung ứng nguyên vật liệu, khi đầu ra tiêu thụ, sau lưng đối tượng hợp tác với chúng ta có vô số quan hệ với gia tộc Milutlo.

- Gia tộc Milutlo căn bản cũng không cần nhằm vào chúng ta, chỉ cần mơ hồ cho ra chút ý tứ, chúng ta lại có khả năng rất khó giải quyết được.

- Đúng vậy, không chỉ giới kinh doanh, ngay cả giới chính trị ở các nơi cũng sẽ thay đổi thái độ đối với chúng ta...

- Người của gia đình hoàng gia Aisha đều qua lại gần với gia tộc Milutlo, chúng ta làm sao phải đi ngược lại chứ!

Mọi người mồm năm miệng mười, chính là đắc tội Bạch Tiểu Thăng Phó chủ tịch mới này cũng không tiếc.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh lắng nghe mọi người lên tiếng, đợi cho mọi người nói xong mới nói:

- Các vị, bây giờ chúng ta muốn thảo luận là vấn đề phương diện hợp tác kỹ thuật, nếu vì vậy mà phát sinh vấn đề rắc rối, tôi sẽ chịu trách nhiệm giải quyết.

Mọi người lấy Riviyan dẫn đầu lại muốn lên tiếng.

- Bây giờ, tôi không muốn nghe những lời không liên quan tới đề tài thảo luận lần này nữa!

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng nghiêm túc nói.

Anh cũng không có tâm trạng kiên trì đi nói đạo lý với từng người bọn họ.

đám người Riviyan nghe vậy lập tức im lặng, nhưng nhìn qua ai nấy đều lo lắng buồn phiền.

Bạch Tiểu Thăng khẽ cười, nói:

- Hai ngày nữa, nói không chừng chúng ta có thể mở ra cuộc thảo luận hợp tác với gia tộc Milutlo, tôi cũng không muốn chống đối lại bọn họ.

Những lời này làm cho ánh mắt rất nhiều người liền sáng ngời, cho rằng Bạch Tiểu Thăng đã có sắp xếp.

Chỉ có điều đám người Riviyan, Olmo lại nhìn nhau, khẽ cười khổ.

Theo bọn họ thấy, sao có thể làm vậy được!

Lấy tính tình cao ngạo của Jami, sao có thể ở bước ngoặt kinh doanh này mà cùng gia tộc Falklin dùng chung một đối tác được.

Bạch Tiểu Thăng chẳng qua chỉ đang an ủi mọi người mà thôi.

Nhưng Phó chủ tịch mới này đưa ra nhiệm vụ, không ai có thể chống đối, cho dù là suy nghĩ cho công ty, cho tập đoàn, bọn họ cũng không thể có lý do chống đối được.

Mọi người đều thu lại cảm xúc, chấn chỉnh tinh thần, gia nhập vào trong thảo luận các hạng mục với Bạch Tiểu Thăng.

Vừa làm việc, mọi người ngược lại cũng quên đi lo lắng quấy nhiễu vừa hồi.

Nửa ngày thoáng một cái đã qua.

Ngày thứ ba, Bạch Tiểu Thăng vẫn tập hợp mọi người họp thảo luận.

Nhưng tối ngày thứ ba, Bạch Tiểu Thăng nhận được mấy cuộc điện thoại, tất cả đều là do các Phó chủ tịch trong tập đoàn gọi tới.

Các Phó chủ tịch hoặc trực tiếp hoặc uyển chuyển, đều khuyên Bạch Tiểu Thăng đừng hành sự liều lĩnh, vẫn phải lấy ổn làm chủ.

Phương diện hợp tác đối với gia tộc Milutlo và gia tộc Falklin, tốt nhất nên thận trọng.

Nghĩ cũng biết, nhất định là đám người Riviyan tiết lộ tin tức ra ngoài.

Làm khó cho bọn họ mạo hiểm hành sự như vậy, dù sao Bạch Tiểu Thăng giận chó đánh mèo xuống, thua thiệt vẫn là bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng khách sáo trả lời với từng người là sẽ thận trọng xử lý.

Cuối cùng thậm chí ngay cả Bạch Tuyên Ngữ cũng gọi điện thoại tới, Bạch Tiểu Thăng nói rất lâu với anh ta trong điện thoại.

Đến cuối cùng, Bạch Tuyên Ngữ chỉ nói:

- Bản thân cậu tự cân nhắc đi. Nhưng nếu thật sự xảy ra vấn đề, cậu phải tự mình gánh vác, tập đoàn sẽ không bởi vì hy sinh vì một cá nhân nào đó.

Giọng điệu anh ta trước sau vẫn lạnh lùng, hoàn toàn không có tình người.

Bạch Tiểu Thăng để tất cả ở trong lòng, đã sớm quen rồi.

Bạch Tiểu Thăng bỏ điện thoại xuống, nhớ lại lời trước đây Jami nói với mình “không sợ tập đoàn nhà mình phản đối sao" các loại, ánh mắt lập tức có chút ẩn ý sâu xa.

Có thể đưa tin tức lên trên cũng không phải ý của đám người Riviyan, mà là Jami.

Bạch Tiểu Thăng cân nhắc một lát, bảo Lâm Vi Vi gọi Riviyan, Olmo tới, nói là mời hai người uống trà.

Về phần tại sao lại là bọn họ à? Đó là bởi vì người chịu trách nhiệm của năm doanh nghiệp này trước sau đều xem hai người là người dẫn đầu.

Còn nữa, nói chuyện với hai người còn dễ hơn là nói chuyện với cả một đám người.

Khi Riviyan và Olmo chạy tới, Bạch Tiểu Thăng đã pha trà xong.

Hai người đều không ngốc, bọn họ cũng đoán được vì sao Bạch Tiểu Thăng gọi bọn họ tới, ít nhiều có chút khẩn trương.

Bạch Tiểu Thăng chậm rãi rót trà cho hai người, trò chuyện phiếm vài câu mới chuyển vào chủ đề chính.

- Quý cô Olmo, cô và cô Jami đã từng là bạn học, đúng không?

Những lời này của Bạch Tiểu Thăng suýt nữa làm cho Olmo làm đổ chén trà.

- Ngài Riviyan, ngài và ngài Beckin vẫn có liên hệ riêng, đang tích cực thúc đẩy hợp tác, đúng không?

Câu nói thứ hai của Bạch Tiểu Thăng cũng làm cho Riviyan khẩn trương.

Hai người ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thăng nắm giữ tất cả tình hình.

Bạch Tiểu Thăng lại mỉm cười vừa uống trà vừa nói:

- Tôi tin chắc các ngài không có bất kỳ ý định nào làm tổn hại tới lợi ích của tập đoàn, hoàn toàn là muốn thúc đẩy hợp tác, đạt được lợi ích lớn nhất cho doanh nghiệp.

- Nhưng…

Bạch Tiểu Thăng đặt chén trà xuống, mắt híp lại:

- Nếu như các người và cả mấy người khác tiếp tục gây phiền toái cho tôi, vậy tôi cũng chỉ có thể báo cáo những tình hình này lên trên, xem thành vấn đề để điều tra!

Bầu không khí đột nhiên lạnh như băng.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng lại mỉm cười:

- Đương nhiên, tôi không muốn làm điều đó, dù sao chúng ta đều là cùng một tập đoàn.

- Nhưng các người đừng ép tôi!

……………………

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận